Thập Niên 80, Xé Rách Mặt Nhà Tra Nam

Không Bằng Súc...

Thập Nguyệt Bảo

2024-11-18 21:49:53

Editor: Tô Nhi

—----------------

“Từ từ, không phải Triệu Đan Ni là bạn gái của Trần Lục sao? Sao cô tại lại là bạn gái của Lương Kiến Quốc rồi?” Chu Khải ngạc nhiên hỏi.

Triệu Đan Ni thì Chu Khải biết, trước đây đi xem kịch anh còn coi một vỡ có cô ta diễn. Anh cũng quen biết Trần Lục, người này là phóng viên của tờ báo tỉnh, còn là một trong mười thanh niên tiêu biểu của tỉnh, hơn nữa đạt không ít danh hiệu khác. Hai người này, một người tài giỏi, một người xinh đẹp, ai mà không khen một cặp trời sinh, sao giờ lại chia tay?

“Ông chủ, anh không biết sao? Trần Lục bị thương trở thành người thực vật, cứ nằm đó không tỉnh lại. Với tình trạng của anh ta, cô gái nào cũng sẽ bỏ đi thôi. Nhưng Lương Kiến Quốc thì thật là không đàng hoàng, vợ của bạn thì không nên đụng, anh ta và Trần Lục là đồng nghiệp, là anh em cùng vào sinh ra tử, sao lại có thể cặp kè với Triệu Đan Ni? Càng đáng giận hơn là anh ta đã có vợ con ở quê. Vợ anh ta chính là Dương Lệ Quyên, hai đứa trẻ kia đều là con anh ta!" A Bân nói với vẻ bất bình.

"Vậy, Dương Lệ Quyên mang con lên tỉnh là để tìm chồng?"

"Chẳng phải thế sao! Nhưng cả gia đình anh ta không thừa nhận cô ấy. Anh ta không chỉ bỏ vợ mà cả con cái cũng không nuôi. Nhà bọn họ đuổi cô ấy ra khỏi nhà bằng chổi, không cho cô ấy bước chân vào nhà. Hàng xóm đều nhìn không nổi. Nghe nói tiền Lương Kiến Quốc học đại học là do Dương Lệ Quyên bán đậu phụ rồi tiết kiệm đưa cho anh ta. Anh ta đúng thật không ra gì, bây giờ có sự nghiệp lại bỏ vợ con. Tên Lương Kiến Quốc này có gì khác với Trần Thế Mỹ (*) đâu? Không khác gì súc vật! Đáng thương cho Dương Lệ Quyên, giữa trời đông lạnh giá thế này mà cô ấy không biết dẫn hai đứa nhỏ đi đâu, nên mới chạy đến phòng trà của chúng ta để thử vận may."

Chu Khải nghĩ một lát, cảm thấy có điều gì đó không đúng, "Khoan đã, Dương Lệ Quyên biểu diễn trên sân khấu không giống như một người phụ nữ quê mùa. Cậu nghĩ xem, ở nông thôn kém phát triển, mỗi ngày chỉ cần có đủ ăn mặc là tốt lắm rồi. Ai sẽ lãng phí tiền vào việc học đàn ghi-ta hay học hát? Cô ấy biểu diễn như đã được đào tạo chuyên nghiệp, cài này không phải ngày một ngày hai mà làm được đâu!"

"Ai biết được, có lẽ là có thiên phú bẩm sinh. Hơn nữa, Dương Lệ Quyên lớn lên rất đẹp, Lương Kiến Quốc đúng là có mắt như mù!" A Bân cảm thán.

Trước đây không chú ý, nhưng mà ngẫm lại, A Bân thấy Dương Lệ Quyên thật sự là người phụ nữ tốt. Khuôn mặt đẹp không cần nói, tính cách hiền lành, xử sự hào phóng, lại rất có tài năng. Mỗi bài hát cô hát đều có xuất xứ, có câu chuyện riêng, nhiều bài anh còn chưa từng nghe qua. Một người phụ nữ tốt như vậy mà Lương Kiến Quốc không biết quý trọng!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chu Khải cười nhạt, "Có những người đàn ông thật rẻ mạt, vợ nhà tốt thế nào cũng không bằng những thứ mới lạ bên ngoài! Loại đàn ông không biết trân trọng hạnh phúc như thế sẽ không có kết cục tốt!"

"Đúng rồi, loại người đó không đáng làm người!" A Bân giận dữ mắng.

Chu Khải bật cười, " Miệng cậu độc thật đấy, ít khi thấy cậu chửi người như vậy!"

A Bân gãi đầu ngượng ngùng, "Tôi chỉ tức quá thôi, vợ con tốt như vậy mà không cần, còn là con người sao? Nếu là tôi..."

Chu Khải ngắt lời, mặt nghiêm túc, "Nếu là cậu thì thế nào? Tôi cảnh cáo cậu, không được làm bậy! Làm mẹ goá con côi đã không dễ dàng gì, người ta là người đứng đắn, không phải để cậu dây vào!"

"Dạ, dạ, ông chủ, tôi biết rồi!" A Bân ngượng ngùng nói.

"Biết thì tốt. Nhắc nhở anh em bên dưới, đừng ai trêu chọc hai người này, để họ yên tâm hát kiếm tiền. Chúng ta nên giúp đỡ họ nhiều hơn, đừng có suy nghĩ lung tung!"

"Vâng, tôi sẽ đi nói với mọi người ngay." A Bân nhanh chóng chạy đi.

(*) Trần Thế Mỹ là một thanh niên xuất thân bần hàn nhưng học giỏi và đỗ trạng nguyên. Sau đó, nhờ tài năng và ngoại hình tuấn tú, anh ta được chọn làm phò mã, kết hôn với công chúa Bắc Tống. Nhưng ai ngờ, Trần Thế Mỹ hào hoa phong nhã thực ra lại là kẻ bạc tình phụ nghĩa. Thuở còn nghèo khó, Trần Thế Mỹ có người vợ tần tảo nuôi anh ta ăn học là Tần Hương Liên và hai đứa con nhỏ. Nhưng sau khi đỗ trạng nguyên và được chọn làm phò mã, Trần Thế Mỹ đã chối bỏ, xua đuổi vợ con hòng "tẩy trắng" để kết hôn với công chúa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80, Xé Rách Mặt Nhà Tra Nam

Số ký tự: 0