Thập Niên 80 - Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Ngựa Giống Pháo...

Tiết Định Ngạc Gia Lí Đích Miêu

2024-11-21 18:35:29

Đại Trần do dự, thật ra hai mươi chiếc bút chì, cậu ta có thể kiếm được, nhưng mà lợi nhuận, thật sự ít đến mức đáng thương.

Lưu Đại Ngân lại nói tiếp: “Có vở cũng lấy cho tôi một tá, đúng rồi, cậu có thể kiếm được một chút giấy dầu hoặc giấy dai loại tốt không? Tôi dùng gói gà nướng.”

Hiện tại, gà nướng trong nhà đều dùng lá sen bọc lại, bên ngoài thêm một lớp giấy cứng. Nếu về sau muốn mở quầy hàng, không thể dùng mãi thứ này, quá mất giá.”

Vừa nghe Lưu Đại Ngân nói muốn mua mấy thứ này, Đại Trần lập tức gật đầu: “Được, chị gái, mấy thứ này tôi đều kiếm được, giấy dai kia chị muốn bao nhiêu?”

Lưu Đại Ngân ngẫm nghĩ một lát: “Giấy dai kia cậu mang một ít tới cho tôi xem trước, nếu dùng tốt, ít nhất tôi phải mua trên trăm tờ.”

Đại Trần giao hẹn thời gian: “Vậy sáng mai tôi mang tới cho chị nhé.”

“Được.”

Sắp tới thời gian công nhân đi làm, trước quầy hàng của Tiểu Trương và Đại Trần đã bắt đầu có người vây xem.

Nhìn có vẻ bọn họ bày quán ở chỗ này đã mấy ngày rồi, có vài người trẻ tuổi tới mua đồ đều không do dự, hỏi giá xong mua ngay.

Lưu Đại Ngân cũng để lộ ra gà nướng nhà mình, há miệng thét to: “Bán gà nướng đây, bán gà nướng đây, gà nướng vừa to vừa ngon, đi ngang qua mau tới xem một cái.”

Gà nướng vừa lộ ra, lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt, Lưu Đại Ngân còn rao hàng như vậy, càng hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Một thanh niên trẻ tuổi đứng trước sạp hàng của Tiểu Trương qua bên này, là người đầu tiên hỏi: “Bác gái, gà nướng của bác bán thế nào?”

“Gà nướng nhà tôi bảy đồng một con.”

Người trẻ tuổi chắp tay sau lưng, nói: “Bác gái, gà nướng người ta bán trong trung tâm bách hóa mới năm đồng một con, bác bán thế cũng đắt quá rồi, hơn tận hai đồng đó.”

“Đúng thế bác gái, gà nướng ở trung tâm bách hóa do đầu bếp làm ra, gà nướng này nhà bác có thể so được sao? Còn bán đắt như vậy…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Chị gái, bán rẻ chút nhé, năm đồng được không?”

Lưu Đại Ngân cười ha hả: “Các cô các cậu nhìn xem, gà nướng ở trung tâm bách hóa bao nhiêu cân, gà nướng này nhà tôi mổ sạch rồi vẫn hơn ba cân đó, còn tay nghề thì…”

Bà ấy nhấc con gà nướng lên, giơ một vòng qua mặt đám người vây trước sạp hàng: “Các cô cậu ngửi xem, có thơm không? Tay nghề gà nướng của chồng tôi do tổ tiên truyền xuống, tổ tiên là ngự trù trong cung chuyên nấu cơm cho hoàng thượng đó.”

Đám thanh niên ngửi thấy mùi hương, liên tục nuốt nước miếng.

Mùi hương này thơm quá đi thôi.

Một cậu thanh niên nghiêng người về phía trước, nhỏ giọng hỏi: “Bác gái, cần phiếu không?”

Nghe câu hỏi ấy, rất nhiều đôi mắt đồng loạt nhìn về phía Lưu Đại Ngân, Lưu Đại Ngân cũng nghiêng người, nhỏ giọng nói: “Không cần.”

Nghe thấy không cần phiếu, đám thanh niên lại buông lỏng thêm chút.

“Ngày mai là mùng một tháng mười, mua con gà nướng về viếng mồ mả tổ tiên, xong việc còn có thể đem ra đãi khách, có thể diện biết mấy.” Lưu Đại Ngân lại mời chào.

Tiểu Trương đang đẩy mạnh tiêu thụ áo sơmi nhà mình cho mấy cô gái gần đó, đột nhiên tay run rẩy, sau đó giống như chưa có chuyện gì, tiếp tục tươi cười bán đồ.

Có cậu thanh niên do dự một phen, cuối cùng nói: “Được, cháu mua một con, ông nội cháu thích nhất món này.”

Lưu Đại Ngân nhanh tay lấy ra một con gà nướng gói kỹ, đưa cho cậu ta.

Cậu thanh niên nhận gà nướng xong, bắt đầu vay tiền bạn bè: “Các cậu có bao nhiêu tiền, cho tớ vay trước, đợi chiều tan làm sẽ trả cho các cậu.”

“Tớ mang ba mao.”

“Tớ mang theo tám mao.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Tớ chỉ mang theo một mao tiền.”

“Tớ mang theo một đồng hai.”

Vay tiền một lượt vẫn chưa gom góp đủ, cuối cùng cậu thanh niên phải xấu hổ vay đám con gái bên cạnh, mới đủ trả cho Lưu Đại Ngân.

“Bây giờ vẫn còn sớm, chưa tời giờ đi làm, tớ mang gà nướng về nhà trước đã. Đại Lưu, cho tớ mượn xe đạp chút. Nếu tớ về muộn, các cậu nhớ xin phép giúp tớ nhé.”

Trước sạp gà nướng của Lưu Đại Ngân, người hỏi nhiều, người mua ít, cả buổi sáng cũng chỉ bán được một con.

Nhưng Lưu Đại Ngân vẫn luôn vui cười hớn hở, giống như không hề để trong lòng.

Đại Trần an ủi bà ấy: “Chị gái, tôi với Tiểu Trương bày quán ở chỗ này mấy ngày rồi, ban đầu cũng không ai mua, bây giờ mới tốt lên chút. Chị mới tới ngày đầu, chắc chắn công nhân đều chưa mang đủ tiền. Hơn nữa, thời buổi này mưa thứ gì là không phải thương lượng với người nhà. Đợi công nhân về ăn cơm trưa, thông báo với người nhà một tiếng xong, sẽ có người mua thôi.”

Lưu Đại Ngân vội xua tay: “Bán được một con là tôi thấy đủ rồi, Đại Trần. Tiểu Trương, tôi mang theo mấy món nhà mình làm, các cậu muốn nếm thử một chút không?”

Tiểu Trương gấp gọn quần áo, hỏi: “Chị gái, có món gì thế?”

Lưu Đại Ngân lấy chân gà nướng trong túi da rắn ra, đặt lên bàn nhỏ: “Gà nướng nhà tôi không kèm chân gà, chân gà chặt ra, tôi bảo chồng bỏ vào nồi nướng chung với gà nướng, coi như đồ ăn vặt. Dù sao hiện tại cũng không có ai, hai cậu qua đây nếm thử xem.”

Đại Trần gãi đầu: “Vậy thì ngại quá.”

Lưu Đại Ngân cầm chân gà nhét vào tay hai người bọn họ: “Có gì đâu mà ngại, gặp nhau là duyên phận, thứ này lại không đáng tiền.”

Tiểu Trương vội từ chối: “Tôi còn bán quần áo, ăn vào tay đầy dầu không ổn lắm.”

Đại Trần đã nhận lấy chân gà, bắt đầu gặm: “Tôi mang theo nước, lát nữa rửa tay lại là được mà.”

“À, phải rồi, tôi có chuyện này muốn hỏi hai cậu một chút.” Lưu Đại Ngân mở miệng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80 - Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Số ký tự: 0