[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con

Không Nhớ Gì 2

2024-11-25 09:41:02

Chị dâu cả tên Tống Mai, tính cách ranh mãnh, thích tính toán chi li, thường xuyên vì một chút chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi mà đâm bị thóc chọc bị gạo.

"Con khỏe rồi, không còn là trẻ con nữa, đã là người bình thường rồi!"

Tần Mạn thuận thế thú nhận, cô không thích làm kẻ ngốc nên khi bị người nói là kẻ ngốc, trong lòng vẫn hơi khó chịu.

Nhưng không ai coi những lời này của cô là thật, chỉ nghĩ đó là lời nói của trẻ con, tất nhiên ngoại trừ Giang Tông.

"Mẹ, chị dâu, Tiểu Trúc vừa rơi xuống nước, sau khi cứu lên, đầu óc đã trở về bình thường, cũng nhớ ra rất nhiều chuyện!"

Giang Tông giúp giải thích, lúc này mới có người nghe.

Chẳng qua mẹ Giang còn chưa kịp phản ứng, khựng lại một hồi lâu!

“Cái gì? Ý của con là, đầu óc Tiểu Trúc tốt lên, không ngốc nữa?”

Giang Tông và Tần Mạn gật đầu.

"Con khỏe rồi, cũng không ngốc, con bây giờ là một người trưởng thành bình thường, con tên Tần Mạn, sau này cứ gọi con là Mạn Mạn, cũng có thể gọi con là Tiểu Mạn!" Tần Mạn tự giới thiệu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô thật sự không quen với cái tên Tiểu Trúc, trước đây đồng nghiệp trong công ty gọi cô là quản lý Tần, sau này khi được thăng chức giám đốc, còn chưa nghe người ta gọi mình vài tiếng giám đốc Tần đã không hiểu sao lại bay tới chỗ này.

...

Đến chạng vạng, ba Giang và Giang Thành trở về, cả nhà quây quần quanh bàn ăn, mẹ Giang nói Tần Mạn không còn ngốc nữa.

Ba Giang cũng sửng sốt một lúc lâu mới kịp phản ứng, buông bát đũa chăm chú nhìn Tần Mạn.

Gen của nhà họ Giang đúng là không tồi, ba Giang và mẹ Giang tuy bị năm tháng mài mòn nhưng vẫn loáng thoáng thấy được phong thái lúc còn trẻ, Giang Thành dung mạo tuấn tú, vì quanh năm làm việc trên đồng nên trông vô cùng khỏe mạnh, làn da màu lúa mì, kiệm lời và đầy nam tính.

“Con khỏe rồi thế có nhớ lại chuyện trước đây không? Ba mẹ là ai, quê quán ở đâu? Giờ con sinh Tiểu Ngữ Tiểu Lê với A Tông, nếu con đã khỏe rồi, chúng ta cũng nên tìm ba mẹ con để báo cho họ một tiếng, bảo Giang Tông mang đồ đạc đi gặp ba mẹ con một lần, cũng dễ giải thích với họ!” Ba Giang gặng hỏi.

Buổi chiều mẹ Giang cũng hỏi chuyện này, nhưng Tần Mạn lại không nhớ được gì, trí nhớ của cô chỉ bắt đầu vào cái đêm hoang đường với Giang Tông trở đi.

Tần Mạn vốn không phải người bản địa, năm ấy cô đột ngột xuất hiện trong thôn, một hỏi ba không biết, thần kinh còn không bình thường.

"Con chỉ là chỉ số thông minh khôi phục bình thường, cũng khôi phục một phần trí nhớ, nhưng con không nhớ ba mẹ con là ai, cũng không còn ký ức gì về quá khứ!" Tần Mạn lắc đầu phủ định.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con

Số ký tự: 0