Thập Niên 80 Quân Hôn Mang Không Gian Gả Cho Hán Tử Thô Sau Đó Thắng Lớn

Chương 34

2024-10-11 14:21:20

Một cảnh sát lớn tuổi hơn bước tới, vỗ nhẹ lên vai nữ cảnh sát, ra hiệu cho cô rời đi. Sau đó, ông ta quay sang nhìn Tống Tri Ý đang ngồi thẳng lưng, không hề tỏ ra yếu thế, trong ánh mắt ông hiện lên một tia tán thưởng.

"Cô bé này gan dạ đấy. Gặp phải chuyện như thế này là phải báo ngay cho cảnh sát, để những kẻ xấu không dám hoành hành."

Trong những năm 80, danh tiếng của phụ nữ rất quan trọng. Dù là nạn nhân của những vụ quấy rối, nhiều cô gái vẫn chọn cách im lặng vì sợ bị đàm tiếu. Nhất là những cô gái trẻ như Tống Tri Ý, hiếm ai dám đứng lên tố cáo. Việc cô báo án là hành động dũng cảm đáng được khen ngợi.

Cảnh sát già nhìn sang phòng bên, nơi Trần Tuế An đang làm tường trình. Ông nhìn Tống Tri Ý với ánh mắt đầy ý tứ, nói:

"Cô gái này, tôi khuyên cô đừng nên quá tin tưởng vào cậu trai kia chỉ vì cậu ta đã cứu cô. Cậu ta không phải dạng vừa đâu. Đừng nhìn vẻ ngoài đẹp trai mà nghĩ tốt. Cậu ấy là khách quen của đồn cảnh sát đấy, nhưng lần nào cũng thoát được."

Tống Tri Ý bật cười, không ngờ cảnh sát lại lo lắng rằng cô sẽ phải lòng Trần Tuế An vì sự anh hùng cứu mỹ nhân. Cô hắng giọng, nén cười, đáp:

"Cảm ơn chú, nhưng cậu ấy là vị hôn phu của cháu, chúng cháu sẽ kết hôn vào cuối tháng này."

Cảnh sát già sững người, nhìn Tống Tri Ý rồi lại quay sang nhìn Trần Tuế An, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu tiếc nuối, như thể đang tiếc rẻ cho một con cừu non xinh đẹp ngoan ngoãn lại bị con sói như Trần Tuế An cuỗm mất.

Khi ra khỏi đồn cảnh sát, đã là giờ trưa. Lý Tư và hai tên đồng bọn bị buộc tội cố ý gây thương tích chưa thành và gây rối trật tự công cộng, bị giam giữ 15 ngày và phạt 20 đồng. Chúng cũng đã phải xin lỗi Tống Tri Ý.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chiếc xe đẩy nhỏ của Tống Tri Ý bị hư hỏng trong lúc xô xát, may mà lúc đó đồ ăn đã bán hết nên không thiệt hại nhiều. Còn xe đạp thì thủng lốp, Tống Tri Ý không biết phải đưa đi sửa ở đâu. Cô định hỏi Trần Tuế An, nhưng nhìn lại thì thấy anh đã một tay dắt xe đạp, tay kia kéo xe đẩy nhỏ đi mất. Thấy cô còn đứng đờ ra, anh quay đầu lại, giọng có chút khó chịu:

"Còn không mau đi theo?"

"Ồ..." Tống Tri Ý vội gật đầu, nhanh chóng chạy theo giúp anh giữ chiếc xe đẩy.

Đi được một đoạn dài, băng qua nhiều con hẻm, cuối cùng hai người dừng lại ở một ngôi nhà nhỏ gần nơi xảy ra sự việc. Bên ngoài là một khoảng sân rộng chất đầy các loại phế liệu, tuy là phế liệu nhưng được sắp xếp gọn gàng, không có mùi khó chịu.

Đây chính là trạm thu mua phế liệu mà Trần Tuế An mở ở huyện.

Tống Tri Ý nhìn quanh sân nhà, thấy một chiếc xe ba gác chở đầy sắt vụn xây dựng, có lẽ là chiếc xe mà Trần Tuế An dùng để thu mua phế liệu.

Ngôi nhà rất nhỏ, chỉ có ba gian và một nhà vệ sinh bé, sát cạnh là một nhà bếp đơn sơ, còn lại là một phòng ngủ. Có vẻ như Trần Tuế An thường ở đây.

"Ngồi yên đấy, đừng chạy lung tung. Sửa xong tôi sẽ đưa cô về." Nói xong, Trần Tuế An cầm bộ đồ nghề rồi bước ra ngoài, bắt đầu sửa chữa chiếc xe đẩy hư hỏng.

Tống Tri Ý ngồi trên chiếc ghế nhỏ, nhìn theo Trần Tuế An. Cơ bắp trên lưng anh hiện rõ khi anh cúi xuống dùng cờ-lê vặn ốc, thân hình khỏe mạnh và làn da rám nắng do thường xuyên làm việc ngoài trời khiến anh trông rất mạnh mẽ. So với những cậu trai trẻ hiện đại, cơ thể tráng kiện và đầy sức mạnh của Trần Tuế An khiến Tống Tri Ý không khỏi nhìn thêm vài lần.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80 Quân Hôn Mang Không Gian Gả Cho Hán Tử Thô Sau Đó Thắng Lớn

Số ký tự: 0