[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Trèo Cao 3
2024-09-06 22:02:30
Trước đây, khi Tiêu Nguy làm việc trong nhà máy, anh ấy thường xuyên không đi làm, mọi người trong nhà máy đều biết. Mà Tiêu Nguy lại bảo rằng anh ấy muốn học tập, muốn đi thi đại học, kết quả là thi rớt!
Đường Quế Chi cho rằng Tiêu Nguy chỉ ham chơi, lười biếng không muốn làm việc. Mọi người khác đều phải vất vả làm việc, mà Tiêu Nguy, một gã đàn ông to lớn lại ăn bám, còn phải để người nhà chu cấp tiền cho.
"Theo em, do cậu ấy thi đại học không đậu, sĩ diện không chịu được nên mới bỏ đi." Đường Quế Chi nói: "Khương Mộng Dao còn từng thi đỗ đại học, lại tốt nghiệp rồi, chẳng phải là lấn át em trai anh sao? Em trai anh không thích bị người ta lấn át, ngay cả người trước kia cũng vậy, cũng là cậu ấy ở quê chăm sóc nhà người ta, giúp đỡ họ rất nhiều, mà cái đó không giống nhau."
Đường Quế Chi và mọi người hầu hết đều biết mối tình đầu của Tiêu Nguy, đây không phải là bí mật, có rất nhiều người biết. Ba mẹ của mối tình đầu Tiêu Nguy còn từng đến nhà họ Tiêu, ý họ rất rõ ràng, đó là không cho Tiêu Nguy tiếp tục qua lại với con gái họ nữa, phải khiến con gái họ hết hi vọng.
Theo Đường Quế Chi, cô gái kia đã đi du học nước ngoài, đã nhìn thấy nhiều người ở nước ngoài, biết đâu tự cô ta đã từ bỏ Tiêu Nguy rồi.
Vào buổi chiều tối, mẹ Khương vốn lo lắng Khương Mộng Dao không ăn được cơm, buổi trưa Khương Mộng Dao chỉ ăn một số bánh ngọt do chị dâu Khương mang đến. Thấy con gái ăn cơm, bà Khương cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Mẹ, ăn cơm đi." Khương Mộng Dao nói: “Vịt hun khói ngon lắm đấy.”
"Đúng đó. Mẹ cố ý cho thêm chút ớt cho cay." Mẹ Khương nói: "Có bị mặn không? Mẹ không dám cho nhiều muối, loại vịt hun khói này vốn đã có sẵn muối, đã có vị mặn rồi."
"Ngon lắm ạ." Khương Mộng Dao không quá buồn bã, cô cảm thấy may mắn, may mắn là mình đã thức tỉnh ký ức kiếp trước vào lúc này, không còn ngốc nghếch, si mê Tiêu Nguy, cũng không còn ý định giúp đỡ Tiêu Nguy chăm sóc nhà họ Tiêu nữa.
Khương Mộng Dao bỗng nhớ ra mấy ngày trước Tiêu Nguy đến gặp cô, anh ấy bóng gió muốn cô quan tâm đến nhà họ Tiêu nhiều hơn. Lúc đó cô chưa thức tỉnh ký ức kiếp trước, hoàn toàn không biết những chuyện đó, chỉ nghĩ rằng mình có thể quan tâm nhiều hơn đến nhà họ Tiêu, cũng không có vấn đề gì.
Bây giờ, Khương Mộng Dao lại cảm thấy đó là Tiêu Nguy cố ý tính toán cô, anh ấy sắp đi rồi mà vẫn còn nói với cô hãy chăm sóc nhà họ Tiêu.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đường Quế Chi cho rằng Tiêu Nguy chỉ ham chơi, lười biếng không muốn làm việc. Mọi người khác đều phải vất vả làm việc, mà Tiêu Nguy, một gã đàn ông to lớn lại ăn bám, còn phải để người nhà chu cấp tiền cho.
"Theo em, do cậu ấy thi đại học không đậu, sĩ diện không chịu được nên mới bỏ đi." Đường Quế Chi nói: "Khương Mộng Dao còn từng thi đỗ đại học, lại tốt nghiệp rồi, chẳng phải là lấn át em trai anh sao? Em trai anh không thích bị người ta lấn át, ngay cả người trước kia cũng vậy, cũng là cậu ấy ở quê chăm sóc nhà người ta, giúp đỡ họ rất nhiều, mà cái đó không giống nhau."
Đường Quế Chi và mọi người hầu hết đều biết mối tình đầu của Tiêu Nguy, đây không phải là bí mật, có rất nhiều người biết. Ba mẹ của mối tình đầu Tiêu Nguy còn từng đến nhà họ Tiêu, ý họ rất rõ ràng, đó là không cho Tiêu Nguy tiếp tục qua lại với con gái họ nữa, phải khiến con gái họ hết hi vọng.
Theo Đường Quế Chi, cô gái kia đã đi du học nước ngoài, đã nhìn thấy nhiều người ở nước ngoài, biết đâu tự cô ta đã từ bỏ Tiêu Nguy rồi.
Vào buổi chiều tối, mẹ Khương vốn lo lắng Khương Mộng Dao không ăn được cơm, buổi trưa Khương Mộng Dao chỉ ăn một số bánh ngọt do chị dâu Khương mang đến. Thấy con gái ăn cơm, bà Khương cũng thở phào nhẹ nhõm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Mẹ, ăn cơm đi." Khương Mộng Dao nói: “Vịt hun khói ngon lắm đấy.”
"Đúng đó. Mẹ cố ý cho thêm chút ớt cho cay." Mẹ Khương nói: "Có bị mặn không? Mẹ không dám cho nhiều muối, loại vịt hun khói này vốn đã có sẵn muối, đã có vị mặn rồi."
"Ngon lắm ạ." Khương Mộng Dao không quá buồn bã, cô cảm thấy may mắn, may mắn là mình đã thức tỉnh ký ức kiếp trước vào lúc này, không còn ngốc nghếch, si mê Tiêu Nguy, cũng không còn ý định giúp đỡ Tiêu Nguy chăm sóc nhà họ Tiêu nữa.
Khương Mộng Dao bỗng nhớ ra mấy ngày trước Tiêu Nguy đến gặp cô, anh ấy bóng gió muốn cô quan tâm đến nhà họ Tiêu nhiều hơn. Lúc đó cô chưa thức tỉnh ký ức kiếp trước, hoàn toàn không biết những chuyện đó, chỉ nghĩ rằng mình có thể quan tâm nhiều hơn đến nhà họ Tiêu, cũng không có vấn đề gì.
Bây giờ, Khương Mộng Dao lại cảm thấy đó là Tiêu Nguy cố ý tính toán cô, anh ấy sắp đi rồi mà vẫn còn nói với cô hãy chăm sóc nhà họ Tiêu.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro