[Thập Niên 90] Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Phản Diện Sống Lại Rồi

Chương 24

2024-11-20 11:13:07

Cố Dã cũng khá bất ngờ khi thấy Chu Dư về, anh cụp mắt xuống, lẩm bẩm: “Không phải tôi đã nói tôi không ăn rồi sao, em tự lo cho mình là được.”

Miệng thì nói vậy nhưng anh vẫn rít một hơi thuốc rồi đi lấy đồ giúp Chu Dư.

Khói thuốc bay thẳng vào mặt Chu Dư, cô đưa túi đồ cho Cố Dã rồi ôm bụng lùi về sau mấy bước. Một tay xua khói, một tay xoa bụng, vẻ mặt ái ngại.

“Sao thế?” Cố Dã vừa nhìn vào túi đồ vừa hỏi, bước về phía bờ ao.

Chu Dư há miệng định nói rồi lại thôi, nhưng nghĩ đến còn rất lâu nữa mới sinh con, cô lấy hết can đảm, nhỏ giọng nói với Cố Dã đang xử lý cá nhỏ: “Cố Dã, em... không phải, con nít không thích ngửi mùi thuốc lá. Anh vừa hút thuốc là nó lại đạp em, hay là sau này anh đừng hút trong nhà nữa...”

Con nít là cách gọi trẻ con ở đây, bất kể trai hay gái đều có thể gọi như vậy.

Thật ra là bản thân cô không muốn ngửi, Cố Dã có thể sẽ không để ý đến cô, nói rằng hút thuốc có hại cho trẻ con, cô sợ Cố Dã sẽ lại nói không hút cho cô ngửi.

Cố Dã ngẩng đầu nhìn Chu Dư, đôi mắt phượng đẹp đẽ ánh lên vẻ trêu chọc: “Nó nghe được rồi à?”

Nhìn biểu cảm trên mặt cô, anh cố kìm nén nụ cười. Rõ ràng là thấy cô ghét bỏ mùi thuốc lá từ lâu rồi, sao không nói thẳng ra? Còn lấy con nít ra làm cái cớ.

Tuy nghĩ vậy nhưng Cố Dã vẫn thuận tay ném điếu thuốc xuống ao.

Chu Dư thở phào nhẹ nhõm, cô biết Cố Dã đã đồng ý, bèn nghiêm túc nói: “Cố Dã, anh không nghe bác sĩ nói sao? Bây giờ ngũ quan và tay chân của con trong bụng em đều đã phát triển rồi, biết đâu nó đã nghe được rồi đấy?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dứt lời, Chu Dư cầm lấy túi gạo trên nền đất, suy tư một chút rồi nói: “Cố Dã, hút thuốc lá không tốt cho sức khỏe, anh ra ngoài nên hạn chế hút thuốc lại.”

Nói rồi cô liền đi vào bếp nấu cơm.

Đợi Chu Dư đi vào bếp, Cố Dã mới nghiêng đầu nhìn theo bóng lưng cô đang bận rộn sau cánh cửa.

Lời nói của Chu Dư như con kiến bò trong lòng anh, khiến anh cảm thấy ngứa ngáy khó tả.

Chẳng lẽ cô lại quan tâm đến mình?

Trong lòng Cố Dã như thể nảy mầm một chồi non, tự nhiên dâng lên chút chờ mong về đứa bé.

Chu Dư bày biện xong xuôi thức ăn, Cố Dã liền bưng đĩa cá nhỏ đã sơ chế đến, Chu Dư bảo anh để bên cạnh: “Anh ra ngoài đi, bếp nhỏ lắm.”

Cố Dã không nói gì, bước ra khỏi bếp.

Bên trong Chu Dư nhanh tay thả cá nhỏ vào chảo dầu nóng, mùi cá chiên thơm phức xộc thẳng vào mũi. Cố Dã thấy cô không gặp vấn đề gì, bèn vào phòng.

Vừa về phòng, anh liếc mắt liền thấy hộp sữa bò bị mình ném tùy tiện trên giường, cố ý dời mắt đi một lúc, cuối cùng anh cũng đưa tay ra cầm lấy.

“Mẹ kiếp.” Cố Dã thầm mắng mình một tiếng, sau đó cầm hộp sữa bò, lại để lên bàn trong phòng Chu Dư.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 90] Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Phản Diện Sống Lại Rồi

Số ký tự: 0