[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Tận Dụng Cơ Hội...
2024-09-06 22:02:30
Tiêu Hồng Diệp coi thường cô ấy, nói rằng cô phải dùng thủ đoạn mới có thể gả cho Khương Minh Vượng.
Người nhà họ Khương cũng không đối xử tệ với chị dâu Khương, nhưng người bên ngoài lại thích nói ra nói vào vài câu.
Khi đó, chị dâu Khương sinh khó, ban đầu trong nhà không có ai khác, chỉ sau khi Khương Mộng Dao rời đi tìm người. Người khác lại nói, nếu vợ chồng Khương không bị ba mẹ Khương yêu cầu dọn ra ngoài thì chị dâu Khương đã không phải bị giày vò như vậy. Bọn họ còn nói ba mẹ chồng của chị dâu Khương đối xử không đủ tốt.
Thực ra mà nói, không phải ba mẹ chồng không có đi qua thăm vào thời điểm đó, mà do chị dâu Khương cảm thấy sẽ không sinh sớm như vậy, có thể chờ thêm mấy ngày nên cô ấy mới bảo ba mẹ chồng không cần cực khổ đi qua thăm sớm như vậy làm gì. Ở nông thôn chỗ cô ấy, nhiều phụ nữ vẫn phải làm việc khi đang mang thai, sinh con xong chưa được hai ngày đã ra ruộng làm việc.
Mà lúc chị dâu Khương mang thai cũng không phải làm nhiều việc, ba mẹ chồng luôn luôn gửi qua một ít thịt gà, thịt vịt. Chị dâu Khương ăn rất ngon. Còn có quần áo mới để mặc. Cuộc sống này thoải mái hơn nhiều so với cuộc sống ở nông thôn của cô ấy. Người ta không thể lúc nào cũng nghĩ đến việc sống một cuộc sống tốt đẹp, không thể lúc nào cũng bất mãn. Con người không thể lúc nào cũng so sánh với người khác, mà phải nhìn xem trước đây họ đã sống cuộc sống như thế nào và hiện tại họ đang sống cuộc sống như thế nào.
"Tùy ý chị." Khương Mộng Dao nói: "Nhà chúng ta và nhà họ Tiêu không có liên quan, thật sự mà nói, đây có thể tính là gây thù chuốc oán!"
Khương Mộng Dao cho là vậy. Đây không phải là gây thù chuốc oán thì cái gì mới là gây thù chuốc oán. Người ta giết ba mẹ mình mới là gây thù chuốc oán sao?
Nếu buổi coi mắt bị cho leo cây thì còn tốt, nhưng cái này là thương lượng việc đính hôn mà Tiêu Nguy thì bỏ người chạy lấy của. Đây chính là kết thù!
"Đúng, đúng, đúng!" chị dâu Khương gật đầu, "Không phải chỉ là kết thù thôi sao? Là ánh mắt của bọn họ không tốt, đừng để ý tới bọn họ nữa. Em gái à, em ưu tú như vậy, em nhất định sẽ tìm được một đối tượng tốt."
Chị dâu Khương thật lòng cảm thấy em chồng vừa xinh đẹp vừa có học thức. Người như vậy không gả cho đối tượng tốt hơn thì ai gả cho đối tượng tốt chứ?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Người nhà họ Khương cũng không đối xử tệ với chị dâu Khương, nhưng người bên ngoài lại thích nói ra nói vào vài câu.
Khi đó, chị dâu Khương sinh khó, ban đầu trong nhà không có ai khác, chỉ sau khi Khương Mộng Dao rời đi tìm người. Người khác lại nói, nếu vợ chồng Khương không bị ba mẹ Khương yêu cầu dọn ra ngoài thì chị dâu Khương đã không phải bị giày vò như vậy. Bọn họ còn nói ba mẹ chồng của chị dâu Khương đối xử không đủ tốt.
Thực ra mà nói, không phải ba mẹ chồng không có đi qua thăm vào thời điểm đó, mà do chị dâu Khương cảm thấy sẽ không sinh sớm như vậy, có thể chờ thêm mấy ngày nên cô ấy mới bảo ba mẹ chồng không cần cực khổ đi qua thăm sớm như vậy làm gì. Ở nông thôn chỗ cô ấy, nhiều phụ nữ vẫn phải làm việc khi đang mang thai, sinh con xong chưa được hai ngày đã ra ruộng làm việc.
Mà lúc chị dâu Khương mang thai cũng không phải làm nhiều việc, ba mẹ chồng luôn luôn gửi qua một ít thịt gà, thịt vịt. Chị dâu Khương ăn rất ngon. Còn có quần áo mới để mặc. Cuộc sống này thoải mái hơn nhiều so với cuộc sống ở nông thôn của cô ấy. Người ta không thể lúc nào cũng nghĩ đến việc sống một cuộc sống tốt đẹp, không thể lúc nào cũng bất mãn. Con người không thể lúc nào cũng so sánh với người khác, mà phải nhìn xem trước đây họ đã sống cuộc sống như thế nào và hiện tại họ đang sống cuộc sống như thế nào.
"Tùy ý chị." Khương Mộng Dao nói: "Nhà chúng ta và nhà họ Tiêu không có liên quan, thật sự mà nói, đây có thể tính là gây thù chuốc oán!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khương Mộng Dao cho là vậy. Đây không phải là gây thù chuốc oán thì cái gì mới là gây thù chuốc oán. Người ta giết ba mẹ mình mới là gây thù chuốc oán sao?
Nếu buổi coi mắt bị cho leo cây thì còn tốt, nhưng cái này là thương lượng việc đính hôn mà Tiêu Nguy thì bỏ người chạy lấy của. Đây chính là kết thù!
"Đúng, đúng, đúng!" chị dâu Khương gật đầu, "Không phải chỉ là kết thù thôi sao? Là ánh mắt của bọn họ không tốt, đừng để ý tới bọn họ nữa. Em gái à, em ưu tú như vậy, em nhất định sẽ tìm được một đối tượng tốt."
Chị dâu Khương thật lòng cảm thấy em chồng vừa xinh đẹp vừa có học thức. Người như vậy không gả cho đối tượng tốt hơn thì ai gả cho đối tượng tốt chứ?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro