Theo Tình Tình Chạy, Chạy Tình Tình Theo

Không ngờ, cô c...

Húy

2025-03-20 08:54:49

Hôm qua Lục Kiệm Minh tức giận bao nhiêu thì sáng nay Hứa Lộc phẫn nộ bấy nhiêu. Cô vừa phẫn nộ, tâm trạng Lục Kiệm Minh lại càng thêm thoải mái.Lúc Hứa Lộc bưng cà phê vào, Lục Kiệm Minh thậm chí còn dành cho cô nửa phút để nói chuyện."Bảo cô rót nước không phải bảo cô đi viếng mộ, mặt mày ủ rũ làm gì."Lời nói ra chẳng ra làm sao.Hứa Lộc đặt mạnh cốc cà phê lên bàn, xoay người bỏ đi.Lục Kiệm Minh cầm bút ký vào báo cáo tài chính, nét bút ngay ngắn mà sắc bén, vừa viết vừa nói: "Hôm qua cô nói đúng, trong công ty rất nhiều người thích ăn dâu tây, nhưng giá lại quá đắt, đứng trên góc độ quản lý doanh nghiệp, bộ phận hành chính cần phải có biện pháp, không thể để một mình cô âm thầm cống hiến."Hứa Lộc dừng bước, quay đầu trừng mắt nhìn anh.Trong chuyện này, Lục Kiệm Minh phản kích rất đẹp, bởi vì có tiền có thế, cho nên chiêu thức đường hoàng, Hứa Lộc không địch lại, không đánh nổi cuộc chiến về giá, cho nên mặc dù bị cướp mất việc làm ăn, cũng chỉ có thể nuốt giận vào bụng.Nhưng kiểu hành vi được lợi còn khoe mẽ này, có phải hơi quá đáng ghét bỏ không?Lục Kiệm Minh ký xong, dùng nắp bút đậy lại mới nghiêng đầu, anh đánh cô một gậy, lại bổ thêm một lời khuyên cho cô: "Đã học Bắc Đại, lại đến TS thực tập, kế hoạch tương lai của cô nhất định không phải là bán dâu tây ven đường, dồn tâm sức vào công việc, đối với cô có lợi mà không có hại, đừng vì con tép mà bỏ con tôm."Đây là lời hay.Hứa Lộc bất ngờ, lại có chút buồn bã. Anh không hiểu, bán dâu tây đối với cô chính là con tôm to bự kia. Bây giờ tôm mất rồi, cô buồn, chú Vương cũng tiếc nuối.Nghĩ đến đây, cô nói với Lục Kiệm Minh: "Bộ phận hành chính mua dâu tây có thể đổi nhà cung cấp không? Tôi giới thiệu cho anh một người."Lục Kiệm Minh nhướn mày: "Rồi cô lại tiếp tục kiếm lời chênh lệch?""Không không." Hứa Lộc xua tay, thở dài nói: "Anh không biết, thật ra tôi bán dâu tây, ngoài việc để tiện cho đồng nghiệp, còn để giúp đỡ một người bạn khó khăn của tôi."Lục Kiệm Minh: "..."Lại đến nữa rồi.Hứa Lộc nói: "Cái này là thật, không tin anh có thể cho người đi điều tra, nhà chú Vương có một đứa con trai bị bệnh nặng, dâu tây chín rồi không có ai giúp phân phối, ông ấy tuổi cao học vấn thấp, không bằng những người trồng dâu tây khác có nhiều kênh bán hàng, còn bị người ta bắt nạt, dâu tây bán rất khó khăn, nếu có thể, mong các anh tiện thể giúp đỡ ông ấy."
Điều này nằm ngoài dự đoán của anh, Lục Kiệm Minh thấy cô không giống nói dối, rút một tờ giấy đưa cho cô: "Số điện thoại."Hứa Lộc tiến lại gần viết số điện thoại, Lục Kiệm Minh nhìn vẻ mặt cô nghiêm túc kiểm tra số, nói: "Không ngờ, cô còn khá vị tha, lại giúp người này lại giúp người kia."Hứa Lộc đáp: "Đương nhiên, chính là nhiệt tình như vậy." Nếu không làm sao bị anh bắt được chuyện cô "đâm" xe anh.Lục Kiệm Minh hỏi: "Nếu vậy, sao không học chuyên ngành công tác xã hội, sau này đến văn phòng khu phố làm bà dì nhiệt tình?"Hứa Lộc ném bút xuống, đóng cửa văn phòng rầm một tiếng.Dâu tây không bán được nữa, nhưng chuyện Lương Văn Khiêm ngoại tình vẫn phải tiếp tục điều tra.Hứa Lộc quay về chỗ ngồi suy nghĩ, cô đến TS nằm vùng đã được hơn một tuần, từ khi được Tiết Ấu Thanh ủy thác, đến nay cũng đã ba tuần, phải có chút tiến triển theo giai đoạn, nếu không đợi Tiết Ấu Thanh đến hỏi, cô không đưa ra được phản hồi, khó tránh khỏi khiến cô ấy cảm thấy KCS làm việc có vấn đề.Vừa nghĩ đến, WeChat vang lên một tiếng thông báo, avatar của Tiết Ấu Thanh hiện lên, hỏi cô: Điều tra ra chưa?Hứa Lộc trả lời: Tiết nữ sĩ, đã có bước đột phá rồi!Hứa Lộc không nói dối.Cô bán dâu tây, kiếm tiền là phụ, thăm dò điều tra đối tượng khả nghi mới là chính. Cũng chính vì có tiến triển, Lục Kiệm Minh đối phó với cô, chặn đường làm ăn của cô, cô cũng không nói gì nhiều.Đối tượng khả nghi tên là Trịnh Doanh Doanh.Ảnh đại diện dùng app chỉnh sửa, còn thêm hiệu ứng, tuy có chút khí chất hot girl, nhưng thắng ở trẻ đẹp. Theo kinh nghiệm lướt qua hàng trăm vòng bạn bè của Hứa Lộc, cô ấy là người phù hợp nhất với dự đoán.Cách ba hôm năm hôm lại đăng ảnh tự sướng, hoặc ảnh chụp một mình từ góc nhìn của người khác. Ví dụ như ngồi trong quán cà phê, chụp một bức ảnh chống cằm hơi u buồn, rồi kèm theo một dòng caption: Cuối tuần đáng lẽ phải vui vẻ, nhưng lại không có anh.Cô ấy còn chia sẻ một số bài hát vào đêm khuya, tên bài hát có Jealous, Trouble I'm in, Không nói, v.v.Ghen tị ai? Gặp phải rắc rối gì? Làm gì mà không thể nói?Thậm chí có hôm hơn một giờ sáng, cô ấy đăng bài hát Một sợi cũng không treo của Trần Dịch Tấn, chỉ nhìn cái tên này, Hứa Lộc thậm chí còn nghi ngờ cô ấy vừa mới lái xe xong, chỉ tiếc là không có bằng chứng.Nếu những điều trên chỉ khiến Hứa Lộc nghi ngờ 60%, thì thân phận của Trịnh Doanh Doanh trực tiếp nâng mức độ khả nghi lên 80%. Trử Hâm nói, Trịnh Doanh Doanh là trợ lý của Lương Văn Khiêm, khác với người anh ta dẫn đi họp, người này thiên về trợ lý cuộc sống, công việc chủ yếu làm một số biên bản, công việc liên quan đến văn bản.Lời của Tiết Ấu Thanh vẫn còn văng vẳng bên tai: "Anh ta có vài trợ lý khá xinh đẹp, có thể bắt đầu từ phương diện này..."Hôm qua cô từ chối đi họp với Lục Kiệm Minh, chạy đi bán dâu tây, chính là để lúc thu tiền, quan sát Trịnh Doanh Doanh. Đối phương có vẻ ngoài ngọt ngào, trong sáng, hoàn toàn khác với khí chất của Tiết Ấu Thanh, kết hợp với tình huống của Lương Văn Khiêm, rất giống đối tượng anh ta sẽ ngoại tình.Hứa Lộc trả lời Tiết Ấu Thanh: Qua điều tra sơ bộ, nghi ngờ là một trợ lý cuộc sống của chồng chị.Tiết Ấu Thanh: Đừng khiến tôi ghê tởmHứa Lộc ngẩn ra, phản ứng lại: À à, nghi ngờ là trợ lý cuộc sống của Lương Văn Khiêm.Tiết Ấu Thanh: Ừm, cũng gần như dự đoánChưa đợi Hứa Lộc trả lời, cô ấy hỏi: Khi nào có thể lấy được bằng chứngĐiều này vẫn còn hơi khó khăn, Hứa Lộc nói: Tôi cần phải theo dõi thêm một thời gian, bằng chứng hiệu quả nhất là xông vào phòng của họ, chụp ảnh giường chiếu của họ, nhưng điều này cần biết một số hành tung của họ, tôi sẽ tiếp tục theo dõi, nếu chị có thông tin gì, cũng có thể cung cấp cho tôi.Tiết Ấu Thanh trả lời một chữ "Được".Buổi trưa Hứa Lộc ăn cơm cùng vài thư ký, dò hỏi tin tức."Trợ lý cuộc sống, bình thường phải làm những việc gì cho lãnh đạo?""Đặt cơm." Thư ký ba trả lời nhanh nhất, bởi vì đôi khi trợ lý Cao hoặc Trử Hâm sẽ bảo cô ấy giúp Lục Kiệm Minh đặt cơm.Nhưng câu trả lời này không có ích lắm.Hứa Lộc hỏi thư ký hai: "Còn gì nữa không?"Thư ký hai ít làm việc này, suy nghĩ một chút rồi nói: "Có lần tôi thấy trợ lý Cao bảo người ta ủi đồ vest cho Lục tổng."Trong văn phòng, một người làm việc, một người ủi đồ, rồi thì... Có phải quá táo bạo không? Hơn nữa, tình huống này cô cũng không có cách nào theo dõi chụp ảnh, ai biết Lương Văn Khiêm lúc nào tìm Trịnh Doanh Doanh ủi đồ, trong lúc ủi, cô đẩy cửa xông vào? Nhỡ đâu thật sự chỉ là ủi đồ thì sao?Cô quay sang hỏi Trử Hâm: "Cô nói xem?"Trử Hâm dù sao cũng là thư ký một, bình tĩnh nói: "Nhiều lắm, xách túi cho sếp, khi sếp không muốn động tay, cô phải xách túi đi cùng sếp đến bãi đậu xe dưới tầng hầm, xách lên xe cho sếp."Rồi trên xe làm chút chuyện không dễ bị người ta phát hiện, k1ch thích... Cô có thể canh me ở bãi đậu xe sau giờ tan làm, nói không chừng thật sự có thể chụp được.Hứa Lộc hai mắt sáng lên: "Cái này cũng được.""Còn có cái hay hơn." Trử Hâm tưởng cô đang kinh ngạc, "Nếu đi công tác cùng sếp, mọi sinh hoạt thường ngày của sếp ở bên ngoài, đều phải do trợ lý chăm sóc."Đi công tác, Tiết Ấu Thanh không có mặt, trai đơn gái chiếc, lấy cớ chăm sóc sinh hoạt thường ngày, chui vào một trong hai phòng... Quá tuyệt! Kiểu bắt gian tại trận này, cô rất thích.Trử Hâm nói: "Tuy nhiên cũng tùy người, có sếp không thích người ta hầu hạ, không hay mang theo trợ lý."Hứa Lộc cẩn thận hỏi: "Phó tổng Lương đi công tác có mang theo trợ lý không?"Trử Hâm nhớ lại: "Mấy lần tôi đi công tác cùng phó tổng Lương, anh ta đều mang theo trợ lý."Hứa Lộc khó giấu được sự kích động: "Trợ lý nào?""Người tên... Trịnh Doanh Doanh." Trử Hâm ăn một miếng cơm, suy nghĩ một chút rồi nói, "Hình như lần nào cũng là cô ấy."Hứa Lộc: "!!"Mỗi lần đi công tác, đều mang theo cùng một trợ lý, đi công tác có thể xảy ra bao nhiêu chuyện... Nếu trước đó, Trịnh Doanh Doanh có 80% khả năng là đối tượng ngoại tình của Lương Văn Khiêm, thì bây giờ xác suất này là 99,9%!Trử Hâm khó hiểu nhìn cô: "Cô hỏi những chuyện này làm gì?"
Hứa Lộc đè nén sự kích động, thở dài nói: "Tôi tìm hiểu sở thích của lãnh đạo, nhỡ đâu Lục tổng nổi hứng, không chỉ bảo tôi rót trà rót nước, còn bảo tôi đặt cơm, xách túi, chăm sóc sinh hoạt thường ngày, tôi chuẩn bị trước."Hứa Lộc đến thực tập những ngày này, chưa được tiếp xúc với việc gì tốt, cà phê thì rót không ít.Ba thư ký cùng nhau an ủi cô, những việc này trợ lý Cao sẽ sắp xếp xử lý, sẽ không dồn hết lên đầu cô.Trước khi tan làm, Hứa Lộc xuống lầu tìm một chỗ ngồi trống gần cửa thang máy, lấy hai tập tài liệu che mặt, đợi Lương Văn Khiêm tan làm.Sáu rưỡi, Lương Văn Khiêm từ văn phòng ra, xách theo cặp tài liệu và một cái túi.Đi ngang qua chỗ ngồi của trợ lý, gọi một tiếng "Doanh Doanh".Trịnh Doanh Doanh đứng dậy, rất tự nhiên đi tới, đưa tay nhận đồ trong tay Lương Văn Khiêm, Lương Văn Khiêm đưa cặp tài liệu cho cô ấy, cái túi thì không đưa, giọng nói ôn hòa: "Cái này nặng, tôi tự xách."Trịnh Doanh Doanh mặc một chiếc váy liền thân khá tiên nữ, lúc nhận túi tay áo loe chạm vào tay Lương Văn Khiêm, mỉm cười hỏi: "Là gì vậy?"Lương Văn Khiêm rất lịch sự đi song song với cô ấy, không hề giả vờ mà trò chuyện với cô ấy: "Trà mới mua."Hai người họ rẽ sang đi thang máy, Hứa Lộc đợi năm giây, đứng dậy bám theo, giả vờ là một nhân viên bình thường tan làm cùng đợi thang máy với họ.Thang máy từ trên xuống, cửa mở.Lương Văn Khiêm và Trịnh Doanh Doanh lên trước, Hứa Lộc đi theo phía sau, vừa ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy ánh mắt Lục Kiệm Minh trong thang máy nhìn sang.Hứa Lộc: "..."Lục Kiệm Minh tan làm cũng hơi sững người, nhưng thấy cô đi theo sau Lương Văn Khiêm, nhớ đến câu "Anh ta quá đẹp trai, cô nhịn không được" có thẩm mỹ đáng ngờ của cô, ánh mắt lạnh đi vài phần, hỏi: "Cô làm gì ở đây?"Sao lại trùng hợp như vậy, Hứa Lộc cười gượng: "Nhà vệ sinh nữ trên lầu đông người, tôi xuống dưới đi vệ sinh."Lục Kiệm Minh bán tín bán nghi, một tay đút túi, một tay xách túi, nhắc nhở cô: "Đây là thang máy đi xuống."Cô đương nhiên biết... Hứa Lộc không dám ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt lướt qua túi máy tính trong tay anh, chợt nảy ra một ý, cung kính nói: "Tôi biết, tôi cố ý đến giúp anh xách túi, đưa anh xuống lầu."Vừa nói, đưa hai tay ra, tư thế đón túi.Lục Kiệm Minh cảnh giác lùi về sau nửa bước. Từ khi cô thực tập đến nay, anh chưa thấy cô làm việc gì bình thường cả.Hứa Lộc sợ anh từ chối, bắp chân duỗi thẳng, tư thế đứng cố gắng cung kính, lại nháy mắt với anh, ra hiệu: Mau đưa cho tôi đi.Trước mặt Lương Văn Khiêm và trợ lý của anh ta, Lục Kiệm Minh không muốn dây dưa với cô, nhìn vào đôi mắt chớp chớp của cô, càng thêm đau đầu, chỉ có thể nhét túi cho cô, bảo cô đứng sang một bên, mắt không thấy lòng không phiền.Hứa Lộc đạt được mục đích, làm cô bé xách túi cũng vui lên, vẫy tay với Trịnh Doanh Doanh nhìn sang.Hôm nay Lục Kiệm Minh tự lái xe, bốn người cùng đi thang máy xuống bãi đậu xe dưới tầng hầm.Khu vực đậu xe của quản lý cấp cao ở ngay gần đó, xe của Lương Văn Khiêm cách xe của Lục Kiệm Minh không xa, Hứa Lộc hơi thất vọng, có cô và Lục Kiệm Minh hai bóng đèn to tướng ở đây, Lương Văn Khiêm và Trịnh Doanh Doanh chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.Quả nhiên, Lương Văn Khiêm đặt đồ xuống, cảm ơn Trịnh Doanh Doanh rồi chuẩn bị đi, chỉ là trước khi đi, dặn dò một câu: "Chuyện đi công tác mấy hôm nữa, cô sắp xếp cho tốt."Trịnh Doanh Doanh giọng nói ngọt ngào đáp lại.Hứa Lộc vẫn luôn vểnh tai lên nghe, nghe xong mắt mở to.Lục Kiệm Minh tìm thấy xe của mình, quay người đòi túi: "Hôm nay nịnh nọt cái gì?"Hứa Lộc đưa túi cho anh, bám vào cửa xe anh, tha thiết hỏi: "Lục tổng, mấy hôm nay anh có đi công tác không?"Hóa ra là đợi anh ở đây, Lục Kiệm Minh đưa tay đóng cửa xe: "Liên quan gì đến cô?"Hứa Lộc nắm chặt không buông: "Anh xem tôi có thể đi không?"Cô nắm chặt cửa, Lục Kiệm Minh sợ làm cô bị thương, không dám mạnh tay, chỉ có thể dọa cô: "Buông ra, làm xước một chiếc xe của tôi rồi, còn muốn làm xước chiếc thứ hai?"Hôm nay anh lái chiếc Wraith, Hứa Lộc không nhận ra, nhớ đến chiếc Bugatti chục triệu, chỉ có thể buông tay, biết tiến biết lùi mà bày tỏ lòng trung thành: "Lục tổng, anh dẫn tôi đi công tác, tôi có thể đặt cơm, xách túi, chăm sóc sinh hoạt thường ngày của anh khi đi công tác."Lục Kiệm Minh không chút lưu tình đóng cửa, và tặng cô ba chữ: "Không cần."Lời tác giả: Trử Hân: Khá biết cách học hỏi và vận dụng linh hoạt.
Editor: Minse
Nguồn: Tấn Giang

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Theo Tình Tình Chạy, Chạy Tình Tình Theo

Số ký tự: 0