[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con
Lên Quận 2
2024-11-25 09:41:02
Tiểu Lê là đứa trẻ ít nói, tính cách trầm ổn, còn Tiểu Ngữ thì hoạt bát, sôi nổi, hai anh em có tính cách trái ngược, bổ sung cho nhau.
Từ nhỏ, bọn trẻ ngủ chung với ông bà nội. Tối hôm nay, đột nhiên, Tiểu Ngữ yêu cầu muốn ngủ cùng với ba mẹ.
Tần Mạn đồng ý, Giang Tông đang mải mê viết lách dưới ánh đèn, chỉ thấy Tần Mạn dẫn theo hai đứa nhỏ đi vào.
“Tối nay, bọn nhỏ muốn ngủ cùng chúng ta.” Tần Mạn giải thích.
“Được. Vậy em dẫn bọn nhỏ ngủ trước đi.” Giang Tông nở nụ cười ấm áp với cô.
Tần Mạn đi tắm. Hôm nay, cô ra rất nhiều mồ hôi.
Cô ngủ ở tận trong cùng, bọn trẻ ngủ ở giữa. Sau khi Giang Tông rửa mặt xong, liền nằm ở bên ngoài, tiện tay tắt điện trong phòng.
Giường hơi bé, cả nhà bốn người ngủ chung thì cũng khá chật chội, nhưng lại có cảm giác hạnh phúc mỹ mãn.
Lúc nửa đêm, ba mẹ ngủ say, bọn trẻ lại bị vài con muỗi vo ve đốt.
Giang Tông liền tỉnh, đuổi muỗi cho hai đứa bé. Anh thấy Tần Mạn đổ mồ hôi, liền cầm quạt phe phẩy cho cô mát.
…
Sáng sớm hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Giang Tông đã dậy, sắp xếp hồng vào trong giỏ, nhìn thấy chị dâu thu dọn đồ đạc đi ra ngoài.
Trông dáng vẻ giống như đi về nhà mẹ đẻ, đêm hôm qua còn loáng thoáng có tiếng cãi nhau trong phòng anh cả.
Bà Giang biết bọn họ chuẩn bị đi bán hồng ở trong huyện, nên cũng dậy sớm, vội vàng nấu đồ ăn sáng cho họ, mỗi người một bát mì.
Tần Mạn còn đang ngủ say, thì Giang Tông đã chuẩn bị xong hết mọi thứ, lúc này, anh mới đi vào trong phòng, gọi cô dậy.
Cách hai đứa nhỏ đang ngủ say, anh chỉ đẩy nhẹ người cô một cái.
Tần Mạn mơ màng mở mắt ra, đập vào mắt cô chính là một khuôn mặt đẹp trai đang nở nụ cười, khiến cô mê mẩn.
Như một món đồ châu báu, chính gương mặt này đã hằn sâu ở trong lòng của cô, thật là tuyệt đẹp.
Giang Tông giơ tay lên ra hiệu cô không nói, để không quấy rầy bọn trẻ, sau đó nói nhỏ một câu:
“Dậy ra ngoài ăn cái gì thôi.”
Tần Mạn gật đầu, sau đó vươn vai duỗi người, đứng dậy, cẩn thận đi qua bọn trẻ.
Cô nhanh chóng rửa mặt, sau đó ăn bát mì. Bà Giang đem mấy quả trứng gà ra nấu, liền nấu luôn cho cô một quả.
Cũng không phải là cố ý thiên vị cô, hai người con dâu đều cùng một vị trí thôi, nhưng rõ ràng con dâu thứ hai càng hiểu chuyện hơn con dâu cả. Mà người lớn ai chẳng thích người ngoan ngoãn, hiểu chuyện hơn đâu.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Từ nhỏ, bọn trẻ ngủ chung với ông bà nội. Tối hôm nay, đột nhiên, Tiểu Ngữ yêu cầu muốn ngủ cùng với ba mẹ.
Tần Mạn đồng ý, Giang Tông đang mải mê viết lách dưới ánh đèn, chỉ thấy Tần Mạn dẫn theo hai đứa nhỏ đi vào.
“Tối nay, bọn nhỏ muốn ngủ cùng chúng ta.” Tần Mạn giải thích.
“Được. Vậy em dẫn bọn nhỏ ngủ trước đi.” Giang Tông nở nụ cười ấm áp với cô.
Tần Mạn đi tắm. Hôm nay, cô ra rất nhiều mồ hôi.
Cô ngủ ở tận trong cùng, bọn trẻ ngủ ở giữa. Sau khi Giang Tông rửa mặt xong, liền nằm ở bên ngoài, tiện tay tắt điện trong phòng.
Giường hơi bé, cả nhà bốn người ngủ chung thì cũng khá chật chội, nhưng lại có cảm giác hạnh phúc mỹ mãn.
Lúc nửa đêm, ba mẹ ngủ say, bọn trẻ lại bị vài con muỗi vo ve đốt.
Giang Tông liền tỉnh, đuổi muỗi cho hai đứa bé. Anh thấy Tần Mạn đổ mồ hôi, liền cầm quạt phe phẩy cho cô mát.
…
Sáng sớm hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Giang Tông đã dậy, sắp xếp hồng vào trong giỏ, nhìn thấy chị dâu thu dọn đồ đạc đi ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trông dáng vẻ giống như đi về nhà mẹ đẻ, đêm hôm qua còn loáng thoáng có tiếng cãi nhau trong phòng anh cả.
Bà Giang biết bọn họ chuẩn bị đi bán hồng ở trong huyện, nên cũng dậy sớm, vội vàng nấu đồ ăn sáng cho họ, mỗi người một bát mì.
Tần Mạn còn đang ngủ say, thì Giang Tông đã chuẩn bị xong hết mọi thứ, lúc này, anh mới đi vào trong phòng, gọi cô dậy.
Cách hai đứa nhỏ đang ngủ say, anh chỉ đẩy nhẹ người cô một cái.
Tần Mạn mơ màng mở mắt ra, đập vào mắt cô chính là một khuôn mặt đẹp trai đang nở nụ cười, khiến cô mê mẩn.
Như một món đồ châu báu, chính gương mặt này đã hằn sâu ở trong lòng của cô, thật là tuyệt đẹp.
Giang Tông giơ tay lên ra hiệu cô không nói, để không quấy rầy bọn trẻ, sau đó nói nhỏ một câu:
“Dậy ra ngoài ăn cái gì thôi.”
Tần Mạn gật đầu, sau đó vươn vai duỗi người, đứng dậy, cẩn thận đi qua bọn trẻ.
Cô nhanh chóng rửa mặt, sau đó ăn bát mì. Bà Giang đem mấy quả trứng gà ra nấu, liền nấu luôn cho cô một quả.
Cũng không phải là cố ý thiên vị cô, hai người con dâu đều cùng một vị trí thôi, nhưng rõ ràng con dâu thứ hai càng hiểu chuyện hơn con dâu cả. Mà người lớn ai chẳng thích người ngoan ngoãn, hiểu chuyện hơn đâu.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro