The Secrets Of The Mysterious Empire
Huyết Nguyệt Tr...
2024-08-26 23:23:11
Bước chân trên con đường mòn rừng rậm, nhóm Aria Valen tiến sâu vào vùng đất hoang sơ, nơi ánh sáng mặt trời không thể xuyên qua được tán cây dày đặc. Tiếng côn trùng rỉ rả hòa cùng gió rì rào tạo nên một bầu không khí u ám, nhưng tâm trí của họ không mảy may lay động, vì biết rằng cuộc hành trình này không thể dừng lại.
Jaxon Hale là người đi đầu, đôi mắt sắc sảo của anh không ngừng quan sát mọi động tĩnh xung quanh. Theo sát phía sau là Aria Valen, với vẻ mặt điềm tĩnh nhưng trong lòng lại chứa đựng sự lo lắng khó tả. Elias Storm bước đi chậm rãi, tay cầm cây gậy phép, sẵn sàng sử dụng nếu có bất cứ điều gì bất thường xảy ra.
Họ vừa rời khỏi ngôi làng bí ẩn sau khi phong ấn được cổ vật ma thuật, nhưng cảm giác rằng những bóng ma quá khứ vẫn chưa chịu buông tha, như thể có một thứ gì đó đang âm thầm theo dõi từ xa. Chưa kịp nghĩ sâu về điều này, cả nhóm bất chợt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ một nơi không xa.
Aria Valen: "Nghe giống như tiếng của một đứa trẻ..."
Jaxon Hale: "Chúng ta nên cẩn trọng. Đây có thể là một cái bẫy."
Elias Storm: "Nhưng chúng ta không thể bỏ mặc nếu đó thực sự là một đứa trẻ cần giúp đỡ."
Aria gật đầu, cả nhóm nhanh chóng chạy theo hướng tiếng kêu phát ra. Họ không mất nhiều thời gian để phát hiện ra một cậu bé đang bị lũ cướp truy đuổi. Trước mặt họ là một cảnh tượng khủng khiếp: một đám cướp hung hãn đang bao vây cậu bé, những lưỡi kiếm sáng loáng sẵn sàng kết liễu mạng sống của cậu bất cứ lúc nào.
Aria Valen rút kiếm ra, ánh mắt rực lên sự quyết tâm: "Chúng ta phải cứu cậu bé ngay lập tức!"
Jaxon Hale: "Để tôi lo phần này."
Với tốc độ nhanh như chớp, Jaxon lao vào giữa đám cướp, chém một đường kiếm sắc bén khiến hai tên cướp gục ngã ngay lập tức. Aria cũng không chậm trễ, cô tấn công vào phía bên phải, tạo ra một vòng tròn bảo vệ xung quanh cậu bé. Elias thì đứng phía sau, sử dụng phép thuật hỗ trợ, ném ra những quả cầu lửa thiêu đốt những kẻ địch dám tiếp cận quá gần.
Cuộc chiến không kéo dài lâu. Lũ cướp, dù đông đảo, nhưng không thể nào chống lại được sức mạnh của nhóm Aria. Chỉ trong vài phút, tất cả đã bị đánh bại.
Cậu bé ngồi bệt xuống đất, đôi mắt tràn đầy sợ hãi nhưng cũng đầy lòng biết ơn. Aria tiến tới gần, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu.
Aria Valen: "Không sao rồi. Chúng ta đã đánh bại lũ cướp. Em có bị thương không?"
Cậu bé lắc đầu, nước mắt rưng rưng: "Cảm ơn các anh chị... Các anh chị đã cứu mạng em."
Jaxon Hale: "Em từ đâu tới? Tại sao lũ cướp lại truy đuổi em?"
Cậu bé ngập ngừng, dường như đang cân nhắc xem có nên nói thật hay không. Sau một hồi suy nghĩ, cậu cúi đầu, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng đầy vẻ sợ hãi.
Cậu bé: "Em là từ ngôi làng gần đây... Nhưng ngôi làng đó không phải là một nơi bình thường."
Aria Valen: "Không bình thường? Ý em là sao?"
Cậu bé: "Ngôi làng của em... bị nguyền rủa. Vào mỗi đêm trăng tròn, một hiện tượng kỳ lạ xảy ra. Những người trong làng biến thành những sinh vật đáng sợ, mất hết lý trí và tấn công bất kỳ ai mà họ nhìn thấy. Đó là lý do em bỏ chạy, em sợ rằng em cũng sẽ trở thành một trong số họ."
Nhóm Aria nhìn nhau, không khỏi lo lắng. Họ đã từng nghe về những lời nguyền như vậy, nhưng để tận mắt chứng kiến thì đây là lần đầu tiên.
Elias Storm: "Có thể đây là một lời nguyền cổ xưa, nhưng để chắc chắn, chúng ta cần phải điều tra thêm."
Aria Valen: "Đúng vậy. Chúng ta sẽ giúp em, nhưng trước hết, hãy dẫn chúng ta đến ngôi làng của em."
Cậu bé gật đầu, dù vẫn còn sợ hãi nhưng cậu cảm thấy an tâm hơn khi có Aria và các thành viên khác bên cạnh. Họ bắt đầu hành trình tới ngôi làng bị nguyền rủa, nơi những điều khủng khiếp đang chờ đợi họ.
Mặt trời bắt đầu lặn khi họ tiến gần đến ngôi làng. Từ xa, Aria đã có thể cảm nhận được bầu không khí u ám bao trùm toàn bộ khu vực. Ngôi làng này nằm sâu trong rừng, được bao quanh bởi những cây cổ thụ khổng lồ, tạo nên một cảnh tượng lạnh lẽo và hoang vu.
Cậu bé dẫn họ đến một căn nhà nhỏ nằm ở rìa làng. Căn nhà cũ kỹ, với mái ngói đã bạc màu và tường gỗ nứt nẻ, dường như đã bị bỏ hoang từ lâu. Cậu bé mở cửa, mời cả nhóm vào bên trong.
Cậu bé: "Đây là nhà của em. Bố mẹ em đã bị ảnh hưởng bởi lời nguyền và... họ đã không còn như trước nữa."
Aria Valen cảm nhận được nỗi đau trong giọng nói của cậu bé, nhưng cô không biết phải an ủi như thế nào. Thay vào đó, cô cố gắng tập trung vào nhiệm vụ trước mắt.
Aria Valen: "Chúng ta cần tìm hiểu thêm về lời nguyền này. Em có biết bất cứ ai trong làng mà chúng ta có thể nói chuyện không?"
Cậu bé: "Có một ông lão sống ở ngôi nhà cuối làng. Ông ấy từng là trưởng làng và biết rất nhiều về lịch sử của ngôi làng này. Nhưng em không chắc ông ấy có muốn giúp đỡ hay không."
Jaxon Hale: "Chúng ta không có lựa chọn nào khác. Dẫn đường cho chúng ta."
Họ rời khỏi căn nhà và tiến về phía ngôi nhà của ông lão mà cậu bé đã nói. Trên đường đi, Aria không ngừng quan sát xung quanh, cảm nhận rõ ràng một lực lượng kỳ lạ đang bao trùm ngôi làng này. Mọi thứ dường như bị bao phủ bởi một lớp sương mù vô hình, khiến cô có cảm giác như đang bị theo dõi.
Cuối cùng, họ đến trước một ngôi nhà nhỏ, đơn sơ nằm ở cuối làng. Cánh cửa gỗ cũ kỹ kêu cót két khi cậu bé gõ cửa. Một lúc sau, cánh cửa mở ra, để lộ một ông lão gầy gò, với mái tóc bạc trắng và đôi mắt sâu thẳm chứa đầy sự mệt mỏi.
Ông lão: "Các ngươi là ai? Tại sao lại đến đây?"
Aria Valen: "Chúng tôi là những người lữ hành, đến để tìm hiểu về lời nguyền của ngôi làng này. Cậu bé đây đã dẫn chúng tôi đến."
Ông lão nhìn cậu bé, rồi quay sang Aria với ánh mắt đầy nghi ngờ: "Các ngươi không nên ở đây. Lời nguyền này không thể bị phá giải, và các ngươi chỉ chuốc lấy rắc rối nếu cố gắng."
Jaxon Hale: "Chúng tôi không thể bỏ mặc những người dân ở đây. Hãy cho chúng tôi biết về lời nguyền, có lẽ chúng tôi có thể giúp đỡ."
Ông lão thở dài, như thể đã quá quen với những lời đề nghị giúp đỡ vô vọng. Nhưng sau khi nhìn vào ánh mắt kiên quyết của Aria, ông dường như thay đổi quyết định.
Ông lão: "Được rồi, vào trong đi. Ta sẽ kể cho các ngươi nghe về câu chuyện này."
Cả nhóm bước vào trong ngôi nhà nhỏ. Bên trong, mọi thứ đều cũ kỹ, bụi bặm và tối tăm, nhưng không gian lại ấm cúng nhờ ánh sáng từ lò sưởi nhỏ ở góc phòng. Ông lão ngồi xuống chiếc ghế cũ kỹ, bắt đầu kể chuyện.
Ông lão: "Nhiều năm trước, ngôi làng này từng là một nơi thanh bình, nơi mọi người sống hòa thuận và hạnh phúc. Nhưng rồi một ngày, một người lạ mặt đến đây. Hắn tự xưng là một nhà giả kim và hứa hẹn sẽ mang lại sự thịnh vượng cho ngôi làng. Đổi lại, hắn yêu cầu được phép xây dựng một tòa tháp ở giữa làng."
Elias Storm: "Và dân làng đã đồng ý?"
Ông lão: "Đúng vậy. Ban đầu, mọi thứ diễn ra như lời hắn nói. Hắn mang đến những phép thuật kỳ diệu, chữa lành bệnh tật, và giúp mùa màng bội thu. Nhưng rồi, một đêm trăng tròn, mọi thứ thay đổi. Người lạ mặt đó đã thực hiện một nghi thức tà ác trong tòa tháp của mình, và từ đó, lời nguyền bắt đầu."
Aria Valen: "Người lạ mặt đó là ai? Hắn có phải là nguồn gốc của lời nguyền không?"
Ông lão: "Hắn không chỉ là nguồn gốc của lời nguyền, mà còn là chủ nhân của nó. Sau khi nghi thức kết thúc, hắn biến mất không dấu vết, để lại tòa tháp và lời nguyền chết chóc. Mỗi đêm trăng tròn, người dân trong làng biến thành những sinh vật khát máu, không thể kiểm soát bản thân."
Jaxon Hale: "Vậy tòa tháp đó vẫn còn tồn tại?"
Ông lão gật đầu: "Phải, nhưng không ai dám đến gần nó. Những ai cố gắng đều không bao giờ quay trở lại. Tòa tháp đó là trung tâm của lời nguyền, và ta tin rằng nếu phá hủy được nó, lời nguyền sẽ bị giải thoát."
Elias Storm: "Chúng ta không có nhiều lựa chọn. Nếu muốn cứu ngôi làng này, chúng ta phải tìm cách vào tòa tháp và phá hủy nó."
Aria Valen: "Chúng ta đã đối mặt với những nguy hiểm lớn hơn, và không thể bỏ cuộc bây giờ. Ông lão, ông có biết cách nào để vào tòa tháp không?"
Ông lão im lặng trong giây lát, rồi trả lời bằng giọng trầm mặc: "Có một con đường bí mật dẫn vào tòa tháp. Nó nằm dưới lòng đất, bị chôn vùi bởi thời gian. Ta có thể chỉ đường cho các ngươi, nhưng ta không thể đảm bảo các ngươi sẽ an toàn."
Jaxon Hale: "Chúng tôi sẽ tự lo liệu. Chỉ cần ông chỉ đường là đủ."
Ông lão đứng dậy, lấy từ trong hốc tường ra một tấm bản đồ cũ kỹ. Ông trải nó ra trước mặt nhóm Aria, chỉ vào một điểm nằm ở rìa ngôi làng.
Ông lão: "Đây là lối vào con đường bí mật. Nó dẫn thẳng tới tòa tháp, nhưng hãy cẩn thận. Có thể có những cái bẫy được đặt ra để ngăn chặn bất kỳ ai cố gắng vào bên trong."
Aria Valen: "Cảm ơn ông. Chúng tôi sẽ làm hết sức mình để giải cứu ngôi làng này."
Khi bóng đêm buông xuống, nhóm Aria chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc hành trình tới tòa tháp. Dưới ánh trăng mờ, họ lần theo tấm bản đồ, tìm đến lối vào con đường bí mật. Đó là một hốc đá nằm ẩn mình dưới lớp cỏ rậm rạp, bị thời gian và thiên nhiên che khuất.
Jaxon Hale dùng sức mở ra cánh cửa đá nặng nề, để lộ một đường hầm tối tăm dẫn xuống lòng đất. Một luồng không khí ẩm mốc và lạnh lẽo phả ra từ bên trong, khiến họ không khỏi rùng mình.
Elias Storm: "Chúng ta phải cẩn thận. Có thể còn những cái bẫy và quái vật ở bên trong."
Aria Valen: "Đúng vậy, nhưng chúng ta không có lựa chọn nào khác. Hãy tiến lên."
Họ bước vào đường hầm, ánh sáng từ đuốc mà Elias mang theo chiếu sáng con đường phía trước. Tiếng bước chân của họ vang vọng trong không gian chật hẹp, tạo nên một bầu không khí đầy căng thẳng.
Không lâu sau, họ bắt đầu cảm nhận được sự hiện diện của những cạm bẫy được giăng ra. Jaxon là người đi trước, cẩn thận dò xét từng bước đi. Một vài lần, anh phát hiện ra những dây bẫy được giăng ngang qua lối đi, hoặc những phiến đá chông chênh có thể sập xuống bất cứ lúc nào.
Khi họ tiến sâu hơn vào đường hầm, âm thanh của nước nhỏ giọt và tiếng gió rít qua các khe nứt tạo nên một giai điệu kỳ quái. Aria cảm nhận được sự bất an trong lòng, nhưng cô không để nó chi phối.
Cuối cùng, sau một quãng đường dài tưởng chừng như vô tận, họ đến được một cánh cửa đá khổng lồ, chạm khắc những hoa văn kỳ lạ. Trên cánh cửa có một biểu tượng mà Elias nhận ra ngay lập tức: đó là dấu ấn của một nghi thức ma thuật cổ xưa.
Elias Storm: "Đây là một cánh cửa phong ấn. Để mở nó, chúng ta cần phải phá vỡ phong ấn này."
Jaxon Hale: "Làm thế nào để phá vỡ nó?"
Elias Storm cầm gậy phép lên, bắt đầu niệm chú. Ánh sáng xanh lam từ cây gậy tỏa ra, chiếu rọi vào cánh cửa. Nhưng khi ánh sáng chạm vào dấu ấn, nó bị bật ngược lại, như thể có một lực lượng vô hình đang bảo vệ cánh cửa.
Aria Valen: "Chúng ta cần thêm sức mạnh. Tất cả hãy tập trung năng lượng của mình vào Elias."
Jaxon và Aria đặt tay lên vai Elias, truyền năng lượng của mình vào anh. Ánh sáng từ cây gậy phép trở nên sáng hơn, mạnh mẽ hơn, tạo ra một luồng sáng rực rỡ bao phủ toàn bộ căn phòng.
Với sự kết hợp của cả ba, dấu ấn trên cánh cửa bắt đầu nứt ra, từng mảnh vỡ dần rơi xuống. Cuối cùng, phong ấn bị phá vỡ hoàn toàn, cánh cửa đá mở ra, để lộ một cầu thang dẫn lên phía trên.
Elias Storm: "Chúng ta đã thành công. Giờ là lúc bước vào tòa tháp và kết thúc chuyện này."
Khi họ bước lên cầu thang và tiến vào tòa tháp, khung cảnh trước mắt khiến cả nhóm không khỏi ngỡ ngàng. Tòa tháp, dù bị bỏ hoang từ lâu, nhưng bên trong vẫn giữ được vẻ huyền bí với những bức tường chạm khắc tinh xảo và những ngọn đuốc tự động thắp sáng khi họ tiến vào.
Ở trung tâm của tòa tháp là một bàn thờ lớn, nơi một viên ngọc đỏ rực đang lơ lửng giữa không trung. Ánh sáng từ viên ngọc tạo ra một luồng năng lượng mạnh mẽ, khiến cả nhóm cảm thấy sự hiện diện của một thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm.
Elias Storm: "Đây là nguồn gốc của lời nguyền. Viên ngọc này chứa đựng sức mạnh của kẻ đã tạo ra nó. Chúng ta phải phá hủy nó."
Nhưng ngay khi Elias tiến tới gần, một luồng năng lượng đen tối phóng ra từ viên ngọc, tạo thành một hình dạng mờ ảo trước mặt họ. Hình dạng đó từ từ hiện rõ, trở thành bóng dáng của một người đàn ông mặc áo choàng đen, đôi mắt phát ra ánh sáng đỏ rực.
Người đàn ông bí ẩn: "Các ngươi nghĩ rằng có thể phá hủy được lời nguyền của ta sao? Thật nực cười."
Aria Valen: "Ngươi chính là kẻ đã tạo ra lời nguyền này! Chúng ta sẽ chấm dứt nó ngay bây giờ!"
Người đàn ông bí ẩn cười lớn, giọng cười của hắn vang vọng khắp tòa tháp, đầy sự chế giễu.
Người đàn ông bí ẩn: "Được thôi, hãy thử xem liệu các ngươi có đủ sức mạnh để đánh bại ta hay không."
Hắn giơ tay lên, và từ không trung, những tia sét đen tối bắt đầu giáng xuống. Nhóm Aria nhanh chóng né tránh, nhưng sức mạnh của hắn quá lớn, khiến cả ba người đều phải căng sức đối phó.
Elias Storm: "Hắn quá mạnh! Chúng ta cần phải tìm cách nào đó để làm suy yếu hắn trước khi có thể phá hủy viên ngọc."
Jaxon Hale: "Chúng ta phải phối hợp với nhau. Hãy đánh lạc hướng hắn để tôi có thể tiếp cận viên ngọc!"
Aria Valen và Elias Storm đồng ý, họ chia nhau tấn công từ hai phía, tạo ra một áp lực lớn lên người đàn ông bí ẩn. Trong khi đó, Jaxon Hale lặng lẽ tiếp cận viên ngọc, tìm kiếm điểm yếu của nó.
Cuộc chiến diễn ra khốc liệt, cả ba phải dồn hết sức lực và kỹ năng của mình để chống lại sự tấn công không ngừng nghỉ từ người đàn ông bí ẩn. Dưới ánh sáng từ các phép thuật và lưỡi kiếm, không gian bên trong tòa tháp trở nên rực rỡ và hỗn loạn.
Cuối cùng, Jaxon Hale phát hiện ra một điểm yếu trên viên ngọc. Anh dùng hết sức mạnh, tung một cú đấm vào đúng vị trí đó. Viên ngọc nứt ra, phát ra một tiếng nổ lớn, và luồng năng lượng bên trong nó bùng nổ, cuốn phăng mọi thứ xung quanh.
Người đàn ông bí ẩn hét lên trong đau đớn khi cơ thể hắn bắt đầu tan biến. Hắn cố gắng phản kháng, nhưng không thể chống lại sức mạnh của vụ nổ. Trong khoảnh khắc cuối cùng, hắn nhìn thẳng vào Aria Valen, đôi mắt đỏ rực cháy lên một ngọn lửa thù hận.
Người đàn ông bí ẩn: "Các ngươi đã phá hủy được ta... nhưng lời nguyền này sẽ không bao giờ chấm dứt... Nó sẽ tồn tại mãi mãi... trong bóng tối..."
Và rồi hắn biến mất, cùng với viên ngọc. Tòa tháp rung chuyển mạnh mẽ, như thể sắp sụp đổ. Nhóm Aria nhanh chóng chạy ra ngoài, thoát khỏi tòa tháp trước khi nó đổ sập xuống.
Khi họ trở lại ngôi làng, ánh sáng ban mai bắt đầu ló dạng. Mọi thứ dường như yên bình trở lại. Không còn những tiếng hét kinh hoàng, không còn bóng dáng của những sinh vật quái dị. Dân làng dần dần tỉnh lại, nhưng họ không còn nhớ gì về những gì đã xảy ra trong suốt thời gian bị lời nguyền chi phối.
Ông lão đứng ở ngưỡng cửa, nhìn nhóm Aria với ánh mắt biết ơn.
Ông lão: "Các ngươi đã làm được. Các ngươi đã giải thoát ngôi làng này khỏi lời nguyền."
Aria Valen: "Không, chúng tôi chỉ làm điều cần làm. Ngôi làng này xứng đáng có được sự bình yên."
Jaxon Hale: "Nhưng lời nguyền không thực sự chấm dứt. Có thể vẫn còn những mối nguy hiểm khác đang chờ đợi chúng ta."
Elias Storm: "Đúng vậy. Nhưng chúng ta sẽ không lùi bước. Chúng ta sẽ tiếp tục cuộc hành trình của mình, tìm kiếm và tiêu diệt những mối đe dọa khác."
Nhóm Aria rời khỏi ngôi làng, tiếp tục hành trình của mình. Dù đã vượt qua được một thử thách lớn, nhưng họ biết rằng con đường phía trước còn đầy rẫy những khó khăn và hiểm nguy.
Jaxon Hale là người đi đầu, đôi mắt sắc sảo của anh không ngừng quan sát mọi động tĩnh xung quanh. Theo sát phía sau là Aria Valen, với vẻ mặt điềm tĩnh nhưng trong lòng lại chứa đựng sự lo lắng khó tả. Elias Storm bước đi chậm rãi, tay cầm cây gậy phép, sẵn sàng sử dụng nếu có bất cứ điều gì bất thường xảy ra.
Họ vừa rời khỏi ngôi làng bí ẩn sau khi phong ấn được cổ vật ma thuật, nhưng cảm giác rằng những bóng ma quá khứ vẫn chưa chịu buông tha, như thể có một thứ gì đó đang âm thầm theo dõi từ xa. Chưa kịp nghĩ sâu về điều này, cả nhóm bất chợt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ một nơi không xa.
Aria Valen: "Nghe giống như tiếng của một đứa trẻ..."
Jaxon Hale: "Chúng ta nên cẩn trọng. Đây có thể là một cái bẫy."
Elias Storm: "Nhưng chúng ta không thể bỏ mặc nếu đó thực sự là một đứa trẻ cần giúp đỡ."
Aria gật đầu, cả nhóm nhanh chóng chạy theo hướng tiếng kêu phát ra. Họ không mất nhiều thời gian để phát hiện ra một cậu bé đang bị lũ cướp truy đuổi. Trước mặt họ là một cảnh tượng khủng khiếp: một đám cướp hung hãn đang bao vây cậu bé, những lưỡi kiếm sáng loáng sẵn sàng kết liễu mạng sống của cậu bất cứ lúc nào.
Aria Valen rút kiếm ra, ánh mắt rực lên sự quyết tâm: "Chúng ta phải cứu cậu bé ngay lập tức!"
Jaxon Hale: "Để tôi lo phần này."
Với tốc độ nhanh như chớp, Jaxon lao vào giữa đám cướp, chém một đường kiếm sắc bén khiến hai tên cướp gục ngã ngay lập tức. Aria cũng không chậm trễ, cô tấn công vào phía bên phải, tạo ra một vòng tròn bảo vệ xung quanh cậu bé. Elias thì đứng phía sau, sử dụng phép thuật hỗ trợ, ném ra những quả cầu lửa thiêu đốt những kẻ địch dám tiếp cận quá gần.
Cuộc chiến không kéo dài lâu. Lũ cướp, dù đông đảo, nhưng không thể nào chống lại được sức mạnh của nhóm Aria. Chỉ trong vài phút, tất cả đã bị đánh bại.
Cậu bé ngồi bệt xuống đất, đôi mắt tràn đầy sợ hãi nhưng cũng đầy lòng biết ơn. Aria tiến tới gần, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu.
Aria Valen: "Không sao rồi. Chúng ta đã đánh bại lũ cướp. Em có bị thương không?"
Cậu bé lắc đầu, nước mắt rưng rưng: "Cảm ơn các anh chị... Các anh chị đã cứu mạng em."
Jaxon Hale: "Em từ đâu tới? Tại sao lũ cướp lại truy đuổi em?"
Cậu bé ngập ngừng, dường như đang cân nhắc xem có nên nói thật hay không. Sau một hồi suy nghĩ, cậu cúi đầu, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng đầy vẻ sợ hãi.
Cậu bé: "Em là từ ngôi làng gần đây... Nhưng ngôi làng đó không phải là một nơi bình thường."
Aria Valen: "Không bình thường? Ý em là sao?"
Cậu bé: "Ngôi làng của em... bị nguyền rủa. Vào mỗi đêm trăng tròn, một hiện tượng kỳ lạ xảy ra. Những người trong làng biến thành những sinh vật đáng sợ, mất hết lý trí và tấn công bất kỳ ai mà họ nhìn thấy. Đó là lý do em bỏ chạy, em sợ rằng em cũng sẽ trở thành một trong số họ."
Nhóm Aria nhìn nhau, không khỏi lo lắng. Họ đã từng nghe về những lời nguyền như vậy, nhưng để tận mắt chứng kiến thì đây là lần đầu tiên.
Elias Storm: "Có thể đây là một lời nguyền cổ xưa, nhưng để chắc chắn, chúng ta cần phải điều tra thêm."
Aria Valen: "Đúng vậy. Chúng ta sẽ giúp em, nhưng trước hết, hãy dẫn chúng ta đến ngôi làng của em."
Cậu bé gật đầu, dù vẫn còn sợ hãi nhưng cậu cảm thấy an tâm hơn khi có Aria và các thành viên khác bên cạnh. Họ bắt đầu hành trình tới ngôi làng bị nguyền rủa, nơi những điều khủng khiếp đang chờ đợi họ.
Mặt trời bắt đầu lặn khi họ tiến gần đến ngôi làng. Từ xa, Aria đã có thể cảm nhận được bầu không khí u ám bao trùm toàn bộ khu vực. Ngôi làng này nằm sâu trong rừng, được bao quanh bởi những cây cổ thụ khổng lồ, tạo nên một cảnh tượng lạnh lẽo và hoang vu.
Cậu bé dẫn họ đến một căn nhà nhỏ nằm ở rìa làng. Căn nhà cũ kỹ, với mái ngói đã bạc màu và tường gỗ nứt nẻ, dường như đã bị bỏ hoang từ lâu. Cậu bé mở cửa, mời cả nhóm vào bên trong.
Cậu bé: "Đây là nhà của em. Bố mẹ em đã bị ảnh hưởng bởi lời nguyền và... họ đã không còn như trước nữa."
Aria Valen cảm nhận được nỗi đau trong giọng nói của cậu bé, nhưng cô không biết phải an ủi như thế nào. Thay vào đó, cô cố gắng tập trung vào nhiệm vụ trước mắt.
Aria Valen: "Chúng ta cần tìm hiểu thêm về lời nguyền này. Em có biết bất cứ ai trong làng mà chúng ta có thể nói chuyện không?"
Cậu bé: "Có một ông lão sống ở ngôi nhà cuối làng. Ông ấy từng là trưởng làng và biết rất nhiều về lịch sử của ngôi làng này. Nhưng em không chắc ông ấy có muốn giúp đỡ hay không."
Jaxon Hale: "Chúng ta không có lựa chọn nào khác. Dẫn đường cho chúng ta."
Họ rời khỏi căn nhà và tiến về phía ngôi nhà của ông lão mà cậu bé đã nói. Trên đường đi, Aria không ngừng quan sát xung quanh, cảm nhận rõ ràng một lực lượng kỳ lạ đang bao trùm ngôi làng này. Mọi thứ dường như bị bao phủ bởi một lớp sương mù vô hình, khiến cô có cảm giác như đang bị theo dõi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cuối cùng, họ đến trước một ngôi nhà nhỏ, đơn sơ nằm ở cuối làng. Cánh cửa gỗ cũ kỹ kêu cót két khi cậu bé gõ cửa. Một lúc sau, cánh cửa mở ra, để lộ một ông lão gầy gò, với mái tóc bạc trắng và đôi mắt sâu thẳm chứa đầy sự mệt mỏi.
Ông lão: "Các ngươi là ai? Tại sao lại đến đây?"
Aria Valen: "Chúng tôi là những người lữ hành, đến để tìm hiểu về lời nguyền của ngôi làng này. Cậu bé đây đã dẫn chúng tôi đến."
Ông lão nhìn cậu bé, rồi quay sang Aria với ánh mắt đầy nghi ngờ: "Các ngươi không nên ở đây. Lời nguyền này không thể bị phá giải, và các ngươi chỉ chuốc lấy rắc rối nếu cố gắng."
Jaxon Hale: "Chúng tôi không thể bỏ mặc những người dân ở đây. Hãy cho chúng tôi biết về lời nguyền, có lẽ chúng tôi có thể giúp đỡ."
Ông lão thở dài, như thể đã quá quen với những lời đề nghị giúp đỡ vô vọng. Nhưng sau khi nhìn vào ánh mắt kiên quyết của Aria, ông dường như thay đổi quyết định.
Ông lão: "Được rồi, vào trong đi. Ta sẽ kể cho các ngươi nghe về câu chuyện này."
Cả nhóm bước vào trong ngôi nhà nhỏ. Bên trong, mọi thứ đều cũ kỹ, bụi bặm và tối tăm, nhưng không gian lại ấm cúng nhờ ánh sáng từ lò sưởi nhỏ ở góc phòng. Ông lão ngồi xuống chiếc ghế cũ kỹ, bắt đầu kể chuyện.
Ông lão: "Nhiều năm trước, ngôi làng này từng là một nơi thanh bình, nơi mọi người sống hòa thuận và hạnh phúc. Nhưng rồi một ngày, một người lạ mặt đến đây. Hắn tự xưng là một nhà giả kim và hứa hẹn sẽ mang lại sự thịnh vượng cho ngôi làng. Đổi lại, hắn yêu cầu được phép xây dựng một tòa tháp ở giữa làng."
Elias Storm: "Và dân làng đã đồng ý?"
Ông lão: "Đúng vậy. Ban đầu, mọi thứ diễn ra như lời hắn nói. Hắn mang đến những phép thuật kỳ diệu, chữa lành bệnh tật, và giúp mùa màng bội thu. Nhưng rồi, một đêm trăng tròn, mọi thứ thay đổi. Người lạ mặt đó đã thực hiện một nghi thức tà ác trong tòa tháp của mình, và từ đó, lời nguyền bắt đầu."
Aria Valen: "Người lạ mặt đó là ai? Hắn có phải là nguồn gốc của lời nguyền không?"
Ông lão: "Hắn không chỉ là nguồn gốc của lời nguyền, mà còn là chủ nhân của nó. Sau khi nghi thức kết thúc, hắn biến mất không dấu vết, để lại tòa tháp và lời nguyền chết chóc. Mỗi đêm trăng tròn, người dân trong làng biến thành những sinh vật khát máu, không thể kiểm soát bản thân."
Jaxon Hale: "Vậy tòa tháp đó vẫn còn tồn tại?"
Ông lão gật đầu: "Phải, nhưng không ai dám đến gần nó. Những ai cố gắng đều không bao giờ quay trở lại. Tòa tháp đó là trung tâm của lời nguyền, và ta tin rằng nếu phá hủy được nó, lời nguyền sẽ bị giải thoát."
Elias Storm: "Chúng ta không có nhiều lựa chọn. Nếu muốn cứu ngôi làng này, chúng ta phải tìm cách vào tòa tháp và phá hủy nó."
Aria Valen: "Chúng ta đã đối mặt với những nguy hiểm lớn hơn, và không thể bỏ cuộc bây giờ. Ông lão, ông có biết cách nào để vào tòa tháp không?"
Ông lão im lặng trong giây lát, rồi trả lời bằng giọng trầm mặc: "Có một con đường bí mật dẫn vào tòa tháp. Nó nằm dưới lòng đất, bị chôn vùi bởi thời gian. Ta có thể chỉ đường cho các ngươi, nhưng ta không thể đảm bảo các ngươi sẽ an toàn."
Jaxon Hale: "Chúng tôi sẽ tự lo liệu. Chỉ cần ông chỉ đường là đủ."
Ông lão đứng dậy, lấy từ trong hốc tường ra một tấm bản đồ cũ kỹ. Ông trải nó ra trước mặt nhóm Aria, chỉ vào một điểm nằm ở rìa ngôi làng.
Ông lão: "Đây là lối vào con đường bí mật. Nó dẫn thẳng tới tòa tháp, nhưng hãy cẩn thận. Có thể có những cái bẫy được đặt ra để ngăn chặn bất kỳ ai cố gắng vào bên trong."
Aria Valen: "Cảm ơn ông. Chúng tôi sẽ làm hết sức mình để giải cứu ngôi làng này."
Khi bóng đêm buông xuống, nhóm Aria chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc hành trình tới tòa tháp. Dưới ánh trăng mờ, họ lần theo tấm bản đồ, tìm đến lối vào con đường bí mật. Đó là một hốc đá nằm ẩn mình dưới lớp cỏ rậm rạp, bị thời gian và thiên nhiên che khuất.
Jaxon Hale dùng sức mở ra cánh cửa đá nặng nề, để lộ một đường hầm tối tăm dẫn xuống lòng đất. Một luồng không khí ẩm mốc và lạnh lẽo phả ra từ bên trong, khiến họ không khỏi rùng mình.
Elias Storm: "Chúng ta phải cẩn thận. Có thể còn những cái bẫy và quái vật ở bên trong."
Aria Valen: "Đúng vậy, nhưng chúng ta không có lựa chọn nào khác. Hãy tiến lên."
Họ bước vào đường hầm, ánh sáng từ đuốc mà Elias mang theo chiếu sáng con đường phía trước. Tiếng bước chân của họ vang vọng trong không gian chật hẹp, tạo nên một bầu không khí đầy căng thẳng.
Không lâu sau, họ bắt đầu cảm nhận được sự hiện diện của những cạm bẫy được giăng ra. Jaxon là người đi trước, cẩn thận dò xét từng bước đi. Một vài lần, anh phát hiện ra những dây bẫy được giăng ngang qua lối đi, hoặc những phiến đá chông chênh có thể sập xuống bất cứ lúc nào.
Khi họ tiến sâu hơn vào đường hầm, âm thanh của nước nhỏ giọt và tiếng gió rít qua các khe nứt tạo nên một giai điệu kỳ quái. Aria cảm nhận được sự bất an trong lòng, nhưng cô không để nó chi phối.
Cuối cùng, sau một quãng đường dài tưởng chừng như vô tận, họ đến được một cánh cửa đá khổng lồ, chạm khắc những hoa văn kỳ lạ. Trên cánh cửa có một biểu tượng mà Elias nhận ra ngay lập tức: đó là dấu ấn của một nghi thức ma thuật cổ xưa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Elias Storm: "Đây là một cánh cửa phong ấn. Để mở nó, chúng ta cần phải phá vỡ phong ấn này."
Jaxon Hale: "Làm thế nào để phá vỡ nó?"
Elias Storm cầm gậy phép lên, bắt đầu niệm chú. Ánh sáng xanh lam từ cây gậy tỏa ra, chiếu rọi vào cánh cửa. Nhưng khi ánh sáng chạm vào dấu ấn, nó bị bật ngược lại, như thể có một lực lượng vô hình đang bảo vệ cánh cửa.
Aria Valen: "Chúng ta cần thêm sức mạnh. Tất cả hãy tập trung năng lượng của mình vào Elias."
Jaxon và Aria đặt tay lên vai Elias, truyền năng lượng của mình vào anh. Ánh sáng từ cây gậy phép trở nên sáng hơn, mạnh mẽ hơn, tạo ra một luồng sáng rực rỡ bao phủ toàn bộ căn phòng.
Với sự kết hợp của cả ba, dấu ấn trên cánh cửa bắt đầu nứt ra, từng mảnh vỡ dần rơi xuống. Cuối cùng, phong ấn bị phá vỡ hoàn toàn, cánh cửa đá mở ra, để lộ một cầu thang dẫn lên phía trên.
Elias Storm: "Chúng ta đã thành công. Giờ là lúc bước vào tòa tháp và kết thúc chuyện này."
Khi họ bước lên cầu thang và tiến vào tòa tháp, khung cảnh trước mắt khiến cả nhóm không khỏi ngỡ ngàng. Tòa tháp, dù bị bỏ hoang từ lâu, nhưng bên trong vẫn giữ được vẻ huyền bí với những bức tường chạm khắc tinh xảo và những ngọn đuốc tự động thắp sáng khi họ tiến vào.
Ở trung tâm của tòa tháp là một bàn thờ lớn, nơi một viên ngọc đỏ rực đang lơ lửng giữa không trung. Ánh sáng từ viên ngọc tạo ra một luồng năng lượng mạnh mẽ, khiến cả nhóm cảm thấy sự hiện diện của một thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm.
Elias Storm: "Đây là nguồn gốc của lời nguyền. Viên ngọc này chứa đựng sức mạnh của kẻ đã tạo ra nó. Chúng ta phải phá hủy nó."
Nhưng ngay khi Elias tiến tới gần, một luồng năng lượng đen tối phóng ra từ viên ngọc, tạo thành một hình dạng mờ ảo trước mặt họ. Hình dạng đó từ từ hiện rõ, trở thành bóng dáng của một người đàn ông mặc áo choàng đen, đôi mắt phát ra ánh sáng đỏ rực.
Người đàn ông bí ẩn: "Các ngươi nghĩ rằng có thể phá hủy được lời nguyền của ta sao? Thật nực cười."
Aria Valen: "Ngươi chính là kẻ đã tạo ra lời nguyền này! Chúng ta sẽ chấm dứt nó ngay bây giờ!"
Người đàn ông bí ẩn cười lớn, giọng cười của hắn vang vọng khắp tòa tháp, đầy sự chế giễu.
Người đàn ông bí ẩn: "Được thôi, hãy thử xem liệu các ngươi có đủ sức mạnh để đánh bại ta hay không."
Hắn giơ tay lên, và từ không trung, những tia sét đen tối bắt đầu giáng xuống. Nhóm Aria nhanh chóng né tránh, nhưng sức mạnh của hắn quá lớn, khiến cả ba người đều phải căng sức đối phó.
Elias Storm: "Hắn quá mạnh! Chúng ta cần phải tìm cách nào đó để làm suy yếu hắn trước khi có thể phá hủy viên ngọc."
Jaxon Hale: "Chúng ta phải phối hợp với nhau. Hãy đánh lạc hướng hắn để tôi có thể tiếp cận viên ngọc!"
Aria Valen và Elias Storm đồng ý, họ chia nhau tấn công từ hai phía, tạo ra một áp lực lớn lên người đàn ông bí ẩn. Trong khi đó, Jaxon Hale lặng lẽ tiếp cận viên ngọc, tìm kiếm điểm yếu của nó.
Cuộc chiến diễn ra khốc liệt, cả ba phải dồn hết sức lực và kỹ năng của mình để chống lại sự tấn công không ngừng nghỉ từ người đàn ông bí ẩn. Dưới ánh sáng từ các phép thuật và lưỡi kiếm, không gian bên trong tòa tháp trở nên rực rỡ và hỗn loạn.
Cuối cùng, Jaxon Hale phát hiện ra một điểm yếu trên viên ngọc. Anh dùng hết sức mạnh, tung một cú đấm vào đúng vị trí đó. Viên ngọc nứt ra, phát ra một tiếng nổ lớn, và luồng năng lượng bên trong nó bùng nổ, cuốn phăng mọi thứ xung quanh.
Người đàn ông bí ẩn hét lên trong đau đớn khi cơ thể hắn bắt đầu tan biến. Hắn cố gắng phản kháng, nhưng không thể chống lại sức mạnh của vụ nổ. Trong khoảnh khắc cuối cùng, hắn nhìn thẳng vào Aria Valen, đôi mắt đỏ rực cháy lên một ngọn lửa thù hận.
Người đàn ông bí ẩn: "Các ngươi đã phá hủy được ta... nhưng lời nguyền này sẽ không bao giờ chấm dứt... Nó sẽ tồn tại mãi mãi... trong bóng tối..."
Và rồi hắn biến mất, cùng với viên ngọc. Tòa tháp rung chuyển mạnh mẽ, như thể sắp sụp đổ. Nhóm Aria nhanh chóng chạy ra ngoài, thoát khỏi tòa tháp trước khi nó đổ sập xuống.
Khi họ trở lại ngôi làng, ánh sáng ban mai bắt đầu ló dạng. Mọi thứ dường như yên bình trở lại. Không còn những tiếng hét kinh hoàng, không còn bóng dáng của những sinh vật quái dị. Dân làng dần dần tỉnh lại, nhưng họ không còn nhớ gì về những gì đã xảy ra trong suốt thời gian bị lời nguyền chi phối.
Ông lão đứng ở ngưỡng cửa, nhìn nhóm Aria với ánh mắt biết ơn.
Ông lão: "Các ngươi đã làm được. Các ngươi đã giải thoát ngôi làng này khỏi lời nguyền."
Aria Valen: "Không, chúng tôi chỉ làm điều cần làm. Ngôi làng này xứng đáng có được sự bình yên."
Jaxon Hale: "Nhưng lời nguyền không thực sự chấm dứt. Có thể vẫn còn những mối nguy hiểm khác đang chờ đợi chúng ta."
Elias Storm: "Đúng vậy. Nhưng chúng ta sẽ không lùi bước. Chúng ta sẽ tiếp tục cuộc hành trình của mình, tìm kiếm và tiêu diệt những mối đe dọa khác."
Nhóm Aria rời khỏi ngôi làng, tiếp tục hành trình của mình. Dù đã vượt qua được một thử thách lớn, nhưng họ biết rằng con đường phía trước còn đầy rẫy những khó khăn và hiểm nguy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro