Theo Tình Tình Chạy, Chạy Tình Tình Theo
Anh là đến gặp...
Húy
2025-03-20 08:54:49
Chiếc Maybach dừng lại bên hông tòa nhà số 16, cửa sổ ghế lái hạ xuống, Lục Kiệm Minh chống khuỷu tay, nhìn chăm chú Hứa Lộc vứt một túi rác nhỏ rồi mới mở cửa xe bước lên."Anh xong việc rồi à—" Hứa Lộc ngồi vững vàng, kéo cửa xe lại, vừa quay đầu lại đã bị Lục Kiệm Minh kéo vào lòng, lời còn chưa dứt đã bị anh cúi đầu hôn xuống.Hứa Lộc giật mình, khẽ kêu một tiếng, theo bản năng đẩy vai anh: "Cửa sổ..."Lục Kiệm Minh cọ vào môi cô, khẽ nói: "Không nhìn thấy."Trời đã tối, nhưng đèn đường trong khu dân cư vẫn sáng, Hứa Lộc không yên tâm, bị anh hôn đến mức cứ lùi về phía sau. Lục Kiệm Minh đưa tay ra sau ấn vào bên cửa, quay lại ôm eo cô kéo vào lòng, trong tiếng cửa sổ xe từ từ nâng lên, anh m*t mạnh một tiếng trên môi cô: "Như vậy được chưa?"Hứa Lộc đấm vào ngực anh, giống như đang cào nhẹ, Lục Kiệm Minh khẽ cười một tiếng, cúi đầu hôn cô.
Trong một khoảng thời gian dài, trong xe kín mít chỉ còn lại tiếng môi lưỡi quấn quýt, ba bốn ngày không gặp, nhớ nhung da diết, trước khi chính thức ở bên nhau, còn có thể giữ chút phong độ, bây giờ đã có danh phận, mỗi lần gặp mặt chỉ muốn ôm chặt người vào lòng.Hứa Lộc co người trong vòng tay anh, mùi hương tuyết tùng lạnh lẽo, cảm giác nóng bỏng của môi lưỡi, sự xâm chiếm và nuốt chửng đầy mê hoặc, vừa xấu hổ vừa khiến người ta say mê, cho đến cuối cùng thật sự không thở nổi mới mềm nhũn như mèo con nhẹ nhàng đẩy anh ra.Lục Kiệm Minh lùi ra một chút, vẫn ôm cô, mượn ánh sáng bên ngoài, nhìn đôi má ửng hồng và đôi môi ướt át đỏ tươi của cô.Lục Kiệm Minh hồi tưởng lại hương vị cướp được từ miệng cô, ra vẻ chê bai: "Sao lại có mùi dâu tây thế này."Vì trước khi xuống lầu đang ăn dâu tây, Hứa Lộc trừng mắt nhìn anh, hôn lâu và mạnh như vậy, vừa buông ra đã bắt đầu kén cá chọn canh.Lục Kiệm Minh mỉm cười, lại hôn lên môi cô một cái, khẽ nói: "Ngọt quá."Hứa Lộc đỏ mặt như sắp bốc khói, cố gắng tỏ ra bình tĩnh chỉ trích anh: "Anh đến gặp em, hay đến giở trò lưu manh?""Không ảnh hưởng gì cả." Lục Kiệm Minh rất bình tĩnh, nhớ lại cảnh cô chạy nhỏ vứt rác, giọng điệu anh có chút bất mãn, bàn tay to nắm lấy eo cô hơi dùng sức: "Còn em, xuống gặp anh hay xuống vứt rác?"Hứa Lộc cười hề hề: "Câu trả lời chính thức là vứt rác, tiện thể gặp anh."Câu trả lời chính thức... Xem ra cửa ải Trần Mỹ Trân không dễ vượt qua, Lục Kiệm Minh bất đắc dĩ nhìn cô: "Còn nói đưa em đi ăn cơm."Hứa Lộc đưa tay kéo ống quần của mình, ra hiệu cho anh nhìn chiếc quần ở nhà được che giấu dưới áo khoác: "Một lát nữa phải lên rồi."Trước đây có rất nhiều thời gian để trì hoãn, bây giờ khó khăn lắm mới được ở bên nhau, nhưng ngay cả gặp mặt cũng phải canh giờ, giống như học sinh cấp ba đang yêu đương vụng trộm.Lục Kiệm Minh nhớ đến tin tức trên mạng: "Chuyện của chúng ta, dì có nói gì không?"Hứa Lộc đảo mắt đen láy, nói: "Bà ấy thấy anh sẽ không ở Thượng Hải lâu dài, em cũng sẽ không về Bắc Kinh, yêu xa không thực tế, nên hơi lo lắng."Ý này là không quá đồng ý, Lục Kiệm Minh trầm ngâm: "Hay là... Trước khi em đi, anh mời dì ăn một bữa cơm?""Không cần." Hứa Lộc tự tin nói, "Em đã an ủi bà ấy rồi."Lục Kiệm Minh nhướng mày, không ngờ đến điều này: "An ủi thế nào?"Trần Mỹ Trân có chút nghi ngờ về việc họ ở bên nhau, nhưng vì Hứa Lộc thích, nên lúc nãy ở trên lầu, Trần Mỹ Trân đã im lặng rất lâu.Hứa Lộc cố ý mượn cơ hội này để lấy lòng Trần Mỹ Trân, nhưng thời gian im lặng của bà càng lâu, Hứa Lộc lại càng không đành lòng, cầm một ít rác không cần thiết phải vứt đi để bày tỏ thái độ với Trần Mỹ Trân."Em bảo mẹ em yên tâm..." Hứa Lộc đặt tay lên vai anh, nắm lấy cổ áo vest của anh, "Dù sao yêu xa thường không kéo dài được lâu, biết đâu ngày nào đó chúng ta sẽ chia tay."Lục Kiệm Minh lập tức sa sầm mặt.Hứa Lộc chớp chớp mắt: "Khách quan lắm đúng không?"Khách quan cái rắm! Lục Kiệm Minh tức giận véo vào eo cô, Hứa Lộc vừa kêu "Á á" vừa trốn sang ghế phụ, tay cô không buông, kéo áo vest của Lục Kiệm Minh, kéo anh lại gần.Hứa Lộc mỉm cười dựa vào lưng ghế, đắc ý nói: "Giận rồi hả? Ai bảo anh lúc nãy chê em."Đồ không có lương tâm, cứ thích chọc anh, Lục Kiệm Minh thúc giục cô: "Rốt cuộc nói thế nào?"Thật ra ý cũng không khác mấy, Hứa Lộc nói với Trần Mỹ Trân là cô muốn thử, vì thật sự thích.Trước đây cô chưa từng thích ai, chỉ có Lục Kiệm Minh, từ khoảnh khắc ở ngôi làng trên núi ở Sơn Thành, anh quay lưng về phía cánh đồng hoa cải nở rộ mỉm cười với cô, thì cô đã không thể nào xóa bỏ anh khỏi trái tim mình.Có thể yêu xa thật sự không kéo dài được lâu, nhưng chỉ cần anh vẫn ở trong lòng cô, cô sẽ kiên trì.Hơn nữa, quá trình này cô cũng không cảm thấy vất vả, bởi vì—Lục Kiệm Minh nhướng mày, anh lắng nghe chăm chú và cảm động, nghĩ rằng phía sau còn có những lời hay ho, không ngờ Hứa Lộc ngẩng đầu lên, tinh nghịch nháy mắt nói: "Bởi vì, đến lúc đó người bay tới bay lui là anh!""..." Lục Kiệm Minh không nói nên lời, cảm thấy sớm muộn gì mình cũng sẽ bị cô chọc tức chết, anh véo cằm cô, cắn mạnh lên môi cô, "Anh thấy em chính là thiếu đòn."Hai người ở trong xe nháo nhào một lúc, cho đến khi Trần Mỹ Trân nhắn tin giục.Hứa Lộc lúc này mới nhớ ra hỏi: "Tư Mạn và TS thật sự muốn hợp tác sao?""Ừ."Nói đến đây, TS coi như là trong cái rủi có cái may, bên mời thầu ở tỉnh Tây Bắc có quan hệ hợp tác lâu năm với Hoắc Liên Đình, lần mời thầu này TS vốn không có nhiều cơ hội chiến thắng, nhưng vì chuyện của Hoắc Tư Tư, Hoắc Liên Đình cảm thấy cần phải cho TS một lời giải thích, cũng để dập tắt hoàn toàn những nghi ngờ của bên ngoài về mối quan hệ giữa họ, nên đã đề xuất hợp tác.Hứa Lộc tò mò hỏi: "Lương Văn Khiêm thật sự vào tù rồi sao?"Hai người tách ra, Lục Kiệm Minh ngồi trở lại ghế lái cúi đầu chỉnh lại cà vạt bị xộc xệch, thuận miệng nói: "Vào rồi, lần này đủ để anh ta ngoan ngoãn ở trong đó mấy năm."Hứa Lộc thở phào nhẹ nhõm: "Vậy Hoắc Tư Tư thì sao?"Chủ mưu của chuyện này chắc chắn là Lương Văn Khiêm, dù sao Hoắc Tư Tư cũng không nghĩ ra được chiêu trò thâm độc như vậy, nhưng chắc chắn không thể thiếu sự tham gia và phối hợp của Hoắc Tư Tư, chỉ là Hoắc Liên Đình thật sự không đành lòng, muốn cho cô con gái này thêm một cơ hội.Lục Kiệm Minh nói: "Hoắc tổng nói mấy ngày nữa sẽ đưa cô ấy sang Anh, để dì của cô ấy ở bên đó dạy dỗ."Hứa Lộc hoài nghi: "Có thể dạy dỗ được không..."Hoắc Liên Đình nuôi Hoắc Tư Tư bao nhiêu năm, không nói là dốc hết sức lực, nhưng cũng từng tận tâm tận lực, nhưng bây giờ xem ra, dường như vẫn chưa nuôi dạy cô nên người.Lúc trước Lương Văn Khiêm ngoại tình với Hoắc Tư Tư, cho dù là Hoắc Liên Đình hay Hứa Lộc và Lục Kiệm Minh, hầu như đều cho rằng Hoắc Tư Tư bị Lương Văn Khiêm lừa gạt, Lương Văn Khiêm chỉ muốn mượn Hoắc Tư Tư để thăng tiến. Chỉ có Tiết Ấu Thanh nhẹ nhàng nói rằng họ có lẽ là cùng một loại người, lúc đó mọi người đều không để tâm.Hai năm sau, cho dù Lương Văn Khiêm kế hoạch thất bại, ngồi tù, Hoắc Tư Tư vẫn muốn ở bên Lương Văn Khiêm, kết hợp những điều này để nhìn lại năm đó thì không thể không khiến người ta suy nghĩ nhiều.Hoắc Tư Tư là thật sự thích Lương Văn Khiêm đến mức không thể tách rời, hay là ngay từ đầu đã cùng anh ta tính kế Tư Mạn?Lục Kiệm Minh nhìn cô, bình tĩnh nói: "Hoắc tổng trong lòng chắc chắn có tính toán."Có lẽ cũng chính vì có tính toán, nên mới đưa cô ta ra nước ngoài, con gái nuôi gần hai mươi năm, có lẽ là có chút thất vọng.Hứa Lộc không dám suy đoán sâu sắc cảm xúc của Hoắc Liên Đình, sợ quá đồng cảm, nảy sinh suy nghĩ gì đó, chuyển sang nghĩ đến buổi tiệc hợp tác vào thứ Sáu, cũng hơi chùn bước: "Em sợ em không kiềm chế được.""Không kiềm chế được cái gì?" Lục Kiệm Minh trêu chọc cô, "Sợ vừa mở miệng đã gọi bố sao?""Lục Kiệm Minh!" Hứa Lộc đưa tay đánh anh, lại nhỏ giọng lẩm bẩm, "Em còn chưa biết tại sao lúc trước ông ấy lại bỏ rơi mẹ em nữa, em mới không gọi ông ấy là bố!"Lục Kiệm Minh ôm cô vào lòng: "Vậy thì em có gì phải sợ, nếu chưa rõ quá khứ của ông ấy, cũng tạm thời không định nhận ông ấy, thì cứ đối xử bình thường là được."Hứa Lộc tựa cằm lên vai Lục Kiệm Minh, cứng miệng nói: "Em sợ em không kiềm chế được mà đánh ông ấy, không được sao?"Lục Kiệm Minh cười một tiếng: "Em đâu phải loại người như vậy."Hứa Lộc thở dài: "Phiền quá."Lục Kiệm Minh không chịu nổi sự nũng nịu của cô, nghiêng đầu hôn lên má cô, dỗ dành: "Anh ở đây, đến lúc đó sẽ cùng em."
Buổi tiệc tối và lời mời của giới truyền thông đều do Tư Mạn đảm nhiệm, sau khi kế hoạch hợp tác được xác định, Lục Kiệm Minh càng bận rộn hơn, trước thứ Sáu còn đi công tác, cùng Hoắc Liên Đình đến Tây Bắc để đàm phán thương mại với bên mời thầu.Chiều thứ Sáu mới bay về.Trên đường về nhà thay quần áo, Lục Kiệm Minh nhắn tin cho Hứa Lộc, nói sẽ đến đón cô.Hứa Lộc đang làm tóc cùng Quách Thắng Ý và Chung Du, liền dứt khoát từ chối.Mặc dù đã công khai trước đông đảo cư dân mạng, hai người cùng xuất hiện không có gì sai, nhưng Hứa Lộc vẫn muốn đại diện cho KCS để minh oan cho công ty của mình.Quách Thắng Ý cảm động vô cùng: "Đều nói con gái lấy chồng như bát nước hắt đi, Lộc à, em không giống vậy, em là kiểu con gái tốt sẽ mang đồ từ nhà chồng về nhà mẹ đẻ.""..." Hứa Lộc mặt không cảm xúc, "Nếu tôi tốt như vậy, anh không cân nhắc chia cho tôi thêm chút cổ phần sao?"Cô tưởng rằng câu này vừa nói ra, Quách Thắng Ý sẽ lập tức im miệng, nào ngờ anh ta lại vỗ vào ống quần tây mới tinh của mình: "Đợi đến ngày em kết hôn với Lục tổng, anh nhất định sẽ cho em thêm một phần của hồi môn!"Hứa Lộc kinh ngạc đến mức không khỏi bắt đầu nghi ngờ, Quách Thắng Ý có phải là người thân nào đó khác của cô không!Cửa thang máy mở ra, Quách Thắng Ý bước ra trước, đi về phía phòng tiệc.Chung Du mặc một bộ vest, tinh thần như cây bạch dương nhỏ, đi bên cạnh Hứa Lộc, nịnh nọt nói: "Sếp, xem như em vì sếp và Lục tổng mà không tiếc hi sinh xu hướng tính dục của mình, sếp cân nhắc chia cho em chút cổ phần đi."Hứa Lộc mỉm cười nói: "Cái đó phải xem biểu hiện của cậu."KCS là một công ty dịch vụ ba bên, vì một cơn sóng gió mà bị đẩy lên hàng đầu, là một mắt xích không thể thiếu trong vòng xoáy, không ít phóng viên đến tham dự cũng rất quan t@m đến họ. Có câu hỏi hóc búa, muốn đổ lỗi vấn đề của Đào Duyệt lên việc quản lý không tốt của KCS, cũng có người quan t@m đến chuyện phiếm hơn, hỏi về tiến triển tình cảm của Hứa Lộc và Lục Kiệm Minh.Hứa Lộc mặc một chiếc váy dài màu vàng nhạt đến bắp chân, kiểu dáng ôm sát mang tính thương mại, chất liệu lụa bóng mượt, tôn lên đường cong hoàn mỹ của cô, bộ ng ực đầy đặn, vòng eo thon gọn, đường cong mông săn chắc, không có chút mỡ thừa nào, chỉ có vẻ quyến rũ rực rỡ và sự sắc sảo trong cử chỉ.Dù sao cũng không uổng công ở Thượng Hải hai năm, dù bị bao vây bởi đám phóng viên dưới ánh đèn flash, Hứa Lộc vẫn bình tĩnh tự tin, khéo léo ứng phó với mọi khó khăn từ các phía.Lục Kiệm Minh đến sớm, ở bên trong nghe nói cô đã đến, sợ cô không ứng phó được với giới truyền thông, đặc biệt đến để giải vây, nhưng bước chân lại dừng lại ở vòng ngoài đám đông. Anh đút tay vào túi lặng lẽ nhìn, trên mặt không có biểu cảm gì đặc biệt, chỉ có đáy mắt lóe lên một tia sáng.Ngưỡng mộ, tự hào, cũng đau lòng cho sự thay đổi của cô.Hứa Lộc trả lời xong một câu hỏi, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Lục Kiệm Minh mặc một bộ vest lịch sự, anh tuấn cao lớn lại khí thế ngập tràn, vẻ mặt lạnh lùng, khi ánh mắt chạm nhau, anh khẽ nhướng mày.Hứa Lộc nhân lúc không ai chú ý, nháy mắt với anh.Vẫn là cô nàng tinh nghịch lanh lợi đó. Lục Kiệm Minh không nhịn được, quay đầu đi cười thầm, rồi lại quay đầu lại, mỉm cười nói: "Đồ ngốc."Editor: Minse
Nguồn: Tấn Giang
Trong một khoảng thời gian dài, trong xe kín mít chỉ còn lại tiếng môi lưỡi quấn quýt, ba bốn ngày không gặp, nhớ nhung da diết, trước khi chính thức ở bên nhau, còn có thể giữ chút phong độ, bây giờ đã có danh phận, mỗi lần gặp mặt chỉ muốn ôm chặt người vào lòng.Hứa Lộc co người trong vòng tay anh, mùi hương tuyết tùng lạnh lẽo, cảm giác nóng bỏng của môi lưỡi, sự xâm chiếm và nuốt chửng đầy mê hoặc, vừa xấu hổ vừa khiến người ta say mê, cho đến cuối cùng thật sự không thở nổi mới mềm nhũn như mèo con nhẹ nhàng đẩy anh ra.Lục Kiệm Minh lùi ra một chút, vẫn ôm cô, mượn ánh sáng bên ngoài, nhìn đôi má ửng hồng và đôi môi ướt át đỏ tươi của cô.Lục Kiệm Minh hồi tưởng lại hương vị cướp được từ miệng cô, ra vẻ chê bai: "Sao lại có mùi dâu tây thế này."Vì trước khi xuống lầu đang ăn dâu tây, Hứa Lộc trừng mắt nhìn anh, hôn lâu và mạnh như vậy, vừa buông ra đã bắt đầu kén cá chọn canh.Lục Kiệm Minh mỉm cười, lại hôn lên môi cô một cái, khẽ nói: "Ngọt quá."Hứa Lộc đỏ mặt như sắp bốc khói, cố gắng tỏ ra bình tĩnh chỉ trích anh: "Anh đến gặp em, hay đến giở trò lưu manh?""Không ảnh hưởng gì cả." Lục Kiệm Minh rất bình tĩnh, nhớ lại cảnh cô chạy nhỏ vứt rác, giọng điệu anh có chút bất mãn, bàn tay to nắm lấy eo cô hơi dùng sức: "Còn em, xuống gặp anh hay xuống vứt rác?"Hứa Lộc cười hề hề: "Câu trả lời chính thức là vứt rác, tiện thể gặp anh."Câu trả lời chính thức... Xem ra cửa ải Trần Mỹ Trân không dễ vượt qua, Lục Kiệm Minh bất đắc dĩ nhìn cô: "Còn nói đưa em đi ăn cơm."Hứa Lộc đưa tay kéo ống quần của mình, ra hiệu cho anh nhìn chiếc quần ở nhà được che giấu dưới áo khoác: "Một lát nữa phải lên rồi."Trước đây có rất nhiều thời gian để trì hoãn, bây giờ khó khăn lắm mới được ở bên nhau, nhưng ngay cả gặp mặt cũng phải canh giờ, giống như học sinh cấp ba đang yêu đương vụng trộm.Lục Kiệm Minh nhớ đến tin tức trên mạng: "Chuyện của chúng ta, dì có nói gì không?"Hứa Lộc đảo mắt đen láy, nói: "Bà ấy thấy anh sẽ không ở Thượng Hải lâu dài, em cũng sẽ không về Bắc Kinh, yêu xa không thực tế, nên hơi lo lắng."Ý này là không quá đồng ý, Lục Kiệm Minh trầm ngâm: "Hay là... Trước khi em đi, anh mời dì ăn một bữa cơm?""Không cần." Hứa Lộc tự tin nói, "Em đã an ủi bà ấy rồi."Lục Kiệm Minh nhướng mày, không ngờ đến điều này: "An ủi thế nào?"Trần Mỹ Trân có chút nghi ngờ về việc họ ở bên nhau, nhưng vì Hứa Lộc thích, nên lúc nãy ở trên lầu, Trần Mỹ Trân đã im lặng rất lâu.Hứa Lộc cố ý mượn cơ hội này để lấy lòng Trần Mỹ Trân, nhưng thời gian im lặng của bà càng lâu, Hứa Lộc lại càng không đành lòng, cầm một ít rác không cần thiết phải vứt đi để bày tỏ thái độ với Trần Mỹ Trân."Em bảo mẹ em yên tâm..." Hứa Lộc đặt tay lên vai anh, nắm lấy cổ áo vest của anh, "Dù sao yêu xa thường không kéo dài được lâu, biết đâu ngày nào đó chúng ta sẽ chia tay."Lục Kiệm Minh lập tức sa sầm mặt.Hứa Lộc chớp chớp mắt: "Khách quan lắm đúng không?"Khách quan cái rắm! Lục Kiệm Minh tức giận véo vào eo cô, Hứa Lộc vừa kêu "Á á" vừa trốn sang ghế phụ, tay cô không buông, kéo áo vest của Lục Kiệm Minh, kéo anh lại gần.Hứa Lộc mỉm cười dựa vào lưng ghế, đắc ý nói: "Giận rồi hả? Ai bảo anh lúc nãy chê em."Đồ không có lương tâm, cứ thích chọc anh, Lục Kiệm Minh thúc giục cô: "Rốt cuộc nói thế nào?"Thật ra ý cũng không khác mấy, Hứa Lộc nói với Trần Mỹ Trân là cô muốn thử, vì thật sự thích.Trước đây cô chưa từng thích ai, chỉ có Lục Kiệm Minh, từ khoảnh khắc ở ngôi làng trên núi ở Sơn Thành, anh quay lưng về phía cánh đồng hoa cải nở rộ mỉm cười với cô, thì cô đã không thể nào xóa bỏ anh khỏi trái tim mình.Có thể yêu xa thật sự không kéo dài được lâu, nhưng chỉ cần anh vẫn ở trong lòng cô, cô sẽ kiên trì.Hơn nữa, quá trình này cô cũng không cảm thấy vất vả, bởi vì—Lục Kiệm Minh nhướng mày, anh lắng nghe chăm chú và cảm động, nghĩ rằng phía sau còn có những lời hay ho, không ngờ Hứa Lộc ngẩng đầu lên, tinh nghịch nháy mắt nói: "Bởi vì, đến lúc đó người bay tới bay lui là anh!""..." Lục Kiệm Minh không nói nên lời, cảm thấy sớm muộn gì mình cũng sẽ bị cô chọc tức chết, anh véo cằm cô, cắn mạnh lên môi cô, "Anh thấy em chính là thiếu đòn."Hai người ở trong xe nháo nhào một lúc, cho đến khi Trần Mỹ Trân nhắn tin giục.Hứa Lộc lúc này mới nhớ ra hỏi: "Tư Mạn và TS thật sự muốn hợp tác sao?""Ừ."Nói đến đây, TS coi như là trong cái rủi có cái may, bên mời thầu ở tỉnh Tây Bắc có quan hệ hợp tác lâu năm với Hoắc Liên Đình, lần mời thầu này TS vốn không có nhiều cơ hội chiến thắng, nhưng vì chuyện của Hoắc Tư Tư, Hoắc Liên Đình cảm thấy cần phải cho TS một lời giải thích, cũng để dập tắt hoàn toàn những nghi ngờ của bên ngoài về mối quan hệ giữa họ, nên đã đề xuất hợp tác.Hứa Lộc tò mò hỏi: "Lương Văn Khiêm thật sự vào tù rồi sao?"Hai người tách ra, Lục Kiệm Minh ngồi trở lại ghế lái cúi đầu chỉnh lại cà vạt bị xộc xệch, thuận miệng nói: "Vào rồi, lần này đủ để anh ta ngoan ngoãn ở trong đó mấy năm."Hứa Lộc thở phào nhẹ nhõm: "Vậy Hoắc Tư Tư thì sao?"Chủ mưu của chuyện này chắc chắn là Lương Văn Khiêm, dù sao Hoắc Tư Tư cũng không nghĩ ra được chiêu trò thâm độc như vậy, nhưng chắc chắn không thể thiếu sự tham gia và phối hợp của Hoắc Tư Tư, chỉ là Hoắc Liên Đình thật sự không đành lòng, muốn cho cô con gái này thêm một cơ hội.Lục Kiệm Minh nói: "Hoắc tổng nói mấy ngày nữa sẽ đưa cô ấy sang Anh, để dì của cô ấy ở bên đó dạy dỗ."Hứa Lộc hoài nghi: "Có thể dạy dỗ được không..."Hoắc Liên Đình nuôi Hoắc Tư Tư bao nhiêu năm, không nói là dốc hết sức lực, nhưng cũng từng tận tâm tận lực, nhưng bây giờ xem ra, dường như vẫn chưa nuôi dạy cô nên người.Lúc trước Lương Văn Khiêm ngoại tình với Hoắc Tư Tư, cho dù là Hoắc Liên Đình hay Hứa Lộc và Lục Kiệm Minh, hầu như đều cho rằng Hoắc Tư Tư bị Lương Văn Khiêm lừa gạt, Lương Văn Khiêm chỉ muốn mượn Hoắc Tư Tư để thăng tiến. Chỉ có Tiết Ấu Thanh nhẹ nhàng nói rằng họ có lẽ là cùng một loại người, lúc đó mọi người đều không để tâm.Hai năm sau, cho dù Lương Văn Khiêm kế hoạch thất bại, ngồi tù, Hoắc Tư Tư vẫn muốn ở bên Lương Văn Khiêm, kết hợp những điều này để nhìn lại năm đó thì không thể không khiến người ta suy nghĩ nhiều.Hoắc Tư Tư là thật sự thích Lương Văn Khiêm đến mức không thể tách rời, hay là ngay từ đầu đã cùng anh ta tính kế Tư Mạn?Lục Kiệm Minh nhìn cô, bình tĩnh nói: "Hoắc tổng trong lòng chắc chắn có tính toán."Có lẽ cũng chính vì có tính toán, nên mới đưa cô ta ra nước ngoài, con gái nuôi gần hai mươi năm, có lẽ là có chút thất vọng.Hứa Lộc không dám suy đoán sâu sắc cảm xúc của Hoắc Liên Đình, sợ quá đồng cảm, nảy sinh suy nghĩ gì đó, chuyển sang nghĩ đến buổi tiệc hợp tác vào thứ Sáu, cũng hơi chùn bước: "Em sợ em không kiềm chế được.""Không kiềm chế được cái gì?" Lục Kiệm Minh trêu chọc cô, "Sợ vừa mở miệng đã gọi bố sao?""Lục Kiệm Minh!" Hứa Lộc đưa tay đánh anh, lại nhỏ giọng lẩm bẩm, "Em còn chưa biết tại sao lúc trước ông ấy lại bỏ rơi mẹ em nữa, em mới không gọi ông ấy là bố!"Lục Kiệm Minh ôm cô vào lòng: "Vậy thì em có gì phải sợ, nếu chưa rõ quá khứ của ông ấy, cũng tạm thời không định nhận ông ấy, thì cứ đối xử bình thường là được."Hứa Lộc tựa cằm lên vai Lục Kiệm Minh, cứng miệng nói: "Em sợ em không kiềm chế được mà đánh ông ấy, không được sao?"Lục Kiệm Minh cười một tiếng: "Em đâu phải loại người như vậy."Hứa Lộc thở dài: "Phiền quá."Lục Kiệm Minh không chịu nổi sự nũng nịu của cô, nghiêng đầu hôn lên má cô, dỗ dành: "Anh ở đây, đến lúc đó sẽ cùng em."
Buổi tiệc tối và lời mời của giới truyền thông đều do Tư Mạn đảm nhiệm, sau khi kế hoạch hợp tác được xác định, Lục Kiệm Minh càng bận rộn hơn, trước thứ Sáu còn đi công tác, cùng Hoắc Liên Đình đến Tây Bắc để đàm phán thương mại với bên mời thầu.Chiều thứ Sáu mới bay về.Trên đường về nhà thay quần áo, Lục Kiệm Minh nhắn tin cho Hứa Lộc, nói sẽ đến đón cô.Hứa Lộc đang làm tóc cùng Quách Thắng Ý và Chung Du, liền dứt khoát từ chối.Mặc dù đã công khai trước đông đảo cư dân mạng, hai người cùng xuất hiện không có gì sai, nhưng Hứa Lộc vẫn muốn đại diện cho KCS để minh oan cho công ty của mình.Quách Thắng Ý cảm động vô cùng: "Đều nói con gái lấy chồng như bát nước hắt đi, Lộc à, em không giống vậy, em là kiểu con gái tốt sẽ mang đồ từ nhà chồng về nhà mẹ đẻ.""..." Hứa Lộc mặt không cảm xúc, "Nếu tôi tốt như vậy, anh không cân nhắc chia cho tôi thêm chút cổ phần sao?"Cô tưởng rằng câu này vừa nói ra, Quách Thắng Ý sẽ lập tức im miệng, nào ngờ anh ta lại vỗ vào ống quần tây mới tinh của mình: "Đợi đến ngày em kết hôn với Lục tổng, anh nhất định sẽ cho em thêm một phần của hồi môn!"Hứa Lộc kinh ngạc đến mức không khỏi bắt đầu nghi ngờ, Quách Thắng Ý có phải là người thân nào đó khác của cô không!Cửa thang máy mở ra, Quách Thắng Ý bước ra trước, đi về phía phòng tiệc.Chung Du mặc một bộ vest, tinh thần như cây bạch dương nhỏ, đi bên cạnh Hứa Lộc, nịnh nọt nói: "Sếp, xem như em vì sếp và Lục tổng mà không tiếc hi sinh xu hướng tính dục của mình, sếp cân nhắc chia cho em chút cổ phần đi."Hứa Lộc mỉm cười nói: "Cái đó phải xem biểu hiện của cậu."KCS là một công ty dịch vụ ba bên, vì một cơn sóng gió mà bị đẩy lên hàng đầu, là một mắt xích không thể thiếu trong vòng xoáy, không ít phóng viên đến tham dự cũng rất quan t@m đến họ. Có câu hỏi hóc búa, muốn đổ lỗi vấn đề của Đào Duyệt lên việc quản lý không tốt của KCS, cũng có người quan t@m đến chuyện phiếm hơn, hỏi về tiến triển tình cảm của Hứa Lộc và Lục Kiệm Minh.Hứa Lộc mặc một chiếc váy dài màu vàng nhạt đến bắp chân, kiểu dáng ôm sát mang tính thương mại, chất liệu lụa bóng mượt, tôn lên đường cong hoàn mỹ của cô, bộ ng ực đầy đặn, vòng eo thon gọn, đường cong mông săn chắc, không có chút mỡ thừa nào, chỉ có vẻ quyến rũ rực rỡ và sự sắc sảo trong cử chỉ.Dù sao cũng không uổng công ở Thượng Hải hai năm, dù bị bao vây bởi đám phóng viên dưới ánh đèn flash, Hứa Lộc vẫn bình tĩnh tự tin, khéo léo ứng phó với mọi khó khăn từ các phía.Lục Kiệm Minh đến sớm, ở bên trong nghe nói cô đã đến, sợ cô không ứng phó được với giới truyền thông, đặc biệt đến để giải vây, nhưng bước chân lại dừng lại ở vòng ngoài đám đông. Anh đút tay vào túi lặng lẽ nhìn, trên mặt không có biểu cảm gì đặc biệt, chỉ có đáy mắt lóe lên một tia sáng.Ngưỡng mộ, tự hào, cũng đau lòng cho sự thay đổi của cô.Hứa Lộc trả lời xong một câu hỏi, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Lục Kiệm Minh mặc một bộ vest lịch sự, anh tuấn cao lớn lại khí thế ngập tràn, vẻ mặt lạnh lùng, khi ánh mắt chạm nhau, anh khẽ nhướng mày.Hứa Lộc nhân lúc không ai chú ý, nháy mắt với anh.Vẫn là cô nàng tinh nghịch lanh lợi đó. Lục Kiệm Minh không nhịn được, quay đầu đi cười thầm, rồi lại quay đầu lại, mỉm cười nói: "Đồ ngốc."Editor: Minse
Nguồn: Tấn Giang
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro