Thập Niên 80: Vợ Béo Của Anh Chàng Quân Nhân
Chương 29
2024-08-20 21:25:06
Diệp Ninh đúng giờ xuất hiện tại đoàn văn công.
Ngoại trừ cô ra, còn có tám cô gái đã đậu phỏng vấn hôm qua chung với cô.
Bởi vì cô là người cuối cùng biểu diễn cho nên bọn họ căn bản cũng không biết phía sau đã xảy ra chuyện gì, bây giờ thấy cô, vẻ mặt của ai cũng giống như là thấy quỷ.
Nhưng mà còn chưa đợi bọn họ nói cái gì, bóng dáng Lý Kiến Hoa liền xuất hiện.
Ánh mắt bình tĩnh đảo qua trên người cả đám, vẫn tương đối hài lòng với kết quả lần phỏng vấn này.
"Các cô là từ trong hơn trăm người tuyển ra được, đều là nhân tài trong trăm có một, hi vọng những ngày này ở đoàn văn công biểu hiện tốt một chút, tranh thủ có thể sớm được chuyển chính thức!"
Đám con gái tất cả đều tràn trề năng lượng.
Tiếp đó, Lý Kiến Hoa tuyên bố bộ môn mà mỗi người bọn họ phải đi, trong tám cô gái có sáu cô đều thuộc về đội ca múa dưới trước anh ta, hai người còn lại được phân vào tổ đạo diễn.
Cuối cùng Lý Kiến Hoa mới nhìn hướng về phía người bắt mắt nhất trong đám người - Diệp Ninh.
"Diệp Ninh, từ hôm nay trở đi, cô chính là thành viên đội nhạc khí."
Cô đàn piano rất tốt tất nhiên là phải thuộc về đội nhạc khí, nhưng mà cuối cùng có thể trở thành người chơi đàn dương cầm chân chính hay không, hiện tại còn chưa thể nào xác định được.
Diệp Ninh nghe theo chỉ thị của Lý Kiến Hoa trực tiếp đi đội nhạc khí báo danh
Đến ngoài cửa đội nhạc khí liền nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh diễn tấu của các loại nhạc khí.
Loại tình huống này gõ cửa là khẳng định không nghe được, cô dứt khoát trực tiếp đẩy cửa vào.
Trong sảnh vốn đang náo nhiệt lại bởi vì sự xuất hiện của cô mà trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ.
Từng ánh mắt dò xét toàn bộ đều rơi vào trên người cô.
Có hiếu kì, có bất ngờ, có soi xét.
"Vị nữ đồng chí này có chuyện gì không?"
Đội trưởng đội nhạc khí Từ Minh Vũ hết sức bất mãn vì thời điểm đang luyện tập lại có người xa lạ xông vào cho nên thái độ vô cùng nghiêm túc.
Diệp Ninh thoải mái đi vào, sau đó nói: "Tôi là Diệp Ninh, vừa được phân đến đội nhạc khí."
Nương theo tiếng nói của cô, toàn bộ sảnh lập tức rơi vào rối loạn.
"Cô ta nói muốn tới đội nhạc khí chúng ta?"
"Từ lúc nào mà ngưỡng cửa của đội nhạc khí thấp như vậy rồi? Người nào cũng có thể đi vào?"
Gần như tất cả đều bất mãn và khinh thường Diệp Ninh.
"Đội trưởng, tôi cảm thấy vị đồng chí này khẳng định là đi nhầm rồi. Với hình tượng nổi bật này của cô ta hẳn là đến tổ đạo diễn bên kia mới đúng, có lẽ có khả năng đó."
Người nói chuyện chính là một cô gái ngồi ở phía trước nhất, nhìn tuổi tác trên dưới hai mươi tuổi, ngũ quan mỹ lệ, đặc biệt toàn thân tỏa ra khí chất tự tin vô cùng xuất chúng.
Buổi sáng Lâm Thanh đã đi tìm Từ Minh Vũ, nói hôm nay sẽ có một người chơi đàn dương cầm tới, thế nhưng anh ta thật sự không nghĩ tới sẽ là một người như vậy.
Cô gái trước mặt này tuổi tác mặc dù nhìn không lớn, nhưng mà hình thể bằng hai người bình thường. Cho dù mặc quần áo rộng vẫn không che nổi cái bụng nhô ra, nhìn vừa ngu lại vụng về.
Mặc dù đội nhạc khí không có yêu cầu cao về ngoại hình giống đội ca múa và diễn viên, nhưng mà hình tượng cũng không thể chênh lệch như thế được.
"Cô thật là Diệp Ninh?"
Nhịn không được xác nhận với Diệp Ninh một lần nữa.
Diệp Ninh gật gật đầu, về phần nghi ngờ và kháng cự của những người này mà nói, cô xem như là không nghe được.
Sở dĩ kiên trì muốn tới đoàn văn công, là bởi vì cô biết đoàn văn công là phụ thuộc quân khu, một khi có biên chế chính quy là văn chức thuộc bộ đội.
Trước kia đoàn văn công thông báo tuyển dụng đều sẽ chỉ tiến hành ở trong quân khu, mà lần này "đối ngoại" tuyệt đối là thuộc tình huống đặc biệt. Nói là "đối ngoại" nhưng vẫn có yêu cầu, đó chính là nhất định phải là gia đình quân nhân, hơn nữa tuổi tác trình độ cũng đều phải phù hợp với điều kiện.
Ngoại trừ cô ra, còn có tám cô gái đã đậu phỏng vấn hôm qua chung với cô.
Bởi vì cô là người cuối cùng biểu diễn cho nên bọn họ căn bản cũng không biết phía sau đã xảy ra chuyện gì, bây giờ thấy cô, vẻ mặt của ai cũng giống như là thấy quỷ.
Nhưng mà còn chưa đợi bọn họ nói cái gì, bóng dáng Lý Kiến Hoa liền xuất hiện.
Ánh mắt bình tĩnh đảo qua trên người cả đám, vẫn tương đối hài lòng với kết quả lần phỏng vấn này.
"Các cô là từ trong hơn trăm người tuyển ra được, đều là nhân tài trong trăm có một, hi vọng những ngày này ở đoàn văn công biểu hiện tốt một chút, tranh thủ có thể sớm được chuyển chính thức!"
Đám con gái tất cả đều tràn trề năng lượng.
Tiếp đó, Lý Kiến Hoa tuyên bố bộ môn mà mỗi người bọn họ phải đi, trong tám cô gái có sáu cô đều thuộc về đội ca múa dưới trước anh ta, hai người còn lại được phân vào tổ đạo diễn.
Cuối cùng Lý Kiến Hoa mới nhìn hướng về phía người bắt mắt nhất trong đám người - Diệp Ninh.
"Diệp Ninh, từ hôm nay trở đi, cô chính là thành viên đội nhạc khí."
Cô đàn piano rất tốt tất nhiên là phải thuộc về đội nhạc khí, nhưng mà cuối cùng có thể trở thành người chơi đàn dương cầm chân chính hay không, hiện tại còn chưa thể nào xác định được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Ninh nghe theo chỉ thị của Lý Kiến Hoa trực tiếp đi đội nhạc khí báo danh
Đến ngoài cửa đội nhạc khí liền nghe thấy bên trong truyền đến âm thanh diễn tấu của các loại nhạc khí.
Loại tình huống này gõ cửa là khẳng định không nghe được, cô dứt khoát trực tiếp đẩy cửa vào.
Trong sảnh vốn đang náo nhiệt lại bởi vì sự xuất hiện của cô mà trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ.
Từng ánh mắt dò xét toàn bộ đều rơi vào trên người cô.
Có hiếu kì, có bất ngờ, có soi xét.
"Vị nữ đồng chí này có chuyện gì không?"
Đội trưởng đội nhạc khí Từ Minh Vũ hết sức bất mãn vì thời điểm đang luyện tập lại có người xa lạ xông vào cho nên thái độ vô cùng nghiêm túc.
Diệp Ninh thoải mái đi vào, sau đó nói: "Tôi là Diệp Ninh, vừa được phân đến đội nhạc khí."
Nương theo tiếng nói của cô, toàn bộ sảnh lập tức rơi vào rối loạn.
"Cô ta nói muốn tới đội nhạc khí chúng ta?"
"Từ lúc nào mà ngưỡng cửa của đội nhạc khí thấp như vậy rồi? Người nào cũng có thể đi vào?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gần như tất cả đều bất mãn và khinh thường Diệp Ninh.
"Đội trưởng, tôi cảm thấy vị đồng chí này khẳng định là đi nhầm rồi. Với hình tượng nổi bật này của cô ta hẳn là đến tổ đạo diễn bên kia mới đúng, có lẽ có khả năng đó."
Người nói chuyện chính là một cô gái ngồi ở phía trước nhất, nhìn tuổi tác trên dưới hai mươi tuổi, ngũ quan mỹ lệ, đặc biệt toàn thân tỏa ra khí chất tự tin vô cùng xuất chúng.
Buổi sáng Lâm Thanh đã đi tìm Từ Minh Vũ, nói hôm nay sẽ có một người chơi đàn dương cầm tới, thế nhưng anh ta thật sự không nghĩ tới sẽ là một người như vậy.
Cô gái trước mặt này tuổi tác mặc dù nhìn không lớn, nhưng mà hình thể bằng hai người bình thường. Cho dù mặc quần áo rộng vẫn không che nổi cái bụng nhô ra, nhìn vừa ngu lại vụng về.
Mặc dù đội nhạc khí không có yêu cầu cao về ngoại hình giống đội ca múa và diễn viên, nhưng mà hình tượng cũng không thể chênh lệch như thế được.
"Cô thật là Diệp Ninh?"
Nhịn không được xác nhận với Diệp Ninh một lần nữa.
Diệp Ninh gật gật đầu, về phần nghi ngờ và kháng cự của những người này mà nói, cô xem như là không nghe được.
Sở dĩ kiên trì muốn tới đoàn văn công, là bởi vì cô biết đoàn văn công là phụ thuộc quân khu, một khi có biên chế chính quy là văn chức thuộc bộ đội.
Trước kia đoàn văn công thông báo tuyển dụng đều sẽ chỉ tiến hành ở trong quân khu, mà lần này "đối ngoại" tuyệt đối là thuộc tình huống đặc biệt. Nói là "đối ngoại" nhưng vẫn có yêu cầu, đó chính là nhất định phải là gia đình quân nhân, hơn nữa tuổi tác trình độ cũng đều phải phù hợp với điều kiện.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro