[Thập Niên 90] Tại Sao Bà Bà Lại Như Vậy?
Hệ Thống: Muốn Làm Thì Làm, Không Làm Thì Biến! 3
Liên Hạ Ngư
2024-06-12 00:29:35
Du Ái Bảo có thể hiểu được tiếng địa phương của nhà ngoại, cô cũng đã âm thầm luyện tập, phát hiện mình có thể nói được, chỉ là phát âm không chuẩn, vì vậy cô quyết định nói tiếng phổ thông luôn.
"Ái Bảo" là tên ở nhà của nguyên chủ. Bởi vì lúc nhỏ, khi mới biết đi, cô đã mon men ra ruộng dưa nhà người ta hái trộm, bị bắt gặp còn ôm khư khư quả dưa không chịu buông, thế là có được cái tên này.
Ba mẹ nguyên chủ mất sớm, cậu mợ đối xử với cô rất tốt. Số tiền ba mẹ nguyên chủ kiếm được từ việc kinh doanh trước đây đều được gửi ở chỗ họ, sau ngần ấy năm, ngoại trừ tiền học đại học của cô, họ chưa bao giờ động đến một đồng nào.
Nguyên chủ tốt nghiệp đại học được phân công công tác tại một cơ quan nhà nước ở tỉnh, công việc tốt lại xinh đẹp, học vấn cao, lương cao, có rất nhiều người theo đuổi.
Cô học sớm nên khi tốt nghiệp chỉ mới hai mươi ba tuổi, nhỏ hơn bạn bè cùng khóa vài tuổi.
Còn trẻ, có nhan sắc, có điều kiện, đương nhiên yêu cầu cũng cao, thời đại học từ chối rất nhiều người, tốt nghiệp rồi cũng chẳng vừa mắt ai. Kéo dài đến tận bây giờ, ở thành phố thì có không ít người hai mươi ba tuổi vẫn chưa kết hôn, nhưng xui xẻo là sếp của cô đã có vợ con lại đi thích cô, còn đồn thổi ầm ĩ khắp công ty.
Sếp cô ở rể, vợ anh ta biết chuyện đã sa thải cô ngay lập tức. May là chị ta còn chút lý trí, không dồn cô vào đường cùng, còn tìm cho cô một công việc dạy toán ở một trường cấp hai tại huyện.
Chờ qua Tết Nguyên đán, khai giảng là cô có thể đi dạy.
Sau khi nguyên chủ về nhà, mọi người trong nhà đối xử với cô cũng khá tốt, nhưng ở vùng nông thôn thời đại này, con gái hai mươi ba tuổi chưa kết hôn bị xem là gái ế, thường thường có người tới cửa tới hỏi cưới. Nói cũng lạ, người ta giới thiệu toàn những người đàn ông chẳng ra gì.
Trong số những người đến xem mắt, điều kiện của Chu Hoài Thăng là tốt nhất.
Thời buổi này, đàn ông trạc tuổi nguyên chủ hoặc hơn cô vài tuổi, nếu còn độc thân thì ít nhiều gì cũng có vấn đề.
Nguyên chủ kén cá chọn canh, cuối cùng cũng chọn trúng Chu Hoài Thăng, người đàn ông đẹp trai, nhân phẩm tốt, lại còn chưa từng kết hôn.
Trong truyện, ban đầu nguyên chủ cũng muốn sống thật tốt sau khi kết hôn, nhưng nào ngờ mới được vài ngày, khu vực Chu Hoài Thăng lái xe qua bất ngờ xảy ra lở đất. Nơi đó khá hẻo lánh, bốn bề vắng lặng, Chu Hoài Thăng cùng chiếc xe tải bị chôn vùi trong đống đất đá. Đến khi được người ta phát hiện thì đã là nửa tháng sau, thi thể đã bốc mùi hôi thối.
Nghe tin dữ, nguyên chủ ngất xỉu ngay tại chỗ. Bà ngoại vì quá đau lòng mà qua đời.
"Ái Bảo" là tên ở nhà của nguyên chủ. Bởi vì lúc nhỏ, khi mới biết đi, cô đã mon men ra ruộng dưa nhà người ta hái trộm, bị bắt gặp còn ôm khư khư quả dưa không chịu buông, thế là có được cái tên này.
Ba mẹ nguyên chủ mất sớm, cậu mợ đối xử với cô rất tốt. Số tiền ba mẹ nguyên chủ kiếm được từ việc kinh doanh trước đây đều được gửi ở chỗ họ, sau ngần ấy năm, ngoại trừ tiền học đại học của cô, họ chưa bao giờ động đến một đồng nào.
Nguyên chủ tốt nghiệp đại học được phân công công tác tại một cơ quan nhà nước ở tỉnh, công việc tốt lại xinh đẹp, học vấn cao, lương cao, có rất nhiều người theo đuổi.
Cô học sớm nên khi tốt nghiệp chỉ mới hai mươi ba tuổi, nhỏ hơn bạn bè cùng khóa vài tuổi.
Còn trẻ, có nhan sắc, có điều kiện, đương nhiên yêu cầu cũng cao, thời đại học từ chối rất nhiều người, tốt nghiệp rồi cũng chẳng vừa mắt ai. Kéo dài đến tận bây giờ, ở thành phố thì có không ít người hai mươi ba tuổi vẫn chưa kết hôn, nhưng xui xẻo là sếp của cô đã có vợ con lại đi thích cô, còn đồn thổi ầm ĩ khắp công ty.
Sếp cô ở rể, vợ anh ta biết chuyện đã sa thải cô ngay lập tức. May là chị ta còn chút lý trí, không dồn cô vào đường cùng, còn tìm cho cô một công việc dạy toán ở một trường cấp hai tại huyện.
Chờ qua Tết Nguyên đán, khai giảng là cô có thể đi dạy.
Sau khi nguyên chủ về nhà, mọi người trong nhà đối xử với cô cũng khá tốt, nhưng ở vùng nông thôn thời đại này, con gái hai mươi ba tuổi chưa kết hôn bị xem là gái ế, thường thường có người tới cửa tới hỏi cưới. Nói cũng lạ, người ta giới thiệu toàn những người đàn ông chẳng ra gì.
Trong số những người đến xem mắt, điều kiện của Chu Hoài Thăng là tốt nhất.
Thời buổi này, đàn ông trạc tuổi nguyên chủ hoặc hơn cô vài tuổi, nếu còn độc thân thì ít nhiều gì cũng có vấn đề.
Nguyên chủ kén cá chọn canh, cuối cùng cũng chọn trúng Chu Hoài Thăng, người đàn ông đẹp trai, nhân phẩm tốt, lại còn chưa từng kết hôn.
Trong truyện, ban đầu nguyên chủ cũng muốn sống thật tốt sau khi kết hôn, nhưng nào ngờ mới được vài ngày, khu vực Chu Hoài Thăng lái xe qua bất ngờ xảy ra lở đất. Nơi đó khá hẻo lánh, bốn bề vắng lặng, Chu Hoài Thăng cùng chiếc xe tải bị chôn vùi trong đống đất đá. Đến khi được người ta phát hiện thì đã là nửa tháng sau, thi thể đã bốc mùi hôi thối.
Nghe tin dữ, nguyên chủ ngất xỉu ngay tại chỗ. Bà ngoại vì quá đau lòng mà qua đời.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro