Chương 13
2024-11-20 20:55:05
Có lẽ hóng chuyện là bản năng của con người, Cố Phán kiên nhẫn lắng nghe, chờ Molly kể đến đoạn cao trào, cô ấy còn đưa cả tin nhắn đã chụp màn hình cho cô xem.
“Nhưng phải công nhận, vòng một của cô ta đẹp thật. Đến tớ còn muốn chạm thử.”
Sau khi kết thúc câu chuyện tình buồn, Molly còn không quên nhận xét về đối phương, nhất là về bức hình gợi cảm kia. Ảnh chụp phóng to thêm rồi lại phóng to thêm, Molly chỉ vào khe ngực đầy đặn cho Cố Phán xem.
“Cậu nhìn xem, vòng một trắng nõn này, có làm cậu nghĩ đến bánh mochi dâu tây không?”
“Ê, để tớ xem nào.” Cố Phán vốn dĩ không có ngực, giờ nghe vậy lại thấy rất hợp lý, “Mochi thì nhỏ hơn chút, giống Tuyết Mị Nương* hơn.”
*Tên một loại bánh.
“Cũng đúng, chắc phải cỡ D nhỉ?” Molly gật đầu đồng tình, nói xong lại liếc ngực Cố Phán, “Nhưng mà, ngực cậu sao qua bao năm rồi vẫn lép xẹp thế này vậy?”
Nói xong, cô ấy còn bóp nhẹ lên ngực Cố Phán.
Có lẽ vì đã uống rượu, cô ấy không biết tiết chế sức lực.
Nhưng Cố Phán lại gần đến kỳ kinh nguyệt, đầu ngực hơi nhạy cảm, bị chạm vào thực sự thấy khó chịu.
Nhanh chóng gạt tay Molly ra, Cố Phán che đi phần yếu ớt nhạy cảm của mình.
“Có lẽ vì tớ gầy quá…”
“Ồ, cũng đúng. Thời cấp ba cậu đã rất gầy rồi. Sau này đi du học, chắc không quen đồ ăn Tây phải không?”
“Cũng ổn, không như người ta đồn đại đâu.” Cố Phán cười nhẹ, lảng tránh cho qua chuyện.
“À đúng rồi, lúc cậu ra nước ngoài hình như có chuyện gì đó nhỉ, để tớ nghĩ xem là gì…”
“Hả? Không có đâu, tớ ra nước ngoài thì có thể có chuyện gì được chứ?”
Cố Phán trả lời bằng giọng điệu cứng nhắc, ánh mắt bắt đầu lộ vẻ hoảng loạn, cũng không nhận ra mình đang siết lấy cánh tay Molly mạnh hơn.
Siết thêm chút nữa, e là móng tay đã đâm sâu vào rồi.
May mà đối phương thật sự uống nhiều, bị đau hét lên một tiếng, hất tay cô ra rồi ngồi một bên rên rỉ.
“Thôi bỏ đi, chuyện cũ qua rồi. Người yêu cũ của tớ cũng là chuyện cũ. Hôm nay, chúng ta hướng đến tương lai mới, đúng vậy, tương lai mới!”
“Nhưng phải công nhận, vòng một của cô ta đẹp thật. Đến tớ còn muốn chạm thử.”
Sau khi kết thúc câu chuyện tình buồn, Molly còn không quên nhận xét về đối phương, nhất là về bức hình gợi cảm kia. Ảnh chụp phóng to thêm rồi lại phóng to thêm, Molly chỉ vào khe ngực đầy đặn cho Cố Phán xem.
“Cậu nhìn xem, vòng một trắng nõn này, có làm cậu nghĩ đến bánh mochi dâu tây không?”
“Ê, để tớ xem nào.” Cố Phán vốn dĩ không có ngực, giờ nghe vậy lại thấy rất hợp lý, “Mochi thì nhỏ hơn chút, giống Tuyết Mị Nương* hơn.”
*Tên một loại bánh.
“Cũng đúng, chắc phải cỡ D nhỉ?” Molly gật đầu đồng tình, nói xong lại liếc ngực Cố Phán, “Nhưng mà, ngực cậu sao qua bao năm rồi vẫn lép xẹp thế này vậy?”
Nói xong, cô ấy còn bóp nhẹ lên ngực Cố Phán.
Có lẽ vì đã uống rượu, cô ấy không biết tiết chế sức lực.
Nhưng Cố Phán lại gần đến kỳ kinh nguyệt, đầu ngực hơi nhạy cảm, bị chạm vào thực sự thấy khó chịu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhanh chóng gạt tay Molly ra, Cố Phán che đi phần yếu ớt nhạy cảm của mình.
“Có lẽ vì tớ gầy quá…”
“Ồ, cũng đúng. Thời cấp ba cậu đã rất gầy rồi. Sau này đi du học, chắc không quen đồ ăn Tây phải không?”
“Cũng ổn, không như người ta đồn đại đâu.” Cố Phán cười nhẹ, lảng tránh cho qua chuyện.
“À đúng rồi, lúc cậu ra nước ngoài hình như có chuyện gì đó nhỉ, để tớ nghĩ xem là gì…”
“Hả? Không có đâu, tớ ra nước ngoài thì có thể có chuyện gì được chứ?”
Cố Phán trả lời bằng giọng điệu cứng nhắc, ánh mắt bắt đầu lộ vẻ hoảng loạn, cũng không nhận ra mình đang siết lấy cánh tay Molly mạnh hơn.
Siết thêm chút nữa, e là móng tay đã đâm sâu vào rồi.
May mà đối phương thật sự uống nhiều, bị đau hét lên một tiếng, hất tay cô ra rồi ngồi một bên rên rỉ.
“Thôi bỏ đi, chuyện cũ qua rồi. Người yêu cũ của tớ cũng là chuyện cũ. Hôm nay, chúng ta hướng đến tương lai mới, đúng vậy, tương lai mới!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro