Thập Niên 80: Người Vợ Yêu Kiều
Chương 7
2024-11-11 20:55:03
----
Giống như vụ tháng trước cô bỏ trốn, đây không phải chuyện mà người tử tế làm, cùng đàn ông chạy một mạch đến nhà g, còn suýt nữa lên xe lửa , lúc ngàn cân treo sợi tóc bị ba chồng và những người khác bắt được, ở trước mặt bao nhiêu người đưa về nhà. Sau sự kiện này cô em chồng trở nên nổi tiếng, cả làng cả trán đều có lời đồn về cô, nửa đời ngẩng cao đầu của ba mẹ chồng, lúc này đều vì cô mà bị đạp xuống dưới lòng bàn chân.
Nếu việc xảy ra ở nhà khác, thế nào cũng phải đánh cho một trận, ít nhất ba ngày không rời khỏi giường, nhưng ba mẹ chồng của cô ta thì sao?
Cô em chồng một cái bạt tai cũng không bị, mẹ chồng nhiều nhất chỉ dám mắng cho đau tai, ba chồng lại có cách trừng phạt vô cùng tàn nhẫn, đó là cho cô nhịn đói một ngày cho nhớ đời.
Bỏ đói xong, ba chồng nghiêm khắc hỏi cô em chồng có biết sai không? Cô em chồng yếu ớt gật đầu. Sau đó không có sau đó nữa.
Từ đó về sau, cô em chồng ở nhà rửa chén nấu cơm, mỗi ngày đều có tình huống mới, suất bể mấy cái chén, hỏng bao nhiêu đồ ăn, ba mẹ chồng ngoại trừ sắc mặt khó coi, vẫn như cũ để cô ở nhà, tránh làm hư chuyện tốt. Thậm chí ngay cả khi mệt mỏi trở về nhà, còn muốn không hận không trách mà mua đồ mới cho cô.
Dâu cả nhà họ Tô thật sự rất muốn ngửa đầu thét lên.
Cái này ??? Rốt cuộc ba mẹ chồng không ra dáng vẻ chủ nhà chút nào.
Cô ta xem như đã biết cô em chồng có tính cách không sợ trời không sợ đất là do đâu. Vốn dĩ cô ta còn nghĩ có thể gả vào nhà họ Tô, được hưởng phúc của dâu cả nhà họ Tô, nhưng sau khi thấy cuộc sống thần tiên của cô em chồng, cô ta hận không được sinh ra ở nhà họ Tô.
Ngay khi dâu cả nhà họ Tô hận ba cô ta không phải họ Tô, Bí Thư Chi Bộ họ Tô lại bưng một bát cháo khoai lang thật to đột ngột mở cổng ra.
Ngôi nhà của bọn họ có vị trí rất thuận lợi, Văn phòng ủy ban thôn, trường học và hồ nước nơi người dân trong thôn giặt quần áo đều ở gần, chỉ cách khoảng 1-2 dặm, đối diện là nơi phơi thóc của toàn thôn, rộng rãi và sáng sủa, người xung quanh thôn đều thích mang bát cơm đến đây để khoe khoang đánh rắm.
Bí Thư Chi Bộ thôn vừa mở cửa, mọi người đều hướng ánh mắt nhìn qua, sau đó lại chào hỏi lão Bí Thư Chi Bộ.
Sau đó, vừa nghiêm túc bưng cái chén, Bí Thư Chi Bộ họ Tô bắt đầu thăm hỏi:
"Tất cả mọi người ăn chưa? Nhà chúng tôi cũng ăn khoai lang, đúng vậy, sáng nay Tiểu Mĩ dậy nấu… Rất thơm phải không? Không có gì ha ha ha, rốt cuộc con bé cũng hiểu chút chuyện, không hề làm loạn…"
Dâu cả nhà họ Tô:...
Hai chữ ghen tị, cô ta chán nói về nó rồi!
Giống như vụ tháng trước cô bỏ trốn, đây không phải chuyện mà người tử tế làm, cùng đàn ông chạy một mạch đến nhà g, còn suýt nữa lên xe lửa , lúc ngàn cân treo sợi tóc bị ba chồng và những người khác bắt được, ở trước mặt bao nhiêu người đưa về nhà. Sau sự kiện này cô em chồng trở nên nổi tiếng, cả làng cả trán đều có lời đồn về cô, nửa đời ngẩng cao đầu của ba mẹ chồng, lúc này đều vì cô mà bị đạp xuống dưới lòng bàn chân.
Nếu việc xảy ra ở nhà khác, thế nào cũng phải đánh cho một trận, ít nhất ba ngày không rời khỏi giường, nhưng ba mẹ chồng của cô ta thì sao?
Cô em chồng một cái bạt tai cũng không bị, mẹ chồng nhiều nhất chỉ dám mắng cho đau tai, ba chồng lại có cách trừng phạt vô cùng tàn nhẫn, đó là cho cô nhịn đói một ngày cho nhớ đời.
Bỏ đói xong, ba chồng nghiêm khắc hỏi cô em chồng có biết sai không? Cô em chồng yếu ớt gật đầu. Sau đó không có sau đó nữa.
Từ đó về sau, cô em chồng ở nhà rửa chén nấu cơm, mỗi ngày đều có tình huống mới, suất bể mấy cái chén, hỏng bao nhiêu đồ ăn, ba mẹ chồng ngoại trừ sắc mặt khó coi, vẫn như cũ để cô ở nhà, tránh làm hư chuyện tốt. Thậm chí ngay cả khi mệt mỏi trở về nhà, còn muốn không hận không trách mà mua đồ mới cho cô.
Dâu cả nhà họ Tô thật sự rất muốn ngửa đầu thét lên.
Cái này ??? Rốt cuộc ba mẹ chồng không ra dáng vẻ chủ nhà chút nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ta xem như đã biết cô em chồng có tính cách không sợ trời không sợ đất là do đâu. Vốn dĩ cô ta còn nghĩ có thể gả vào nhà họ Tô, được hưởng phúc của dâu cả nhà họ Tô, nhưng sau khi thấy cuộc sống thần tiên của cô em chồng, cô ta hận không được sinh ra ở nhà họ Tô.
Ngay khi dâu cả nhà họ Tô hận ba cô ta không phải họ Tô, Bí Thư Chi Bộ họ Tô lại bưng một bát cháo khoai lang thật to đột ngột mở cổng ra.
Ngôi nhà của bọn họ có vị trí rất thuận lợi, Văn phòng ủy ban thôn, trường học và hồ nước nơi người dân trong thôn giặt quần áo đều ở gần, chỉ cách khoảng 1-2 dặm, đối diện là nơi phơi thóc của toàn thôn, rộng rãi và sáng sủa, người xung quanh thôn đều thích mang bát cơm đến đây để khoe khoang đánh rắm.
Bí Thư Chi Bộ thôn vừa mở cửa, mọi người đều hướng ánh mắt nhìn qua, sau đó lại chào hỏi lão Bí Thư Chi Bộ.
Sau đó, vừa nghiêm túc bưng cái chén, Bí Thư Chi Bộ họ Tô bắt đầu thăm hỏi:
"Tất cả mọi người ăn chưa? Nhà chúng tôi cũng ăn khoai lang, đúng vậy, sáng nay Tiểu Mĩ dậy nấu… Rất thơm phải không? Không có gì ha ha ha, rốt cuộc con bé cũng hiểu chút chuyện, không hề làm loạn…"
Dâu cả nhà họ Tô:...
Hai chữ ghen tị, cô ta chán nói về nó rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro