Đế Trường Thanh Yêu Ta Đến Điên Cuồng
Lucky
2024-06-02 06:37:16
Khoảnh khắc tiếp theo, thanh kiếm bị Tiêu Vô Chu mang binh lính chạy đến làm chệch hướng, đâm vào xương bả vai của hắn.
Tiêu Vô Chu nhìn ta nằm trong lòng Đế Trường Thanh, trong mắt lóe lên một tia khó tin.
Nếu như ta không nhìn lầm, đó dường như là 1 nỗi bi thương cực độ không thể diễn tả bằng lời.
Lại nhìn Đế Trường Thanh đang điên cuồng, Tiêu Vô Chu hét lớn: "Bệ hạ!"
Đế Trường Thanh bỗng nhiên chấn động, sau đó dường như tỉnh lại.
Sự hỗn loạn trong mắt đã bị dập tắt.
Tròng mắt không chút nhiệt độ của hắn quét qua mọi người, khi nhìn tới Hạ Mộng Ngọc, cô ấy bị dọa đến ngã xuống đất.
Đế Trường Thanh bế ta lên, giọng nói lạnh lùng như bước ra từ địa ngục.
"Hạ gia hành thích vua, có ý định mưu phản, giết!"
Hắn ôm ta, như ôm một báu vật vô song, ở trước mặt mọi người từng bước xuống bậc thang điện Thái Hòa.
Năm đầu tiên cầu trời là một thảm họa đối với kinh thành.
Hoàng đế từ chối chôn cất thần nữ đã chết, vì cô đã ngăn thanh kiếm cho mình, có ý đồ dùng của máu của hoàng thành để hiến tế cho thần linh, để thần nữ được tái sinh.
Mọi sự can gián của bá quan đều vô ích, cả tòa thành rối loạn, khắp nơi đều là máu.
Ta xem tất cả những điều này như một người ngoài cuộc, hết thảy không liên quan gì đến mình, giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu ta.
[Kí chủ nghĩ 1 người máu lạnh như vậy xứng đáng làm hoàng đế sao? Tất cả đều là do ngươi gây ra.】
Ta chợt tỉnh dậy sau giấc mơ.
Đế Trường Thanh không biết lúc nào đã rời đi.
Chỗ giường nằm cạnh ta lạnh lẽo, hẳn hắn đã đi từ sớm.
Ta gọi hệ thống trong đầu và hỏi: “Giấc mơ đêm qua, nó đã thực sử xảy ra sao?”
Rất nhanh, hệ thống liền trả lời.
【Đúng. 】
Ta cảm thấy hơi choáng váng, lấy lại bình tĩnh hỏi: “Vậy tại sao Đế Trường Thanh cuối cùng lại buông tha ý định đó?”
[ Bởi vì Tiêu Vô Chu và Tần Nhiễm nói với Đế Trường Thanh, ngươi đã cứu những bá tánh đó, ngươi chắc chắn sẽ không muốn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tạo nhiều sát nghiệp cũng sẽ ảnh hưởng đến việc đầu thai chuyển kiếp của ngươi. Nhờ mấy câu nói đó mà Hạ gia cũng thoát khỏi vận mệnh diệt vong. 】
Ta thầm nhổ nước bọt, hai tên khốn kiếp này.
Ta sống lợi dụng ta, ta chết rồi cũng không tha nữa.
“Vậy ta sống lại là do ngươi hay là do Đế Trường Thanh chiêu hồn?”
【Cả hai. 】
Ta hơi bực mình: "Ngươi có thể nói thẳng vào vấn đề được không? Đừng có rụt đầu như con lừa, cứ kiểu ta phải hỏi ngươi mới nói như thế?"
"Ngươi đã thấy bộ dạng bây giờ của Đế Trường Thanh rồi đấy, nếu ngươi không cung cấp đủ tin tức cho ta, đừng nói là đấu trí, cùng hắn nói 2 câu thôi ta cũng thấy sợ. Ngươi có biết bóng ma tâm lý là gì không?"
Trước đây, ta chưa bao giờ thô lỗ như vậy.
Nhưng bây giờ vừa nhắm mắt, trong đầu ta đều hiện ra đôi mắt như ác quỷ địa ngục kia của Đế Trường Thanh, ánh mắt như muốn hủy diệt hết trời đất.
Hệ thống tiếp tục giả chết.
Ta cười khẩy: “Ngươi muốn giả chết tiếp đúng không, được, vậy chúng ta sẽ cùng chết.”
Rốt cuộc, Hệ thống đành từ xác chết vùng dậy.
[ Vốn dĩ linh hồn ngươi quả thực đã bị xóa bỏ, nhưng bởi vì chấp niệm của Đế Trường Thanh, linh hồn của ngươi vẫn bị kẹt lại thế giới này, không thể rời đi, chúng ta đành đưa linh hồn ngươi vào 1 thân thể có độ tương thích cao nhất. 】
[Hoàn thành nhiệm vụ sẽ có lợi cho cả hai chúng ta. 】
Ta hiểu!
Nói một cách đơn giản, không ai là người tốt ở đây cả.
Sau khi giết ta, bọn họ đối với Đế Trường Thanh là bó tay không có biện pháp kiểm soát, bọn họ phát hiện ta là người duy nhất có thể trở thành ràng buộc của Đế Trường Thanh nên cưỡng bức hồi sinh ta.
Ta cười lớn.
“Vậy tại sao ngươi không nói với ta sớm hơn?”
“Nếu ta biết Đế Trường Thanh yêu ta đến điên cuồng như vậy, ta cũng không đến nỗi cứ nơm nớp lo sợ mỗi ngày thế này”
[Ngươi nơm nớp lo sợ lúc nào? Không phải lần đầu gặp lại, ngươi đã đẩy Đế Trường Thanh xuống sông à. 】
Bằng cách nào đó, ta nghe thấy một chút ngưỡng mộ trong giọng nói hệ thống.
Ta nổi giận nói: "Ta chỉ hỏi tại sao ngươi không nói với ta sớm hơn?"
[ Bởi vì, sau khi hệ thống kiểm tra kho cơ sở dữ liệu các tình tiết truyện, thường nếu nữ nhân vật chính biết được những thứ này thì sẽ bị cảm động, cuối cùng từ bỏ việc trả thù và có một kết thúc có hậu với nam chủ. 】
Cuối cùng ta phát hiện ra rằng, đây có lẽ là một loại hệ thống truyện ngôn tình lãng mạn cẩu huyết không có não.
Hệ thống này và thế giới này đều có bệnh!
—---------------------------------------
Tiêu Vô Chu nhìn ta nằm trong lòng Đế Trường Thanh, trong mắt lóe lên một tia khó tin.
Nếu như ta không nhìn lầm, đó dường như là 1 nỗi bi thương cực độ không thể diễn tả bằng lời.
Lại nhìn Đế Trường Thanh đang điên cuồng, Tiêu Vô Chu hét lớn: "Bệ hạ!"
Đế Trường Thanh bỗng nhiên chấn động, sau đó dường như tỉnh lại.
Sự hỗn loạn trong mắt đã bị dập tắt.
Tròng mắt không chút nhiệt độ của hắn quét qua mọi người, khi nhìn tới Hạ Mộng Ngọc, cô ấy bị dọa đến ngã xuống đất.
Đế Trường Thanh bế ta lên, giọng nói lạnh lùng như bước ra từ địa ngục.
"Hạ gia hành thích vua, có ý định mưu phản, giết!"
Hắn ôm ta, như ôm một báu vật vô song, ở trước mặt mọi người từng bước xuống bậc thang điện Thái Hòa.
Năm đầu tiên cầu trời là một thảm họa đối với kinh thành.
Hoàng đế từ chối chôn cất thần nữ đã chết, vì cô đã ngăn thanh kiếm cho mình, có ý đồ dùng của máu của hoàng thành để hiến tế cho thần linh, để thần nữ được tái sinh.
Mọi sự can gián của bá quan đều vô ích, cả tòa thành rối loạn, khắp nơi đều là máu.
Ta xem tất cả những điều này như một người ngoài cuộc, hết thảy không liên quan gì đến mình, giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu ta.
[Kí chủ nghĩ 1 người máu lạnh như vậy xứng đáng làm hoàng đế sao? Tất cả đều là do ngươi gây ra.】
Ta chợt tỉnh dậy sau giấc mơ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đế Trường Thanh không biết lúc nào đã rời đi.
Chỗ giường nằm cạnh ta lạnh lẽo, hẳn hắn đã đi từ sớm.
Ta gọi hệ thống trong đầu và hỏi: “Giấc mơ đêm qua, nó đã thực sử xảy ra sao?”
Rất nhanh, hệ thống liền trả lời.
【Đúng. 】
Ta cảm thấy hơi choáng váng, lấy lại bình tĩnh hỏi: “Vậy tại sao Đế Trường Thanh cuối cùng lại buông tha ý định đó?”
[ Bởi vì Tiêu Vô Chu và Tần Nhiễm nói với Đế Trường Thanh, ngươi đã cứu những bá tánh đó, ngươi chắc chắn sẽ không muốn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tạo nhiều sát nghiệp cũng sẽ ảnh hưởng đến việc đầu thai chuyển kiếp của ngươi. Nhờ mấy câu nói đó mà Hạ gia cũng thoát khỏi vận mệnh diệt vong. 】
Ta thầm nhổ nước bọt, hai tên khốn kiếp này.
Ta sống lợi dụng ta, ta chết rồi cũng không tha nữa.
“Vậy ta sống lại là do ngươi hay là do Đế Trường Thanh chiêu hồn?”
【Cả hai. 】
Ta hơi bực mình: "Ngươi có thể nói thẳng vào vấn đề được không? Đừng có rụt đầu như con lừa, cứ kiểu ta phải hỏi ngươi mới nói như thế?"
"Ngươi đã thấy bộ dạng bây giờ của Đế Trường Thanh rồi đấy, nếu ngươi không cung cấp đủ tin tức cho ta, đừng nói là đấu trí, cùng hắn nói 2 câu thôi ta cũng thấy sợ. Ngươi có biết bóng ma tâm lý là gì không?"
Trước đây, ta chưa bao giờ thô lỗ như vậy.
Nhưng bây giờ vừa nhắm mắt, trong đầu ta đều hiện ra đôi mắt như ác quỷ địa ngục kia của Đế Trường Thanh, ánh mắt như muốn hủy diệt hết trời đất.
Hệ thống tiếp tục giả chết.
Ta cười khẩy: “Ngươi muốn giả chết tiếp đúng không, được, vậy chúng ta sẽ cùng chết.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rốt cuộc, Hệ thống đành từ xác chết vùng dậy.
[ Vốn dĩ linh hồn ngươi quả thực đã bị xóa bỏ, nhưng bởi vì chấp niệm của Đế Trường Thanh, linh hồn của ngươi vẫn bị kẹt lại thế giới này, không thể rời đi, chúng ta đành đưa linh hồn ngươi vào 1 thân thể có độ tương thích cao nhất. 】
[Hoàn thành nhiệm vụ sẽ có lợi cho cả hai chúng ta. 】
Ta hiểu!
Nói một cách đơn giản, không ai là người tốt ở đây cả.
Sau khi giết ta, bọn họ đối với Đế Trường Thanh là bó tay không có biện pháp kiểm soát, bọn họ phát hiện ta là người duy nhất có thể trở thành ràng buộc của Đế Trường Thanh nên cưỡng bức hồi sinh ta.
Ta cười lớn.
“Vậy tại sao ngươi không nói với ta sớm hơn?”
“Nếu ta biết Đế Trường Thanh yêu ta đến điên cuồng như vậy, ta cũng không đến nỗi cứ nơm nớp lo sợ mỗi ngày thế này”
[Ngươi nơm nớp lo sợ lúc nào? Không phải lần đầu gặp lại, ngươi đã đẩy Đế Trường Thanh xuống sông à. 】
Bằng cách nào đó, ta nghe thấy một chút ngưỡng mộ trong giọng nói hệ thống.
Ta nổi giận nói: "Ta chỉ hỏi tại sao ngươi không nói với ta sớm hơn?"
[ Bởi vì, sau khi hệ thống kiểm tra kho cơ sở dữ liệu các tình tiết truyện, thường nếu nữ nhân vật chính biết được những thứ này thì sẽ bị cảm động, cuối cùng từ bỏ việc trả thù và có một kết thúc có hậu với nam chủ. 】
Cuối cùng ta phát hiện ra rằng, đây có lẽ là một loại hệ thống truyện ngôn tình lãng mạn cẩu huyết không có não.
Hệ thống này và thế giới này đều có bệnh!
—---------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro