Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Lánh mưu ra tay

Bách Hương Mật

2024-08-26 11:24:45

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Cô ta không lăn lộn nổi ở nước Mỹ, dĩ nhiên muốn mượn em Đông Sơn tái khởi, mà trên người em lại khơi dậy chinh phục dục vọng của cô ta, cô ta rất khiến em phải thần phục...” Mặc Đình chăm chú nhìn Đường Ninh, phân tích tâm lý Hàn Nhược Tuyết: “Đương nhiên, bây giờ em muốn thoát khỏi cô ta cũng không phải là việc khó gì.”

Đường Ninh cười khẽ một tiếng, dĩ nhiên là đã tính trước, chị Long quan sát nét mặt của cô, liền biết chút chuyện nhỏ này, khẳng định không làm khó được cô, thoáng an tâm.

Kế hoạch của Đường Ninh, là đến cuộc bình chọn người mẫu Niên Độ Thập Giai, như vậy trong lúc đó, chắc chắn sẽ có biến cố, tin rằng cô đã sớm có suy nghĩ của mình, cho nên điều chị Long cần làm cho cô, chính là an ủi Lâm Vi.

Sau khi chị Long đi, vợ chồng hai người cùng nhau vào phòng ngủ thay đồ mặc ở nhà, Mặc Đình ôm Đường Ninh đứng trước gương to, dùng giọng nói mang theo từ tính hỏi bên tai cô: “Vẫn chưa có ý định rời khỏi Thiên Nghệ?”

“Vẫn chưa đến lúc...” Ngay cả lật đổ Mặc Vũ Nhu cũng còn thiếu một bước cuối cùng, cô sẽ không liền dễ dàng buông tha hai người đó như vậy.

“Nhưng, mục tiêu kế tiếp, hẳn là đã xác định.” Mặc Đình biết Đường Ninh không thích một bước lên trời, cho nên, không bảo cô cô ký kết với Hải Thụy: “Bây giờ em có nhân khí và độ hot, mục tiêu kế tiếp chính là...”

“Em cần phải có giải thưởng có sức nặng.” Đường Ninh nhẹ giọng trả lời, cô quá rõ ràng mục tiêu của mình, cũng quá rõ ngành giải trí là một đầm nước sâu, độ hot hôm nay còn có thể miễn cưỡng duy trì, thế nhưng ngày mai không biết sẽ bị Tiểu Hoa Tiểu Đán nhà ai cướp đi, mà giải thưởng có giá trị, là củng cố địa vị căn bản của cô: “Nhưng, Đình... em đã hai mươi sáu tuổi, không có khả năng giống như khi mười bảy tuổi, tham gia cuộc thi người mẫu, mà những giải thưởng em đạt được lúc trước, sau khi bị Tinh Hoàng phong sát, đã không có giá trị gì... Lúc quá quyết tuyệt, chặt đứt đường lui của mình.”

Lúc trước vì Hàn Vũ Phàm, cô thật sự dốc hết toàn lực...

Một người mẫu có được mấy năm tốt nhất, mấy năm huy hoàng nhất, cô vô tư cho Hàn Vũ Phàm, nhưng cuối cùng lại nhận được cái gì đây?

Nhưng, Đường Ninh không hối hận, dù sao cũng là con đường tự mình lựa chọn, có điều bây giờ phải hứng chịu hậu quả của việc lúc trước vờ ngớ ngẩn.

Mặc Đình nghe xong, nhịn không được có chút đau lòng, nếu như anh gặp Đường Ninh sớm một chút, có phải cô sẽ không phải qua nhiều thống khổ như vậy hay không? Cho nên, anh hôn cổ Đường Ninh, thấp giọng trấn an: “Không sao... Không thể dự thi cũng không sao, vậy coi như làm gương mặt đại diện, trình diễn, chụp tạp chí, anh giúp em... Chúng ta lợi dụng được sự nổi tiếng, dù sao trong giới mới là chiến trường chân chính, bà xã, không tạo cho mình áp lực quá lớn...”

Đường Ninh thở sâu, quay người ôm eo Mặc Đình, chui vào lồng ngực anh cảm thán: “Yên tâm đi, có anh làm chỗ dựa của em, em sẽ không dễ dàng bị phá hủy.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặc Đình hít sâu, ôm lấy Đường Ninh quay về, trở lại phòng ngủ, anh đặt cô lên giường, đè lên người cô: “Anh cảm thấy, cách duy nhất có thể khiến em quên quá khứ, chính là... Dùng sức yêu em.”

Đường Ninh nghe xong, vành tai đỏ lên, hiểu anh đây là một câu hai nghĩa: “Chưa ăn cơm đâu, làm việc cả một ngày, còn có sức sao?”

“Chứng minh là có thể biết ngay...” Nói xong, nụ hôn của Mặc Đình hôn rơi xuống...

...

Bởi vì Đường Ninh nổi tiếng, Mặc Vũ Nhu thành chuột chạy qua đường bị người người hắt hủi, cho nên tiệc ăn mừng của Thiên Nghệ, Hàn Vũ Phàm sẽ không để cho cô ta tham gia, vừa khéo cô ta sẽ có cơ hội gặp mặt ban giám khảo. Việc điều tra ban giám khảo là trợ lý của Mặc Vũ Nhu giấu Thiên Nghệ tiến hành, tổng cộng có bảy người, trong đó ba nữ, bốn nam. Mặc Vũ Nhu thẳng tay loại bỏ ba người nữ, sau đó đặt ánh mắt lên một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi n, bởi vì lúc trước ông ta từng có lịch sử khá đen, chỉ là nhiều lần được giấu đi.

“Vũ Nhu...” trợ lý của Mặc Vũ Nhu, nhìn thấy cô ta cầm ảnh chụp người đàn ông hân kia, kinh hồn táng đảm: “Cô...”

“Vưu Lâm, anh đi hỏi thăm xem, lúc nào tôi có cơ hội được gặp giám khảo này.”

“Vũ Nhu...”

“Tôi biết anh đang suy nghĩ gì, nếu như tôi không bước một bước này, tôi vẫn sẽ mất Hàn Vũ Phàm, không chỉ như thế, tôi sẽ không còn gì cả.” Mặc Vũ Nhu nhẫn tâm nói, bây giờ cả thủ đô, đã không còn đất dung thân cho cô ta, nếu như cô ta còn không biết cách tìm những đường ra khác cho mình, cuối cùng không biết sẽ bị Đường Ninh giẫm đạp thành gì: “Tôi nhất định nằm trong mười người mẫu tốt nhất, bất kể phải trả cái giá lớn cỡ nào!”

Trợ lý của Mặc Vũ Nhu cũng hết cách, chỉ có thể lấy điện thoại di động ra, đứng sang một bên cung kính gọi điện thoại cho đối phương, ban đầu, đối phương không để ý đến anh ta, nhưng, khi Vưu Lâm gọi ba cuộc, rốt cục đối phương cũng nhận.

Trợ lý biểu đạt đơn giản ý mình, mà dĩ nhiên đối phương cũng hiểu rõ ý đồ của bọn họ, cuối cùng, đối phương yêu cầu chủ động nói chuyện với Mặc Vũ Nhu.

“Vũ Nhu...”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặc Vũ Nhu đưa tay nhận lấy, sau đó nở nụ cười: “Lý tiên sinh.” Chỉ vì đối phương là nhà nghệ thuật có danh vọng rất cao, cho nên cô ta phải nhún nhường.

“Cô chính là Vũ Nhu đúng không? Tôi đã xem khả năng của cô, thật ra... cô thật sự không tệ, nhưng cô cũng biết, gần đây thanh danh của cô không được tốt... Hay là, bảy giờ tối ngày mai, cô đến khách sạn Cánh Buồm Đỏ, chúng ta nói chuyện được không?”

Trong lòng Mặc Vũ Nhu căng thẳng, sau đó cắn răng khẽ gật đầu: “Được, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ.”

“Vũ Nhu... Đây chính là kết quả cô muốn sao? Cô còn đang mang thai, lão già kia thật sự không phải người...”

“Tôi còn có đường khác để đi sao?” Mặc Vũ Nhu ngẩng đầu hỏi trợ lý: “Đường Ninh hại tôi thảm như vậy, một đường lui cũng không chừa cho tôi, tôi nhất quyết sẽ không thể cô ta thành công, muốn khiến Mặc Vũ Nhu tôi nhận thua, cô ta nằm mơ giữa ban ngày!”

Trợ lý bất đắc dĩ, chỉ có thể cắn răng: “Như vậy ngày mai, tôi giúp cô chụp ảnh làm bằng chứng, tránh cho lão già kia ăn xong liền phủi mông đi.”

Hàn Vũ Phàm tuyệt đối không đoán được, Mặc Vũ Nhu lại đưa ra quyết định bẩn thỉu này, anh ta ở bên ngoài liều sống liều chết, kết quả là, vẫn không thể thỏa mãn trái tim hư vinh của Mặc Vũ Nhu, đương nhiên, đây đều là báo ứng, anh ta phản bội Đường Ninh thế nào, Mặc Vũ Nhu cũng sẽ phản bội anh ta như thế.

Sáng sớm hôm sau, Hàn Nhược Tuyết đã xử lý xong hợp đồng bên nước Mỹ, về tới thủ đô, Hàn Vũ Phàm một mình đến sân bay đón cô ta, mà cô ta vừa vào nhà trọ của Hàn Vũ Phàm, liền hỏi địa chỉ hiện tại của Đường Ninh.

“Chị... mấy ngày nay tâm trạng Vũ Nhu không tốt, chị đừng kích thích cô ấy, nói nhỏ chút.”

“Là bản thân cô ta kém cỏi, không thể trách người khác được.” Hàn Nhược Tuyết hừ lạnh nói.

“Đường Ninh ở Khải Duyệt Đế Cảnh.” Hàn Vũ Phàm không nhịn được đáp.

“Sao cô ta lại ở nơi tốt như vậy? Vậy ngày mai, chị chuyển đến chỗ cô ta, thuận tiện cho công việc.” Hàn Nhược Tuyết không có ý định ở nhà của Hàn Vũ Phàm, cũng không muốn nhìn thấy Mặc Vũ Nhu.

Nhưng hình như, Khải Duyệt Đế Cảnh không phải nơi loại người như cô ta có thể ở nổi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Số ký tự: 0