Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức
Giá họa
Bách Hương Mật
2024-08-26 11:24:45
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đêm Tỏa Sáng, trên thực tế cũng là đêm cuồn cuộn sóng ngầm, Đường Ninh lần nữa bóp chết hoàn toàn mục đích chèn ép cô của Thiên Nghệ, không chỉ có như thế, ở trên bữa tiệc khởi động của thủ đô, một lần nữa cô lại là người vô cùng nổi bật, vốn cô không phải là tiêu điểm chú ý, nhưng, bởi vì Mặc Đình, còn có biểu hiện ung dung không vội của chính cô, để lại ấn tượng khắc sâu với tất cả mọi người, trong đó không thiếu tiên phong giới thời trang, bao gồm cả tổng giám đốc Thời Đại Ngôi Sao đã từng ném cành ô liu với cô.
Đường Ninh...
Một người mẫu đã từng nhiều lần được Thời Đại Ngôi Sao mời chào, một người mẫu từng bị Tinh Hoàng phong sát ba năm trước đây, ba năm sau tuyên bố tái xuất, trên đường bị tính kế chèn ép, nhưng, cô vẫn như cũ chậm rãi đi tới ngày hôm nay, còn có may mắn chụp ảnh chung với tổng giám đốc Hải Thụy - Mặc Đình...
Đối với điều này, tổng giám đốc Thời Đại Ngôi Sao, trước khi buổi lễ khởi động kết thúc, đi đến trước mặt Hàn Vũ Phàm nói: "Tôi mời chào Đường Ninh ba năm, cô ấy không hề lay chuyển, nhưng nhìn hành vi của Thiên Nghệ đối với cô ấy bây giờ, tôi cảm thấy tôi cần phải cố gắng lần nữa."
Hàn Vũ Phàm nhìn đối phương, người đàn ông cao lớn uy vũ, vốn anh ta muốn nói đây là chuyện nội bộ của Thiên Nghệ bọn họ, nhưng là, nghĩ đến Đường Ninh ở Thiên Nghệ nhiều năm như vậy, không chỉ khăng khăng một mực với anh ta, còn bỏ qua nhiều cơ hội như vậy, khóe miệng Hàn Vũ Phàm hơi nhếch lên, nhưng không còn gì để nói.
"Đến lúc đó... anh đừng hối hận."
Hàn Vũ Phàm im lặng, bởi vì đối phương là công ty quản lý có thực lực hùng hậu hơn anh ta, nhưng cùng lúc, anh ta cũng tâm hoảng ý loạn, bởi vì anh ta chưa hề nghĩ tới có một ngày Đường Ninh sẽ thật sự rời khỏi Thiên Nghệ.
Vốn đến bây giờ, anh ta vẫn đang hưởng thụ hư vinh, vừa dan díu với Mặc Vũ Nhu, vừa lợi dụng Đường Ninh, nhưng trước nay chưa từng suy nghĩ Đường Ninh vốn là một viên ngọc thô, sự ẩn nhẫn của cô, sự nỗ lực của cô, cô đã từng móc tim móc phổi, cũng sẽ có một ngày kết thúc.
"Vũ Phàm, không phải em mềm lòng đấy chứ?" Hàn Nhược Tuyết gặp em trai im lặng, hừ một tiếng.
"Sao lại thế được." Hàn Vũ Phàm ôm Mặc Vũ Nhu, mạnh miệng đáp, thế nhưng trong lòng khủng hoảng, dần dần có kẽ nứt...
Đêm Tỏa Sáng, ánh đèn lấp lánh, ăn uống linh đình, mà khoảng cách giữa anh ta và Đường Ninh, đã không chỉ là cách mấy hàng ghế.
...
Sau nghi thức khởi động, chủ biên Trendy Queen dẫn dắt cho Đường Ninh đủ mọi tài nguyên thời trang, không ngừng dẫn cô đi gặp khách khứa, lúc hai người bắt chuyện, cũng không nhịn được tò mò: "Người đại diện của cô đâu? Có thể cho tôi nói chuyện với anh ta được không, tôi cảm thấy, nói chuyện phiếm với anh ta rất hợp duyên."
Đường Ninh nghe Lâm Vĩ Sâm nói vậy, nháy mắt kinh ngạc, cho nên ánh mắt cô theo bản năng nhìn về phía đại sảnh bữa tiệc, tìm kiếm bóng dáng Mặc Đình, cuối cùng, nhìn thấy anh đang chạm cốc với những doanh nhân thành công, ánh mắt hai người chạm vào nhau, Mặc Đình đầy sủng ái nhìn cô.
Ý như đang hỏi: "Sao vậy?"
Đường Ninh nhanh chóng lắc đầu, hai vợ chồng tâm ý tương thông: "Chỉ là muốn nhìn xem anh ở đâu thôi."
Khóe môi Mặc Đình cong lên thành độ cong đẹp mắt, sau đó, di chuyển tầm mắt của mình, tiếp lấy nói chuyện phiếm với người bên cạnh.
Đường Ninh thu tầm mắt lại, sau đó trả lời chủ biên Trendy Queen: "Người đó ở nước ngoài, lần tiếp theo, nhất định sẽ giới thiệu cho hai người quen nhau."
"Được, vậy tôi rửa mắt chờ đợi..."
Anh ấy đang ở ngay đây thôi, Đường Ninh không nhịn nói ở trong lòng, có điều, tổng giám đốc giải trí Hải Thụy đang làm trợ lý cho cô, nói lời này ra ngoài, sẽ không có ai tin.
Đám người Hàn Nhược Tuyết, từ đầu đến cuối đều ngồi trong góc nhìn Đường Ninh, bởi vì nguyên nhân Đường Ninh, mấy người bọn họ đi đến đâu, chỉ cần có người vừa nghe thấy bọn họ là người của giải trí Thiên Nghệ, tất cả đều lộ ra vẻ mặt, chính là các người à, cái công ty ngu ngốc chèn ép nghệ sĩ của mình.
Nhìn thấy Đường Ninh được cả hội trường chú ý, bây giờ có lẽ đã hối hận đến phát điên...
Hai chị em Hàn Vũ Phàm không còn mặt mũi gì tiếp tục ở lại, nhưng, điều này làm hại Mặc Vũ Nhu mất đi rất nhiều cơ hội kết bạn .
"Em muốn đi nhà vệ sinh." Mặc Vũ Nhu muốn thoát khỏi sự khống chế của hai chị em này, bởi vì cô ta và Lý tiên sinh kia, đã âm thầm mắt đưa mày lại nhiều lần.
"Đi thôi." Hàn Vũ Phàm không không hề nghi ngờ người bên gối chút nào.
Mặc Vũ Nhu cúi đầu đứng dậy, nhưng khi đi lướt qua Lý tiên sinh, lại cố ý dùng mu bàn tay chạm khẽ vào bàn tay của đối phương, hai người trước sau đi vào nhà vệ sinh, sau đó, trong nhà vệ sinh nữ, phát ra từng tiếng thở dốc mập mờ...
"Sau lễ trao giải bình chọn người mẫu hàng năm, tôi muốn rời khỏi giải trí Thiên Nghệ, tôi muốn vào Thế Kỷ Sáng Nghệ."
Mặc Vũ Nhu trong quá trình làm việc, đưa ra bảng giá với đối phương, bởi vì cô ta rất rõ ràng, vào lúc này, cảnh giác và phòng bị của người đàn ông sẽ xuống đến thấp nhất.
"Có thể." Người đàn ông ở sau lưng cô ta nói: “Nhưng, cô nỡ bỏ được cậu bạn trai của cô sao?"
"Anh ta vốn chỉ là bàn đạp để tôi giẫm ở dưới chân."
"Ha ha, đủ hung ác..."
Hai người ở trong nhà vệ sinh tròn nửa tiếng mới chuẩn bị ra ngoài, giờ phút này Hàn Vũ Phàm và Hàn Nhược Tuyết đang trò chuyện với khách khứa, không chú ý tới cô ta, Mặc Vũ Nhu không vội đi tới, chỉ một mình ngồi ở một bên, nhìn động tĩnh của buổi tiệc.
Sau đêm Tỏa Sáng, giá trị bản thân Đường Ninh khẳng định sẽ tăng lên gấp bội, nhưng, từ đầu đến cuối cô ta không hề có nổi giải thưởng nào có sức nặng, hơn nữa, Thời Đại Ngôi Sao rất ưng Đường Ninh, nếu như cô ta có thể đi vào Thế Kỷ Sáng Nghệ, như vậy tài nguyên đạt được, vẫn phong phú hơn Đường Ninh.
Đến lúc đó...
Cô ta nhất định phải khiến cho Đường Ninh nếm thử, tư vị nhục nhã bị giẫm đạp.
Hàn Nhược Tuyết nhìn thấy Mặc Vũ Nhu yên tĩnh, cầm ly rượu vang trở lại bên cạnh cô ta, giọng điệu hơi kinh ngạc: "Em vốn không phải người ngoan ngoãn như vậy mà? Đang suy nghĩ gì đấy?"
"Đường Ninh chiếm hết tiêu đề rồi, em hơn được sao?" Mặc Vũ Nhu cười hỏi lại.
"Chị đã liên hệ xong với chó ăn, đưa cô ta thành tiêu đề rồi, chị thật sự tò mò khi Mặc Đình thấy những tin tức này, sẽ có phản ứng như thế nào." Hàn Nhược Tuyết nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu, hai mắt không hề rời khỏi Đường Ninh một giây nào.
Nhưng mà...
Khẳng định Hàn Nhược Tuyết không thể ngờ, sở dĩ Mặc Đình có thể duy trì điệu thấp, có liên quan rất lớn đến việc anh khống chế mạng lưới thông tin, cho nên, Hàn Nhược Tuyết gọi điện thoại, bên Mặc Đình, cũng đồng thời nhận được đoạn ghi âm điện thoại liên quan tới Hàn Nhược Tuyết.
Đối phương hỏi Lục Triệt, nên xử lý như thế nào.
Việc liên quan đến Đường Ninh, Lục Triệt không dám tự mình làm chủ, cho nên bước nhanh đến trước mặt Mặc Đình, ghé sát vào tai anh thấp giọng hỏi.
Mặc Đình im lặng mấy giây, sau đó nói xin lỗi với khách quý bên cạnh, cùng Lục Triệt vào phòng nghỉ dành cho khách quý, mới nghe đoạn ghi âm do bên truyền thông nổi tiếng gửi đến.
"Tôi là Đường Ninh, trong buổi tiệc Tỏa Sáng, tôi và tổng giám đốc giải trí Hải Thụy có một tấm ảnh thân mật, anh giúp ta xào xáo, viết ra tiêu đề mập mờ một chút... Tôi muốn trang đầu đề ngày mai, bất kể là chào giá bao nhiêu, tôi cũng trả được!"
Đêm Tỏa Sáng, trên thực tế cũng là đêm cuồn cuộn sóng ngầm, Đường Ninh lần nữa bóp chết hoàn toàn mục đích chèn ép cô của Thiên Nghệ, không chỉ có như thế, ở trên bữa tiệc khởi động của thủ đô, một lần nữa cô lại là người vô cùng nổi bật, vốn cô không phải là tiêu điểm chú ý, nhưng, bởi vì Mặc Đình, còn có biểu hiện ung dung không vội của chính cô, để lại ấn tượng khắc sâu với tất cả mọi người, trong đó không thiếu tiên phong giới thời trang, bao gồm cả tổng giám đốc Thời Đại Ngôi Sao đã từng ném cành ô liu với cô.
Đường Ninh...
Một người mẫu đã từng nhiều lần được Thời Đại Ngôi Sao mời chào, một người mẫu từng bị Tinh Hoàng phong sát ba năm trước đây, ba năm sau tuyên bố tái xuất, trên đường bị tính kế chèn ép, nhưng, cô vẫn như cũ chậm rãi đi tới ngày hôm nay, còn có may mắn chụp ảnh chung với tổng giám đốc Hải Thụy - Mặc Đình...
Đối với điều này, tổng giám đốc Thời Đại Ngôi Sao, trước khi buổi lễ khởi động kết thúc, đi đến trước mặt Hàn Vũ Phàm nói: "Tôi mời chào Đường Ninh ba năm, cô ấy không hề lay chuyển, nhưng nhìn hành vi của Thiên Nghệ đối với cô ấy bây giờ, tôi cảm thấy tôi cần phải cố gắng lần nữa."
Hàn Vũ Phàm nhìn đối phương, người đàn ông cao lớn uy vũ, vốn anh ta muốn nói đây là chuyện nội bộ của Thiên Nghệ bọn họ, nhưng là, nghĩ đến Đường Ninh ở Thiên Nghệ nhiều năm như vậy, không chỉ khăng khăng một mực với anh ta, còn bỏ qua nhiều cơ hội như vậy, khóe miệng Hàn Vũ Phàm hơi nhếch lên, nhưng không còn gì để nói.
"Đến lúc đó... anh đừng hối hận."
Hàn Vũ Phàm im lặng, bởi vì đối phương là công ty quản lý có thực lực hùng hậu hơn anh ta, nhưng cùng lúc, anh ta cũng tâm hoảng ý loạn, bởi vì anh ta chưa hề nghĩ tới có một ngày Đường Ninh sẽ thật sự rời khỏi Thiên Nghệ.
Vốn đến bây giờ, anh ta vẫn đang hưởng thụ hư vinh, vừa dan díu với Mặc Vũ Nhu, vừa lợi dụng Đường Ninh, nhưng trước nay chưa từng suy nghĩ Đường Ninh vốn là một viên ngọc thô, sự ẩn nhẫn của cô, sự nỗ lực của cô, cô đã từng móc tim móc phổi, cũng sẽ có một ngày kết thúc.
"Vũ Phàm, không phải em mềm lòng đấy chứ?" Hàn Nhược Tuyết gặp em trai im lặng, hừ một tiếng.
"Sao lại thế được." Hàn Vũ Phàm ôm Mặc Vũ Nhu, mạnh miệng đáp, thế nhưng trong lòng khủng hoảng, dần dần có kẽ nứt...
Đêm Tỏa Sáng, ánh đèn lấp lánh, ăn uống linh đình, mà khoảng cách giữa anh ta và Đường Ninh, đã không chỉ là cách mấy hàng ghế.
...
Sau nghi thức khởi động, chủ biên Trendy Queen dẫn dắt cho Đường Ninh đủ mọi tài nguyên thời trang, không ngừng dẫn cô đi gặp khách khứa, lúc hai người bắt chuyện, cũng không nhịn được tò mò: "Người đại diện của cô đâu? Có thể cho tôi nói chuyện với anh ta được không, tôi cảm thấy, nói chuyện phiếm với anh ta rất hợp duyên."
Đường Ninh nghe Lâm Vĩ Sâm nói vậy, nháy mắt kinh ngạc, cho nên ánh mắt cô theo bản năng nhìn về phía đại sảnh bữa tiệc, tìm kiếm bóng dáng Mặc Đình, cuối cùng, nhìn thấy anh đang chạm cốc với những doanh nhân thành công, ánh mắt hai người chạm vào nhau, Mặc Đình đầy sủng ái nhìn cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ý như đang hỏi: "Sao vậy?"
Đường Ninh nhanh chóng lắc đầu, hai vợ chồng tâm ý tương thông: "Chỉ là muốn nhìn xem anh ở đâu thôi."
Khóe môi Mặc Đình cong lên thành độ cong đẹp mắt, sau đó, di chuyển tầm mắt của mình, tiếp lấy nói chuyện phiếm với người bên cạnh.
Đường Ninh thu tầm mắt lại, sau đó trả lời chủ biên Trendy Queen: "Người đó ở nước ngoài, lần tiếp theo, nhất định sẽ giới thiệu cho hai người quen nhau."
"Được, vậy tôi rửa mắt chờ đợi..."
Anh ấy đang ở ngay đây thôi, Đường Ninh không nhịn nói ở trong lòng, có điều, tổng giám đốc giải trí Hải Thụy đang làm trợ lý cho cô, nói lời này ra ngoài, sẽ không có ai tin.
Đám người Hàn Nhược Tuyết, từ đầu đến cuối đều ngồi trong góc nhìn Đường Ninh, bởi vì nguyên nhân Đường Ninh, mấy người bọn họ đi đến đâu, chỉ cần có người vừa nghe thấy bọn họ là người của giải trí Thiên Nghệ, tất cả đều lộ ra vẻ mặt, chính là các người à, cái công ty ngu ngốc chèn ép nghệ sĩ của mình.
Nhìn thấy Đường Ninh được cả hội trường chú ý, bây giờ có lẽ đã hối hận đến phát điên...
Hai chị em Hàn Vũ Phàm không còn mặt mũi gì tiếp tục ở lại, nhưng, điều này làm hại Mặc Vũ Nhu mất đi rất nhiều cơ hội kết bạn .
"Em muốn đi nhà vệ sinh." Mặc Vũ Nhu muốn thoát khỏi sự khống chế của hai chị em này, bởi vì cô ta và Lý tiên sinh kia, đã âm thầm mắt đưa mày lại nhiều lần.
"Đi thôi." Hàn Vũ Phàm không không hề nghi ngờ người bên gối chút nào.
Mặc Vũ Nhu cúi đầu đứng dậy, nhưng khi đi lướt qua Lý tiên sinh, lại cố ý dùng mu bàn tay chạm khẽ vào bàn tay của đối phương, hai người trước sau đi vào nhà vệ sinh, sau đó, trong nhà vệ sinh nữ, phát ra từng tiếng thở dốc mập mờ...
"Sau lễ trao giải bình chọn người mẫu hàng năm, tôi muốn rời khỏi giải trí Thiên Nghệ, tôi muốn vào Thế Kỷ Sáng Nghệ."
Mặc Vũ Nhu trong quá trình làm việc, đưa ra bảng giá với đối phương, bởi vì cô ta rất rõ ràng, vào lúc này, cảnh giác và phòng bị của người đàn ông sẽ xuống đến thấp nhất.
"Có thể." Người đàn ông ở sau lưng cô ta nói: “Nhưng, cô nỡ bỏ được cậu bạn trai của cô sao?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Anh ta vốn chỉ là bàn đạp để tôi giẫm ở dưới chân."
"Ha ha, đủ hung ác..."
Hai người ở trong nhà vệ sinh tròn nửa tiếng mới chuẩn bị ra ngoài, giờ phút này Hàn Vũ Phàm và Hàn Nhược Tuyết đang trò chuyện với khách khứa, không chú ý tới cô ta, Mặc Vũ Nhu không vội đi tới, chỉ một mình ngồi ở một bên, nhìn động tĩnh của buổi tiệc.
Sau đêm Tỏa Sáng, giá trị bản thân Đường Ninh khẳng định sẽ tăng lên gấp bội, nhưng, từ đầu đến cuối cô ta không hề có nổi giải thưởng nào có sức nặng, hơn nữa, Thời Đại Ngôi Sao rất ưng Đường Ninh, nếu như cô ta có thể đi vào Thế Kỷ Sáng Nghệ, như vậy tài nguyên đạt được, vẫn phong phú hơn Đường Ninh.
Đến lúc đó...
Cô ta nhất định phải khiến cho Đường Ninh nếm thử, tư vị nhục nhã bị giẫm đạp.
Hàn Nhược Tuyết nhìn thấy Mặc Vũ Nhu yên tĩnh, cầm ly rượu vang trở lại bên cạnh cô ta, giọng điệu hơi kinh ngạc: "Em vốn không phải người ngoan ngoãn như vậy mà? Đang suy nghĩ gì đấy?"
"Đường Ninh chiếm hết tiêu đề rồi, em hơn được sao?" Mặc Vũ Nhu cười hỏi lại.
"Chị đã liên hệ xong với chó ăn, đưa cô ta thành tiêu đề rồi, chị thật sự tò mò khi Mặc Đình thấy những tin tức này, sẽ có phản ứng như thế nào." Hàn Nhược Tuyết nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu, hai mắt không hề rời khỏi Đường Ninh một giây nào.
Nhưng mà...
Khẳng định Hàn Nhược Tuyết không thể ngờ, sở dĩ Mặc Đình có thể duy trì điệu thấp, có liên quan rất lớn đến việc anh khống chế mạng lưới thông tin, cho nên, Hàn Nhược Tuyết gọi điện thoại, bên Mặc Đình, cũng đồng thời nhận được đoạn ghi âm điện thoại liên quan tới Hàn Nhược Tuyết.
Đối phương hỏi Lục Triệt, nên xử lý như thế nào.
Việc liên quan đến Đường Ninh, Lục Triệt không dám tự mình làm chủ, cho nên bước nhanh đến trước mặt Mặc Đình, ghé sát vào tai anh thấp giọng hỏi.
Mặc Đình im lặng mấy giây, sau đó nói xin lỗi với khách quý bên cạnh, cùng Lục Triệt vào phòng nghỉ dành cho khách quý, mới nghe đoạn ghi âm do bên truyền thông nổi tiếng gửi đến.
"Tôi là Đường Ninh, trong buổi tiệc Tỏa Sáng, tôi và tổng giám đốc giải trí Hải Thụy có một tấm ảnh thân mật, anh giúp ta xào xáo, viết ra tiêu đề mập mờ một chút... Tôi muốn trang đầu đề ngày mai, bất kể là chào giá bao nhiêu, tôi cũng trả được!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro