Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Xoay chuyển

Bách Hương Mật

2024-08-26 11:24:45

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mặc Đình sai người chuẩn bị rất nhiều lễ phục, đồng thời tự mình thay cô chọn một bộ váy bó cúp ngực màu trắng, in hoa, tượng trưng cho thủy mặc kinh điển phương đông, bởi vì mang theo sắc thái phương đông đậm đà, cho nên, mặc trên người Đường Ninh, khí chất mỹ nhân cổ điển phương đông, được làm nổi bật lên, lại thêm Đường Ninh có vòng eo nhỏ chưa đầy một vòng tay, chân dài thẳng tắp trắng nõn... Sự mềm mại của cô, phong thái của cô, trong giây phút này, như mùi thơm lan ra trong không khí.

Mặc Đình đứng ở phía sau Đường Ninh, dán chặt lồng ngực mình vào tấm lưng của Đường Ninh, hai tay ôm eo nhỏ của cô, không nỡ buông tay: "Em tựa như là một tác phẩm nghệ thuật."

"Đó là bởi vì ánh mắt của anh tốt." Đường Ninh tán thưởng, cô thật sự không biết, Mặc Đình có thể làm đến tình trạng này, biết Secret muốn quay trào lưu phương đông, cũng biết người Secret nhục nhã cô là người mới, cho nên, Mặc Đình cố ý chọn bộ váy như thế này, chính là muốn để Secret nhìn xem, không chọn Đường Ninh, là tổn thất lớn cỡ nào.

"Tại sao em lại muốn làm người mẫu, thật sự muốn giấu em đi." Mặc Đình đặt cằm ở trên vai Đường Ninh phàn nàn.

"Vậy sao anh không nói, ngay cả Hàn Nhược Tuyết nhìn thấy anh cũng phải điên cuồng đi?" Đường Ninh lập tức phản kích nói, sau đó, rồi mỉm cười: “Yên tâm đi, chẳng phải chỉ có chúng ta mới có thể chạm vào đối phương sao?"

"Đúng thế." Nói xong, Mặc Đình quay người Đường Ninh lại, hôn lên môi của cô, hai người ở ngay trước tấm gương to, lửa nóng triền miên, thậm chí Đường Ninh có thể xuyên qua tấm gương nhìn thấy biểu cảm của mình là gì, nụ hôn của Mặc Đình, thật sự khiến người ta hưởng thụ, hơn nữa, bất kể là triền miên, hay là lửa nóng, môi của anh, chỉ dành riêng cho cô, nếu có những người phụ nữ khác từng hôn Mặc Đình, trong nội tâm cô, nghĩ thôi đã không thấy thoải mái.

"Được rồi, em sắp đến muộn mất." Đường Ninh đỏ mặt đẩy Mặc Đình ra.

"Sau khi về nhà, phải đền bù cho anh gấp bội." Mặc Đình dịu dàng buông cô ra.

Đường Ninh gật đầu, hôn lên vành tai của Mặc Đình: "Anh muốn đền bù gì, cũng có thể..."

Thời gian của buổi triển lãm là vào bảy giờ tối, ở một công viên bị bỏ hoang ở nước Mỹ, khi Đường Ninh đến, không tính là muộn nhưng cũng không tính là sớm, bởi vì khi cô lấy thư mời ra, trong khu triển lãm, đã tụ tập rất nhiều người nổi tiếng, đương nhiên cũng bao gồm cả ân sư của cô, nữ sĩ Bertha.

Tất cả mọi người đều ganh đua sắc đẹp, nhưng phần lớn theo phong cách phương tây, chỉ có Đường Ninh, bộ váy mang phong cách phương đông, lập tức hấp dẫn rất sự chú ý của rất nhiều người, bao gồm cả... Người phụ trách Secret ban ngày mới gạt bỏ cô, Minna.

Chỉ gặp thấy bà ta cầm ly Champagne đi tới trước mặt Đường Ninh, mang theo vài phần mỉa mai nói: "Tôi thật sự không ngờ, cô vì muốn được chụp cho trang bìa tạp chí, đuổi theo tôi tới nơi này."

Đường Ninh cười khẽ một tiếng, đoan trang hào phóng: "Tôi nghĩ tiểu thư Minna, cô hiểu lầm rồi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Không có gì là hiểu lầm hết, cô biết rõ tôi muốn quay chụp theo phong cách phương đông, cho nên cô cố ý ăn mặc như thế này xuất hiện, nhưng rất đáng tiếc, chuyện tôi quyết định, trước giờ sẽ không thay đổi." Minna cho rằng, Đường Ninh tới để khiến bà ta hối hận, bây giờ Đường Ninh ăn mặc thế này, mặc dù hoàn toàn chính xác là rất đẹp, nhưng Secret bọn họ còn không đến mức vì một người mẫu, tùy tiện thay đổi quyết định.

"Còn nữa, Hàn tổng Thiên Nghệ của cô, nói cô phẩm hạnh bất chính, bây giờ xem ra, anh ta nói không sai, cô thật sự muốn mượn cơ hội thượng vị."

"Tôi đã nói rồi, trang phục của tôi hôm nay, không liên quan gì đến Secret." Đường Ninh lại một lần nữa nhấn mạnh, rõ ràng giọng nói cũng lớn hơn mấy phần, thu hút khách quý và Bertha nhìn sang.

"Cô đúng là kẻ có tâm cơ, khó Nhược Tuyết nhắc nhở tôi đề phòng."

"Minna tiểu thư, thật sự quá đề cao bản thân rồi." Nói xong, Đường Ninh liền đưa ánh mắt nhìn về phía Bertha sau lưng Minna, trên mặt cũng mang theo nụ cười nhẹ nhàng: “Ân sư."

Bertha kinh ngạc nhìn Đường Ninh, sau đó, kích động ôm Đường Ninh vào trong ngực: "Ôi, bảo bối thân ái của ta, đã lâu không gặp con, gần đây con có khỏe không?"

"Con rất khỏe, có điều ân sư, con gặp phải chút phiền phức." Đường Ninh giải thích.

Bertha nghe đến đây, lúc này mới nghĩ đến mục đích bà tới, là bởi vì nghe thấy tiếng hai người tranh chấp, thế là buông Đường Ninh ra, nhìn Minna: "Đây là chuyện gì xảy ra?" 

Làm sao có thể?

Minna kinh ngạc, chẳng phải là Đường Ninh vì cứu vãn trang bìa tạp chí của bà ta nên mới tới sao?

Sao lại quen biết chủ biên của tạp chí Hoàng gia? Còn có quan hệ thân mật như vậy?

Đường Ninh không hề e dè, nói đầu đuôi sự việc cho Bertha, mà Bertha nghe xong, đơn giản cảm thấy người Secret có bệnh, hơn nữa, bà nói chuyện rất ngay thẳng, phát hỏa với Minna: "Đây chính là nguyên nhân tạp chí của các cô suy bại đến nay, sao cô dám từ chối bảo bối của tôi để chọn một người mẫu hạng B, còn đắc chí? Trời ạ, thật không thể tin được, cô có biết lúc Kira trình diễn ở nước Pháp, từng nhận được bao nhiêu giải thưởng không?"

"Cô ấy... Chẳng phải là người mẫu mới sao?" Minna ngây người.

"Cô ấy đã vào nghề khi mới được mười tám tuổi, cô còn không biết sao!" Nói xong, Bertha thân mật kéo Đường Ninh: “Bảo bối, đừng tức giận, con muốn lên trang bìa gì, cứ nói thẳng với ân sư."

Minna ngơ ngác nhìn hai người đi xa, nhất thời lửa giận trong lòng xông lên, bởi vì bà ta nghe lời Hàn Nhược Tuyết, mới từ bỏ Đường Ninh, không ngờ, bà ta lại làm chuyện ngu xuẩn lấy gùi bỏ ngọc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không được, bà ta phải có được Đường Ninh.

Lúc này trong lòng Minna, chỉ có suy nghĩ này, hoàn toàn quên mất rằng ban nãy mình đã nói không thể là vì một người mẫu mà thay đổi quyết định.

Đường Ninh không quay đầu lại nhìn Minna, bởi vì cô có thể đoán được, giờ phút này Minna đang tính toán điều gì, nhưng, cô từ chối ý tốt của Bertha, đồng thời nói những gì mình đã trải qua mấy năm nay cho Bertha: "Ân sư, con rất rõ vị trí của con bây giờ, con muốn từng bước một, mạnh mẽ lấy được địa vị thuộc về con, cho nên... Con cảm ơn ý tốt của người."

"Bảo bối à, cuộc đời chỉ cần giác ngộ, bắt đầu từ lúc nào cũng không muộn." Bertha cũng gật đầu.

"Cảm ơn ân sư."

"Con nhìn con xem, là tiêu điểm toàn hội trường, mà vẫn không hề không thay đổi."

Đường Ninh nghe bà khen ngợi, khiêm tốn mỉm cười, bởi vì cô biết, trên thế giới này, có quá nhiều người có năng lực siêu quần, cô đáng là gì đâu?

Sau khi buổi triển lãm kết thúc, Bertha phái người đưa Đường Ninh rời đi, mà lúc này, Minna chợt nhảy ra, chặn xe Đường Ninh: "Có thể cho tôi thời gian năm phút, nói chuyện với tôi hay không?"

"Chúng ta còn có gì để nói đâu?" Đường Ninh hỏi thẳng.

"Chỉ cần cô chụp trang bìa cho chúng tôi, bất kể điều kiện gì, cô cũng có thể nhắc đến, tôi sẽ hữu cầu tất ứng."

"Dù là không tiếc vạch mặt với Hàn Nhược Tuyết?" Đường Ninh từ trong ghế xe nhìn người bên ngoài, hỏi vô cùng nguy hiểm ngả ngớn: “Tôi là người có thù tất báo."

"Tôi đã nói, không tiếc bất cứ giá nào."

"Vậy... Tôi sẽ đợi nhìn thành ý của cô." Đường Ninh cười cười, sau đó đẩy cửa xe lên, bảo lái xe xuất phát.

Hàn Nhược Tuyết, ngày mai cô sẽ phát hiện ra, tất cả đã thay đổi rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Số ký tự: 0