Chắc Chắn Là Co...
Tiểu Tiểu Đích Hiểu
2024-08-07 17:02:14
"Nếu như là con trai thì tốt biết mấy, cháu đã sinh hai đứa con gái rồi." Lý Hồng Táo nhíu mày nói.
Lục Kiều nghe thấy Lý Hồng Táo nói vậy thì ngước mắt lên nhìn lướt qua đối phương.
Lục Kiều cảm thấy thật ra việc sinh con trai hay con gái cũng giống nhau thôi mà, chúng đều phải chui ra từ trong bụng của phụ nữ. Nếu chúng nó có lương tâm thì còn được, nếu không có lương tâm thì già rồi vẫn còn phải lo lắng cho con mình nữa.
Người ta hay nói môi hồng dễ sinh con trai.
Hơn nữa, Lý Hồng Táo lông mày bên trái dài, dáng cằm tròn, điều này cũng cho thấy cái thai này của Lý Hồng Táo là con trai, ông trời cũng coi như chiều theo nguyện vọng của Lý Hồng Táo.
"Chị dâu, cái thai này của chị chắc chắn là con trai." Lục Kiều nở một nụ cười nhẹ với Lý Hồng Táo.
Lý Hồng Táo ngẩng đầu đối diện với dáng vẻ nhỏ nhắn cười tủm tỉm của Lục Kiều, cô ấy không khỏi sững sờ trong chốc lát
Trong lòng Lý Hồng Táo thầm cảm thán: Dáng dấp của cô con gái nhỏ Lục này thật xinh đẹp, nhất là lúc cô ấy cười rộ lên làm cho người ta cảm thấy cô ấy vừa nhu thuận vừa đáng yêu, khó trách trong thôn nhiều nam thanh niên thích Lục Kiều này như vậy.
Cô gái nhỏ xinh đẹp thế này ai mà không thích cơ chứ?
Nghe Lục Kiều nói đứa con này của mình là con trai, Lý Hồng Táo mỉm cười.
Cho dù là thật hay giả thì khi nghe được lời này, trong lòng Lý Hồng Táo cảm thấy rất thoải mái.
Lý Hồng Táo đang chuẩn bị nói chuyện thì Lục Kiều lại lên tiếng lần nữa.
"Nhưng mà có phải gần đây nửa đêm chị dâu ngủ không được ngon giấc đúng không? Sau khi tỉnh dậy thì cả người đầy mồ hôi, hơn nữa bụng còn hơi khó chịu?"
"Sao em biết được?" Lý Hồng Táo bật thốt lên hỏi.
Cũng chỉ mới ba bốn ngày qua, đúng là buổi tối Lý Hồng Táo ngủ không yên giấc như Lục Kiều nói, nửa đêm cô ấy còn cảm thấy bụng hơi khó chịu, sau khi thức dậy thì người cô ấy toàn là mồ hôi.
Có điều sao cô con gái nhỏ nhà họ Lục này lại biết được tình cảnh này của cô ấy chứ?
"Chị dâu, nếu chị tin em thì hôm nay chị đến bệnh viện kiểm tra thử đi. Người ta có câu bệnh lâu ngày thành lương y, mấy năm nay em đã đi khám nhiều bác sĩ như thế rồi, tất nhiên em cũng hiểu được chút y học. Em thấy cái bụng này của chị dâu... hơi không tốt lắm."
Lục Kiều nhìn ánh mắt nghi ngờ của đối phương, mỉm cười lên tiếng nói:
"Đương nhiên rồi, chị dâu không tin cũng được nhưng tốt nhất nên đến bệnh viện khám thử, nếu có ảnh hưởng đến đứa nhỏ thì chị dâu phải nhập viện kiểm tra, nếu đứa nhỏ không sao cả thì chị dâu cũng yên tâm hơn mà."
Lục Kiều nghe thấy Lý Hồng Táo nói vậy thì ngước mắt lên nhìn lướt qua đối phương.
Lục Kiều cảm thấy thật ra việc sinh con trai hay con gái cũng giống nhau thôi mà, chúng đều phải chui ra từ trong bụng của phụ nữ. Nếu chúng nó có lương tâm thì còn được, nếu không có lương tâm thì già rồi vẫn còn phải lo lắng cho con mình nữa.
Người ta hay nói môi hồng dễ sinh con trai.
Hơn nữa, Lý Hồng Táo lông mày bên trái dài, dáng cằm tròn, điều này cũng cho thấy cái thai này của Lý Hồng Táo là con trai, ông trời cũng coi như chiều theo nguyện vọng của Lý Hồng Táo.
"Chị dâu, cái thai này của chị chắc chắn là con trai." Lục Kiều nở một nụ cười nhẹ với Lý Hồng Táo.
Lý Hồng Táo ngẩng đầu đối diện với dáng vẻ nhỏ nhắn cười tủm tỉm của Lục Kiều, cô ấy không khỏi sững sờ trong chốc lát
Trong lòng Lý Hồng Táo thầm cảm thán: Dáng dấp của cô con gái nhỏ Lục này thật xinh đẹp, nhất là lúc cô ấy cười rộ lên làm cho người ta cảm thấy cô ấy vừa nhu thuận vừa đáng yêu, khó trách trong thôn nhiều nam thanh niên thích Lục Kiều này như vậy.
Cô gái nhỏ xinh đẹp thế này ai mà không thích cơ chứ?
Nghe Lục Kiều nói đứa con này của mình là con trai, Lý Hồng Táo mỉm cười.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho dù là thật hay giả thì khi nghe được lời này, trong lòng Lý Hồng Táo cảm thấy rất thoải mái.
Lý Hồng Táo đang chuẩn bị nói chuyện thì Lục Kiều lại lên tiếng lần nữa.
"Nhưng mà có phải gần đây nửa đêm chị dâu ngủ không được ngon giấc đúng không? Sau khi tỉnh dậy thì cả người đầy mồ hôi, hơn nữa bụng còn hơi khó chịu?"
"Sao em biết được?" Lý Hồng Táo bật thốt lên hỏi.
Cũng chỉ mới ba bốn ngày qua, đúng là buổi tối Lý Hồng Táo ngủ không yên giấc như Lục Kiều nói, nửa đêm cô ấy còn cảm thấy bụng hơi khó chịu, sau khi thức dậy thì người cô ấy toàn là mồ hôi.
Có điều sao cô con gái nhỏ nhà họ Lục này lại biết được tình cảnh này của cô ấy chứ?
"Chị dâu, nếu chị tin em thì hôm nay chị đến bệnh viện kiểm tra thử đi. Người ta có câu bệnh lâu ngày thành lương y, mấy năm nay em đã đi khám nhiều bác sĩ như thế rồi, tất nhiên em cũng hiểu được chút y học. Em thấy cái bụng này của chị dâu... hơi không tốt lắm."
Lục Kiều nhìn ánh mắt nghi ngờ của đối phương, mỉm cười lên tiếng nói:
"Đương nhiên rồi, chị dâu không tin cũng được nhưng tốt nhất nên đến bệnh viện khám thử, nếu có ảnh hưởng đến đứa nhỏ thì chị dâu phải nhập viện kiểm tra, nếu đứa nhỏ không sao cả thì chị dâu cũng yên tâm hơn mà."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro