Thập Niên 80: Xuyên Thành Nữ Dị Năng
Trở Mặt
Xuân Quang Mãn Viên
2024-09-04 14:15:07
Thạch Đầu vừa chạy vừa kêu lên: "Tôi không có nói bậy, là tự bà nói."
Mắt thấy đứa bé kia sắp bị Cao Tố Hoa đuổi theo, La Tiếu trình diễn xong rồi cũng không muốn tiếp tục nữa, kéo đứa bé kia ra phía sau, hét lớn một tiếng: "Được rồi."
Cao Tố Hoa và các thôn dân vây xem đều sửng sốt, chỉ nghe La Tiếu nói: "Tôi không quan tâm nhà họ Triệu các người có ý kiến gì, lúc trước các người không muốn nhận tôi, tôi có thể lý giải, nếu tôi và các người không có liên hệ máu mủ.
La Tiếu tôi cũng không làm được loại chuyện khóc lóc van nài giống như các người, cho nên lúc ban đầu mới ngay ở trước mặt đại đội trưởng và các trưởng bối đức cao vọng trọng trong thôn ký tên, sau này La Tiếu tôi và nhà họ Triệu không có bất cứ quan hệ gì."
Nhìn một vòng thôn dân đang vây quanh, La Tiếu tiếp tục nói: "Tôi không biết nhà họ Triệu các người vì sao lại thay đổi chủ ý, năm thì mười họa phái người lại đây quấy rầy tôi.
Vì nể mặt mũi tôi cũng không muốn nghĩ xấu cho các người, thế nhưng tôi tuyệt đối sẽ không tin các người có lòng tốt.
Hôm nay những gì đứa nhỏ này nói nếu các người dám nói không phải thật sự, vậy thì các người có ý đồ gì, không cần nói là thật sự cảm thấy cầm hai trăm đồng tiền của nhà họ La thì cảm thấy trong lòng bất an, mới muốn đem tôi trở lại."
Cao Tố Hoa thấy La Tiếu ở ngay trước mặt nhiều người như vậy trong thôn vạch trần bà ta, nếu như hiện tại bà ta trở mặt thì danh tiếng trong nhà sẽ hỏng mất, đè hỏa khí xuống nói: "Đương nhiên là chúng ta cảm thấy đã nhận tiền của nhà họ La mà mặc kệ con thì trong lòng bất an."
La Tiếu cười nói: "Nếu như thím Triệu thật sự trong lòng bất an, vậy thì mang hai trăm đồng tiền cho tôi đi, như vậy tôi cũng có thể sống tốt hơn một chút, mọi người cũng có thể an tâm trong lòng, thế nào?"
Vẻ lương thiện trên mặt Cao Tố Hoa thực sự không giả bộ được nữa, mắng: "Mày cũng thật sự là lòng dạ đen tối, chúng ta suy nghĩ muốn chăm sóc mày, còn mày một hai tham lam số tiền nhà họ La để lại, còn nhỏ tuổi thật là dám nghĩ."
La Tiếu lớn tiếng nói: "Tôi lần thứ hai nói rõ một điểm, tôi và nhà họ Triệu không có bất cứ quan hệ gì, lúc trước tôi đập đầu bị thương, tiền trị thương cũng là nhà họ La để cho đại đội trưởng, cho nên từ đầu tới cuối với nhà họ Triệu các người không hề có chút liên quan gì.
Ngày hôm nay con gái các người lại đây lấy danh nghĩa giúp tôi thu thập đất phần trăm, thật ra là lại đây cướp đồ vật, còn nói cái gì ở trong thôn này chỉ có nhà các người là thân thiết một chút, muốn uy hiếp tôi.
Bà cho rằng ông nội, bà nội, chú thím và mọi người trong thôn sẽ lòng tràn đầy tính toán giống như các người sao, đất phần trăm ngay ở ven đường, chỉ cần chú ý liền có thể nhìn thấy đã thu thập xong.
Còn hỏi có cần giúp một tay hay không, các người xem tôi thành kẻ ngu si sao? Nếu chúng ta không liên quan, lúc trước cũng kí thỏa thuận rồi thì chúng ta chính là người không liên quan, không nên hơi một tí là chạy sang nhà tôi.
Tôi không có nhiều thời gian náo loạn với các người như vậy, tôi phải nuôi sống chính mình, Triệu Tiểu Mai tới nhà của tôi vẫn tự xưng là chị hai, khiến người ta nghe là ghê tởm, làm người quả thật tốt lắm.
Tôi tin tưởng đại đội trưởng sẽ công chính xử lý chuyện ngày hôm nay, cũng tin tưởng các vị hương thân đều là người hiểu chuyện, ánh mắt của mọi người sáng như tuyết, đen không thể thành trắng."
La Tiếu nói xong cũng nhìn về phía đại đội trưởng Cao Giải Phóng, ngày hôm nay cô nhất định phải làm như thế, trước là bởi vì bộ thân thể của nguyên thân này thực sự là quá yếu, lại tăng thêm mới tới trong thôn phải lưu ấn tượng tốt cho người trong thôn.
Hiện tại ngay ở trước mặt nhiều người trong thôn như vậy, ngày hôm nay nhất định phải đứng lên, nếu không sau này ai cũng có thể giẫm cô một cước, dù sao mình cũng là người ngoài.
Cao Giải Phóng nói: "Triệu Phổ Lâm, ông nói sao đây?"
Triệu Phổ Lâm không nghĩ tới hai con gái dĩ nhiên làm ra chuyện như vậy, chính mình thành thật hơn nửa đời người, mặt mũi đều bị chúng nó làm mất hết.
Mắt thấy đứa bé kia sắp bị Cao Tố Hoa đuổi theo, La Tiếu trình diễn xong rồi cũng không muốn tiếp tục nữa, kéo đứa bé kia ra phía sau, hét lớn một tiếng: "Được rồi."
Cao Tố Hoa và các thôn dân vây xem đều sửng sốt, chỉ nghe La Tiếu nói: "Tôi không quan tâm nhà họ Triệu các người có ý kiến gì, lúc trước các người không muốn nhận tôi, tôi có thể lý giải, nếu tôi và các người không có liên hệ máu mủ.
La Tiếu tôi cũng không làm được loại chuyện khóc lóc van nài giống như các người, cho nên lúc ban đầu mới ngay ở trước mặt đại đội trưởng và các trưởng bối đức cao vọng trọng trong thôn ký tên, sau này La Tiếu tôi và nhà họ Triệu không có bất cứ quan hệ gì."
Nhìn một vòng thôn dân đang vây quanh, La Tiếu tiếp tục nói: "Tôi không biết nhà họ Triệu các người vì sao lại thay đổi chủ ý, năm thì mười họa phái người lại đây quấy rầy tôi.
Vì nể mặt mũi tôi cũng không muốn nghĩ xấu cho các người, thế nhưng tôi tuyệt đối sẽ không tin các người có lòng tốt.
Hôm nay những gì đứa nhỏ này nói nếu các người dám nói không phải thật sự, vậy thì các người có ý đồ gì, không cần nói là thật sự cảm thấy cầm hai trăm đồng tiền của nhà họ La thì cảm thấy trong lòng bất an, mới muốn đem tôi trở lại."
Cao Tố Hoa thấy La Tiếu ở ngay trước mặt nhiều người như vậy trong thôn vạch trần bà ta, nếu như hiện tại bà ta trở mặt thì danh tiếng trong nhà sẽ hỏng mất, đè hỏa khí xuống nói: "Đương nhiên là chúng ta cảm thấy đã nhận tiền của nhà họ La mà mặc kệ con thì trong lòng bất an."
La Tiếu cười nói: "Nếu như thím Triệu thật sự trong lòng bất an, vậy thì mang hai trăm đồng tiền cho tôi đi, như vậy tôi cũng có thể sống tốt hơn một chút, mọi người cũng có thể an tâm trong lòng, thế nào?"
Vẻ lương thiện trên mặt Cao Tố Hoa thực sự không giả bộ được nữa, mắng: "Mày cũng thật sự là lòng dạ đen tối, chúng ta suy nghĩ muốn chăm sóc mày, còn mày một hai tham lam số tiền nhà họ La để lại, còn nhỏ tuổi thật là dám nghĩ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
La Tiếu lớn tiếng nói: "Tôi lần thứ hai nói rõ một điểm, tôi và nhà họ Triệu không có bất cứ quan hệ gì, lúc trước tôi đập đầu bị thương, tiền trị thương cũng là nhà họ La để cho đại đội trưởng, cho nên từ đầu tới cuối với nhà họ Triệu các người không hề có chút liên quan gì.
Ngày hôm nay con gái các người lại đây lấy danh nghĩa giúp tôi thu thập đất phần trăm, thật ra là lại đây cướp đồ vật, còn nói cái gì ở trong thôn này chỉ có nhà các người là thân thiết một chút, muốn uy hiếp tôi.
Bà cho rằng ông nội, bà nội, chú thím và mọi người trong thôn sẽ lòng tràn đầy tính toán giống như các người sao, đất phần trăm ngay ở ven đường, chỉ cần chú ý liền có thể nhìn thấy đã thu thập xong.
Còn hỏi có cần giúp một tay hay không, các người xem tôi thành kẻ ngu si sao? Nếu chúng ta không liên quan, lúc trước cũng kí thỏa thuận rồi thì chúng ta chính là người không liên quan, không nên hơi một tí là chạy sang nhà tôi.
Tôi không có nhiều thời gian náo loạn với các người như vậy, tôi phải nuôi sống chính mình, Triệu Tiểu Mai tới nhà của tôi vẫn tự xưng là chị hai, khiến người ta nghe là ghê tởm, làm người quả thật tốt lắm.
Tôi tin tưởng đại đội trưởng sẽ công chính xử lý chuyện ngày hôm nay, cũng tin tưởng các vị hương thân đều là người hiểu chuyện, ánh mắt của mọi người sáng như tuyết, đen không thể thành trắng."
La Tiếu nói xong cũng nhìn về phía đại đội trưởng Cao Giải Phóng, ngày hôm nay cô nhất định phải làm như thế, trước là bởi vì bộ thân thể của nguyên thân này thực sự là quá yếu, lại tăng thêm mới tới trong thôn phải lưu ấn tượng tốt cho người trong thôn.
Hiện tại ngay ở trước mặt nhiều người trong thôn như vậy, ngày hôm nay nhất định phải đứng lên, nếu không sau này ai cũng có thể giẫm cô một cước, dù sao mình cũng là người ngoài.
Cao Giải Phóng nói: "Triệu Phổ Lâm, ông nói sao đây?"
Triệu Phổ Lâm không nghĩ tới hai con gái dĩ nhiên làm ra chuyện như vậy, chính mình thành thật hơn nửa đời người, mặt mũi đều bị chúng nó làm mất hết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro