[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con
Hết Khờ Rồi 1
2024-11-25 09:41:02
Cô ta luôn cảm thấy chỉ có mình mới xứng với Giang Tông, những người khác không có ai xứng với anh.
Nhìn bóng lưng một nhà bốn người, Trương Lan Lan tức nghiến răng nghiến lợi.
Chết tiệt, vốn định để tên ngốc này cứ chết đi như vậy, không ngờ còn khiến cô ta gặp dữ hóa lành.
Anh Giang Tông tốt nghiệp đại học sư phạm, sau khi tốt nghiệp đã được phân đến trường trung học trong thành phố làm giáo viên, hôm nay vừa khéo nghỉ hè, tháng chín sẽ đi làm.
Ngày nay sinh viên đại học là bánh trái thơm ngon, anh Giang Tông giảng dạy ở một trường cấp hai trong thành phố, lương tháng ít nhất cũng phải năm mươi sáu mươi. Hiện tại giữa những năm 1980, lương của người bình thường cũng chỉ khoảng ba mươi bốn mươi, lương của anh đã cao còn ổn định, chưa kể có trợ cấp hàng năm, về hưu vẫn có lương, đi theo anh tương lai xem như ăn uống không lo.
Bốn năm trước, vì chúc mừng tân sinh viên đại học, trong thôn tổ chức một buổi tiệc thết đãi Giang Tông, cô ta bỏ thuốc vào rượu của Giang Tông, muốn gạo nấu thành cơm với anh, không ngờ lúc khi đi ra lại để mất dấu, trực tiếp để ả ngốc Tần Mạn không biết từ đâu chui ra hưởng quả hời, cướp đi cuộc sống phú quý về sau của mình.
Cô ả thiểu năng này thật may mắn, một lần trúng mánh được đôi song sinh, anh Giang Tông vì chịu trách nhiệm nên mới cưới cô.
Bản thân cô ta đợi lâu như vậy, nhác thấy con gái trong thôn đều kết hôn hết cả, còn mình hai mươi hai tuổi vẫn đang ảo tưởng một ngày nào đó có thể ở bên cạnh Giang Tông, cô ta không cam tâm! Bỏ lỡ Giang Tông thì đi đâu tìm một người đàn ông ưu tú như vậy?
Tần Mạn bên này dắt díu con trẻ về nhà với Giang Tông. Vợ chồng già nhà họ Giang tổng cộng sinh ba người con, anh cả Giang Thành, anh hai Giang Tông, và một em gái út tên Giang Liên.
Giang Thành đã cưới vợ, con gái giờ đã bảy tuổi. Giang Liên năm nay thi rớt đại học nên đang làm việc ở khách sạn trên trấn với mức lương hai mươi lăm một tháng.
Nhà họ Giang rất nghèo, trong nhà toàn do ba Giang và anh cả Giang Thành nuôi, năm trước thực hiện việc chia đất nông nghiệp cho mỗi hộ gia đình nên cũng có ruộng riêng. Trước đây họ sống bằng nghề kiếm tiền và phiếu lương thực, chỉ cần làm tốt công việc của đội sản xuất thì không cần phải lo cơm ăn áo mặc. Bây giờ họ tự cày cuốc làm ruộng, sản lượng lương thực quyết định ấm no cả năm, trừ lúc thu hoạch vụ xuân, ba Giang và anh cả Giang Thành sẽ ra ngoài làm vài công việc tạp vụ để cải thiện thu nhập cho gia đình.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhìn bóng lưng một nhà bốn người, Trương Lan Lan tức nghiến răng nghiến lợi.
Chết tiệt, vốn định để tên ngốc này cứ chết đi như vậy, không ngờ còn khiến cô ta gặp dữ hóa lành.
Anh Giang Tông tốt nghiệp đại học sư phạm, sau khi tốt nghiệp đã được phân đến trường trung học trong thành phố làm giáo viên, hôm nay vừa khéo nghỉ hè, tháng chín sẽ đi làm.
Ngày nay sinh viên đại học là bánh trái thơm ngon, anh Giang Tông giảng dạy ở một trường cấp hai trong thành phố, lương tháng ít nhất cũng phải năm mươi sáu mươi. Hiện tại giữa những năm 1980, lương của người bình thường cũng chỉ khoảng ba mươi bốn mươi, lương của anh đã cao còn ổn định, chưa kể có trợ cấp hàng năm, về hưu vẫn có lương, đi theo anh tương lai xem như ăn uống không lo.
Bốn năm trước, vì chúc mừng tân sinh viên đại học, trong thôn tổ chức một buổi tiệc thết đãi Giang Tông, cô ta bỏ thuốc vào rượu của Giang Tông, muốn gạo nấu thành cơm với anh, không ngờ lúc khi đi ra lại để mất dấu, trực tiếp để ả ngốc Tần Mạn không biết từ đâu chui ra hưởng quả hời, cướp đi cuộc sống phú quý về sau của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ả thiểu năng này thật may mắn, một lần trúng mánh được đôi song sinh, anh Giang Tông vì chịu trách nhiệm nên mới cưới cô.
Bản thân cô ta đợi lâu như vậy, nhác thấy con gái trong thôn đều kết hôn hết cả, còn mình hai mươi hai tuổi vẫn đang ảo tưởng một ngày nào đó có thể ở bên cạnh Giang Tông, cô ta không cam tâm! Bỏ lỡ Giang Tông thì đi đâu tìm một người đàn ông ưu tú như vậy?
Tần Mạn bên này dắt díu con trẻ về nhà với Giang Tông. Vợ chồng già nhà họ Giang tổng cộng sinh ba người con, anh cả Giang Thành, anh hai Giang Tông, và một em gái út tên Giang Liên.
Giang Thành đã cưới vợ, con gái giờ đã bảy tuổi. Giang Liên năm nay thi rớt đại học nên đang làm việc ở khách sạn trên trấn với mức lương hai mươi lăm một tháng.
Nhà họ Giang rất nghèo, trong nhà toàn do ba Giang và anh cả Giang Thành nuôi, năm trước thực hiện việc chia đất nông nghiệp cho mỗi hộ gia đình nên cũng có ruộng riêng. Trước đây họ sống bằng nghề kiếm tiền và phiếu lương thực, chỉ cần làm tốt công việc của đội sản xuất thì không cần phải lo cơm ăn áo mặc. Bây giờ họ tự cày cuốc làm ruộng, sản lượng lương thực quyết định ấm no cả năm, trừ lúc thu hoạch vụ xuân, ba Giang và anh cả Giang Thành sẽ ra ngoài làm vài công việc tạp vụ để cải thiện thu nhập cho gia đình.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro