Chương 30 - Đảo Hoang (4)

Đảo Hoang (1)

Tô Châu Hà

2024-08-07 00:26:25

Từ Ngộ Vãn học xong, lại ngồi nghe buổi tọa đàm của vị giáo sư yêu thích, tâm trạng rất tốt. Cô cùng Nhạc Khả đi mua một ly trà sữa, sau đó mới gọi điện cho Giang Trầm.

Từ Ngộ Vãn và Giang Trầm ngồi ở cửa hàng trà sữa, cuối tuần này hai người không gặp nhau nên nói mãi chẳng hết chuyện. Nhạc Khả thậm chí còn kể với cô rằng mình có bạn trai.

Con gái luôn có tính buôn chuyện, Từ Ngộ Vãn nghe thấy thế thì hai mắt sáng bừng, hào hứng nghe kể.

Hai người đang nói chuyện gì Giang Trầm nhắn tin cho cô, nói mình đến nơi rồi.

Từ Ngộ Vãn quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy Giang Trầm mở cửa xe bước ra. Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng, không đeo cà vạt, xương quai xanh như ẩn như hiện. Bên dưới là chiếc quần tây xếp nếp màu đen, ống quần được xắn lên kiểu cách, để lộ mắt cá chân xinh đẹp.

Cũng không biết là do hôm nay anh ăn mặc quá bắt mắt hay là do khí chất của anh mà anh vừa mới xuất hiện đã lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Giang Trầm chậm rãi đi về phía cổng trường, mấy nữ sinh nhìn thấy anh thì không nhịn được mà phấn khích hét lên.

Nhạc Khả cũng nhìn theo tầm mắt của cô ra ngoài, vừa nhìn thấy bóng dáng Giang Trầm thì lập tức cảm thán: “Không phải nói quá, khí chất của anh trai cậu thực sự là quá đỉnh, anh ấy như thế này bảo sao những nữ sinh khác không nhảy dựng lên chứ? Chậc chậc chậc, cậu nhìn những ánh mắt đói khát kia kìa, nếu như không phải trên người anh trai cậu tỏa ra loại khí chất không được đến gần thì mấy cô gái đó chắc chắn đã lao tới chặn đường hỏi cách thức liên lạc rồi.”

Từ Ngộ Vãn ngồi trong quán trà sữa nhìn ra một lúc, cảm thấy trong lòng không được thoải mái, nhanh chóng đứng lên

Cô thừa nhận mình vừa xấu tính vừa hẹp hòi, nhưng mà cô không thể nào chịu đựng được chuyện người khác cứ nhìn chằm chằm Giang Trầm như thế. Cô yêu anh, tham lam muốn giữ anh làm của riêng.

Cô muốn đi tới, nói cho tất cả mọi người biết, người đàn ông này là của cô.

Cô nghĩ như vậy, cũng đã làm như vậy. Từ Ngộ Vãn chạy tới ôm lấy cổ Giang Trầm, ngọt ngào gọi tên anh. Nhìn thấy những người xung quanh lộ ra dáng vẻ thất vọng, Từ Ngộ Vãn mừng thầm, Giang Trầm đưa tay chỉnh lại tư thế của cô, nhưng cô vẫn cảm thấy vui vẻ.

Anh dường như không bao giờ bài xích chuyện tiếp xúc thân mật với cô ở bên ngoài, điều này khiến Từ Ngộ Vãn cảm thấy thỏa mãn, lại càng thêm hung hăng ngang ngược hơn.

Chờ cho những người nhòm ngó Giang Trầm đều hậm hực đi hết, Từ Ngộ Vãn mới nói: “Anh, sao anh lại như thế?”

Giang Trầm tự nhiên bị chỉ trích thì cũng chẳng có biểu cảm gì, chỉ bình tĩnh nhìn cô, giống như đang chờ đợi câu nói tiếp theo của cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ Ngộ Vãn buông cổ anh ra, cố ý nhíu mày: “Sao lại để lộ mắt cá chân ra làm gì? Dáng vẻ anh như thế này thì làm gì có cô gái nào có thể chịu được chứ! Bị người khác nhìn thấy hết rồi!”

Cô lại nói tiếp: “Anh chỉ có thể để một mình em nhìn thấy thôi!”

Giang Trầm nghe xong thì khẽ cười, vươn tay vuốt ve mái tóc của cô, chậm rãi trả lời: “Ừm, chỉ để một mình em nhìn thôi.”

...

Từ Ngộ Vãn và Giang Trầm trải qua một khoảng thời gian yên tĩnh.

Buổi tối Từ Ngộ Vãn còn có tiết học, Giang Trầm đi làm. Hai người ôm, hôn, ân ái.

Đây có lẽ là cuộc sống mà Từ Ngộ Vãn hi vọng có được nhất.

Sáng thứ tư Từ Ngộ Vãn không có tiết, cô cứ khăng khăng đòi Giang Trầm phải cho mình tới bệnh viện cùng.

Giang Trầm không bao giờ từ chối cô, đưa cả cô đi làm.

Giang Trầm là bác sĩ được bệnh viện đặc biệt mời về, thường không tiếp bệnh nhân mà chỉ làm phẫu thuật, văn phòng làm việc cũng ở trên tầng mười hẻo lánh. Tuy nhiên, danh tiếng của Giang Trầm ở bệnh viện này không nhỏ, anh là bác sĩ do viện trưởng đích thân mời về, tỉ lệ phẫu thuật thành công là 100%. Năm trước, phu nhân thị trưởng làm phẫu thuật tim, tỉ lệ thành công của ca phẫu thuật đó ước tính cao nhất cũng chỉ là 19%, Giang Trầm chủ động nhận, còn tự mình làm bác sĩ phẫu thuật chính. Tất cả mọi người đều nói tỉ lệ 19% chính là mang ý nghĩ không thành công, ai cũng nói với thị trưởng chuẩn bị sẵn sàng tâm lý, chỉ có một mình Giang Trầm nói với thị trưởng là “Tin tưởng tôi.”

Mà sự thật đúng như anh nói, phẫu thuật vô cùng thành công. Tìm kiếm cuộc sống mới từ trong ngõ cụt, đó chính là Giang Trầm.

Sau ca phẫu thuật đó, danh tiếng của anh càng vang xa hơn nữa, cũng càng có thêm nhiều người hâm mộ.

Giang Trầm từ trước đến nay luôn luôn là trọng điểm chú ý của bệnh viện, thế nên lần này anh lại đột nhiên dẫn theo một cô gái đến đây đã khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc. Cả y tá cả bệnh nhân đều len lén đến xem.

Bình thường Từ Ngộ Vãn đều đến bệnh viện lúc đêm khuya, chưa lần nào tới vào ban ngày cả. Giang Trầm cũng không rảnh rỗi đi nói với mọi người rằng mình có một cô em gái, thế nên tất cả mọi người đều vô cùng tò mò về Từ Ngộ Vãn. Từ Ngộ Vãn nhìn thấy mọi người hiếu kỳ về mình như vậy thì cũng rất ngạc nhiên, cô đi theo Giang Trầm về phòng làm việc của anh, không nhịn được mà nhìn ra ngoài cửa sổ, quan sát phản ứng của mọi người bên ngoài, cảm thấy khá thú vị.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Đảo Hoang (4)

Số ký tự: 0