Thập Niên 80: Trở Về Năm 1983 Làm Phú Hào

Anh Sống Lại À?

Ái Cật Can Thiêu Hồng Ngư Đích Lâu Ảnh

2024-05-20 09:36:08

Chu Vu Phong thở gấp, mồ hôi lấm tấm, cả người không yên.

"Tôi... đã sống lại sao?" Chu Vu Phong thì thầm.

Một số ký ức rõ ràng của nguyên chủ hiện lên trong tâm trí... Chu Vu Phong, 22 tuổi, là người Lâm Thủy thị (1), đã cưới Tưởng Tiểu Đóa được hai năm.

(1): viết tắt cho thị trấn Lâm Thủy, sau này các nơi như Chiết Hải thị, Quảng Hải thị,... mình cũng sẽ edit như vậy.

Vốn bản thân nguyên chủ đã có văn bằng cao trung (cấp 3), lại xuất thân từ một gia đình khá giả, điều kiện cũng tương đối khá. Nhưng bởi vì một sự cố bất ngờ xảy ra, ba mẹ ở trong lúc thao tác thiết bị không may đều gặp nạn.

Chuyện như vậy lẽ ra có thể xác định là gặp tai nạn lao động, nhưng phía chủ nhiệm phân xưởng lại đem sự cố này biến thành lỗi sai phạm khi thao tác thiết bị, thậm chí ngay cả một phân bồi thường cũng không có.

Chu Vu Phong còn có một em trai và hai em gái, đều đang đi học.

Vốn nghĩ rằng nguyên chủ, với tư cách là anh cả, phải đấu tranh vì quyền lợi của cha mẹ, đòi lại công lý, và kiếm thêm tiền để hỗ trợ em trai và hai em gái của mình.

Nhưng anh ta đã trốn tránh trách nhiệm này, luôn sợ hãi gặp phải chủ nhiệm phân xưởng, thực sự là hèn nhát.

Vì không trông chờ được ở anh cả nên người em gái thứ hai của nguyên chủ là Chu Vu Na đã chủ động đi tới nhà chủ nhiệm phân xưởng náo loạn mấy lần, nhưng mỗi lần đều bị đánh đến mặt mũi bầm tím. Chủ nhiệm phân xưởng kia cũng không cảm thương chút nào với cô bé đang học trung học này.

Ba mẹ vừa gặp nạn, còn phải gánh chịu lỗi sai phạm trong công tác. Nguyên chủ nguyên bản đã thương lượng xong chuyện công việc giờ lại bị từ chối thẳng thừng.

Từ đó, nguyên chủ trở thành một kẻ chơi bời lêu lổng, không có nghề nghiệp, thậm chí còn mắc bệnh cờ bạc, tính tình cũng trở nên nóng nảy. Kể từ lần đầu tiên đánh Tưởng Tiểu Đóa, nguyên chủ không còn kiểm soát được bản thân.

[Đây…là tôi sao?] Nhìn thấy một tấm gương màu đỏ trên tủ, Chu Vu Phong vội vàng cầm lên, nhìn vào hình ảnh của mình trong gương.

"Bịch" một tiếng, tấm gương rơi xuống đất, vỡ thành từng mảnh.

"Tiếp tục đập đi, có bản lĩnh thì anh hãy phá hủy cả nhà đi, ô ô ô..."



Nghe thấy tiếng động bên trong, Tưởng Tiểu Đóa rên rỉ nghẹn ngào kêu một tiếng.

Chu Vu Phong run rẩy không ngừng, khó khăn nuốt nước một một cái. Người thanh niên trẻ tuổi trong gương, chính là anh. Nguyên chủ của thân thể này không chỉ trùng tên với anh mà ngay cả khuôn mặt cũng tương tự tám chín phần như anh lúc còn trẻ ở kiếp trước. Bản thân anh vẫn luôn rất tự tin vào vẻ ngoài của mình, đặc biệt ấn tượng nhất của anh chính là ở đôi mắt phượng hẹp dài sâu thẳm, khi chăm chú nhìn vào ai đó rất dễ khiến người ta chìm sâu.

Trong kiếp trước, anh 40 tuổi chưa hề kết hôn, là một người đàn ông độc thân hoàng kim, là tổng giám đốc của một công ty niêm yết, người theo đuổi nhiều không kể xiết, thậm chí còn có một số scandal với những nữ minh tinh nổi tiếng.

Nhưng trong một lần đàm phán thương vụ, anh đã uống quá nhiều, bị nôn mà tử vong.

Trùng hợp thay, 'Chu Vu Phong'(2) cũng chết y chang như vậy, bị nôn nghẹt thở mà chết, sau đó dĩ nhiên là hoang đường sống lại trong cơ thể này.

(2): 'Chu Vu Phong' là đang đề cập đến nguyên thân của cơ thể này.

Qua những ký ức đó, anh hiểu rõ 'Chu Vu Phong', là một kẻ vô cùng đáng khinh, tại sao lại sống lại trong cơ thể của một kẻ vô dụng như thế, đã vậy còn cùng tên họ và có vẻ ngoài giống mình, khiến anh lúc này đều muốn ghét bỏ chính bản thân.

Một cuốn lịch vàng được mở ra, ngày 2 tháng 7 năm 83, thứ bảy, được ghi chú bằng bút đỏ.

Hơn nữa, hôm nay còn là sinh nhật của Tưởng Tiểu Đóa.

Chu Vu Phong nhăn mày, vẫn khó có thể chấp nhận sự thật này, với những gì anh đã nắm giữ trong kiếp trước, bây giờ đã trở thành hư ảo, anh cảm thấy rất không thể chấp nhận.

Có cơ hội trở lại không? Chắc chắn sẽ có, có lẽ chỉ cần uống say một lần nữa.

Chu Vu Phong quay đầu nhìn lại chai rượu trống không trên sàn nhà, sau đó đứng dậy, nhẹ nhàng mở cửa và ra khỏi phòng.

Tưởng Tiểu Đóa ngồi trên sàn khóc, Chu Vu Phong không nhịn được lại liếc nhìn về phía lưng trắng như tuyết của cô gái, nhưng rất nhanh anh đã thu hồi ánh mắt.

Đây chỉ là phản ứng tự nhiên của một người đàn ông, Chu Vu Phong trong kiếp trước phi thường tự hạn chế bản thân, anh sẽ không bao giờ làm những chuyện khinh bạc phụ nữ. Dù sao, đó cũng là vợ của người khác

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Trở Về Năm 1983 Làm Phú Hào

Số ký tự: 0