Thủ Khoa Khoa H...
Phì Mẹ Hướng Thiện
2024-08-07 12:03:23
Đối với vấn đề này, Tạ Uyển Doanh không suy nghĩ nhiều, bởi vì đã sớm biết sự thật: “Lớp trưởng là thi rớt."
“Cậu nói cái gì? Lúc cậu tới đây, lớp trưởng đã báo với cậu qua điện thoại sao?” Trương Vĩ giật mình lấy tay che miệng, nghĩ thầm, lớp trưởng nếu thật sự thi rớt thì cô chủ nhiệm phải làm sao.
Lớp trưởng chính là học sinh mà Lưu Tuệ thích nhất.
“Cô giáo Lưu, em đến để lấy bảng điểm thi đại học.” Tạ Uyển Doanh không quan tâm những bạn học khác như thế nào, hướng chủ nhiệm lớp lấy bảng điểm.
Ngẩng đầu đối diện với ánh mắt Tạ Uyển Doanh, Lưu Tuệ hơi run lên, không hiểu sao có chút chột dạ.
Trương Vĩ thấy chủ nhiệm lớp một mực không trả lời bèn nói: “Cô Lưu, không sao đâu, em biết Doanh Doanh rất kiên cường, có thể đối mặt với bất luận kết quả như thế nào.”
Bạn cùng bàn có mong muốn biết điểm thi vào đại học của cô rất mãnh liệt. Tạ Uyển Doanh suy nghĩ một chút, kiếp trước chính xác cũng là như vậy. Không sao cả, nói với Lưu Tuệ: “Trương Vĩ nói đúng, cô Lưu, bất kỳ kết quả nào em cũng có thể tiếp nhận được.”
Trương Vĩ liếc nhìn cô bạn cùng bàn: Thi trượt thì có chấp nhận được không?
Trước mặt mọi người, Lưu Tuệ chỉ có thể lấy bảng điểm ở dưới cùng từ trong ngăn kéo ra, tay cô không kìm được hơi run run khi lấy phiếu điểm ra.
Những người khác không biết chuyện gì đã xảy ra với Lưu Tuệ.
Tạ Uyển Doanh trực tiếp lấy phiếu điểm thi đại học từ tay cô giáo chủ nhiệm, nhìn lướt qua điểm số trên đó, sau đó cho vào túi rồi quay người rời đi.
Kết quả này nằm trong sự mong đợi của cô.
Vấn đề là, vừa rồi Trương Vĩ cùng một số giáo viên đứng bên cạnh đều nhìn thấy phiếu điểm của cô, hiện tại tất cả đều sửng sốt.
Vừa rồi họ nhìn thấy là bao nhiêu điểm?
“Cô giáo Lưu, lớp cô lại có người thi được 721 điểm sao?” Vài giáo viên vây quanh Lưu Tuệ, gần như túm lấy cổ áo Lưu Tuệ mà hét lên: “721 điểm là thủ khoa ban tự nhiên, cô bị điên rồi à? Vừa rồi không nói rõ ràng, để cho con bé đi ra ngoài như vậy sao?”
Các đồng nghiệm phàn nàn, là chỉ trách Lưu Tuệ lúc đầu che đậy kết quả như vậy, tương đương với việc tước đi cơ hội nịnh bợ với thủ khoa ban tự khoa học tự nhiên của bọn họ, trơ mắt nhìn Tạ Uyển Doanh lúc này đã ra khỏi phòng làm việc trong nháy mắt không thấy bóng người, gọi người như thế nào đây?
Bản thân Lưu Tuệ chưa từng nghĩ tới việc phải chúc mừng Tạ Uyển Doanh, sao có thể để đồng nghiệp lợi dụng.
Hồ Hạo lấy lại tinh thần, vẫn còn quan tâm đến thành tích của Triệu Văn Tông, bèn đuổi theo chủ nhiệm lớp hỏi: “Cô giáo Lưu, điểm của Triệu Văn Tông là bao nhiêu vậy?”
Lưu Tuệ bị hỏi đến phiền, cô đập bàn rồi hét vào mặt Hồ Hạo: “Em ấy được bao nhiêu điểm cũng không liên quan tới em!”
“Không phải, cô Lưu, em chỉ là quan tâm đến bạn cùng lớp…”
“Em nhất định phải biết em ấy thi được bao nhiêu điểm có phải hay không? Cô nói cho em biết, em ấy thi điểm số cao hơn em, chính là cao hơn 20 điểm!” Lưu Tuệ gào thét xong, cả người ngã ngồi ở trên ghế không nhúc nhích.
Hồ Hạo cảm thấy trời sắp sụp đổ, nghĩ đến chuyện lúc trước mình cười nhạo Triệu Văn Tông như thế nào. Đối với Trương Vĩ người đang đứng bên cạnh cậu ta, trời đã sớm sụp từ lâu rồi.
Tạ Uyển Doanh, người bạn cùng bàn của cô, con gái của một tài xế xe tải, bị mẹ cô nói là thi không đậu phải đi lập gia đình, bây giờ lại đỗ thủ khoa, đừng nói đến việc vào đại học y, thành tích này của Tạ Uyển Doanh muốn vào bất kỳ đại học nào đều có thể tùy tiện chọn.
Trương Vĩ hai chân run run.
Tạ Uyển Doanh ra khỏi trường học, mang theo phiếu điểm đạp xe về nhà báo tin vui cho mẹ.
Tôn Dung Phương ở nhà lo lắng cả ngày. Hàng xóm đều nói hôm nay sẽ có kết quả thi đại học, bà nghĩ muốn đến trường giúp con gái hỏi thăm tin tức, nhưng lại sợ con gái thi không tốt, giờ đợi ở nhà giống như kiến bò trên chảo nóng.
“Cậu nói cái gì? Lúc cậu tới đây, lớp trưởng đã báo với cậu qua điện thoại sao?” Trương Vĩ giật mình lấy tay che miệng, nghĩ thầm, lớp trưởng nếu thật sự thi rớt thì cô chủ nhiệm phải làm sao.
Lớp trưởng chính là học sinh mà Lưu Tuệ thích nhất.
“Cô giáo Lưu, em đến để lấy bảng điểm thi đại học.” Tạ Uyển Doanh không quan tâm những bạn học khác như thế nào, hướng chủ nhiệm lớp lấy bảng điểm.
Ngẩng đầu đối diện với ánh mắt Tạ Uyển Doanh, Lưu Tuệ hơi run lên, không hiểu sao có chút chột dạ.
Trương Vĩ thấy chủ nhiệm lớp một mực không trả lời bèn nói: “Cô Lưu, không sao đâu, em biết Doanh Doanh rất kiên cường, có thể đối mặt với bất luận kết quả như thế nào.”
Bạn cùng bàn có mong muốn biết điểm thi vào đại học của cô rất mãnh liệt. Tạ Uyển Doanh suy nghĩ một chút, kiếp trước chính xác cũng là như vậy. Không sao cả, nói với Lưu Tuệ: “Trương Vĩ nói đúng, cô Lưu, bất kỳ kết quả nào em cũng có thể tiếp nhận được.”
Trương Vĩ liếc nhìn cô bạn cùng bàn: Thi trượt thì có chấp nhận được không?
Trước mặt mọi người, Lưu Tuệ chỉ có thể lấy bảng điểm ở dưới cùng từ trong ngăn kéo ra, tay cô không kìm được hơi run run khi lấy phiếu điểm ra.
Những người khác không biết chuyện gì đã xảy ra với Lưu Tuệ.
Tạ Uyển Doanh trực tiếp lấy phiếu điểm thi đại học từ tay cô giáo chủ nhiệm, nhìn lướt qua điểm số trên đó, sau đó cho vào túi rồi quay người rời đi.
Kết quả này nằm trong sự mong đợi của cô.
Vấn đề là, vừa rồi Trương Vĩ cùng một số giáo viên đứng bên cạnh đều nhìn thấy phiếu điểm của cô, hiện tại tất cả đều sửng sốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa rồi họ nhìn thấy là bao nhiêu điểm?
“Cô giáo Lưu, lớp cô lại có người thi được 721 điểm sao?” Vài giáo viên vây quanh Lưu Tuệ, gần như túm lấy cổ áo Lưu Tuệ mà hét lên: “721 điểm là thủ khoa ban tự nhiên, cô bị điên rồi à? Vừa rồi không nói rõ ràng, để cho con bé đi ra ngoài như vậy sao?”
Các đồng nghiệm phàn nàn, là chỉ trách Lưu Tuệ lúc đầu che đậy kết quả như vậy, tương đương với việc tước đi cơ hội nịnh bợ với thủ khoa ban tự khoa học tự nhiên của bọn họ, trơ mắt nhìn Tạ Uyển Doanh lúc này đã ra khỏi phòng làm việc trong nháy mắt không thấy bóng người, gọi người như thế nào đây?
Bản thân Lưu Tuệ chưa từng nghĩ tới việc phải chúc mừng Tạ Uyển Doanh, sao có thể để đồng nghiệp lợi dụng.
Hồ Hạo lấy lại tinh thần, vẫn còn quan tâm đến thành tích của Triệu Văn Tông, bèn đuổi theo chủ nhiệm lớp hỏi: “Cô giáo Lưu, điểm của Triệu Văn Tông là bao nhiêu vậy?”
Lưu Tuệ bị hỏi đến phiền, cô đập bàn rồi hét vào mặt Hồ Hạo: “Em ấy được bao nhiêu điểm cũng không liên quan tới em!”
“Không phải, cô Lưu, em chỉ là quan tâm đến bạn cùng lớp…”
“Em nhất định phải biết em ấy thi được bao nhiêu điểm có phải hay không? Cô nói cho em biết, em ấy thi điểm số cao hơn em, chính là cao hơn 20 điểm!” Lưu Tuệ gào thét xong, cả người ngã ngồi ở trên ghế không nhúc nhích.
Hồ Hạo cảm thấy trời sắp sụp đổ, nghĩ đến chuyện lúc trước mình cười nhạo Triệu Văn Tông như thế nào. Đối với Trương Vĩ người đang đứng bên cạnh cậu ta, trời đã sớm sụp từ lâu rồi.
Tạ Uyển Doanh, người bạn cùng bàn của cô, con gái của một tài xế xe tải, bị mẹ cô nói là thi không đậu phải đi lập gia đình, bây giờ lại đỗ thủ khoa, đừng nói đến việc vào đại học y, thành tích này của Tạ Uyển Doanh muốn vào bất kỳ đại học nào đều có thể tùy tiện chọn.
Trương Vĩ hai chân run run.
Tạ Uyển Doanh ra khỏi trường học, mang theo phiếu điểm đạp xe về nhà báo tin vui cho mẹ.
Tôn Dung Phương ở nhà lo lắng cả ngày. Hàng xóm đều nói hôm nay sẽ có kết quả thi đại học, bà nghĩ muốn đến trường giúp con gái hỏi thăm tin tức, nhưng lại sợ con gái thi không tốt, giờ đợi ở nhà giống như kiến bò trên chảo nóng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro