[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con
Không Công Bằng...
2024-11-25 09:41:02
Bà Giang thở dài một hơi, bà tự nhận không thiên vị ai trong ba người con, gia đình có khó khăn đi nữa, dù đập nồi bán sắt cũng phải cho bọn nó học chữ.
Có câu nói rất hay, thầy cô dẫn vào cửa, học được bao nhiêu thì tùy mỗi cá nhân, tất cả đều là tạo hóa của bản thân.
"Không sao đâu mẹ, trong nhà có rượu trắng không ạ? Con muốn dùng rượu trắng thúc chín quả hồng, mấy ngày nữa mang đến chợ trong huyện bán, không phải Giang Tông sắp đến thành phố đi làm sao?
Đến lúc đó dù sao cũng phải thuê nhà để cắm rễ kiếm sống, cho nên con muốn bán những quả hồng đó, nhiều ít gì thì cũng kiếm thêm được chút phí sinh hoạt phí và phí đi đường!"
Sự tức giận của Tần Mạn đến nhanh đi cũng nhanh, cô cũng không tính toán với chị dâu, cô thường hay phát hỏa ngay tại chỗ rồi thôi.
"Tết năm ngoái, ba của con co mua mấy bình Nhị Oa Đầu về để ăn tết, chỉ uống một bình, còn hai bình chưa mở ra, chỉ là rượu trắng thật sự có thể thúc quả hồng chín như con nói sao?"
Bà Giang chưa từng nghe qua cách làm như thế, cho nên vẫn giữ thái độ hoài nghi.
Mấy năm nay, một bình Nhị Oa Đầu bán một đồng rưỡi một bình, hơi đắt!
"Đương nhiên có thể, xoa rượu trắng lên quả hồng, để đó ba đến bốn ngày là chín, bây giờ trên chợ vẫn chưa bán quả hồng, loại hoa quả trái mùa thế này rất hiếm, đến lúc đó đem đến chợ nông sản bán, năm xu tiền một quả, hai trăm quả thì có mười đồng tiền rồi!"
Tần Mạn là người đời sau, có sẵn rất nhiều kiến thức cơ bản trong cuộc sống, cô nói rất chắc chắn.
Bà Giang gật đầu, coi như đồng ý, chạy vào phòng lấy hai bình Nhị Oa Đầu ra đưa cho Tần Mạn.
"Con đem những quả hồng này vào phòng chứa củi làm đi, tuyệt đối đừng để ba con biết, đây được xem là vật quan trọng nhất đối với ông ấy, ngày thường bản thân sẽ không uống, ngày lễ ngày tết mới lấy ra uống hai ngụm đó!"
Tần Mạn nghe thế thì buồn cười, cô nhận lấy rượu trắng và bày tỏ:
"Đợi con kiếm được tiền, sẽ mua hai bình để bù lại, được không ạ?"
"Không sao đâu, con cứ lấy mà dùng! Mẹ giúp con chuyển quả hồng đến phòng chứa củi, đặt ở nhà chính quả thực hơi vướng víu!"
Bà Giang và Tần Mạn hợp sức chuyển những quả hồng này đến phòng chứa củi.
Thừa dịp sắc trời còn sớm, Tần Mạn bắt đầu xoa rượu trắng lên quả hồng, phòng chứa củi rất râm mát, vừa khéo thích hợp để cất giữ, để không lãng phí, cô đổ rượu vào trong chậu, cho từng quả hồng vào lăn một vòng, sau khi tất cả đã dính nước rượu thì xếp gọn vào trong sọt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Có câu nói rất hay, thầy cô dẫn vào cửa, học được bao nhiêu thì tùy mỗi cá nhân, tất cả đều là tạo hóa của bản thân.
"Không sao đâu mẹ, trong nhà có rượu trắng không ạ? Con muốn dùng rượu trắng thúc chín quả hồng, mấy ngày nữa mang đến chợ trong huyện bán, không phải Giang Tông sắp đến thành phố đi làm sao?
Đến lúc đó dù sao cũng phải thuê nhà để cắm rễ kiếm sống, cho nên con muốn bán những quả hồng đó, nhiều ít gì thì cũng kiếm thêm được chút phí sinh hoạt phí và phí đi đường!"
Sự tức giận của Tần Mạn đến nhanh đi cũng nhanh, cô cũng không tính toán với chị dâu, cô thường hay phát hỏa ngay tại chỗ rồi thôi.
"Tết năm ngoái, ba của con co mua mấy bình Nhị Oa Đầu về để ăn tết, chỉ uống một bình, còn hai bình chưa mở ra, chỉ là rượu trắng thật sự có thể thúc quả hồng chín như con nói sao?"
Bà Giang chưa từng nghe qua cách làm như thế, cho nên vẫn giữ thái độ hoài nghi.
Mấy năm nay, một bình Nhị Oa Đầu bán một đồng rưỡi một bình, hơi đắt!
"Đương nhiên có thể, xoa rượu trắng lên quả hồng, để đó ba đến bốn ngày là chín, bây giờ trên chợ vẫn chưa bán quả hồng, loại hoa quả trái mùa thế này rất hiếm, đến lúc đó đem đến chợ nông sản bán, năm xu tiền một quả, hai trăm quả thì có mười đồng tiền rồi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Mạn là người đời sau, có sẵn rất nhiều kiến thức cơ bản trong cuộc sống, cô nói rất chắc chắn.
Bà Giang gật đầu, coi như đồng ý, chạy vào phòng lấy hai bình Nhị Oa Đầu ra đưa cho Tần Mạn.
"Con đem những quả hồng này vào phòng chứa củi làm đi, tuyệt đối đừng để ba con biết, đây được xem là vật quan trọng nhất đối với ông ấy, ngày thường bản thân sẽ không uống, ngày lễ ngày tết mới lấy ra uống hai ngụm đó!"
Tần Mạn nghe thế thì buồn cười, cô nhận lấy rượu trắng và bày tỏ:
"Đợi con kiếm được tiền, sẽ mua hai bình để bù lại, được không ạ?"
"Không sao đâu, con cứ lấy mà dùng! Mẹ giúp con chuyển quả hồng đến phòng chứa củi, đặt ở nhà chính quả thực hơi vướng víu!"
Bà Giang và Tần Mạn hợp sức chuyển những quả hồng này đến phòng chứa củi.
Thừa dịp sắc trời còn sớm, Tần Mạn bắt đầu xoa rượu trắng lên quả hồng, phòng chứa củi rất râm mát, vừa khéo thích hợp để cất giữ, để không lãng phí, cô đổ rượu vào trong chậu, cho từng quả hồng vào lăn một vòng, sau khi tất cả đã dính nước rượu thì xếp gọn vào trong sọt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro