[Thập Niên 80] Nàng Dâu Dũng Mãnh
Nồi sắt hầm gà...
Thư Vu Thả
2024-10-30 10:52:31
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Qua Qua ngồi xổm ở dưới đất, đầu tiên là dìm bàn tay nhỏ của mình vào trong chậu, ngâm miếng gừng ở trong nước. Sau khi chuẩn bị xong, bé bắt đầu dùng tay kỳ bùn đất bám trên miếng gừng đi.
Từ Hương Quyên yên tâm chặt thịt gà thành miếng, Chu Trình Ninh là người đàn ông cẩn thận, làm gà rất sạch sẽ, cô chỉ cần rửa sạch với nước một lần là được rồi.
Cô chặt đùi gà rồi để riêng ra một góc, giờ thời tiết không nóng lắm, có thể cất đùi gà đi được.
Chờ chặt xong con gà ra thành từng miếng, tỏi và gừng đều đã được xử lý xong, cô đập tỏi, rồi cắt gừng thành lát mỏng.
"Qua Qua có muốn ăn ớt không?"
"Muốn." Mặc kệ là cái gì, bé đều muốn.
Lúc này, Chu Trình Ninh lên tiếng, "Qua Qua, đừng cho ớt, ăn cay không ngon."
Cha nói không thể ăn, vì vậy “Cỏ đầu tường”(*) Qua Qua lắc đầu nói không cần.
(*) Cỏ đầu tường: Ám chỉ những người ba phải, gió chiều nào xoay theo chiều đấy
"Không sao, cứ cho một hai quả ớt đi." Cô lấy hai quả ớt khô từ dây ớt khô treo trước cửa nhà, rửa ớt đi cắt ra rồi để chung với gừng tỏi.
Một nồi thổi cơm, một nồi hầm gà. Trong nồi hầm gà vẫn còn chút nước, nước vẫn còn hơi âm ấm. Từ Hương Quyên múc hết nước ra, chờ hơi nước trong nồi bốc hơi hết, cô múc một ít mỡ cho vào nồi.
Mỡ vừa vào nồi đã vang lên tiếng xèo xèo, nồi đủ nhiệt, miếng mỡ hơi vàng nhanh chóng tan ra, cô cho gừng, ớt, tỏi vào nồi đảo nhanh tay phi thơm các thứ.
Sau đó cô lại cho gà đã chặt miếng vào xào sơ qua, tiếp đến là cho rượu nấu ăn, nước tương, muối, đường trắng vào đảo đều, đến khi xào chín, cô đổ nước rồi đậy nắp nồi lại.
Qua Qua không biết đường trắng là đường, Từ Hương Quyên cũng không để cho bé biết, sợ ngày nào bé cũng quấn lấy cha đòi ăn đường.
Từ Hương Quyên cất hết các lọ gia vị trong trong tủ bếp, chỉ để lại lọ muối, tiếp theo lại xem nồi cơm.
Cô khẽ nói, "A Ninh, không cần thêm củi vào trong bếp thổi cơm nữa, để lửa nhỏ dần đi, chờ hai ba phút nữa là tắt bếp."
Tuy nhà bọn họ không có đồng hồ đeo tay, nhưng có một chiếc đồng hồ được treo trên tường nhà bếp.
Dùng nồi sắt thổi cơm, nghe thấy tiếng xèo xèo vang dội là không thể cho thêm củi, để lửa quá to là cơm sẽ bị khê. Dù sao cơm nấu ở trong nồi, chờ gà hầm xong cơm cũng chín.
"Anh biết rồi."
Từ Hương Quyên không nhớ rõ trong nhà phơi thứ gì, cô đi vào trong gian kho nhỏ chuyên để đồ khô và đồ muối chua, lấy mấy chiếc túi ra xem, có đậu xanh, đậu đỏ... Còn cả nấm khô.
Cô đang nghĩ chỉ hầm gà không thôi thì quá ngấy, may mà trong nhà có nấm khô.
Từ Hương Quyên lấy một nắm nấm khô, trở lại phòng bếp. Lúc này, Qua Qua còn đang đứng ở trước bếp lò nhìn chằm chằm vào nồi hầm, giữ nguyên động tác không thay đổi.
Cô múc mấy gáo nước đổ vào trong chậu, ngâm cho nấm khô nở ra, không bao lâu sau tuy nấm khô còn chưa mềm hẳn, nhưng cũng đỡ hơn là ném trực tiếp vào trong nồi.
Cô lại cầm bát và đũa sạch đi vào trong gian kho nhỏ, mở lu muối củ cải ra lấy mấy miếng củ cải muối chua, rồi đậy nắp lu lại.
Chờ nồi gà hầm sôi lên, Từ Hương Quyên cho nấm khô vừa ngâm nở ra vào trong nồi. Nấm khô này có loại to loại nhỏ, trước khi ngâm cô đã ngắt bỏ chân nấm đi, nấm to cô không cắt nhỏ ra, cứ thế cho cả vào nồi hầm, "A Ninh, hầm gà phải để lửa nhỏ, anh rút bớt củi ra đi."
"Để hầm lửa nhỏ trong bao lâu?"
"Nửa tiếng, em đi xem Ngưu Ngưu đã tỉnh chưa, chờ lát nữa em sẽ nhắc anh sau."
Cô đi vào trong phòng ngủ, Ngưu Ngưu còn chưa tỉnh lại, lúc này Từ Hương Quyên mới yên tâm trở về phòng bếp.
Hôm nay trong phòng bếp nồng nặc mùi khói dầu, bình thường cũng không nhiều khói dầu như thế này. Chờ gà hầm xong, Từ Hương Quyên múc canh gà hầm ra, "Bưng ra phòng ngoài ăn."
Phòng ngoài là phòng bên ngoài phòng ngủ, bình thường là nơi tiếp khách khứa tới nhà chơi, có đầy đủ bàn ghế.
Phòng của bọn họ về cơ bản là kiểu phòng đơn, nhưng phòng ngủ lại là phòng đôi rộng rãi, bọn họ chia phòng ra là phòng trong để ngủ và phòng ngoài để đón tiếp khách.
Từ Hương Quyên bận rộn ở trong phòng bếp, Chu Trình Ninh bưng bát canh gà hầm đi ra phòng ngoài, Qua Qua đi theo phía sau cha.
Hôm nay, cô bé có gà hầm ăn.
Đến lúc trở lại phòng bếp, chỉ có một mình Chu Trình Ninh quay trở lại, sợ là Qua Qua đã bị món gà hầm mê hoặc đến không nhúc nhích.
"Hộp cơm này là cho anh à?" Bình thường trong hộp cơm của anh chỉ có nửa hộp cơm, thêm mấy cây rau và mấy miếng củ cải muối chua.
Qua Qua ngồi xổm ở dưới đất, đầu tiên là dìm bàn tay nhỏ của mình vào trong chậu, ngâm miếng gừng ở trong nước. Sau khi chuẩn bị xong, bé bắt đầu dùng tay kỳ bùn đất bám trên miếng gừng đi.
Từ Hương Quyên yên tâm chặt thịt gà thành miếng, Chu Trình Ninh là người đàn ông cẩn thận, làm gà rất sạch sẽ, cô chỉ cần rửa sạch với nước một lần là được rồi.
Cô chặt đùi gà rồi để riêng ra một góc, giờ thời tiết không nóng lắm, có thể cất đùi gà đi được.
Chờ chặt xong con gà ra thành từng miếng, tỏi và gừng đều đã được xử lý xong, cô đập tỏi, rồi cắt gừng thành lát mỏng.
"Qua Qua có muốn ăn ớt không?"
"Muốn." Mặc kệ là cái gì, bé đều muốn.
Lúc này, Chu Trình Ninh lên tiếng, "Qua Qua, đừng cho ớt, ăn cay không ngon."
Cha nói không thể ăn, vì vậy “Cỏ đầu tường”(*) Qua Qua lắc đầu nói không cần.
(*) Cỏ đầu tường: Ám chỉ những người ba phải, gió chiều nào xoay theo chiều đấy
"Không sao, cứ cho một hai quả ớt đi." Cô lấy hai quả ớt khô từ dây ớt khô treo trước cửa nhà, rửa ớt đi cắt ra rồi để chung với gừng tỏi.
Một nồi thổi cơm, một nồi hầm gà. Trong nồi hầm gà vẫn còn chút nước, nước vẫn còn hơi âm ấm. Từ Hương Quyên múc hết nước ra, chờ hơi nước trong nồi bốc hơi hết, cô múc một ít mỡ cho vào nồi.
Mỡ vừa vào nồi đã vang lên tiếng xèo xèo, nồi đủ nhiệt, miếng mỡ hơi vàng nhanh chóng tan ra, cô cho gừng, ớt, tỏi vào nồi đảo nhanh tay phi thơm các thứ.
Sau đó cô lại cho gà đã chặt miếng vào xào sơ qua, tiếp đến là cho rượu nấu ăn, nước tương, muối, đường trắng vào đảo đều, đến khi xào chín, cô đổ nước rồi đậy nắp nồi lại.
Qua Qua không biết đường trắng là đường, Từ Hương Quyên cũng không để cho bé biết, sợ ngày nào bé cũng quấn lấy cha đòi ăn đường.
Từ Hương Quyên cất hết các lọ gia vị trong trong tủ bếp, chỉ để lại lọ muối, tiếp theo lại xem nồi cơm.
Cô khẽ nói, "A Ninh, không cần thêm củi vào trong bếp thổi cơm nữa, để lửa nhỏ dần đi, chờ hai ba phút nữa là tắt bếp."
Tuy nhà bọn họ không có đồng hồ đeo tay, nhưng có một chiếc đồng hồ được treo trên tường nhà bếp.
Dùng nồi sắt thổi cơm, nghe thấy tiếng xèo xèo vang dội là không thể cho thêm củi, để lửa quá to là cơm sẽ bị khê. Dù sao cơm nấu ở trong nồi, chờ gà hầm xong cơm cũng chín.
"Anh biết rồi."
Từ Hương Quyên không nhớ rõ trong nhà phơi thứ gì, cô đi vào trong gian kho nhỏ chuyên để đồ khô và đồ muối chua, lấy mấy chiếc túi ra xem, có đậu xanh, đậu đỏ... Còn cả nấm khô.
Cô đang nghĩ chỉ hầm gà không thôi thì quá ngấy, may mà trong nhà có nấm khô.
Từ Hương Quyên lấy một nắm nấm khô, trở lại phòng bếp. Lúc này, Qua Qua còn đang đứng ở trước bếp lò nhìn chằm chằm vào nồi hầm, giữ nguyên động tác không thay đổi.
Cô múc mấy gáo nước đổ vào trong chậu, ngâm cho nấm khô nở ra, không bao lâu sau tuy nấm khô còn chưa mềm hẳn, nhưng cũng đỡ hơn là ném trực tiếp vào trong nồi.
Cô lại cầm bát và đũa sạch đi vào trong gian kho nhỏ, mở lu muối củ cải ra lấy mấy miếng củ cải muối chua, rồi đậy nắp lu lại.
Chờ nồi gà hầm sôi lên, Từ Hương Quyên cho nấm khô vừa ngâm nở ra vào trong nồi. Nấm khô này có loại to loại nhỏ, trước khi ngâm cô đã ngắt bỏ chân nấm đi, nấm to cô không cắt nhỏ ra, cứ thế cho cả vào nồi hầm, "A Ninh, hầm gà phải để lửa nhỏ, anh rút bớt củi ra đi."
"Để hầm lửa nhỏ trong bao lâu?"
"Nửa tiếng, em đi xem Ngưu Ngưu đã tỉnh chưa, chờ lát nữa em sẽ nhắc anh sau."
Cô đi vào trong phòng ngủ, Ngưu Ngưu còn chưa tỉnh lại, lúc này Từ Hương Quyên mới yên tâm trở về phòng bếp.
Hôm nay trong phòng bếp nồng nặc mùi khói dầu, bình thường cũng không nhiều khói dầu như thế này. Chờ gà hầm xong, Từ Hương Quyên múc canh gà hầm ra, "Bưng ra phòng ngoài ăn."
Phòng ngoài là phòng bên ngoài phòng ngủ, bình thường là nơi tiếp khách khứa tới nhà chơi, có đầy đủ bàn ghế.
Phòng của bọn họ về cơ bản là kiểu phòng đơn, nhưng phòng ngủ lại là phòng đôi rộng rãi, bọn họ chia phòng ra là phòng trong để ngủ và phòng ngoài để đón tiếp khách.
Từ Hương Quyên bận rộn ở trong phòng bếp, Chu Trình Ninh bưng bát canh gà hầm đi ra phòng ngoài, Qua Qua đi theo phía sau cha.
Hôm nay, cô bé có gà hầm ăn.
Đến lúc trở lại phòng bếp, chỉ có một mình Chu Trình Ninh quay trở lại, sợ là Qua Qua đã bị món gà hầm mê hoặc đến không nhúc nhích.
"Hộp cơm này là cho anh à?" Bình thường trong hộp cơm của anh chỉ có nửa hộp cơm, thêm mấy cây rau và mấy miếng củ cải muối chua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro