Tiệc Tân Gia
2024-08-07 19:20:09
“Anh muốn mời ngày nào? Em lên thực đơn trước, đến lúc đó mua đồ ăn về nấu là được.”
Đồng Ngữ Hân đồng ý dứt khoát, ngược lại thì Trác Dĩnh Giang lại lộ vẻ do dự. Vốn dĩ là cảm giác muốn khoe khoang kích động quá nên mới nói, nhưng nghĩ lại chuẩn bị cơm nước vất vả như vậy anh lại thấy xót cô.
“Hay là thôi bỏ đi… chúng ta bỏ thêm chút tiền mua đồ ăn mang về nhà cũng được.”
Suy nghĩ của anh bị cô nhìn thấu: “Không phải là tiểu đoàn trưởng Trác nổi tiếng là lời hứa nặng tựa ngàn vàng mà, chút chuyện như vậy đã làm khó anh rồi à?”
Sau khi trêu anh vài câu, Đồng Ngữ Hân lại lên tiếng trấn an anh: “Vẫn nên tới nhà mình ăn đi, đạo đãi khách có thành ý nhất nước mình không phải là mời đến nhà làm khách sao? Một bữa cơm thôi mà, em cũng không yếu đuối như anh nghĩ đâu, nếu thật sự thương em thì chờ khách về rồi anh rửa bát cho em nhé, như vậy thì cũng không bị mất mặt mũi, em cũng có thể có tiếng tốt đấy nha.”
Trác Dĩnh Giang còn có thể nói gì được nữa, vợ hiểu chuyện và biết nghĩ như thế mình cũng không thể bàn lùi được, nhà có vợ hiền như nhặt được bảo bối, sự hạnh phúc và cảm động của anh đã không thể diễn tả được bằng lời nói nữa rồi.
Bỗng nhiên anh bế ngang Đồng Ngữ Hân lên rồi kích động xoay vòng vòng, làm cho cô giật mình vì sợ độ cao.
“Ôi trời, mau thả em xuống đi, em chóng mặt quá.”
Vừa nói Đồng Ngữ Hân vừa ôm cổ anh, như thế mới miễn cưỡng trụ vững được, trong mắt người đàn ông lại là một ý khác, ai có thể chịu được vợ mình chủ động thân mật đâu?
Chuyện này cứ quyết định như vậy, ngày tiếp theo Trác Dĩnh Giang đến quân khu bàn với các chiến hữu về thời gian đến nhà ăn cơm. Ba ngày sau, chạng vạng tối ngày thứ sáu, thức ăn nhanh chóng được chuẩn bị sẵn sàng, gà vịt thịt cá đầy đủ, đều là những món ăn có chất lượng cao.
Sườn kho, vịt hầm bia, đầu cá sốt ớt, súp cay tiết vịt, thịt viên đậu hũ, cá hố chiên, nghêu xào, đậu que hầm, cộng thêm các món nguội như thịt bò, lòng heo, nộm sứa.
Hôm chủ nhật, nhân viên cảnh vệ Cao Phi, Lý Tuấn Hồng đã đưa những nguyên liệu nấu ăn mà Đồng Ngữ Hân cần đến, đều là nhờ bộ phận hậu cần tiện mua cho luôn, so với giá cả thị trường thì rẻ hơn khoảng ba mươi phần trăm, còn tránh được việc bị người ta cân sai cân thiếu.
Sau khi cất nguyên liệu nấu ăn xong Cao Phi còn hỏi: “Chị dâu, tiểu đoàn trưởng hỏi chừng nào thì bắt đầu chuẩn bị đồ ăn, bảo bọn em đến phụ giúp.”
Đồng Ngữ Hân đồng ý dứt khoát, ngược lại thì Trác Dĩnh Giang lại lộ vẻ do dự. Vốn dĩ là cảm giác muốn khoe khoang kích động quá nên mới nói, nhưng nghĩ lại chuẩn bị cơm nước vất vả như vậy anh lại thấy xót cô.
“Hay là thôi bỏ đi… chúng ta bỏ thêm chút tiền mua đồ ăn mang về nhà cũng được.”
Suy nghĩ của anh bị cô nhìn thấu: “Không phải là tiểu đoàn trưởng Trác nổi tiếng là lời hứa nặng tựa ngàn vàng mà, chút chuyện như vậy đã làm khó anh rồi à?”
Sau khi trêu anh vài câu, Đồng Ngữ Hân lại lên tiếng trấn an anh: “Vẫn nên tới nhà mình ăn đi, đạo đãi khách có thành ý nhất nước mình không phải là mời đến nhà làm khách sao? Một bữa cơm thôi mà, em cũng không yếu đuối như anh nghĩ đâu, nếu thật sự thương em thì chờ khách về rồi anh rửa bát cho em nhé, như vậy thì cũng không bị mất mặt mũi, em cũng có thể có tiếng tốt đấy nha.”
Trác Dĩnh Giang còn có thể nói gì được nữa, vợ hiểu chuyện và biết nghĩ như thế mình cũng không thể bàn lùi được, nhà có vợ hiền như nhặt được bảo bối, sự hạnh phúc và cảm động của anh đã không thể diễn tả được bằng lời nói nữa rồi.
Bỗng nhiên anh bế ngang Đồng Ngữ Hân lên rồi kích động xoay vòng vòng, làm cho cô giật mình vì sợ độ cao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ôi trời, mau thả em xuống đi, em chóng mặt quá.”
Vừa nói Đồng Ngữ Hân vừa ôm cổ anh, như thế mới miễn cưỡng trụ vững được, trong mắt người đàn ông lại là một ý khác, ai có thể chịu được vợ mình chủ động thân mật đâu?
Chuyện này cứ quyết định như vậy, ngày tiếp theo Trác Dĩnh Giang đến quân khu bàn với các chiến hữu về thời gian đến nhà ăn cơm. Ba ngày sau, chạng vạng tối ngày thứ sáu, thức ăn nhanh chóng được chuẩn bị sẵn sàng, gà vịt thịt cá đầy đủ, đều là những món ăn có chất lượng cao.
Sườn kho, vịt hầm bia, đầu cá sốt ớt, súp cay tiết vịt, thịt viên đậu hũ, cá hố chiên, nghêu xào, đậu que hầm, cộng thêm các món nguội như thịt bò, lòng heo, nộm sứa.
Hôm chủ nhật, nhân viên cảnh vệ Cao Phi, Lý Tuấn Hồng đã đưa những nguyên liệu nấu ăn mà Đồng Ngữ Hân cần đến, đều là nhờ bộ phận hậu cần tiện mua cho luôn, so với giá cả thị trường thì rẻ hơn khoảng ba mươi phần trăm, còn tránh được việc bị người ta cân sai cân thiếu.
Sau khi cất nguyên liệu nấu ăn xong Cao Phi còn hỏi: “Chị dâu, tiểu đoàn trưởng hỏi chừng nào thì bắt đầu chuẩn bị đồ ăn, bảo bọn em đến phụ giúp.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro