[Thập Niên 80] Vợ Trước Của Nhà Giàu Nhất Trùng Sinh Rồi
Chương 11
Hoán Nhược Quân
2024-09-19 20:51:11
Nói nếu không phải Mỹ Lan xấu tính, đánh nhà giàu mới nổi, nhà giàu mới nổi cũng không đến nỗi ly hôn với cô, anh hai cũng không bị đánh. Nhà giàu mới nổi thì sao, người giàu có tiền nhất ở thành phố Tây Bình, một người phụ nữ nông thôn học hành ít ỏi như cô lại dám đánh người ta.
Đàn ông đánh phụ nữ và trẻ em không phải chuyện chính đáng, nhà giàu mới nổi uống say đánh con, Chiêu Đệ chịu đựng không phải được rồi sao, cần gì đến mức ly hôn?
Nhà anh cả giúp chị dâu hai thu hoạch hoa màu, ở tháng bảy nóng nực, cô ta không cần chảy mồ hôi, không cần làm việc, vô cùng tốt, nhưng trong lòng cô ta cũng không vui.
Nói cho cùng nhà anh cả có ba đứa con, nghèo, không ăn nổi bột mì, lỡ như lúc thu hoạch hoa màu lặng lẽ trộm lương thực giấu trong nhà mình thì sao.
Nhắc tới mọi chuyện, còn không trách Mỹ Lan?
Hơn nữa, nhà giàu mới nổi cũng không cần cô, nhanh chóng lấy một người đàn ông nông thôn không phải là xong rồi à?
Gả cho chồng trước của em gái chị dâu, như vậy không hoang đường?
Cứ hỏi xem sau này cả nhà họ gặp mặt kiểu gì?
Cũng may anh cả ở nhà rất có uy nghiêm, chờ anh cả nặng nề hừ một tiếng ở ngoài sân, chị dâu hai lập tức ngậm miệng lại.
Anh cả Trần Đức Công, người đàn ông một mét tám mươi mấy, cao lớn vạm vỡ, làm người ta ngột ngạt, nhưng làm ruộng lại là một người lão luyện.
Dắt lừa về chuồng, nhìn bánh bao hạt kê vàng óng trong lồng hấp, ra hiệu cho mấy đứa nhỏ đã bận đến mức tối mặt tối mày nhà mình đi rửa tay ăn, châm điếu thuốc, hít sâu một cái. Hôm nay dậy từ ba giờ sáng, làm việc khổ sở đến tối mới xem như thoát rồi.
Ngồi bên cạnh Trần Mỹ Lan, lại hít điếu thuốc, anh ấy thở dài: “Mỹ Lan, mặc dù anh dám bảo đảm chị dâu cả của em sẽ không hại em. Nhưng gần đây người trong thôn nói gì cũng có, anh cả thật sự không muốn gấp gáp gả em ra ngoài. Có lấy Diêm Triệu hay không, chuyện này phải tự em quyết định, nếu em không muốn gả thì anh cả sẽ đi từ chối hôn sự thay em, em muốn ở nhà bao lâu đều được, muốn từ từ tìm một người tốt hơn để lấy cũng được, em nói sao?”
Diêm Triệu luôn ở trong quân đội.
Điều kiện gia đình ngược lại không tệ, người thành phố, bố làm việc ở thủ đô.
Ban đầu anh và Chu Tuyết Cầm được tổ chức giới thiệu, coi mắt kết hôn.
Sau khi kết hôn ngoài một năm thỉnh thoảng về thăm người thân một chuyến, thì luôn ở trong quân đội
Vốn dĩ Trần Đức Công gọi anh là anh em đồng hao, thật ra chỉ gặp một lần, người đó vô cùng nghiêm túc, gần như không nói lời nào.
Theo Chu Tuyết Cầm nói, anh ở nhà cũng như vậy, là một người hướng nội.
Nhưng Chu Xảo Phương luôn vỗ ngực nói, Diêm Triệu rất tốt, nếu nói không sống được với nhau, tất cả đều do em gái nhà mình quá xấu tính.
Tuy nói là vì cái sân ở ngoại ô, Trần Đức Công miễn cưỡng đồng ý gả Mỹ Lan, nhưng trong lòng anh ấy luôn cảm thấy khó chịu.
Người đàn ông mà Chu Tuyết Cầm cũng không muốn, có thể tốt thế nào
Đàn ông đánh phụ nữ và trẻ em không phải chuyện chính đáng, nhà giàu mới nổi uống say đánh con, Chiêu Đệ chịu đựng không phải được rồi sao, cần gì đến mức ly hôn?
Nhà anh cả giúp chị dâu hai thu hoạch hoa màu, ở tháng bảy nóng nực, cô ta không cần chảy mồ hôi, không cần làm việc, vô cùng tốt, nhưng trong lòng cô ta cũng không vui.
Nói cho cùng nhà anh cả có ba đứa con, nghèo, không ăn nổi bột mì, lỡ như lúc thu hoạch hoa màu lặng lẽ trộm lương thực giấu trong nhà mình thì sao.
Nhắc tới mọi chuyện, còn không trách Mỹ Lan?
Hơn nữa, nhà giàu mới nổi cũng không cần cô, nhanh chóng lấy một người đàn ông nông thôn không phải là xong rồi à?
Gả cho chồng trước của em gái chị dâu, như vậy không hoang đường?
Cứ hỏi xem sau này cả nhà họ gặp mặt kiểu gì?
Cũng may anh cả ở nhà rất có uy nghiêm, chờ anh cả nặng nề hừ một tiếng ở ngoài sân, chị dâu hai lập tức ngậm miệng lại.
Anh cả Trần Đức Công, người đàn ông một mét tám mươi mấy, cao lớn vạm vỡ, làm người ta ngột ngạt, nhưng làm ruộng lại là một người lão luyện.
Dắt lừa về chuồng, nhìn bánh bao hạt kê vàng óng trong lồng hấp, ra hiệu cho mấy đứa nhỏ đã bận đến mức tối mặt tối mày nhà mình đi rửa tay ăn, châm điếu thuốc, hít sâu một cái. Hôm nay dậy từ ba giờ sáng, làm việc khổ sở đến tối mới xem như thoát rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngồi bên cạnh Trần Mỹ Lan, lại hít điếu thuốc, anh ấy thở dài: “Mỹ Lan, mặc dù anh dám bảo đảm chị dâu cả của em sẽ không hại em. Nhưng gần đây người trong thôn nói gì cũng có, anh cả thật sự không muốn gấp gáp gả em ra ngoài. Có lấy Diêm Triệu hay không, chuyện này phải tự em quyết định, nếu em không muốn gả thì anh cả sẽ đi từ chối hôn sự thay em, em muốn ở nhà bao lâu đều được, muốn từ từ tìm một người tốt hơn để lấy cũng được, em nói sao?”
Diêm Triệu luôn ở trong quân đội.
Điều kiện gia đình ngược lại không tệ, người thành phố, bố làm việc ở thủ đô.
Ban đầu anh và Chu Tuyết Cầm được tổ chức giới thiệu, coi mắt kết hôn.
Sau khi kết hôn ngoài một năm thỉnh thoảng về thăm người thân một chuyến, thì luôn ở trong quân đội
Vốn dĩ Trần Đức Công gọi anh là anh em đồng hao, thật ra chỉ gặp một lần, người đó vô cùng nghiêm túc, gần như không nói lời nào.
Theo Chu Tuyết Cầm nói, anh ở nhà cũng như vậy, là một người hướng nội.
Nhưng Chu Xảo Phương luôn vỗ ngực nói, Diêm Triệu rất tốt, nếu nói không sống được với nhau, tất cả đều do em gái nhà mình quá xấu tính.
Tuy nói là vì cái sân ở ngoại ô, Trần Đức Công miễn cưỡng đồng ý gả Mỹ Lan, nhưng trong lòng anh ấy luôn cảm thấy khó chịu.
Người đàn ông mà Chu Tuyết Cầm cũng không muốn, có thể tốt thế nào
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro