Thập Niên 90 Hương Giang: Đơn Giản Một Quẻ, Nhận Tội Đền Tội

Chương 12

Trần Niên Nãi Phao

2024-08-17 12:06:10

"Tuy nhiên, may mắn là tôi dù mất đi cha nhưng cũng còn có chồng yêu thương. Tôi đã chuẩn bị tinh thần cả đời không qua lại với họ, tôi có chồng là đủ rồi. Lần này, tôi chủ yếu là muốn tính toán xem tôi và chồng tôi khi nào có thể sinh con."

"Con?" Sở Nguyệt Nịnh nghe xong lắc đầu: "Chị và chồng không thể có con."

Hà Thi Phỉ vừa nghe xong liền nín khóc, sững sờ tại chỗ: "Cô nói vậy là có ý gì?"

"Chồng chị đã có người bên ngoài." Sở Nguyệt Nịnh vừa dứt lời đã bị Hà Thi Phỉ phản bác.

"Không thể nào, chồng tôi rất yêu tôi, anh ấy tuyệt đối không thể ngoại tình."

"Chị đưa sinh thần bát tự cho ta." Sở Nguyệt Nịnh nhận được bát tự của Hà Thi Phỉ, véo tay tính toán: "Hai người có phải do hay đi hát karaoke nên quen nhau không?"

Hà Thi Phỉ hồi tưởng lại lúc trước, vẻ mặt đau khổ trên mặt dần dần biến mất, không khỏi nở nụ cười. Có thể thấy, Hà Thi Phỉ cảm thấy mối quan hệ tình cảm này vô cùng tốt đẹp.

"Đúng vậy, tôi thường xuyên rủ A Nhàn đi hát karaoke. Mỗi lần như vậy đều rất tình cờ, tôi đều có thể đụng trúng anh ấy. Khi đó anh ấy thật sự rất đẹp trai, giống như phiên bản Lưu Đức Hoa, lại là phó tổng giám đốc một công ty lớn, lại lịch sự lại khiêm tốn."

Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục tính toán và nói: "Đáng tiếc, nếu đây thực sự là một mối duyên phận thì tốt. Hai người gặp nhau đều là do anh ta sắp đặt, anh ta đã điều tra chị từ lâu, coi trọng chị chỉ vì chị có tiền và địa vị."

Trước đây Hà Thi Phỉ làm kinh doanh trang điểm quốc tế, tuổi còn trẻ đã có không ít tài sản, là “bánh mì ngon” trong mắt không ít nam giới bình dân.

Hà Thi Phỉ hiển nhiên không vui với kết quả này: "Sẽ không, A Viễn không thể lừa dối tôi. Anh ấy đã từng nói anh ấy thực lòng yêu tôi, ngay cả sau khi kết hôn, anh ấy cũng không giảm bớt sự nhiệt tình với tôi."

Sở Nguyệt Nịnh tiếp tục tính toán và nói ra kết quả từng bước: "Từ bát tự của chị, chị sắp sửa phá sản lớn, mấy ngày nay chị có cùng chồng mình ký hợp đồng gì đúng không?"

Hà Thi Phỉ kinh ngạc: "Sao cô biết? Hôm qua là kỷ niệm ngày kết hôn của chúng tôi, anh ấy rất tâm lý, cố ý chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến. Sau bữa tối, anh ấy đưa cho tôi ký mấy hợp đồng, nói rằng anh ấy muốn bắt đầu kinh doanh."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Chị không xem kỹ hợp đồng?"

"Hai vợ chồng mà, vẫn phải tin tưởng nhau, hơn nữa tôi đã uống rượu mơ màng, liền thuận tay ký tên."

Hà Thi Phỉ càng bị Sở Nguyệt Nịnh nói càng sợ hãi, cô ấy miễn cưỡng cười vui: "Yên tâm đi, A Viễn sẽ không làm như vậy. Nếu anh ấy lừa gạt cổ phần công ty của tôi, tôi sẽ gán cho anh ấy một món nợ lớn."

Sở Nguyệt Nịnh gật đầu: "Vì vậy, nửa đời sau của chị sẽ sống trong khốn khổ và thất vọng. Chồng chị có tất cả đều là giả, tất cả đều được thiết kế cẩn thận, chỉ để lừa tiền của chị. Chị tìm anh ta khắp nơi trên thế giới nhưng không thấy, nửa đời sau cũng vì tin sai đàn ông mà tích tụ trong lòng, cuối cùng buồn bã không vui."

"Thật... nghiêm trọng vậy sao?" Hà Thi Phỉ do dự.

Đầu óc Hà Thi Phỉ rối bời, hoang mang lo sợ. Đầu tiên là bạn thân phản bội vì tình yêu mà ở bên nhau với cha, sau đó đến xem bói, mọi chuyện đều đúng, lại nói chồng của mình lừa hôn.

Hà Thi Phỉ sợ Sở Nguyệt Nịnh tính sai, lại sợ cô tính đúng, không biết phải làm gì.

Sở Nguyệt Nịnh buông tay, nghiêm mặt nói: "Nếu tôi là chị, trước tiên tôi sẽ đi lấy lại tiền tiết kiệm, những gì nên lấy đều phải lấy lại trước."

"Ngoài ra, chồng chị hiện đang ở khách sạn Bán Đảo với ba người phụ nữ, phòng 606 hướng Tây."

"Cảm ơn." Hà Thi Phỉ vội vàng thanh toán tiền, cầm túi nhanh chóng rời đi.

Kết thúc việc xem bói.

Sở Nguyệt Nịnh duỗi thẳng chiếc eo đã cứng đờ từ lâu, quay đầu lại thấy Trương Kiến Đức ôm vai Lâm Gia Hoa trêu ghẹo.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90 Hương Giang: Đơn Giản Một Quẻ, Nhận Tội Đền Tội

Số ký tự: 0