Thập Niên 80: Quân Tẩu Pháo Hôi Hắc Hóa, Tái Giá Phúc Hắc Quân Nhân

Chương 22

2024-11-07 15:59:38

Hạ Thanh Thanh nghe tiếng ồn ào ngoài kia, tâm trạng không khỏi vui vẻ.

“Gọi cảnh sát, tống cổ tên biến thái này đi!” Người phụ nữ kia hét lên, xua chồng mình đi gọi điện.

Hàng xóm xung quanh nhìn thấy cảnh tượng đó, ai cũng tức giận vì hành vi bẩn thỉu của Dương Hồng Binh. Nhà nào cũng có phụ nữ, không ai muốn hắn ta thoát tội.

Dương Hồng Đình, em gái hắn ta, vốn định không can thiệp nhưng khi nghe đến việc cảnh sát sắp tới, cô ta hốt hoảng chạy xuống cầu xin hàng xóm nương tay.

"Nhìn anh trai cô kìa, quần còn chẳng mặc, phụ nữ trong xóm chẳng dám ra đường nữa!"

Dân tình kéo đến ngày càng đông, ai nấy nhìn Dương Hồng Binh nằm đó mà không giấu nổi khinh thường, đồng thanh yêu cầu cảnh sát bắt hắn ta đi.

Dương Hồng Đình chẳng biết phải làm sao, đành bất lực nhìn anh mình bị cảnh sát dẫn đi. Phải một lúc lâu sau, cô ta mới nhớ ra việc chạy đi tìm ba mẹ.

Lúc này, ông Dương và bà Dương đang có mặt ở nhà họ Hạ, gây chuyện ầm ĩ.

Một vách ngăn chia phòng thành hai gian, bên trong là phòng của Hạ Linh, còn phòng ngoài dành cho con trai là Hạ Đào và Hạ Tiểu Ngư. Hạ Thanh Thanh chỉ có một chiếc giường xếp bằng dây thép, tối đến mới mở ra ngủ tạm ở nhà của Hạ Khánh Sơn và gia đình họ, khi chưa sáng đã phải dậy rời đi. Mười chín năm nay, cô đều ngủ như thế.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Hạ Khánh Sơn, ông thật quá đáng! Gả một người tâm thần vào nhà tôi lại còn nợ tôi 800 đồng! Trả tiền đi!”

Bà Dương chống hông, đứng trước cửa nhà họ Hạ, lớn tiếng mắng nhiếc. Hạ Khánh Sơn vừa ăn sáng xong, đang định đi làm, nghe tiếng mắng vô lý đến bực mình, ngọn lửa giận âm ỉ trong lòng bắt đầu bùng lên.

“Trả mẹ bà à! Con gái tôi ở nhà bà cả đêm, cái quái gì mà tiền chứ!”

Hạ Khánh Sơn cao lớn, dáng vẻ thô lỗ, khuôn mặt đầy vẻ bất cần. Tiền đã vào tay ông ta thì không đời nào ông ta nhả ra nữa.

Ông Dương tiến lại gần, ghé tai nói vài câu. Sắc mặt Hạ Khánh Sơn tái hẳn, nghiến răng lườm ông ta, thấp giọng cảnh cáo: “Dương Quốc Trụ, đừng có mà làm bậy, hiểu chưa!”

“Nếu không để tôi cho xưởng trưởng Quách biết con gái ông ta là do chính ông bảo đám đàn em chơi bẩn khiến cô ta mất mạng, xem lúc đấy cái bát cơm của ông giữ được không?”

Ông Dương nói với giọng nham hiểm, nhìn thẳng vào Hạ Khánh Sơn với vẻ đắc ý. Xưởng trưởng Quách hiện đang làm quản lý xưởng cắt răng cưa, nhưng gia đình ông ta đã phải trải qua vận đen khi cô con gái 16 tuổi chết tức tưởi. Chỉ có Dương Quốc Trụ biết, chính Hạ Khánh Sơn đứng sau vụ này.

“Dương Quốc Trụ, nhớ lấy đấy!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Quân Tẩu Pháo Hôi Hắc Hóa, Tái Giá Phúc Hắc Quân Nhân

Số ký tự: 0