[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Chiến Đấu 2
2024-09-06 22:02:30
Người như Khương Mộng Dao chắc chắn không phải là người sẽ hiếu thảo với mẹ chồng. Người khác đều nói Khương Mộng Dao rất lợi hại. Nhà họ Khương chỉ có một đứa con trai, dù vậy bọn họ còn cho con trai và con dâu sống riêng ở bên ngoài, lại không cho con trai sống ở nhà. Có người thắc mắc liệu Khương Mộng Dao có phải là kẻ xúi giục hay không nên bọn họ đã đi hỏi thăm chị dâu Khương.
Chị dâu Khương nghe đám người đó nói xong thì không nói nhiều lời, cô ấy trực tiếp cầm chổi đuổi theo đánh đám người đó.
“Em chồng của mấy người mới ác độc, mới lòng dạ đen tối.”
"Các người coi thường em chồng nhà tôi vì đã tốt với chúng tôi như vậy. Các người mới là đồ thối nát."
"Hừ, mỗi ngày chỉ biết nhớ nhung đến chuyện nhỏ nhặt trong nhà người khác nên mới đưa ra những nhận xét thiếu suy nghĩ. Sao không nghĩ xem anh chị em của các người có thể chia sẻ với các người được bao nhiêu?"
…
Tiêu Hồng Diệp trước đây đã từng nhìn thấy hành động của chị dâu Khương, trong lòng khá tò mò, tự hỏi phải chăng chị dâu Khương chỉ là đang khoe khoang mà thôi. Cô ta không nên hỏi trực tiếp chị dâu Khương ở trước mặt, bởi vì cô ta đamg nghĩ những chuyện bên kia.
Bất kể chị dâu Khương có giả vờ hay không, Tiêu Hồng Diệp cảm thấy Khương Mộng Dao rất giỏi gây khó dễ với người khác. Khương Mộng Dao như vậy không thích hợp làm con dâu của mẹ ruột bọn họ, Tiêu Hồng Diệp không thích Khương Mộng Dao.
“Nói em trai con vô dụng đấy!” Mẹ Khương nhìn thấy Tiêu Hồng Diệp, lại không cảm thấy xấu hổ khi bị bắt gặp, ngược lại nói: “Mẹ con nói nên chúng ta mới tới bàn chuyện đính hôn, nhưng cuối cùng thì sao, em trai con chạy mất dạng!”
Theo lý mà nói, anh ấy là gia đình nhà đàng trai nên đến nhà đàng gái để bàn bạc những vấn đề này.
Nhà họ Khương nghĩ đến mẹ Tiêu ở một mình cũng không dễ dàng, ba Tiêu sớm đã không còn, người nhà họ Khương đến nhà họ Tiêu để bàn bạc. Mẹ Khương vốn dĩ không muốn, giống như nhà gái đang vội vậy, nhưng con gái bà ấy một hai nói Tiêu Nguy cũng không tệ, có thể hiểu được vì sao bọn họ mới tới đây.
"Cái gì, thằng bé chạy sao?" Tiêu Hồng Diệp không ngờ Tiêu Nguy lại chạy mất, ngay sau đó nói: "Nếu thằng bé thật sự chạy đi, cũng bởi vì con gái nhà dì không tốt, cô ta..."
"Tôi có chỗ nào không tốt, chị nói thử xem!" Khương Mộng Dao cười lạnh nói: "Tôi nói cho chị biết, chúng ta không phải là người một nhà, tôi cũng không thể vì các người mà thay đổi bản thân, chị cho chị là ai? Tôi tôn trọng các người một chút, làm các người tưởng mình hay ho à? Người khác đều hiếm lạ các người sao?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chị dâu Khương nghe đám người đó nói xong thì không nói nhiều lời, cô ấy trực tiếp cầm chổi đuổi theo đánh đám người đó.
“Em chồng của mấy người mới ác độc, mới lòng dạ đen tối.”
"Các người coi thường em chồng nhà tôi vì đã tốt với chúng tôi như vậy. Các người mới là đồ thối nát."
"Hừ, mỗi ngày chỉ biết nhớ nhung đến chuyện nhỏ nhặt trong nhà người khác nên mới đưa ra những nhận xét thiếu suy nghĩ. Sao không nghĩ xem anh chị em của các người có thể chia sẻ với các người được bao nhiêu?"
…
Tiêu Hồng Diệp trước đây đã từng nhìn thấy hành động của chị dâu Khương, trong lòng khá tò mò, tự hỏi phải chăng chị dâu Khương chỉ là đang khoe khoang mà thôi. Cô ta không nên hỏi trực tiếp chị dâu Khương ở trước mặt, bởi vì cô ta đamg nghĩ những chuyện bên kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bất kể chị dâu Khương có giả vờ hay không, Tiêu Hồng Diệp cảm thấy Khương Mộng Dao rất giỏi gây khó dễ với người khác. Khương Mộng Dao như vậy không thích hợp làm con dâu của mẹ ruột bọn họ, Tiêu Hồng Diệp không thích Khương Mộng Dao.
“Nói em trai con vô dụng đấy!” Mẹ Khương nhìn thấy Tiêu Hồng Diệp, lại không cảm thấy xấu hổ khi bị bắt gặp, ngược lại nói: “Mẹ con nói nên chúng ta mới tới bàn chuyện đính hôn, nhưng cuối cùng thì sao, em trai con chạy mất dạng!”
Theo lý mà nói, anh ấy là gia đình nhà đàng trai nên đến nhà đàng gái để bàn bạc những vấn đề này.
Nhà họ Khương nghĩ đến mẹ Tiêu ở một mình cũng không dễ dàng, ba Tiêu sớm đã không còn, người nhà họ Khương đến nhà họ Tiêu để bàn bạc. Mẹ Khương vốn dĩ không muốn, giống như nhà gái đang vội vậy, nhưng con gái bà ấy một hai nói Tiêu Nguy cũng không tệ, có thể hiểu được vì sao bọn họ mới tới đây.
"Cái gì, thằng bé chạy sao?" Tiêu Hồng Diệp không ngờ Tiêu Nguy lại chạy mất, ngay sau đó nói: "Nếu thằng bé thật sự chạy đi, cũng bởi vì con gái nhà dì không tốt, cô ta..."
"Tôi có chỗ nào không tốt, chị nói thử xem!" Khương Mộng Dao cười lạnh nói: "Tôi nói cho chị biết, chúng ta không phải là người một nhà, tôi cũng không thể vì các người mà thay đổi bản thân, chị cho chị là ai? Tôi tôn trọng các người một chút, làm các người tưởng mình hay ho à? Người khác đều hiếm lạ các người sao?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro