Thập Niên 80: Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu
Hả Hê
Quan Oánh Oánh
2024-08-01 00:56:06
Trong lòng Hoa Dạng điên cuồng hả hê, nhãi ranh thoạt nhìn cũng có chút cáo già, cứ tưởng sao, ai ngờ đã ngu còn tỏ vẻ nguy hiểm, dám ở trước mặt mọi người uy hiếp cô à?
Hoa Dạng lại tiếp tục sở trường diễn như không diễn của mình, nhút nhát sợ sệt chỉ vào mặt Giang Vinh,dáng vẻ của cô vừa nhỏ yếu lại đầy bất lực: ”Hiệu...hiệu trưởng, các thầy cô và bạn học, mọi người nhìn cậu ta trừng em kìa, chắc chắn sau này cậu ta sẽ trả đũa, em thật sự rất sợ.”
Giang Vinh nghe xong tức đến nỗi mắt chữ a miệng chữ o, vẻ mặt như muốn lao lên xé xác Hoa Dạng ra thành từng mảnh.
.....
Hoa Dạng bước ra khỏi cổng trường, bước chân ngày càng nhanh nhẹn, tâm tình cực kì vui sướng.
Cô không chỉ giải quyết được vấn đề nguy cấp, còn giải thích được lí do cho thành tích kém ở trước đó. Đã vậy còn hung hăng trả thù được thằng nhãi ranh kia.
Đây gọi là một mũi tên trúng ba con nhạn, đúng là không tồi!
Không phải, còn một con nhạn nữa, khoé miệng của cô khẽ nhếch lên một độ cong, mi mắt rung rung vì đắc ý, hoàn toàn không có chút dáng vẻ yếu ớt hồi ban nãy.
Lúc đi ngang qua một cửa tiệm, Hoa Dạng trong lúc vô ý nhìn thấy quyển lịch treo tường đề là năm 1985!
Thảo nào, chả trách cô cứ thấy quần áo của mình và những người xung quanh có chút lạc hậu.
Hoa Dạng đi vào trong tiệm, đây là cửa hàng bách hoá duy nhất ở trấn trên, dù diện tích không lớn nhưng đồ vật lại rất đa dạng và phong phú. Cái gì cũng có đủ, chỉ cần chịu khó kiếm là ra ngay.
Cô đi dạo qua một vòng, quả nhiên đều là đồ của những năm 80, giá hàng cực kì rẻ. Nhưng mà cô cái gì cũng không mua, bởi vì Hoa Dạng sờ cả buổi mà trong túi rỗng tuếch không có xu nào.
Hai bên đầu đường là những người bán hàng rong, phần lớn đều là bán đồ ăn vặt, thu nhập quả thật không tồi. Hoa Dạng nhìn chằm chằm một vòng, như đang tính toán gì đó.
Đây đúng là niên đại sáng giá để kiếm tiền, rất nhiều nhà giàu đều có xuất phát điểm ở đây.
Thôn Bắc Tề, nhà nhà đều thấp bé với vài mảnh ngói, cũng không có nhà nào giàu có. Hoa Dạng đi ở trên đường gập ghềnh, khuôn mặt cô nhăn nhó vì đói, đói sắp chết cô rồi!
Hoa Dạng lại tiếp tục sở trường diễn như không diễn của mình, nhút nhát sợ sệt chỉ vào mặt Giang Vinh,dáng vẻ của cô vừa nhỏ yếu lại đầy bất lực: ”Hiệu...hiệu trưởng, các thầy cô và bạn học, mọi người nhìn cậu ta trừng em kìa, chắc chắn sau này cậu ta sẽ trả đũa, em thật sự rất sợ.”
Giang Vinh nghe xong tức đến nỗi mắt chữ a miệng chữ o, vẻ mặt như muốn lao lên xé xác Hoa Dạng ra thành từng mảnh.
.....
Hoa Dạng bước ra khỏi cổng trường, bước chân ngày càng nhanh nhẹn, tâm tình cực kì vui sướng.
Cô không chỉ giải quyết được vấn đề nguy cấp, còn giải thích được lí do cho thành tích kém ở trước đó. Đã vậy còn hung hăng trả thù được thằng nhãi ranh kia.
Đây gọi là một mũi tên trúng ba con nhạn, đúng là không tồi!
Không phải, còn một con nhạn nữa, khoé miệng của cô khẽ nhếch lên một độ cong, mi mắt rung rung vì đắc ý, hoàn toàn không có chút dáng vẻ yếu ớt hồi ban nãy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc đi ngang qua một cửa tiệm, Hoa Dạng trong lúc vô ý nhìn thấy quyển lịch treo tường đề là năm 1985!
Thảo nào, chả trách cô cứ thấy quần áo của mình và những người xung quanh có chút lạc hậu.
Hoa Dạng đi vào trong tiệm, đây là cửa hàng bách hoá duy nhất ở trấn trên, dù diện tích không lớn nhưng đồ vật lại rất đa dạng và phong phú. Cái gì cũng có đủ, chỉ cần chịu khó kiếm là ra ngay.
Cô đi dạo qua một vòng, quả nhiên đều là đồ của những năm 80, giá hàng cực kì rẻ. Nhưng mà cô cái gì cũng không mua, bởi vì Hoa Dạng sờ cả buổi mà trong túi rỗng tuếch không có xu nào.
Hai bên đầu đường là những người bán hàng rong, phần lớn đều là bán đồ ăn vặt, thu nhập quả thật không tồi. Hoa Dạng nhìn chằm chằm một vòng, như đang tính toán gì đó.
Đây đúng là niên đại sáng giá để kiếm tiền, rất nhiều nhà giàu đều có xuất phát điểm ở đây.
Thôn Bắc Tề, nhà nhà đều thấp bé với vài mảnh ngói, cũng không có nhà nào giàu có. Hoa Dạng đi ở trên đường gập ghềnh, khuôn mặt cô nhăn nhó vì đói, đói sắp chết cô rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro