[Thập Niên 90] Không Làm Trưởng Tỷ

Thịt Chiên Giòn

Tô Nhục Oa

2024-11-23 19:30:03

Phải biết rằng tiền cô ta kiếm được ít hay nhiều đều tùy thuộc vào quản lý. Lúc cô ta xin nghỉ phép, quản lý rất không vui, nói rằng cô ta khó có được mấy người khách cũ, một tháng không tới, ngoảnh lại sẽ đem khách của cô ta giới thiệu đi hết.

Vương Mỹ Yêu khổ sở cầu xin một lúc lâu, còn nói mình sẽ giới thiệu hai người nữa tới, quản lý mới nhẹ giọng bảo cô ta cố gắng sắp xếp ổn thỏa.

Vương Mỹ Yêu làm nghề này hai ba năm, trước giờ chưa bao giờ có suy nghĩ giới thiệu người. Đầu tiên là bởi vì cô ta phải cật lực giấu diếm người nhà, ngay cả cho tiền cũng là cho từng chút một, chỉ sợ người nhà biết. Thứ hai là cô ta biết làm nghề này là gây nghiệp chướng.

Nếu như không phải lần này thật sự hết cách rồi, cô ta khẳng định sẽ không làm như vậy.

Có điều cô ta cũng hạ quyết tâm rồi, chỉ làm một lần này rồi thôi, bây giờ tuổi của cô ta cũng lớn rồi, làm thêm vài năm nữa liền phải về nhà lấy chồng, trong thời khắc mấu chốt này, cô ta không dám làm hỏng thanh danh của mình.

“Mẹ, mẹ đừng nói cái này nữa, trước đây cô của con không đối xử tốt với mẹ mà, con mới không thèm đưa con gái của bà ấy đi.”

Vương Mỹ Yêu nhanh trí tìm lý do, làm cho mẹ Vương cảm động rưng rưng nước mắt.

Sau đó cô ta lại nói nhỏ với mẹ của mình: “Mẹ đừng nói với người ngoài nha, thật ra con đưa người đi cũng được trích hoa hồng. Mỗi người được một trăm.”

Mẹ Vương kinh hãi nói: “Nhiều vậy!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Sao mà cho nhiều như vậy?”

Vương Mỹ Yêu vuốt vuốt cánh tay: “Công việc nặng nhọc mà, công việc bọn họ làm không giống con, con là ngồi văn phòng, cô ta là xuống văn phòng xưởng, tiền kiếm được cũng không nhiều bằng con. Mẹ đừng nói với người ta đó, nói rồi người ta không đi, hai trăm này con liền không lấy được rồi.”

Mẹ Vương lập tức thư thái, có tiền kiếm lại không vượt qua được người trong nhà, bà ta vui vẻ thu hồi lại tâm tư nhỏ vừa nãy, trấn an con gái: “Con yên tâm, mẹ nhất định không nói đâu.”

Hai trăm đó!

Số tiền này tương đương với ba tháng tiền lương ở trên thị trấn.

Vương Mỹ Yêu nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm: “Vậy được, mẹ, con đi nhà bọn họ hỏi thử, nếu chúng ta cùng đi, phải nhanh chóng đặt vé xe.”

Không ra ngoài thì không biết, vừa ra ngoài quay trở lại liền biết được quê hương có bao nhiêu nhỏ bé và bất tiện. Chỉ nói việc ngồi xe thôi, phải đạp xe tới trong huyện thành trước, ngồi tiếp xe tuyến, rồi lại ngồi xe lửa….. trước trước sau sau cũng phải mất ba ngày.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 90] Không Làm Trưởng Tỷ

Số ký tự: 0