[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá

Tận Dụng Cơ Hội...

2024-09-06 22:02:30

Những người này không muốn đắc tội Trịnh Trường Đông. Bọn họ chỉ là những công nhân viên chức bình thường. Hiện tại có bao nhiêu nhà máy sa thải nhân viên? Lỡ như Trịnh Trường Đông tới nói vài câu, quản đốc nhà máy không cho họ làm việc nữa thì bọn họ phải làm sao?

Bản thân Trịnh Trường Đông cũng không phải là người lương thiện, đối với những người đã từng đắc tội qua với Trịnh Trường Đông, Trịnh Trường Đông sẽ không để mặc cho người khác ức hiếp mình. Anh sẽ trực tiếp trả thù. Dù là trả thù tại chỗ hay sau đó mới trả thù, mọi người đều biết anh là một người khó tính, không dễ chọc vào.

Người kia cũng vội vàng bỏ chạy, không dám tiếp tục thái độ trước mặt Trịnh Trường Đông.

Trịnh Trường Đông ngay lập tức đi ra đường, mua một ít trái cây và về nhà, sau đó lại đi tìm mẹ anh.

“Mẹ.” Trịnh Trường Đông vừa tới cửa chính trong sân, anh ở bên kia la lớn: “Mẹ, mẹ.”

Mẹ Trịnh khi nghe thấy con trai út gọi mình như vậy, lòng bà ấy chợt giật mình, cảm giác có chuyện không lành, chẳng lẽ hỗn thế ma vương này lại gây chuyện ở bên ngoài sao?

“Mẹ.” Trịnh Trường Đông bước vào sân, thấy mẹ đang hái rau, anh bèn đặt hoa quả xuống bên cạnh rồi xắn tay áo giúp mẹ làm việc.

"Chờ một chút!" Mẹ Trịnh ngăn cản Trịnh Trường Đông, "Cái này không giống con chút nào. Nói cho mẹ biết, con đã gây ra chuyện gì? Con cần ba con ra mặt hay là anh trai con ra mặt?"

“Không cần bọn họ ra mặt.” Trịnh Trường Đông dứt khoát vỗ nhẹ vào vai mẹ Trịnh: "Chính là… chính là chuyện chung thân đại sự cả đời con trai mẹ. Chuyện lần trước con đã nói…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Lần trước không phải người ta đã từ chối con rồi sao?” Mẹ Trịnh nói.

“Lần trước là lần trước, lần này không giống.” Trịnh Trường Đông nói.

“Không phải con nói con bé sắp đính hôn sao?” Mẹ Trịnh lại hỏi.

“Cho dù cô ấy có đính hôn thật, chỉ cần cô ấy chưa kết hôn thì con vẫn còn hy vọng. Huống chi chuyện đính hôn của cô ấy đã đi tong rồi!” Trịnh Trường Đông nói: “Người đàn ông đó đã chạy rồi!”

"Bỏ chạy?" Mẹ Trịnh kinh ngạc.

"Đúng vậy, chạy mất tiêu rồi!" Nhìn thấy Mẹ Trịnh đang nhìn chằm chằm vào mình, Trịnh Trường Đông vội vàng nói: "Con không có động tay động chân gì cả, là anh ta tự mình bỏ chạy!"

Trịnh Trường Đông vốn đã nghĩ đến việc dùng một chút thủ đoạn để Khương Mộng Dao biết Tiêu Nguy không phải là một đối tượng đáng tin cậy.

“Người đàn ông đó ngay từ đầu đã có tâm, người anh ta thích cũng không phải Mộng Dao. Còn con thì khác, con rất thích cô ấy.” Trịnh Trường Đông nói."Mẹ, mẹ giúp con đi, tìm người giúp con đi.”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá

Số ký tự: 0