Thập Niên 80 Quân Hôn Mang Không Gian Gả Cho Hán Tử Thô Sau Đó Thắng Lớn
Chương 2
2024-10-11 14:21:20
Cô nghĩ nát óc cũng không thể hiểu nổi, sao chuyện điên rồ này lại xảy ra với mình.
Cô đã chốt được một hợp đồng trị giá hàng triệu, nhưng trong buổi tiệc ăn mừng, mẹ cô đã bỏ thuốc vào rượu của cô, còn mua chuộc tài xế để hắn lái xe xuống sông, giả làm vụ tai nạn say rượu.
Nếu cô chết, cha mẹ cô sẽ dễ dàng thừa kế tài sản để lại cho đứa em trai vô dụng kia.
Mười năm cô cố gắng phấn đấu cuối cùng lại bị tính kế, quả không chỉ bị hái mất trái mà còn bị chặt cả cây.
Vậy mà Tống Tri Ý không chết, nhưng lại trở thành một Tống Tri Ý khác.
Một Tống Tri Ý sống ở những năm 1980.
Sau khi hòa nhập với ký ức của chủ cũ, cô chỉ biết than thở tại sao mình lại xui xẻo đến vậy. Mở đầu của cuộc đời xuyên không này chẳng khác gì địa ngục.
Trong tiểu thuyết, người khác xuyên không đều là công chúa hoặc tiểu thư nhà giàu, còn cô thì lại xuyên thành một đứa con gái đáng thương không được mẹ yêu, cha thì nhu nhược, đã thế còn xuyên vào đúng giường của “gian phu” và bị bắt quả tang.
Nhớ lại lý do chủ cũ hoảng loạn trèo lên giường, Tống Tri Ý cười lạnh lùng.
Không ngạc nhiên khi cô chết mà vẫn có thể xuyên về những năm 80, thì ra là do có một bà mẹ ác độc.
Tiếng bước chân ngoài cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của Tống Tri Ý. Cánh cửa gỗ cũ kĩ bị đẩy ra, người đàn ông bước vào với một cái bát sứ đã mẻ nhiều chỗ, cẩn thận tiến lại gần.
Trong bát đựng một ít bột ngô màu vàng, nhưng chưa kịp để Tống Tri Ý cầm lấy, cánh cửa đã bị đá văng ra. Một người phụ nữ mặc áo dài tay màu vàng, phía dưới là chiếc quần ống loe đỏ thời thượng, tóc uốn lọn, xông vào. Ánh mắt của bà ta nhìn Tống Tri Ý đầy độc ác, như muốn tẩm độc trong đó.
Tống Tri Ý giật mình, thân thể co lại, cảnh giác nhìn người phụ nữ này.
Ký ức của chủ cũ cho cô biết người phụ nữ hung thần ác sát trước mắt chính là mẹ ruột của cô – Mã Lan.
"Con tiện nhân Tống Tri Ý, mày bây giờ ghê gớm rồi nhỉ? Làm ra chuyện như thế này, làm mất mặt mẹ mày ở làng này! Để xem tao không đánh chết mày!"
Mã Lan nói rồi cầm lấy một cây gậy to như cánh tay hướng về phía Tống Tri Ý đánh tới.
Tống Kiến Quân thấy vậy vội vàng lao vào che chắn cho con gái. Những tiếng gậy đập vào lưng ông ta vang lên trầm đục, ông nghiến răng chịu đựng.
Tống Tri Ý không ngờ người phụ nữ này lại điên đến mức như vậy. Dù có Tống Kiến Quân che chắn nhưng vẫn có vài gậy đánh trúng cô.
Từ sau khi cô thành lập công ty, có được địa vị nhất định trên thương trường, cô chưa bao giờ chịu đựng đau đớn như vậy. Cô lập tức giật lấy cây gậy trong tay Mã Lan, gương mặt không cảm xúc nhìn thẳng vào bà ta.
"Tôi khuyên bà nên biết điểm dừng."
Sau khi tiếp nhận hết ký ức của chủ cũ, Tống Tri Ý chỉ cảm thấy căm ghét người phụ nữ tên Mã Lan này đến tột độ.
Chỉ vì chủ cũ xinh đẹp, là người đẹp nhất trong làng, Mã Lan đã biến cô ta thành công cụ kiếm tiền. Trong thời đại bảo thủ và phong kiến này, bà ta ép cô ta đi quyến rũ con trai nhà giàu, để họ mua đồ cho cô ta, rồi Mã Lan lấy những món đồ đó đem bán kiếm tiền.
Lần
này, kế hoạch của bà ta là nhằm vào một thanh niên giàu có đi làm ở nông thôn, nhưng người đó không bị mắc bẫy, còn dọa sẽ tố cáo lên ủy ban làng. Tuy nhiên, điều đó không làm Mã Lan nản lòng, bà ta vẫn quyết định gả con gái mình cho một ông già độc thân đã mất hai người vợ để đổi lấy sính lễ cao.
Cô đã chốt được một hợp đồng trị giá hàng triệu, nhưng trong buổi tiệc ăn mừng, mẹ cô đã bỏ thuốc vào rượu của cô, còn mua chuộc tài xế để hắn lái xe xuống sông, giả làm vụ tai nạn say rượu.
Nếu cô chết, cha mẹ cô sẽ dễ dàng thừa kế tài sản để lại cho đứa em trai vô dụng kia.
Mười năm cô cố gắng phấn đấu cuối cùng lại bị tính kế, quả không chỉ bị hái mất trái mà còn bị chặt cả cây.
Vậy mà Tống Tri Ý không chết, nhưng lại trở thành một Tống Tri Ý khác.
Một Tống Tri Ý sống ở những năm 1980.
Sau khi hòa nhập với ký ức của chủ cũ, cô chỉ biết than thở tại sao mình lại xui xẻo đến vậy. Mở đầu của cuộc đời xuyên không này chẳng khác gì địa ngục.
Trong tiểu thuyết, người khác xuyên không đều là công chúa hoặc tiểu thư nhà giàu, còn cô thì lại xuyên thành một đứa con gái đáng thương không được mẹ yêu, cha thì nhu nhược, đã thế còn xuyên vào đúng giường của “gian phu” và bị bắt quả tang.
Nhớ lại lý do chủ cũ hoảng loạn trèo lên giường, Tống Tri Ý cười lạnh lùng.
Không ngạc nhiên khi cô chết mà vẫn có thể xuyên về những năm 80, thì ra là do có một bà mẹ ác độc.
Tiếng bước chân ngoài cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của Tống Tri Ý. Cánh cửa gỗ cũ kĩ bị đẩy ra, người đàn ông bước vào với một cái bát sứ đã mẻ nhiều chỗ, cẩn thận tiến lại gần.
Trong bát đựng một ít bột ngô màu vàng, nhưng chưa kịp để Tống Tri Ý cầm lấy, cánh cửa đã bị đá văng ra. Một người phụ nữ mặc áo dài tay màu vàng, phía dưới là chiếc quần ống loe đỏ thời thượng, tóc uốn lọn, xông vào. Ánh mắt của bà ta nhìn Tống Tri Ý đầy độc ác, như muốn tẩm độc trong đó.
Tống Tri Ý giật mình, thân thể co lại, cảnh giác nhìn người phụ nữ này.
Ký ức của chủ cũ cho cô biết người phụ nữ hung thần ác sát trước mắt chính là mẹ ruột của cô – Mã Lan.
"Con tiện nhân Tống Tri Ý, mày bây giờ ghê gớm rồi nhỉ? Làm ra chuyện như thế này, làm mất mặt mẹ mày ở làng này! Để xem tao không đánh chết mày!"
Mã Lan nói rồi cầm lấy một cây gậy to như cánh tay hướng về phía Tống Tri Ý đánh tới.
Tống Kiến Quân thấy vậy vội vàng lao vào che chắn cho con gái. Những tiếng gậy đập vào lưng ông ta vang lên trầm đục, ông nghiến răng chịu đựng.
Tống Tri Ý không ngờ người phụ nữ này lại điên đến mức như vậy. Dù có Tống Kiến Quân che chắn nhưng vẫn có vài gậy đánh trúng cô.
Từ sau khi cô thành lập công ty, có được địa vị nhất định trên thương trường, cô chưa bao giờ chịu đựng đau đớn như vậy. Cô lập tức giật lấy cây gậy trong tay Mã Lan, gương mặt không cảm xúc nhìn thẳng vào bà ta.
"Tôi khuyên bà nên biết điểm dừng."
Sau khi tiếp nhận hết ký ức của chủ cũ, Tống Tri Ý chỉ cảm thấy căm ghét người phụ nữ tên Mã Lan này đến tột độ.
Chỉ vì chủ cũ xinh đẹp, là người đẹp nhất trong làng, Mã Lan đã biến cô ta thành công cụ kiếm tiền. Trong thời đại bảo thủ và phong kiến này, bà ta ép cô ta đi quyến rũ con trai nhà giàu, để họ mua đồ cho cô ta, rồi Mã Lan lấy những món đồ đó đem bán kiếm tiền.
Lần
này, kế hoạch của bà ta là nhằm vào một thanh niên giàu có đi làm ở nông thôn, nhưng người đó không bị mắc bẫy, còn dọa sẽ tố cáo lên ủy ban làng. Tuy nhiên, điều đó không làm Mã Lan nản lòng, bà ta vẫn quyết định gả con gái mình cho một ông già độc thân đã mất hai người vợ để đổi lấy sính lễ cao.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro