Theo Tình Tình Chạy, Chạy Tình Tình Theo
Đi làm gì? Khôn...
Húy
2025-03-20 08:54:49
Văn phòng Tổng Giám đốc, sáng thứ Ba.Lục Kiệm Minh ngồi sau bàn làm việc, áo sơ mi cổ rộng được ủi phẳng phiu phối với áo vest màu xám gai, tóc chải gọn gàng, sau một đêm ngon giấc, lúc này anh thực sự tràn đầy năng lượng, ánh mắt lướt qua một cách thờ ơ nhưng lại toát lên khí thế bức người.Trử Hâm dẫn Hứa Lộc vào, len lén nhìn Lục Kiệm Minh một cái liền thấy da đầu tê dại, áp lực trong lòng tăng vọt, sau khi dẫn người đến nơi, cô vội vàng mở cửa đi ra ngoài.Hứa Lộc đứng đối diện anh, hơi nghiêng đầu, cũng không dám nhìn anh, cô không thấy ánh mắt của Lục Kiệm Minh đáng sợ, cô chỉ cảm thấy ánh mắt đó quyến rũ, quyến rũ đến mức khiến thứ gì đó trong lòng cô va đập lung tung.Lục Kiệm Minh dựa vào lưng ghế, khuỷu tay đặt trên tay vịn, các ngón tay chụm lại thành hình chóp, nhìn người trước mặt cúi đầu đầy vẻ chột dạ, anh nói với giọng điệu thấu suốt mọi chuyện: "Nói đi."Hứa Lộc vừa xuất hiện ở văn phòng Tổng Giám đốc hôm nay đã bị Trử Hâm dẫn vào phòng làm việc, cô biết rõ lý do, chỉ là vẫn còn chút may mắn: "Nói gì chứ..."Lục Kiệm Minh nhướng mày, không lộ vẻ gì: "Không biết nói gì?"Không đợi cô lên tiếng, anh nói: "Vậy thì nói trước xem, hôm qua không đi làm, đi đâu rồi?"Tim Hứa Lộc đập thình thịch.Cô không giống như Lục Kiệm Minh, cô có thể ngủ ngon trên tàu, ăn mì gói no bụng, từ ga tàu về nhà tắm rửa xong liền vội vàng chạy đến KCS.Chuyến đi đến Sơn Thành không tìm được bằng chứng ngoại tình của Lương Văn Khiêm, vụ án của Triệu Thiến Thiến đã kết thúc nhưng chắc chắn sẽ không nhận được khoản tiền còn lại, danh hiệu trụ cột của Hứa Lộc không giữ được, cô phải quay về công ty báo cáo với Quách Thắng Ý.Chuyện của Triệu Thiến Thiến ai cũng bó tay, Quách Thắng Ý chỉ thở dài vài câu về khoản tiền vài nghìn tệ còn lại, vấn đề quan trọng là phải làm thế nào với chuyện ngoại tình của Lương Văn Khiêm.Quách Thắng Ý cau mày: "Tổng Giám đốc TS thực sự biết thân phận của em rồi sao?"Hứa Lộc nói: "Ít nhất chắc chắn biết tôi không phải là thực tập sinh nghiêm túc, chuyện tôi điều tra Lương Văn Khiêm mười phần là anh ấy không đoán được, nhưng chắc chắn tôi không thể ở lại TS được nữa."Mọi thứ lại trở về điểm xuất phát.Phải giải thích với Tiết Ấu Thanh như thế nào... Hứa Lộc nói: "Tôi sẽ hẹn gặp cô ấy, cố gắng thêm một thời gian nữa, nếu thực sự phải rời khỏi TS, chỉ có thể quay lại phương pháp truyền thống của chúng ta."Phương pháp truyền thống, không phải là chưa thử qua, lại phải tốn kha khá tiền.Quách Thắng Ý xót ruột, một trái tim keo kiệt chỉ hướng về tiền, vì muốn tiết kiệm tiền, anh ta nghĩ ra một chiêu.Hứa Lộc không muốn thử, nhưng lời đe dọa trừ lương của Quách Thắng Ý vẫn còn văng vẳng bên tai, cô do dự nói với Lục Kiệm Minh: "Hôm qua tôi đi làm."Đã chịu thành thật khai báo, cũng coi như ngoan ngoãn, Lục Kiệm Minh thuận theo cô hỏi: "Đi làm gì? Không phải là đang theo học Thạc sĩ ở Bắc Đại sao?"Hứa Lộc cứng đầu nói: "Không phải Thạc sĩ, là Đại học, tôi đã tốt nghiệp rồi."Ánh mắt anh rực cháy, Hứa Lộc không chịu nổi áp lực, hàng mi rũ xuống khẽ run, mím môi nói: "Nói ra thì dài dòng...Tôi làm việc ở một công ty nhân sự nhỏ, ông chủ là một tên bóc lột sức lao động, tôi làm việc cực khổ dưới tay anh ta, còn khổ hơn cả Dương Bạch Lao, làm việc nặng nhọc nhất, nhận mức lương ít nhất.Lục Kiệm Minh hơi nhướng mày.Cô ngước lên nhìn anh, ho một tiếng, rồi tiếp tục nói: "Nghe nói nhà chúng tôi có chút quan hệ với nhà anh, tôi đã xúi giục mẹ tôi giới thiệu tôi đến đây thực tập, tôi đã xin nghỉ ốm ở công ty cũ, hy vọng có thể thể hiện tốt trong thời gian thực tập ở TS, có cơ hội thoát khỏi biển khổ...""Chờ đã." Lục Kiệm Minh đột nhiên cắt ngang.Hứa Lộc không hiểu, những lời trước đó, anh ta rõ ràng là đã tin rồi."Cô hy vọng có thể thể hiện tốt trong thời gian thực tập ở TS?" Lục Kiệm Minh bị cô chọc cười, "Cô thử nói xem, những ngày ở TS, cô có ngày nào thể hiện tốt?"Hứa Lộc: "..."
Cô đã biết, chiêu này của Quách Thắng Ý hoàn toàn vô dụng! Có quá nhiều lỗ hỏng!Đến lúc chết còn vùng vẫy vô ích, Lục Kiệm Minh thực sự chịu thua, anh ngừng cười: "Cho cô cơ hội cuối cùng, trong câu chuyện bịa đặt này, phần nào là thật?"Vai Hứa Lộc hoàn toàn sụp xuống, cam chịu nói: "Câu đầu tiên, 'Tôi làm việc ở một công ty nhân sự nhỏ'."Lục Kiệm Minh: "Vậy, học vấn?""Bịa đặt." Hứa Lộc lí nhí, "Tôi chưa từng học ở Bắc Đại.""Chuyên ngành cũng là giả?""Chuyên ngành Báo chí và Truyền thông là thật, tôi tốt nghiệp Đại học Truyền thông.""Học truyền thông sao lại làm nhân sự?" Lục Kiệm Minh sợ cô, không bỏ qua bất kỳ điểm nào không đúng.Hứa Lộc nói: "Cái này thì nói ra thì dài dòng..."Để tránh cô lại bịa ra một câu chuyện khác, Lục Kiệm Minh nói: "Vậy thì nói ngắn gọn."Hứa Lộc đành phải bỏ qua phần lông bông không cầu tiến của mình, nói: "Chuyên ngành của chúng tôi rất coi trọng khả năng khai thác và phân tích sự kiện, có một số điểm chung với công việc điều tra nhân sự."Lục Kiệm Minh nhân cơ hội này hỏi thẳng vào vấn đề chính: "Công ty của cô, rốt cuộc là làm dịch vụ nhân sự hay là lén lút làm điều tra tư nhân?""Tất nhiên chủ yếu là làm dịch vụ nhân sự." Nhắc đến điều này, Hứa Lộc phải bênh vực công ty mình, "Cho dù giai đoạn hiện tại có một số vụ án điều tra, nhưng đều là hợp pháp, chúng tôi là một công ty có tầm nhìn vĩ đại, tay sạch sẽ, không thể so sánh chúng tôi với những xưởng nhỏ không có cả địa chỉ văn phòng cố định."Tinh thần đồng đội khá mạnh, xem ra, ông chủ của cô không phải là người bóc lột, có lẽ là Quan Thế Âm Bồ Tát, Lục Kiệm Minh không để tâm, anh bắt đầu hỏi điểm mấu chốt: "Nếu dịch vụ nhân sự làm tốt như vậy, đến TS làm gì?"Những câu hỏi trước đó cô đều trả lời thành thật, câu này thì thực sự không được: "Tôi không thể nói."KCS giữ bí mật ủy thác của mỗi khách hàng, đặc biệt là trước khi kết thúc vụ án, đây là đạo đức nghề nghiệp, cũng là vì lo lắng nếu lộ ra ngoài, người bị điều tra sẽ phát hiện, đánh rắn động cỏ.Cho dù Lục Kiệm Minh đã giúp cô rất nhiều ở Sơn Thành, Hứa Lộc cũng không thể tiết lộ, huống hồ cô cũng không rõ mối quan hệ cá nhân giữa Lục Kiệm Minh và Lương Văn Khiêm rốt cuộc như thế nào.Lục Kiệm Minh "hừ" một tiếng, dùng lời nói chế nhạo cô: "Hóa ra là mang theo nhiệm vụ đến đây."Hứa Lộc cúi đầu không trả lời.Cô không nói, chẳng lẽ anh thực sự nghĩ mình không đoán ra? Lục Kiệm Minh khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, nhẹ nhàng vạch trần: "Cô đến để điều tra Lương Văn Khiêm."Đây là một câu khẳng định, Hứa Lộc ngẩng phắt đầu lên, lập tức phản bác: "Tôi không phải! Tôi không có! Anh đừng nói bậy!"Liên tưởng đến bức ảnh chồng của Triệu Thiến Thiến ngoại tình, và sự quan tâm của cô đối với Lương Văn Khiêm, câu trả lời này không hề khó đoán, Lục Kiệm Minh nhếch mép, thêm dầu vào lửa: "Là Tiết Ấu Thanh ủy thác cho công ty của cô phải không."Anh ta quen biết Tiết Ấu Thanh, nghe giọng điệu còn khá thân thiết, để tránh anh ta lừa mình, Hứa Lộc cố gắng nói: "Đó chỉ là suy đoán của anh."Câu này cũng không sai, Lục Kiệm Minh hơi nhướng mày, làm bộ đưa tay lấy điện thoại trên bàn: "Thật hay giả, tôi hỏi Tiết Ấu Thanh là biết ngay.""Đừng hỏi." Hứa Lộc lập tức hoảng hốt, vội vàng tiến lại gần bàn làm việc, bám vào bàn cầu xin.Lục Kiệm Minh cầm điện thoại, cách một chiếc bàn nhìn cô.Hứa Lộc bám vào mặt bàn, cằm đặt trên mu bàn tay, lại một lần nữa diễn màn khúm núm: "Xin anh đấy, đừng nói ra."Lục Kiệm Minh buông tay, dựa lưng vào ghế, đến đây, anh đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong.Người đối diện mong chờ một câu nói của anh.Lục Kiệm Minh nắm bắt người ta: "Đi rót cho tôi một tách cà phê."Hứa Lộc vội vàng gật đầu, cầm tách trên bàn đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng mở cửa.Không lâu sau, một tách cà phê với nhiệt độ và hương vị vừa phải được bưng vào, Hứa Lộc đặt trước bàn.Lục Kiệm Minh nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn cam chịu của cô, khóe miệng không kìm được mà nhếch lên, bưng tách lên nhấp một ngụm cà phê mới miễn cưỡng kìm nén được.Đặt tách xuống, Lục Kiệm Minh tiếp tục gõ: "Dám đến TS làm nội gián, cô gan thật đấy."Hứa Lộc bị người ta nắm thóp, chỉ có thể nhận thua, nói lí nhí: "Tôi sẽ thu dọn đồ đạc rời đi, chỉ xin anh đừng nói ra."Cô gái mi dài hoàn toàn ủ rũ, cúi đầu, giống như một học sinh kém điểm trong kỳ thi cuối kỳ, phải cầm bài kiểm tra về nhà cho phụ huynh ký tên.Lục Kiệm Minh trêu chọc cô đủ rồi, trước tiên hứa hẹn: "Tôi sẽ không nói ra."Hứa Lộc ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng lên, như thể phụ huynh xem xong điểm số, nói sẽ không đánh cô.Anh lại nói thêm một câu: "Thời gian thực tập tối đa cho cô hai tháng, hết thời gian thì phải đi."Đây chính là phụ huynh không những không đánh mà còn chuẩn bị đồ ăn ngon cho cô!Hứa Lộc hoàn toàn sống lại, đôi mắt như dát sao, lấp lánh ánh sáng lấp lánh, cô chạy đến trước bàn làm việc, không thể tin được: "Thật sao?!"Lục Kiệm Minh mím môi, dọa cô: "Không muốn thì thôi.""Muốn!" Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Hứa Lộc chống tay lên bàn, hy vọng lại bùng cháy, cô nhìn đôi mắt anh tuấn của Lục Kiệm Minh, vẻ mặt nửa cười nửa không, trong lòng tràn đầy cảm kích, ngưỡng mộ, những lời trong bụng không kìm được mà tuôn ra, cô chân thành nói: "Anh thật đẹp trai."Trên mặt Lục Kiệm Minh lộ rõ vẻ sững sờ, anh trông đẹp trai, nhưng dám nói thẳng, nghiêm túc khen anh ở khoảng cách gần như vậy, kể từ khi tốt nghiệp ra trường đã không còn nữa.Hứa Lộc vô tình tung ra một cú đánh thẳng, bản thân cô cũng tim đập thình thịch, cô đứng thẳng dậy, gãi đầu, nói: "Không có việc gì thì tôi ra ngoài nhé?"Lục Kiệm Minh đáp một tiếng, đợi cô đi đến cửa mới nhớ ra còn một việc."Tối mai đến nhà tôi một chuyến."Hứa Lộc mở to mắt, ý gì, tối muộn đến nhà anh ta, vậy cái giá của hai tháng thực tập là...Lục Kiệm Minh thấy cô không hiểu, bổ sung giải thích: "Ông nội tôi về rồi, nghe nói cô đang thực tập ở đây, muốn gặp cô."Đó cũng là lý do anh tạm thời giữ cô thực tập ở TS. Hai bên gia đình đều quen biết, đã nói cho cô đến thực tập, không thể nói đuổi là đuổi, mặc dù cô có mục đích khác, nhưng mục đích này không ảnh hưởng gì đến TS, đối với Lục Kiệm Minh lại càng không quan trọng, cho dù lúc đầu cô tìm Giang Uyển xin cơ hội mà nói thật, Giang Uyển chắc cũng sẽ đồng ý.Anh nói vòng vo tam quốc, Hứa Lộc đã tưởng tượng quá nhiều, cộng thêm vừa rồi bị dọa cho một trận, quay về chỗ ngồi liền nằm vật ra bàn.Nhưng dù sao cũng là thoát nạn, kết quả tốt hơn dự kiến rất nhiều, cô lấy điện thoại ra nhắn tin cho Tiết Ấu Thanh, hẹn thời gian gặp mặt.
Tiết Ấu Thanh không trả lời, Hứa Lộc nằm sấp trên bàn lướt danh sách chat.Trong màn hình đầu tiên, có tên của lễ tân KCS.Lễ tân tên Nhan Tư, Hứa Lộc nhớ lại hôm qua tan làm đi ngang qua quầy lễ tân, cô ấy cầm điện thoại trò chuyện với bạn trai với nụ cười ngọt ngào, bấm vào khung chat với cô ấy.Hứa Lộc hỏi cô ấy: Tôi có một người bạn, hình như gặp chút vấn đề tình cảm.Nhan Tư là người địa phương, công việc chính là thu tiền thuê nhà, đi làm chỉ để giết thời gian, trả lời rất nhanh: Vấn đề gì, nói nghe xem.Hứa Lộc nghĩ một chút rồi nói: Gần đây cô ấy nhìn thấy một người đàn ông, tim luôn đập nhanh, nhưng không chắc là vì được anh ta giúp đỡ, xuất phát từ lòng biết ơn hay là gì khác...Nhan Tư có vẻ rất giàu kinh nghiệm, hỏi như đang thu thập thông tin: Người đàn ông như thế nào?Hứa Lộc nói: Đẹp trai, giàu có, đôi khi khiến người ta cảm thấy rất quyến rũ.Nhan Tư: Anh ta làm nghề gì?Hứa Lộc: Tổng Giám đốc của một công ty niêm yết lớn.Phía trên hiển thị đang nhập, một lát sau, Nhan Tư gửi tin nhắn, bắt chước Quách Thắng Ý gọi tên cô: Lộc à, lão Quách phái em đến TS, chắc là để em điều tra vụ án nào đó phải không? Em không lo điều tra vụ án, lại đi thích Tổng Giám đốc nhà người ta?Editor: Minse
Nguồn: Tấn Giang
Cô đã biết, chiêu này của Quách Thắng Ý hoàn toàn vô dụng! Có quá nhiều lỗ hỏng!Đến lúc chết còn vùng vẫy vô ích, Lục Kiệm Minh thực sự chịu thua, anh ngừng cười: "Cho cô cơ hội cuối cùng, trong câu chuyện bịa đặt này, phần nào là thật?"Vai Hứa Lộc hoàn toàn sụp xuống, cam chịu nói: "Câu đầu tiên, 'Tôi làm việc ở một công ty nhân sự nhỏ'."Lục Kiệm Minh: "Vậy, học vấn?""Bịa đặt." Hứa Lộc lí nhí, "Tôi chưa từng học ở Bắc Đại.""Chuyên ngành cũng là giả?""Chuyên ngành Báo chí và Truyền thông là thật, tôi tốt nghiệp Đại học Truyền thông.""Học truyền thông sao lại làm nhân sự?" Lục Kiệm Minh sợ cô, không bỏ qua bất kỳ điểm nào không đúng.Hứa Lộc nói: "Cái này thì nói ra thì dài dòng..."Để tránh cô lại bịa ra một câu chuyện khác, Lục Kiệm Minh nói: "Vậy thì nói ngắn gọn."Hứa Lộc đành phải bỏ qua phần lông bông không cầu tiến của mình, nói: "Chuyên ngành của chúng tôi rất coi trọng khả năng khai thác và phân tích sự kiện, có một số điểm chung với công việc điều tra nhân sự."Lục Kiệm Minh nhân cơ hội này hỏi thẳng vào vấn đề chính: "Công ty của cô, rốt cuộc là làm dịch vụ nhân sự hay là lén lút làm điều tra tư nhân?""Tất nhiên chủ yếu là làm dịch vụ nhân sự." Nhắc đến điều này, Hứa Lộc phải bênh vực công ty mình, "Cho dù giai đoạn hiện tại có một số vụ án điều tra, nhưng đều là hợp pháp, chúng tôi là một công ty có tầm nhìn vĩ đại, tay sạch sẽ, không thể so sánh chúng tôi với những xưởng nhỏ không có cả địa chỉ văn phòng cố định."Tinh thần đồng đội khá mạnh, xem ra, ông chủ của cô không phải là người bóc lột, có lẽ là Quan Thế Âm Bồ Tát, Lục Kiệm Minh không để tâm, anh bắt đầu hỏi điểm mấu chốt: "Nếu dịch vụ nhân sự làm tốt như vậy, đến TS làm gì?"Những câu hỏi trước đó cô đều trả lời thành thật, câu này thì thực sự không được: "Tôi không thể nói."KCS giữ bí mật ủy thác của mỗi khách hàng, đặc biệt là trước khi kết thúc vụ án, đây là đạo đức nghề nghiệp, cũng là vì lo lắng nếu lộ ra ngoài, người bị điều tra sẽ phát hiện, đánh rắn động cỏ.Cho dù Lục Kiệm Minh đã giúp cô rất nhiều ở Sơn Thành, Hứa Lộc cũng không thể tiết lộ, huống hồ cô cũng không rõ mối quan hệ cá nhân giữa Lục Kiệm Minh và Lương Văn Khiêm rốt cuộc như thế nào.Lục Kiệm Minh "hừ" một tiếng, dùng lời nói chế nhạo cô: "Hóa ra là mang theo nhiệm vụ đến đây."Hứa Lộc cúi đầu không trả lời.Cô không nói, chẳng lẽ anh thực sự nghĩ mình không đoán ra? Lục Kiệm Minh khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, nhẹ nhàng vạch trần: "Cô đến để điều tra Lương Văn Khiêm."Đây là một câu khẳng định, Hứa Lộc ngẩng phắt đầu lên, lập tức phản bác: "Tôi không phải! Tôi không có! Anh đừng nói bậy!"Liên tưởng đến bức ảnh chồng của Triệu Thiến Thiến ngoại tình, và sự quan tâm của cô đối với Lương Văn Khiêm, câu trả lời này không hề khó đoán, Lục Kiệm Minh nhếch mép, thêm dầu vào lửa: "Là Tiết Ấu Thanh ủy thác cho công ty của cô phải không."Anh ta quen biết Tiết Ấu Thanh, nghe giọng điệu còn khá thân thiết, để tránh anh ta lừa mình, Hứa Lộc cố gắng nói: "Đó chỉ là suy đoán của anh."Câu này cũng không sai, Lục Kiệm Minh hơi nhướng mày, làm bộ đưa tay lấy điện thoại trên bàn: "Thật hay giả, tôi hỏi Tiết Ấu Thanh là biết ngay.""Đừng hỏi." Hứa Lộc lập tức hoảng hốt, vội vàng tiến lại gần bàn làm việc, bám vào bàn cầu xin.Lục Kiệm Minh cầm điện thoại, cách một chiếc bàn nhìn cô.Hứa Lộc bám vào mặt bàn, cằm đặt trên mu bàn tay, lại một lần nữa diễn màn khúm núm: "Xin anh đấy, đừng nói ra."Lục Kiệm Minh buông tay, dựa lưng vào ghế, đến đây, anh đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong.Người đối diện mong chờ một câu nói của anh.Lục Kiệm Minh nắm bắt người ta: "Đi rót cho tôi một tách cà phê."Hứa Lộc vội vàng gật đầu, cầm tách trên bàn đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng mở cửa.Không lâu sau, một tách cà phê với nhiệt độ và hương vị vừa phải được bưng vào, Hứa Lộc đặt trước bàn.Lục Kiệm Minh nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn cam chịu của cô, khóe miệng không kìm được mà nhếch lên, bưng tách lên nhấp một ngụm cà phê mới miễn cưỡng kìm nén được.Đặt tách xuống, Lục Kiệm Minh tiếp tục gõ: "Dám đến TS làm nội gián, cô gan thật đấy."Hứa Lộc bị người ta nắm thóp, chỉ có thể nhận thua, nói lí nhí: "Tôi sẽ thu dọn đồ đạc rời đi, chỉ xin anh đừng nói ra."Cô gái mi dài hoàn toàn ủ rũ, cúi đầu, giống như một học sinh kém điểm trong kỳ thi cuối kỳ, phải cầm bài kiểm tra về nhà cho phụ huynh ký tên.Lục Kiệm Minh trêu chọc cô đủ rồi, trước tiên hứa hẹn: "Tôi sẽ không nói ra."Hứa Lộc ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng lên, như thể phụ huynh xem xong điểm số, nói sẽ không đánh cô.Anh lại nói thêm một câu: "Thời gian thực tập tối đa cho cô hai tháng, hết thời gian thì phải đi."Đây chính là phụ huynh không những không đánh mà còn chuẩn bị đồ ăn ngon cho cô!Hứa Lộc hoàn toàn sống lại, đôi mắt như dát sao, lấp lánh ánh sáng lấp lánh, cô chạy đến trước bàn làm việc, không thể tin được: "Thật sao?!"Lục Kiệm Minh mím môi, dọa cô: "Không muốn thì thôi.""Muốn!" Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Hứa Lộc chống tay lên bàn, hy vọng lại bùng cháy, cô nhìn đôi mắt anh tuấn của Lục Kiệm Minh, vẻ mặt nửa cười nửa không, trong lòng tràn đầy cảm kích, ngưỡng mộ, những lời trong bụng không kìm được mà tuôn ra, cô chân thành nói: "Anh thật đẹp trai."Trên mặt Lục Kiệm Minh lộ rõ vẻ sững sờ, anh trông đẹp trai, nhưng dám nói thẳng, nghiêm túc khen anh ở khoảng cách gần như vậy, kể từ khi tốt nghiệp ra trường đã không còn nữa.Hứa Lộc vô tình tung ra một cú đánh thẳng, bản thân cô cũng tim đập thình thịch, cô đứng thẳng dậy, gãi đầu, nói: "Không có việc gì thì tôi ra ngoài nhé?"Lục Kiệm Minh đáp một tiếng, đợi cô đi đến cửa mới nhớ ra còn một việc."Tối mai đến nhà tôi một chuyến."Hứa Lộc mở to mắt, ý gì, tối muộn đến nhà anh ta, vậy cái giá của hai tháng thực tập là...Lục Kiệm Minh thấy cô không hiểu, bổ sung giải thích: "Ông nội tôi về rồi, nghe nói cô đang thực tập ở đây, muốn gặp cô."Đó cũng là lý do anh tạm thời giữ cô thực tập ở TS. Hai bên gia đình đều quen biết, đã nói cho cô đến thực tập, không thể nói đuổi là đuổi, mặc dù cô có mục đích khác, nhưng mục đích này không ảnh hưởng gì đến TS, đối với Lục Kiệm Minh lại càng không quan trọng, cho dù lúc đầu cô tìm Giang Uyển xin cơ hội mà nói thật, Giang Uyển chắc cũng sẽ đồng ý.Anh nói vòng vo tam quốc, Hứa Lộc đã tưởng tượng quá nhiều, cộng thêm vừa rồi bị dọa cho một trận, quay về chỗ ngồi liền nằm vật ra bàn.Nhưng dù sao cũng là thoát nạn, kết quả tốt hơn dự kiến rất nhiều, cô lấy điện thoại ra nhắn tin cho Tiết Ấu Thanh, hẹn thời gian gặp mặt.
Tiết Ấu Thanh không trả lời, Hứa Lộc nằm sấp trên bàn lướt danh sách chat.Trong màn hình đầu tiên, có tên của lễ tân KCS.Lễ tân tên Nhan Tư, Hứa Lộc nhớ lại hôm qua tan làm đi ngang qua quầy lễ tân, cô ấy cầm điện thoại trò chuyện với bạn trai với nụ cười ngọt ngào, bấm vào khung chat với cô ấy.Hứa Lộc hỏi cô ấy: Tôi có một người bạn, hình như gặp chút vấn đề tình cảm.Nhan Tư là người địa phương, công việc chính là thu tiền thuê nhà, đi làm chỉ để giết thời gian, trả lời rất nhanh: Vấn đề gì, nói nghe xem.Hứa Lộc nghĩ một chút rồi nói: Gần đây cô ấy nhìn thấy một người đàn ông, tim luôn đập nhanh, nhưng không chắc là vì được anh ta giúp đỡ, xuất phát từ lòng biết ơn hay là gì khác...Nhan Tư có vẻ rất giàu kinh nghiệm, hỏi như đang thu thập thông tin: Người đàn ông như thế nào?Hứa Lộc nói: Đẹp trai, giàu có, đôi khi khiến người ta cảm thấy rất quyến rũ.Nhan Tư: Anh ta làm nghề gì?Hứa Lộc: Tổng Giám đốc của một công ty niêm yết lớn.Phía trên hiển thị đang nhập, một lát sau, Nhan Tư gửi tin nhắn, bắt chước Quách Thắng Ý gọi tên cô: Lộc à, lão Quách phái em đến TS, chắc là để em điều tra vụ án nào đó phải không? Em không lo điều tra vụ án, lại đi thích Tổng Giám đốc nhà người ta?Editor: Minse
Nguồn: Tấn Giang
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro