Thập Niên: Tiểu Mỹ Nhân Ngọt Ngào Và Mềm Mại Của Đại Lão Sống Trên Đảo
Chương 26
2024-09-12 22:41:18
Tin tức con gái chủ nhiệm Ninh sắp lấy chồng cuối cùng cũng lan truyền khắp cả khu nhà.
Nguyên nhân là do ông Chu ở đội tổng vụ hậu cần lên phòng nhân sự xin nghỉ phép, không may nhìn thấy giấy xin nghỉ của Ninh Trí Bình. Mọi người đều làm chung một đơn vị, hỏi một chút, phòng nhân sự cũng không cố ý giấu giếm, dù sao cưới con gái cũng không phải là chuyện xấu, không cần phải giấu giếm.
Dạo này ông Chu luôn nghe vợ mình và các thành viên trong gia đình khác nói về chuyện con gái chủ nhiệm Ninh xuống nông thôn và kết hôn, nghe đến nỗi tai gần như chai sạn, bây giờ có tin tức mới, ngay lập tức nói ra chuyện hiếm có này.
Vợ ông Chu được tiếp xúc với tin tức đầu tiên, lập tức trở thành người nổi tiếng trong khu nhà.
"Thật sự sắp kết hôn rồi à?"
"Chủ nhiệm Ninh coi con gái như bảo bối, không ngờ lại nói cưới là cưới luôn."
"Cũng là chuyện không còn cách nào khác, chẳng lẽ thực sự gửi đến biên giới? Một đám người trẻ tuổi ở gần chúng ta đều được gửi đến biên giới, nhà chị dâu tôi nghe nói phải đi biên giới, khóc lóc và làm ầm ĩ. Nhưng cháu gái tôi sức khỏe tốt, từ nhỏ đã chăm sóc em trai em gái ở nhà, biết làm việc nhà, thực sự đến biên giới, chỉ cần thích nghi một chút, không giống như con gái của chủ nhiệm Ninh, tôi không dám nghĩ con bé đến đó sẽ sống thế nào."
Công nhân viên chức và người nhà của họ ở trong khu nhà đều nhìn Ninh Kiều lớn lên, cô bé có sức khỏe không tốt, nếu ốm đổ bệnh ở biên giới, nằm một chỗ ở trụ sở thanh niên trí thức bên đó, ai sẽ quan tâm chăm sóc cô? Đừng nói là làm đồ ăn ngon bồi bổ cho cô như vợ chồng chủ nhiệm Ninh, ở đó thực phẩm khan hiếm, không chừng, còn không có một bát cháo nóng để uống.
"Thật sự là kết thông gia với nhà xưởng trưởng à?"
Có người hỏi, "Tôi nghe nói, chị Triệu đã đến nói chuyện mai mối cho hai nhà họ."
"Hôm qua tôi thấy mẹ của Quảng Dân và mẹ của Ninh Kiểu cùng nhau trở về từ Cung Tiêu Xã, tôi còn thắc mắc, bọn họ bắt đầu lui tới với nhau từ bao giờ. Hóa ra là vì hai đứa trẻ!"
Ngườ ở trong khu nhà bắt đầu bàn tán sôi nổi hơn. Ngày đó Triệu Hồng Anh đến làm mai mối, không thể nói là kín đáo, cửa mỗi nhà đều mở toang, nhìn thấy rõ ràng bà ta đi vào nhà chủ nhiệm Ninh và nhà xưởng trưởng Lâm, người ngốc cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
"Không thể nào? Hôm qua bọn họ trở về từ Cung Tiêu Xã, mặt mũi đều cau có."
"Mẹ của Quảng Dân vốn đã kiêu ngạo, lần này nhà chủ nhiệm Ninh vội vàng muốn gả con gái, bà ta không phải là đang cố tình làm khó người ta sao?"
“Nhà họ Ninh đã yêu thương cưng chiều cô con gái suốt mười tám năm, không ngờ đến khi lấy chồng lại gặp phải trở ngại...”
Phùng Tĩnh Vân vợ của ông Chu cười khẩy một tiếng: "Thật tưởng Triệu Hồng Anh có bản lĩnh lớn lắm, làm mai mối là một phát chuẩn ngay? Dù Quảng Dân có ý, cũng phải là cô gái nhỏ đồng ý không chứ!"
Mọi người vội vàng tụ tập lại.
Chẳng lẽ vợ của ông Chu còn biết chuyện bí mật gì khác nữa?
Từ trước Phùng Tĩnh Vân và Triệu Hồng Anh đã không ưa nhau. Nhiều năm trước, khi có một chàng trai trẻ đến xưởng, là một người đàng hoàng, bà ta đã có ý định ghép đôi cậu ta với con gái mình, không ngờ bị Triệu Hồng Anh chen ngang. Triệu Hồng Anh thì quả là rất nhiệt tình, đã tìm khắp cả khu nhà nhưng lại không đến nhà họ Chu. Vì danh dự gia đình, Phùng Tĩnh Vân chưa bao giờ chủ động nhắc đến, nhưng mối thù đã hình thành từ đó.
Ai khen ngợi Triệu Hồng Anh, bà ta sẽ khó chịu.
Nguyên nhân là do ông Chu ở đội tổng vụ hậu cần lên phòng nhân sự xin nghỉ phép, không may nhìn thấy giấy xin nghỉ của Ninh Trí Bình. Mọi người đều làm chung một đơn vị, hỏi một chút, phòng nhân sự cũng không cố ý giấu giếm, dù sao cưới con gái cũng không phải là chuyện xấu, không cần phải giấu giếm.
Dạo này ông Chu luôn nghe vợ mình và các thành viên trong gia đình khác nói về chuyện con gái chủ nhiệm Ninh xuống nông thôn và kết hôn, nghe đến nỗi tai gần như chai sạn, bây giờ có tin tức mới, ngay lập tức nói ra chuyện hiếm có này.
Vợ ông Chu được tiếp xúc với tin tức đầu tiên, lập tức trở thành người nổi tiếng trong khu nhà.
"Thật sự sắp kết hôn rồi à?"
"Chủ nhiệm Ninh coi con gái như bảo bối, không ngờ lại nói cưới là cưới luôn."
"Cũng là chuyện không còn cách nào khác, chẳng lẽ thực sự gửi đến biên giới? Một đám người trẻ tuổi ở gần chúng ta đều được gửi đến biên giới, nhà chị dâu tôi nghe nói phải đi biên giới, khóc lóc và làm ầm ĩ. Nhưng cháu gái tôi sức khỏe tốt, từ nhỏ đã chăm sóc em trai em gái ở nhà, biết làm việc nhà, thực sự đến biên giới, chỉ cần thích nghi một chút, không giống như con gái của chủ nhiệm Ninh, tôi không dám nghĩ con bé đến đó sẽ sống thế nào."
Công nhân viên chức và người nhà của họ ở trong khu nhà đều nhìn Ninh Kiều lớn lên, cô bé có sức khỏe không tốt, nếu ốm đổ bệnh ở biên giới, nằm một chỗ ở trụ sở thanh niên trí thức bên đó, ai sẽ quan tâm chăm sóc cô? Đừng nói là làm đồ ăn ngon bồi bổ cho cô như vợ chồng chủ nhiệm Ninh, ở đó thực phẩm khan hiếm, không chừng, còn không có một bát cháo nóng để uống.
"Thật sự là kết thông gia với nhà xưởng trưởng à?"
Có người hỏi, "Tôi nghe nói, chị Triệu đã đến nói chuyện mai mối cho hai nhà họ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hôm qua tôi thấy mẹ của Quảng Dân và mẹ của Ninh Kiểu cùng nhau trở về từ Cung Tiêu Xã, tôi còn thắc mắc, bọn họ bắt đầu lui tới với nhau từ bao giờ. Hóa ra là vì hai đứa trẻ!"
Ngườ ở trong khu nhà bắt đầu bàn tán sôi nổi hơn. Ngày đó Triệu Hồng Anh đến làm mai mối, không thể nói là kín đáo, cửa mỗi nhà đều mở toang, nhìn thấy rõ ràng bà ta đi vào nhà chủ nhiệm Ninh và nhà xưởng trưởng Lâm, người ngốc cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
"Không thể nào? Hôm qua bọn họ trở về từ Cung Tiêu Xã, mặt mũi đều cau có."
"Mẹ của Quảng Dân vốn đã kiêu ngạo, lần này nhà chủ nhiệm Ninh vội vàng muốn gả con gái, bà ta không phải là đang cố tình làm khó người ta sao?"
“Nhà họ Ninh đã yêu thương cưng chiều cô con gái suốt mười tám năm, không ngờ đến khi lấy chồng lại gặp phải trở ngại...”
Phùng Tĩnh Vân vợ của ông Chu cười khẩy một tiếng: "Thật tưởng Triệu Hồng Anh có bản lĩnh lớn lắm, làm mai mối là một phát chuẩn ngay? Dù Quảng Dân có ý, cũng phải là cô gái nhỏ đồng ý không chứ!"
Mọi người vội vàng tụ tập lại.
Chẳng lẽ vợ của ông Chu còn biết chuyện bí mật gì khác nữa?
Từ trước Phùng Tĩnh Vân và Triệu Hồng Anh đã không ưa nhau. Nhiều năm trước, khi có một chàng trai trẻ đến xưởng, là một người đàng hoàng, bà ta đã có ý định ghép đôi cậu ta với con gái mình, không ngờ bị Triệu Hồng Anh chen ngang. Triệu Hồng Anh thì quả là rất nhiệt tình, đã tìm khắp cả khu nhà nhưng lại không đến nhà họ Chu. Vì danh dự gia đình, Phùng Tĩnh Vân chưa bao giờ chủ động nhắc đến, nhưng mối thù đã hình thành từ đó.
Ai khen ngợi Triệu Hồng Anh, bà ta sẽ khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro