Thập Niên 80: Xuyên Thành Nữ Dị Năng
Nhóm Máu Không...
Xuân Quang Mãn Viên
2024-09-04 14:15:07
Điều dưỡng viên lấy máu để thử, không lâu sau thì đi ra, nói: “Thật xin lỗi, nhóm máu của cô không phù hợp với máu của bệnh nhân, vì vậy không thể cung cấp máu, nhà cô còn người nào khác không?”
Ninh Tuyết Linh bị dọa đến đứng ngồi không yên: “Bọn họ đang trên đường đến đây, con gái tôi nhóm máu gì vậy?”
Điều dưỡng viên trả lời: “Nhóm máu của bệnh nhân là AB.”
Ninh Tuyết Linh nghe xong khẽ nói: “Sao có thể là nhóm AB được, điều dưỡng viên, cháu có nhầm lẫn gì không?”
Y tá cẩn thận nhìn lại tờ đơn thêm một lần: “Không sai ạ, nhóm máu của bệnh nhân là AB, còn cô là nhóm máu A.”
Y tá nhỏ vừa nói xong, Ninh Tuyết Linh đã choáng váng đầu óc, xém chút té xỉu tại chỗ, điều dưỡng viên còn cho rằng bà lo lắng cho con gái, có lòng an ủi: “Cô cũng không cần lo lắng, trong kho máu vẫn còn nhóm máu AB, bây giờ cháu đi sang lấy là được.”
Y tá nhỏ nói xong thì quay người rời đi, còn Ninh Tuyết Linh nãy giờ căn bản không hề nghe y tá nói gì, khó khăn vịn tường đứng dậy.
Trong đầu toàn là lời điều dưỡng viên nói, nhóm máu AB, làm sao có thể như vậy được, bà thuộc nhóm máu A, chồng bà nhóm máu O, làm sao có thể sinh ra một đứa con gái nhóm máu AB, cái này rốt cuộc là như thế nào.
Lòng bàn tay Ninh Tuyết Linh đổ đầy mồ hôi, đứa nhỏ mà bà chăm sóc bấy lâu nay sao lại không phải là con của mình, vậy con mình đâu, nếu quả thật không phải con gái mình, vậy thì con gái ruột của mình ở đâu?
Trước đây vốn dĩ quan hệ của bà với mẹ chồng đã không tốt vì chuyện không có con trai, bây giờ nếu để mẹ chồng biết được đứa con lớn mà bà chăm sóc bấy lâu nay không phải là cháu ruột nhà họ La, bà nghĩ cũng không dám nghĩ, quả thật rất đáng sợ.
Nhưng nếu không tìm thấy nguyên nhân của việc này, bà e rằng đây sẽ không phải là chuyện đơn giản trong nhà họ La, bà biết nếu là nhóm máu AB thật thì nhất định không phải là con gái của mình.
Nhưng nhà họ La sẽ không nghĩ như vậy, thực ra năm đó mình đã sinh một đứa con gái trong bệnh viện, lỡ nhà họ La lại làm ầm ĩ chuyện này lên thì sao.
Không được, không được để ai biết chuyện này trước khi mình tìm ra chân tướng.
Vậy nên bà giả vờ bình tĩnh, tìm một cái ghế ngoài phòng phẫu thuật rồi ngồi xuống, nghĩ cách nên làm thế nào, bắt đầu điều tra từ đâu.
Chuyện lớn như vậy mà bà không thể nói với người nhà, đầu có cảm giác như muốn nổ tung, vội lấy tay day day trán cho đỡ hơn.
Bà nhìn chằm chằm vào cửa phòng phẫu thuật, thầm nghĩ không biết sau này nên đối mặt với Giai Ngưng thế nào cho phải, đúng lúc này La Hạo Thiên và La Tư Viễn đã vội vã đến.
La Hạo Thiên sốt ruột hỏi: “Tuyết Linh, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, Giai Ngưng sao lại bị thương?”
Ninh Tuyết Linh nói: “Cụ thể thì em không rõ nữa, hôm nay em và con bé về nhà ngoại, Giai Ngưng và Lăng Ngữ hình như xảy ra chuyện gì đó, lúc em đi ra đã thấy Giai Ngưng ngã cầu thang.”
Bà không dám nói những gì Giai Ngưng nói trước khi ngất đi, là Lăng Ngữ đẩy cô, cô sợ Hạo Thiên sẽ căm thù nhà mẹ đẻ.
Đúng lúc cô y tá nhỏ cũng đã đem máu đến, thấy xung quanh Ninh Tuyết Linh có nhiều người, liền nói: “Đã lấy máu ở ngân hàng máu rồi…”
Ninh Tuyết Linh sợ cô y tá nói ra những lời không nên nói, vội vàng chen vào: “Cứu con gái tôi quan trọng hơn, truyền máu càng sớm càng tốt.”
Thấy người nhà không có vấn đề gì, cô y tá cũng vội vã vào phòng phẫu thuật, ban đầu cô muốn nói là máu đã lấy ra khỏi ngân hàng thì không thể trả lại.
Cũng may người nhà bệnh nhân rất hiểu lý lẽ, không làm khó cô.
Ninh Lăng Ngữ vẫn côi cút trong phòng ngủ, cô ta thực sự không nghĩ tới Giai Ngưng lại không từ thủ đoạn như vậy, vì Khâu Thiểu Dương mà sẵn sàng đánh cược cả cơ thể mình để hãm hại người khác.
Ninh Tuyết Linh bị dọa đến đứng ngồi không yên: “Bọn họ đang trên đường đến đây, con gái tôi nhóm máu gì vậy?”
Điều dưỡng viên trả lời: “Nhóm máu của bệnh nhân là AB.”
Ninh Tuyết Linh nghe xong khẽ nói: “Sao có thể là nhóm AB được, điều dưỡng viên, cháu có nhầm lẫn gì không?”
Y tá cẩn thận nhìn lại tờ đơn thêm một lần: “Không sai ạ, nhóm máu của bệnh nhân là AB, còn cô là nhóm máu A.”
Y tá nhỏ vừa nói xong, Ninh Tuyết Linh đã choáng váng đầu óc, xém chút té xỉu tại chỗ, điều dưỡng viên còn cho rằng bà lo lắng cho con gái, có lòng an ủi: “Cô cũng không cần lo lắng, trong kho máu vẫn còn nhóm máu AB, bây giờ cháu đi sang lấy là được.”
Y tá nhỏ nói xong thì quay người rời đi, còn Ninh Tuyết Linh nãy giờ căn bản không hề nghe y tá nói gì, khó khăn vịn tường đứng dậy.
Trong đầu toàn là lời điều dưỡng viên nói, nhóm máu AB, làm sao có thể như vậy được, bà thuộc nhóm máu A, chồng bà nhóm máu O, làm sao có thể sinh ra một đứa con gái nhóm máu AB, cái này rốt cuộc là như thế nào.
Lòng bàn tay Ninh Tuyết Linh đổ đầy mồ hôi, đứa nhỏ mà bà chăm sóc bấy lâu nay sao lại không phải là con của mình, vậy con mình đâu, nếu quả thật không phải con gái mình, vậy thì con gái ruột của mình ở đâu?
Trước đây vốn dĩ quan hệ của bà với mẹ chồng đã không tốt vì chuyện không có con trai, bây giờ nếu để mẹ chồng biết được đứa con lớn mà bà chăm sóc bấy lâu nay không phải là cháu ruột nhà họ La, bà nghĩ cũng không dám nghĩ, quả thật rất đáng sợ.
Nhưng nếu không tìm thấy nguyên nhân của việc này, bà e rằng đây sẽ không phải là chuyện đơn giản trong nhà họ La, bà biết nếu là nhóm máu AB thật thì nhất định không phải là con gái của mình.
Nhưng nhà họ La sẽ không nghĩ như vậy, thực ra năm đó mình đã sinh một đứa con gái trong bệnh viện, lỡ nhà họ La lại làm ầm ĩ chuyện này lên thì sao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không được, không được để ai biết chuyện này trước khi mình tìm ra chân tướng.
Vậy nên bà giả vờ bình tĩnh, tìm một cái ghế ngoài phòng phẫu thuật rồi ngồi xuống, nghĩ cách nên làm thế nào, bắt đầu điều tra từ đâu.
Chuyện lớn như vậy mà bà không thể nói với người nhà, đầu có cảm giác như muốn nổ tung, vội lấy tay day day trán cho đỡ hơn.
Bà nhìn chằm chằm vào cửa phòng phẫu thuật, thầm nghĩ không biết sau này nên đối mặt với Giai Ngưng thế nào cho phải, đúng lúc này La Hạo Thiên và La Tư Viễn đã vội vã đến.
La Hạo Thiên sốt ruột hỏi: “Tuyết Linh, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, Giai Ngưng sao lại bị thương?”
Ninh Tuyết Linh nói: “Cụ thể thì em không rõ nữa, hôm nay em và con bé về nhà ngoại, Giai Ngưng và Lăng Ngữ hình như xảy ra chuyện gì đó, lúc em đi ra đã thấy Giai Ngưng ngã cầu thang.”
Bà không dám nói những gì Giai Ngưng nói trước khi ngất đi, là Lăng Ngữ đẩy cô, cô sợ Hạo Thiên sẽ căm thù nhà mẹ đẻ.
Đúng lúc cô y tá nhỏ cũng đã đem máu đến, thấy xung quanh Ninh Tuyết Linh có nhiều người, liền nói: “Đã lấy máu ở ngân hàng máu rồi…”
Ninh Tuyết Linh sợ cô y tá nói ra những lời không nên nói, vội vàng chen vào: “Cứu con gái tôi quan trọng hơn, truyền máu càng sớm càng tốt.”
Thấy người nhà không có vấn đề gì, cô y tá cũng vội vã vào phòng phẫu thuật, ban đầu cô muốn nói là máu đã lấy ra khỏi ngân hàng thì không thể trả lại.
Cũng may người nhà bệnh nhân rất hiểu lý lẽ, không làm khó cô.
Ninh Lăng Ngữ vẫn côi cút trong phòng ngủ, cô ta thực sự không nghĩ tới Giai Ngưng lại không từ thủ đoạn như vậy, vì Khâu Thiểu Dương mà sẵn sàng đánh cược cả cơ thể mình để hãm hại người khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro