Thập Niên 80, Xé Rách Mặt Nhà Tra Nam

Không Nên Đưa L...

Thập Nguyệt Bảo

2024-11-18 21:49:53

Editor: Tô Nhi

—---------------

Lương Kiến Quốc nghiến răng, biết rằng chuyện này bọn họ làm sai trước. Chỉ là, vốn dĩ đây chỉ là một chuyện nhỏ, có thể giải quyết bằng cách tự hòa giải, nếu như Dương Lực thực sự muốn giải quyết sự việc này êm xuôi thì chắc chắn không đến nỗi như bây giờ. Chẳng lẽ, trong chuyện này không có ý đồ cá nhân, dùng việc công để trả thù sao?

Cơn đau từ xương sườn bị gãy liên tục xâm chiếm, Lương Kiến Quốc dựa vào bàn, mặt tái nhợt, anh ta cố gắng nở một nụ cười, nói: “Cảnh sát Dương, là tôi đường đột, mong anh đừng để bụng. Chuyện này còn có thể hòa giải không? Mẹ và em gái tôi không biết đó là nhà của cô giáo Hoàng, hai người họ chỉ đến để tìm Dương Lệ Quyên, mặc dù có xảy ra cãi vã, nhưng rốt cuộc không ai bị thương, không cần phải làm lớn chuyện như vậy chứ?”

“Không sao, là cảnh sát, chúng tôi có nghĩa vụ hòa giải mâu thuẫn giữa hai bên, chỉ bên phía bị hại chấp nhận lời xin lỗi từ nhà các người, vụ này có thể hòa giải riêng cũng được. Tôi nghĩ các anh đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, tốt hơn là nên đi tìm người bị hại nói chuyện, xem bọn họ có yêu cầu gì không?” Dương Lực đề nghị.

“Được, cảm ơn cảnh sát Dương.” Lương Kiến Quốc cắn răng nói xong rồi cố gắng đứng dậy, ba Lương đỡ anh ta ra khỏi đồn công an.

“Kiến Quốc, bây giờ phải làm sao? Đi tìm Lệ Quyên à? Chỉ cần cô ta chịu tha thứ cho mẹ và em gái con, hai người họ sẽ không sao đúng không?” Ba Lương nói.

Lương Kiến Quốc im lặng không nói gì, anh ta không ngờ rằng cái boomerang ném ra trước đây lại nhanh chóng quay lại trúng đích, hơn nữa lại là hai cái!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xin lỗi người bị hại để được tha thứ? Hừ, điều này rõ ràng là làm anh ta mất mặt! Hai người đó sẽ không chọn tha thứ, bọn họ mong anh ta gặp xui xẻo còn không kịp, làm sao có thể giúp anh ta? Anh ta đến đó chỉ tự rước nhục vào thân thôi!

Lương Kiến Quốc siết chặt nắm đấm, trong lòng hối hận đến cực độ. Trước đây không nên để ba mẹ và em gái vào thành phố, anh ta là một đứa nhà quê nghèo khó, đi đến ngày hôm nay thật không dễ dàng, chỉ vì bọn họ mà địa vị và danh tiếng khó khăn lắm mới đạt được bị hủy hoại trong chốc lát!

Anh ta tuyệt đối không thể đi cầu xin hai người kia, dù có đi cầu xin đi chăng nữa hai người kia cũng sẽ không tha thứ, hai người đó chỉ làm nhục anh ta thêm mà thôi!

Nhìn thấy sắc mặt con trai thay đổi liên tục mà không nói một lời, ba Lương cũng nhận ra sự việc này đã gây đả kích lớn cho con trai. Nhưng dù sao đó cũng là vợ và con gái mình, ông ta không thể để hai người họ ngồi tù được!

Không thể ở lại thành phố thì có thể về quê, nhưng nếu phải ngồi tù, dù có về quê cũng sẽ bị mọi người khinh rẻ!

“Kiến Quốc à, con vẫn nên đi xin lỗi Lệ Quyên. Cô ta dù không nể mặt con, cũng phải vì hai đứa cháu mà nghĩ lại, dù sao đó cũng là bà nội và cô của chúng mà!” ba Lương khuyên nhủ.

Lương Kiến Quốc thở mạnh một hơi, lạnh lùng nói: “Không đi. Chuyện hai người họ gây ra, tại sao lại bắt con thu dọn hậu quả. Con đã bị hai người họ liên lụy, như thế chưa đủ sao? Còn muốn thế nào nữa, để con đi xin Lệ Quyên chẳng phải là chịu nhục sao? Thật hối hận mà, lúc trước không nên đưa mọi người lên thành phố, nếu không thì làm gì có chuyện nhiều như thế này!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80, Xé Rách Mặt Nhà Tra Nam

Số ký tự: 0