[Thập Niên 90] Tôi Có Khoản Vay Mua Nhà Kếch Xù
Bên Trên 4
Bạch Tĩnh Niên
2024-11-20 14:23:16
Sao mối quan hệ giữa mẹ con này lại trở nên tốt đẹp như vậy?
Đúng lúc suy nghĩ thì phía dưới đã phát sinh biến cố.
Mẹ của Hứa Bát Tuyết hất tay Hứa Bát Tuyết ra.
Cái đầu nhỏ vội vàng rụt lại, nói với các bạn cùng lớp trong ký túc xá: “Mau ra ngoài đi, hình như sắp cãi nhau rồi.”
Một lúc sau, lại có hai người nữa bước ra.
-
Phía dưới ký túc xá.
Hứa Bát Tuyết khó hiểu nhìn Dương Phượng Ngọc: "Mẹ, mẹ làm gì vậy?"
Sắc mặt Dương Phượng Ngọc cứng ngắc, đầu óc khẽ động, nhanh chóng nghĩ ra lời giải thích: "Sáng nay mẹ làm việc cả ngày, tay mẹ đang rất đau, vừa rồi con cầm lấy nên mẹ mới..."
Hất tay con đi.
Nói đến chuyện tay đau, biểu tình của Dương Phượng Ngọc bỗng nhiên trở nên tự nhiên: "Bát Tuyết, mẹ già rồi, cái tay cái chân không đau thì chỗ khác lại đâu."
Sau đó nói chuyện gia đình.
Một chiến hữu của ba Hứa Bát Tuyết, con trai ông ấy lấy vợ nên phải mừng tiền, số tiền không được quá nhỏ, trong lời ngoài ý đều đang ngầm nói việc này là để xem Hứa Bát Tuyết có thừa tiền hay không, đưa thêm một ít trợ cấp.
Hứa Bát Tuyết làm như không hiểu, không trả lời câu hỏi.
Dương Phượng Ngọc đợi mãi.
Hứa Bát Tuyết cuối cùng cũng nói: "Mẹ, con đau đầu quá, mẹ đừng nói mấy lời đó nữa. Điều quan trọng nhất bây giờ là về nhà lấy tiền, chiều còn đến bệnh viện khám." Cô nói thêm: "Không phải mẹ nói tay mẹ đau sao, đúng lúc cùng nhau đi khám đi."
Sắc mặt Dương Phượng Ngọc có chút không nhịn được nữa rồi.
Tại sao con nhỏ này cứ nói về nhà lấy tiền, trong nhà làm gì còn tiền!
Hứa Bát Tuyết nhìn biểu hiện của Dương Phượng Ngọc là biết 'số tiền giúp cô tiết kiệm' chắc chắn đã không còn, nhưng cô cố tình không nói toạc ra điều đó, chỉ để xem Dương Phượng Ngọc lo lắng đến mức nào.
'Hứa Bát Tuyết' trước đây đã phải chịu bao đau khổ vì tiền bạc, đã đến lúc người mẹ này phải trả một cái giá nho nhỏ.
Lo lắng thì có tính là gì.
Dương Phượng Ngọc vốn là người dễ gần, trước đây bà ta từng giả vờ "giúp Hứa Bát Tuyết tiết kiệm tiền" để lấy tiền, nhưng bây giờ lại ngại không dám nói không có tiền, cộng thêm việc Hứa Bát Tuyết cứ khăng khăng muốn về, bà ta đành phải miễn cưỡng bước ra khỏi trường.
Dương Phượng Ngọc nhớ tới, lần này ngoài việc đến kiểm tra xem con gái có dư tiền hay không rồi lấy một ít, còn có một việc quan trọng khác cần làm: “Công việc của con thế nào rồi?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đúng lúc suy nghĩ thì phía dưới đã phát sinh biến cố.
Mẹ của Hứa Bát Tuyết hất tay Hứa Bát Tuyết ra.
Cái đầu nhỏ vội vàng rụt lại, nói với các bạn cùng lớp trong ký túc xá: “Mau ra ngoài đi, hình như sắp cãi nhau rồi.”
Một lúc sau, lại có hai người nữa bước ra.
-
Phía dưới ký túc xá.
Hứa Bát Tuyết khó hiểu nhìn Dương Phượng Ngọc: "Mẹ, mẹ làm gì vậy?"
Sắc mặt Dương Phượng Ngọc cứng ngắc, đầu óc khẽ động, nhanh chóng nghĩ ra lời giải thích: "Sáng nay mẹ làm việc cả ngày, tay mẹ đang rất đau, vừa rồi con cầm lấy nên mẹ mới..."
Hất tay con đi.
Nói đến chuyện tay đau, biểu tình của Dương Phượng Ngọc bỗng nhiên trở nên tự nhiên: "Bát Tuyết, mẹ già rồi, cái tay cái chân không đau thì chỗ khác lại đâu."
Sau đó nói chuyện gia đình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một chiến hữu của ba Hứa Bát Tuyết, con trai ông ấy lấy vợ nên phải mừng tiền, số tiền không được quá nhỏ, trong lời ngoài ý đều đang ngầm nói việc này là để xem Hứa Bát Tuyết có thừa tiền hay không, đưa thêm một ít trợ cấp.
Hứa Bát Tuyết làm như không hiểu, không trả lời câu hỏi.
Dương Phượng Ngọc đợi mãi.
Hứa Bát Tuyết cuối cùng cũng nói: "Mẹ, con đau đầu quá, mẹ đừng nói mấy lời đó nữa. Điều quan trọng nhất bây giờ là về nhà lấy tiền, chiều còn đến bệnh viện khám." Cô nói thêm: "Không phải mẹ nói tay mẹ đau sao, đúng lúc cùng nhau đi khám đi."
Sắc mặt Dương Phượng Ngọc có chút không nhịn được nữa rồi.
Tại sao con nhỏ này cứ nói về nhà lấy tiền, trong nhà làm gì còn tiền!
Hứa Bát Tuyết nhìn biểu hiện của Dương Phượng Ngọc là biết 'số tiền giúp cô tiết kiệm' chắc chắn đã không còn, nhưng cô cố tình không nói toạc ra điều đó, chỉ để xem Dương Phượng Ngọc lo lắng đến mức nào.
'Hứa Bát Tuyết' trước đây đã phải chịu bao đau khổ vì tiền bạc, đã đến lúc người mẹ này phải trả một cái giá nho nhỏ.
Lo lắng thì có tính là gì.
Dương Phượng Ngọc vốn là người dễ gần, trước đây bà ta từng giả vờ "giúp Hứa Bát Tuyết tiết kiệm tiền" để lấy tiền, nhưng bây giờ lại ngại không dám nói không có tiền, cộng thêm việc Hứa Bát Tuyết cứ khăng khăng muốn về, bà ta đành phải miễn cưỡng bước ra khỏi trường.
Dương Phượng Ngọc nhớ tới, lần này ngoài việc đến kiểm tra xem con gái có dư tiền hay không rồi lấy một ít, còn có một việc quan trọng khác cần làm: “Công việc của con thế nào rồi?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro