Theo Tình Tình Chạy, Chạy Tình Tình Theo

Hứa Lộc nhướn m...

Húy

2025-03-20 08:54:49

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhan Tư và Chung Du không nhịn được nữa, cười ha hả.

Hứa Lộc trừng mắt nhìn hai người họ, bước tới trước ánh mắt mong đợi của Quách Thắng Ý.

Quách Thắng Ý che cửa lại, nhưng không giấu được vẻ kích động: "Mấy vị phật này điểm danh gọi cô vào cùng, vừa hay trước đây cô có kinh nghiệm nằm vùng ở TS, nói chuyện được với họ, Lộc à, vào trong thể hiện cho tốt, mùa xuân thứ hai của chúng ta sắp đến rồi!"

Hứa Lộc gật đầu với vẻ mặt phức tạp, đi theo Quách Thắng Ý vào trong.

Đến giờ cô vẫn chưa nói với Quách Thắng Ý, lúc đó cô thực tập ở văn phòng tổng giám đốc TS, vì cứ nhìn cái đà anh ta bắt cô phát tờ rơi là biết, một khi biết cô có thể trực tiếp tiếp xúc với Lục Kiệm Minh, chắc chắn sẽ bắt cô điên cuồng quảng cáo cho KCS.

Trong phòng họp, người của TS ngồi khá rải rác, nhân sự và pháp lý ngồi đối diện, Lục Kiệm Minh và Cao Viễn ngồi một bên.

Thấy cô đi vào, Lục Kiệm Minh kéo một chiếc ghế bên cạnh: "Giám đốc Hứa, mời ngồi."

Ghế do tổng giám đốc TS đích thân kéo! Quách Thắng Ý vội vàng ra hiệu cho Hứa Lộc ngồi xuống.

Hứa Lộc: "..."

Quách Thắng Ý tự mình ngồi một bên, mặt mày hớn hở nói: "Lục tổng đại giá quang lâm, thật sự khiến công ty chúng tôi vinh hạnh quá!"

Lục Kiệm Minh hơi nhếch môi: "Anh khách sáo rồi."

Giống như một tên bại hoại nho nhã, Hứa Lộc giả vờ không thấy, cúi đầu gửi tin nhắn cho Cao Viễn: Hai người đang giở trò gì vậy?

Quách Thắng Ý nóng lòng hỏi: "Không biết Lục tổng có yêu cầu gì về dịch vụ nhân sự? Chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để làm anh hài lòng."

Cao Viễn trả lời Hứa Lộc: Lục tổng nhìn trúng cô

Hứa Lộc: "..."

Cao Viễn bổ sung nửa câu sau: Năng lực kinh doanh của công ty các cô.

Cao Viễn: Xin lỗi, gửi hơi nhanh.

Đúng là có sếp thế nào, thì có trợ lý thế ấy... Hứa Lộc tin lời anh ta mới là lạ.

Lục Kiệm Minh mở đầu như vậy là đủ rồi, không trực tiếp trả lời, lấy điện thoại ra xem tin nhắn, Cao Viễn tiếp lời Quách Thắng Ý: "Là thế này, hợp đồng nhân sự của công ty chúng tôi đã hết hạn, sau khi khảo sát, cảm thấy năng lực dịch vụ của quý công ty không tệ, muốn xem bên anh Quách có đồng ý đảm nhận nhu cầu nhân sự của TS không."



Quách Thắng Ý như bị chiếc bánh từ trên trời rơi xuống đập trúng đầu, gật đầu lia lịa: "Đương nhiên là đồng ý, hoàn toàn không vấn đề gì!"

Giám đốc nhân sự và pháp lý đối diện thầm nghĩ: Nếu có vấn đề, thì đúng là tát vào mặt TS chúng tôi!

Hứa Lộc đang nhìn Quách Thắng Ý biến thành chim gõ kiến, điện thoại trên tay đột nhiên rung lên, nhận được tin nhắn của Lục Kiệm Minh: Đói bụng rồi à?

Nhớ đến việc vừa rồi bị anh chỉ vào khóe miệng cười nhạo vụn bánh trứng cuộn, Hứa Lộc không trả lời, chỉ hỏi: Bàn chuyện hợp tác gọi tôi vào làm gì?

Cao Viễn cười nói: "Chỉ có một điều kiện, liên quan đến việc bàn giao công việc với công ty dịch vụ trước, cần quý công ty cử người đến TS thường trú một thời gian..."

Hứa Lộc cầm điện thoại, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.

Cao Viễn nói: "Bên TS hy vọng giám đốc Hứa sẽ tiếp nhận phần công việc này."

Đồng thời, Lục Kiệm Minh trả lời câu hỏi của cô: Vì em có năng lực kinh doanh tốt.

Hứa Lộc: "..."

Hứa Lộc thật sự không nhịn được, quay đầu trừng mắt nhìn người đàn ông đang giả vờ giả vịt bên cạnh.

Lục Kiệm Minh nhìn vào mắt cô, phong độ ngời ngời hỏi: "Giám đốc Hứa có vấn đề gì không?"

Quách Thắng Ý nhanh chóng trả lời: "Không vấn đề gì!"

Hứa Lộc: "Có vấn đề!"

Giám đốc nhân sự và pháp lý đối diện nghi ngờ mình nghe nhầm.

Quách Thắng Ý cũng tưởng mình nghe nhầm: "Lộc, em nói gì?"

Hứa Lộc suy nghĩ một lúc, vẻ mặt tự nhiên nói: "Quên nói với ông chủ rồi, người của Tư Mạn đã tìm tôi bàn chuyện ủy thác, đối phương hy vọng tôi sẽ tiếp nhận công việc của họ."

Tư Mạn! Huyết áp của Quách Thắng Ý nhanh chóng tăng vọt, môi run rẩy: "Cái... cái gì? Khi nào vậy?"

"Thứ Sáu tuần trước." Hứa Lộc quay đầu mỉm cười với Lục Kiệm Minh, "Sớm hơn Lục tổng một ngày làm việc."

Lục Kiệm Minh: "..."

Quách Thắng Ý kích động đến mức muốn chia thêm cổ phần cho Hứa Lộc, Tư Mạn cũng là một công ty lớn, không thể đắc tội! Anh ta lập tức nói với Lục Kiệm Minh với vẻ mặt đầy áy náy: "Hay là... Lục tổng bên anh đổi người khác đi?"

Hứa Lộc gật đầu: "Đúng vậy, công ty chúng tôi còn rất nhiều người có năng lực kinh doanh tốt."

Lục Kiệm Minh: "..."

Đúng lúc Hứa Lộc tưởng anh không còn cách nào khác, Lục Kiệm Minh gõ bàn hai cái, mở miệng nói: "Thế này đi, chúng tôi sẽ tăng thêm 10% trên giá của Tư Mạn, bên Tư Mạn, mời anh Quách cử người khác."

Quách Thắng Ý cảm thấy hơi khó thở.

Ông ta nhìn về phía Hứa Lộc: "Lộc à, hay là, bàn bạc với bên Tư Mạn, họ chắc không phải nhất định phải là em chứ?"

Hứa Lộc thật sự không nhịn được, giơ chân lên dưới gầm bàn, giẫm mạnh lên giày da của Lục Kiệm Minh.

Lục Kiệm Minh kìm nén tiếng rên trong lồ ng ngực, vẻ mặt không đổi sắc: "Liên lạc với người phụ trách bên Tư Mạn đi."

Quách Thắng Ý vội vàng nói: "Lộc à, liên lạc đi!"

Nhiều người giục giã như vậy, Hứa Lộc căm hận trong lòng, cầm điện thoại tìm số điện thoại.

Dưới gầm bàn, Lục Kiệm Minh nhân lúc cô mất tập trung, rút chân ra khỏi giày cao gót của cô, khi rời đi, mũi chân hơi nhấc lên, móc nhẹ vào mắt cá chân thon nhỏ của cô.

Tim Hứa Lộc đập mạnh, lại không biết anh là cố ý hay vô tình, răng cửa cắn môi dưới, ngậm ngùi chịu thiệt.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, giọng nói trầm thấp của Hoắc Liên Đình truyền đến: "Cô Hứa?"

Lục Kiệm Minh nghe ra giọng nói, hơi nhíu mày, thu lại ý định trêu chọc cô, khí thế trên người cũng lạnh lùng hơn vài phần.

Hoắc Liên Đình là người chủ động mời trước, Quách Thắng Ý động lòng trước việc TS tăng giá, nên muốn Tư Mạn đổi người, Hứa Lộc lại không nghĩ như vậy, cô gọi điện thoại hoàn toàn là để xác nhận ý của Hoắc Liên Đình.

"Tháng sau tôi nhất định phải về Thượng Hải," Hứa Lộc nói, "Vì vậy nhu cầu của Tư Mạn và TS chỉ có thể tiếp nhận một bên, tôi sẽ ưu tiên Tư Mạn, gọi cho ngài chỉ là để xác nhận, nhất định phải là tôi đích thân phụ trách sao?"

Hoắc Liên Đình trả lời dứt khoát: "Phải, nhất định phải là cô phụ trách."

Quách Thắng Ý sốt ruột: "Không phải để em hỏi như vậy!"



Hoắc Liên Đình nghe thấy, nhanh trí nói: "Là TS cũng có nhu cầu, khiến cô khó xử sao?"

Hứa Lộc dưới ánh mắt của mọi người, gãi trán: "Ừm..."

Hoắc Liên Đình trầm ngâm một lúc, giọng nói truyền ra từ điện thoại rất chắc chắn: "Thế này đi, nói với ông chủ của cô, dù giá của TS thế nào, Tư Mạn sẽ tăng thêm 10% trên cơ sở đó, điều kiện là nhất định phải là cô phụ trách."

Phòng họp rơi vào im lặng chết chóc.

Quách Thắng Ý nghi ngờ mình sắp ngất xỉu.

Cuộc họp kéo dài hơn một tiếng, điện thoại của Hoắc Liên Đình cũng không ngừng reo, cuối cùng là bộ phận pháp lý của TS đã đưa ra một số đề xuất.

Tư Mạn và TS có một phần cạnh tranh lẫn nhau, trong các hạng mục dịch vụ mà KCS cung cấp, các hạng mục như điều tra thương mại, tư vấn doanh nghiệp không thích hợp giao cho cùng một công ty thực hiện, vì vậy nếu cả hai đều có ý hợp tác với KCS, chỉ thích hợp làm một số dự án tuyển dụng headhunter, cử nhân viên không liên quan đến bí mật quan trọng.

Hạng mục dịch vụ giảm bớt, khối lượng công việc mà Hứa Lộc cần phụ trách cũng giảm bớt, có thể cân bằng cả hai bên.

Quách Thắng Ý vừa muốn nắm bắt cả hai, vừa không muốn đắc tội bên nào, liền đồng ý phương án này trước.

Lục Kiệm Minh và Hoắc Liên Đình đều nhượng bộ một bước.

Hứa Lộc mặt mày tê dại nhìn họ làm loạn, chỉ cảm thấy thế giới này, nhất định là có chỗ nào đó sai sai rồi.

TS ký hợp đồng ngay tại chỗ, mặc dù hạng mục dịch vụ được bán không nhiều, nhưng cũng đủ để KCS dựa vào những chiêu trò này để nâng tầm, Quách Thắng Ý vui mừng đến mức suýt đột quỵ, dẫn Hứa Lộc tiễn Lục Kiệm Minh cùng đoàn người xuống dưới lầu.

Cao Viễn đang nói chuyện phiếm với Quách Thắng Ý về lịch sử của tòa nhà này ở khu thương mại.

Hứa Lộc đứng yên trên bậc thang trước cửa tòa nhà, tiễn người với vẻ mặt miễn cưỡng.

Lục Kiệm Minh đứng thấp hơn cô một hai bậc, quay đầu nhìn cô: "Không vui sao?"

Bây giờ đến lượt Hứa Lộc nhìn anh từ trên cao xuống, cô mỉa mai: "Lục tổng giàu có, đích thân đến công ty nhỏ bé của chúng tôi đưa tiền, long trọng như vậy, tôi nào dám không vui?"

Buổi chiều nắng đẹp, gió cũng bớt lạnh hơn vài phần, Lục Kiệm Minh bị ánh nắng chiếu vào mặt, khi cúi đầu cười lộ ra vẻ ấm áp.

Hứa Lộc thấy anh còn dám cười, vẻ mặt càng lạnh lùng hơn.

"Phần chi vượt mức, lấy từ tài khoản cá nhân của anh." Lục Kiệm Minh nói rõ trước, anh đúng là muốn theo đuổi người ta, nhưng vẫn có nguyên tắc làm việc, không thể lấy TS ra làm loạn, hơn nữa KCS có thể giành được Đường Thịnh, chắc chắn cũng không phải là công ty nhỏ bé gì.

Biết cô để ý điều gì, Lục Kiệm Minh nói: "Không nói trước với em, là sợ em không đồng ý."

Không ngờ anh lại giải thích, Hứa Lộc ngẩn người một lúc, sau đó chất vấn: "Biết tôi không đồng ý mà anh còn đến?"

Lục Kiệm Minh ngẩng đầu liếc nhìn cô.

Hứa Lộc bị anh nhìn mà khó hiểu: "Làm gì?"

Lục Kiệm Minh nhớ đến cảnh tượng vừa rồi nhìn thấy họ túm tụm lại với nhau trong tòa nhà văn phòng, giọng điệu cũng rất cứng rắn: "Ngày nào cũng ở bên cạnh trợ lý nhỏ của em, em còn nhớ đến anh sao?"

Hứa Lộc bỗng nhiên có chút chột dạ, nhưng sự chột dạ này lại đến một cách vô lý, cô vẫn giữ vẻ mặt đương nhiên: "Cậu ấy là trợ lý của tôi, đương nhiên phải ở bên cạnh tôi."

Vì vậy Lục Kiệm Minh mới muốn kéo người đến trước mặt mình, anh không cam lòng, còn có chút hoài niệm trước đây: "Còn không bằng đến làm trợ lý cho anh."

"Anh theo đuổi tôi hay tôi theo đuổi anh?" Hứa Lộc suýt nữa thì bị anh chọc cười, nhắc đến chuyện này, nghĩ đến chuyện cũ, khoanh tay cười lạnh: "Tôi đến làm trợ lý cho anh, để anh trừ lương hai nghìn tệ mỗi tháng nữa à?"

... Quên mất còn chuyện này.

Lục Kiệm Minh hơi mất mặt quay đầu đi, nhìn thấy một chiếc xe giao hàng quen mắt đậu bên ngoài trạm gác của tòa nhà văn phòng, anh chuyển chủ đề: "Không phải đói rồi sao, anh đặt trà chiều cho em rồi."

Hứa Lộc nhìn theo, trên xe giao hàng có dán logo của quốc tế Giang Châu, nhân viên giao hàng xuống xe, cửa sau mở ra, cả xe toàn là trà bánh, rõ ràng không chỉ đặt cho riêng cô.

Vốn đã đói, lại vất vả họp, càng đói hơn, nhưng Hứa Lộc không muốn để anh đắc ý, quay đầu đi: "Đã bị anh chọc cho no rồi."

Lục Kiệm Minh gật đầu: "Vậy thì chia cho đồng nghiệp khác ăn, em nhìn xem."

Đây là lời mà một người theo đuổi cô có thể nói ra sao? Hứa Lộc quay đầu trừng mắt nhìn anh với vẻ khó tin.

Đôi mắt đó, đen láy tròn xoe, hàng mi cong vút, như hai chiếc bàn chải nhỏ quét vào lòng người.

Lục Kiệm Minh bước tới, đôi giày da sạch sẽ giẫm lên bậc thang cô đang đứng, dịu dàng nói: "Hay là giẫm thêm một cái nữa? Giẫm xong thì đừng giận nữa."

Trên chiếc giày còn lại dưới bậc thang, vẫn còn dấu chân cô để lại trong phòng họp.

Cao Viễn và Quách Thắng Ý đang đứng nói chuyện không xa, anh cố tình chọc tức cô, Hứa Lộc lại không muốn chiều theo anh, bực bội nói: "Anh có thể đi nhanh lên không?"

Lục Kiệm Minh thấy tốt thì dừng lại, xoay người xuống bậc thang, bước dài hai bước rồi nhớ ra điều gì đó, quay đầu lại hỏi: "Ngày mai đến TS?"

Hứa Lộc mỉm cười nhẹ, lấy lại thế chủ động: "Ngày mai đến Tư Mạn."

Vừa rồi trong phòng họp, trước mặt nhiều người như vậy không tiện nói nhiều, Lục Kiệm Minh hỏi: "Sao Hoắc Liên Đình lại đột nhiên tìm đến em?"

Hứa Lộc nói: "Tôi uống trà chiều với Tiết Ấu Thanh, ông ta cũng vừa hay ở đó, nói hợp đồng sắp hết hạn, nên muốn tìm tôi."

Dịch vụ nhân sự của công ty Lục Kiệm Minh, sáng nay mới vừa "hết hạn hợp đồng", đối với chuyện trùng hợp như vậy, anh không cho là đúng, nhất là Hoắc Liên Đình còn chỉ đích danh yêu cầu Hứa Lộc phụ trách...

Hai năm trước Lục Kiệm Minh đã từng ghen với Hoắc Liên Đình, sau đó Hứa Lộc rời đi, anh dần dần nhận ra, Hoắc Liên Đình chắc chắn không có ý gì với cô. Vì hiểu lầm với Hứa Lộc, nên hai năm qua anh không tìm cô, nếu Hoắc Liên Đình thật sự có ý đồ, đáng lẽ đã có hành động từ sớm.

Bây giờ nghĩ lại, năm đó dưới tán ô che nắng của quán cà phê ven đường, hành động xoa đầu của Hoắc Liên Đình, càng giống như sự yêu thương của bậc trưởng bối hơn.

Lục Kiệm Minh thu lại suy nghĩ, nhìn người trên bậc thang bị gió thổi khiến tóc rối tung, yêu cầu: "Ngày kia đến."

Hứa Lộc nhướn mày với anh: "Xem tâm trạng của tôi."

Editor: Minse
Nguồn: Tấn Giang

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Theo Tình Tình Chạy, Chạy Tình Tình Theo

Số ký tự: 0