Thiên Đạo Đồ Thư Quán 2: Thiên Mệnh Vĩnh Hằng

Lại bình trắc

2024-10-29 00:44:43

Bạch Nham Học Viện bởi vì chuyện ngày hôm qua, đến người nhiều hơn, người đến nhiều hơn, còn chưa tới vị trí Cửu Long Trụ, lại thấy đã đến đầy người, học sinh, tùy tùng... Đông nghìn nghịt, số lượng vượt quá hai vạn.

Chuyện trong quá trình bình trắc, xuất hiện một thiên tài khiến viện trưởng cũng phải động dung, đã được truyền ra triệt để, không ít người đều muốn chính mắt kiến thức một chút, rốt cuộc là dạng thiên tài gì, lại có thể khiến Lục Minh Nhung một mực không nhận học sinh phải trực tiếp làm ra ngoại lệ.

- Nghe nói thiên tài đó mọc ba cái đầu, miệng và hông to bằng nhau.

- Ngươi đúng là bậy bạ, thiên tài đó kỳ thật là ta phát hiện, tối hôm qua uống say thừa nhận, nghe nói còn có ba bạn gái.

- Nói bừa, vị thiên tài này kỳ thật là cậu ba của bác hai ta sinh ra...

Trong đám người có các loại nghị luận, cơ bản đều không đáng tin.

- Nếu thiên tài này là ta thì tốt, một khi thừa nhận, có thể miễn trừ rất nhiều phiền phức.

Trong mắt Trương Huyền tràn ngập hâm mộ.

Dùng Huyền giới làm Nguyên Trì, muốn tu luyện, cần số lượng Thiên Mệnh Nguyên Lực vượt quá tưởng tượng, nếu có thể được vị Lục viện trưởng này ưu ái, có lẽ có cơ hội hấp thu nhiều hơn một số, thuận lợi củng cố tu vi...

Đương nhiên, hắn cũng biết đây là điều tuyệt đối không thể.

Ngày hôm qua khi hắn đến, ngay cả Nguyên Trì là gì cũng không biết, thậm chí đến bây giờ cũng không tìm được, sao có thể là thiên tài mà đối phương tâm niệm.

Kỳ thật không chỉ hắn nghĩ như vậy, đám người Dư Tiểu Ngư, Mạc Nhan Tuyết cũng thế, nhiều học sinh mới như vậy, có ai lại không muốn trở thành kẻ chói mắt nhất trong đám người.

Nhất là Dư Tiểu Ngư, tú quyền xiết chặt, sắc mặt ửng đỏ:

- Lần này ta nhất định phải bỗng nhiên nổi tiếng, vượt trên vị thiên tài đó.

Tuy không biết thiên tài đó rốt cuộc lợi hại cỡ nào, nhưng nàng chính là đã luyện thêm cả một buổi tối, mục là để hôm nay có thể trổ hết tài năng.

Cùng suy nghĩ với nàng, Mạc Nhan Tuyết nhìn quanh, dường như muốn tìm kiếm vị thiên tài đó rốt cuộc ẩn thân nơi nào, đồng thời lại rất hiếu kỳ, rốt cuộc là phải thế nào mới có thể làm được tới nhún nhường như vậy, ngay cả viện trưởng cũng không phát hiện được...

Trương Huyền thì nhìn xung quanh.

Lúc này chín cây long trụ trên lôi đài đã lại được dựng lên, cao lớn nguy nga, đâm thẳng vào bầu trời, đi theo phía sau đám người Dư thành chủ, còn chưa tiến lên trước, liền thấy Vu Vân Châu phó viện trưởng và mấy vị trưởng lão như Nhiễm Thanh Hư, Ngô Lưu Vân đi lên đón.

- Thành chủ đại nhân...

- Ừ.

Dư Long Thanh cười gật đầu:

- Ta cũng muốn tới đây xem thử, là vị thiên tài nào có thể được các ngươi đối đãi như vậy, rốt cuộc đang ở nơi đâu, đúng rồi, Lục viện trưởng đâu? Sao không tới?

- Ở khán đài bên kia.

Vu Vân Châu chỉ:

- Ta dẫn thành chủ đi xem...

Dư Long Thanh quay đầu, quả nhiên nhìn thấy Lục Minh Nhung im lặng ngồi trên khán đài, một đôi mắt chậm rãi nhìn kỹ các học viên đang đi tới, sợ bỏ xót.

Xem ra đã định tỏa định mục tiêu trước rồi.

- Không cần, các ngươi mau xử lý học sinh đi, bảo bọn họ mau chóng bình trắc! Tự ta đi là được.

Xua tay, Dư Long Thanh dặn dò nữ nhi một câu, bước nhanh tới khán đài.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Thành chủ đại nhân.

Thấy hắn đích thân tới, Lục Minh Nhung cũng có chút kinh ngạc, còn chưa đứng dậy, liền bị Dư Long Thanh đè vai:

- Tuy ta đã thuần phục Thương Bối Ưng, nhưng ngươi cũng đừng khách khí như vậy, còn chuyên môn đứng dậy nghênh đón...

- ...

Khóe miệng Lục Minh Nhung giật giật.

Ta đứng dậy chào thôi, không định nghênh đón.

Vả lại, ngươi không mở miệng, ta con mẹ nó cũng không biết, ngươi đã thuần phục Thương Bối Ưng...

Thấy vẻ mặt kinh ngạc của hắn, Dư Long Thanh vô cùng hài lòng, nói:

- Được rồi, ta tới đây chính là muốn hỏi một chút, người ngươi nhìn trúng, rốt cuộc là thần thánh phương nào, mới có thể khiến ngươi không tiếc bảo phủ thành chủ ta phối hợp? Ta nghe thấy tin tức Vu viện trưởng truyền đến liền sai người hành động, phong tỏa tất cả con đường ra khỏi thành, có thể bảo đảm, người hôm qua tới kiểm tra, bất kể học sinh hay là tùy tùng, đều không có ai rời khỏi.

- Làm phiền thành chủ đại nhân.

Biết muốn giấu giếm tồn tại như vậy là vô cùng khó khăn, Lục Minh Nhung do dự một chút nói:

- Dựa theo cấp bậc Nguyên Trì, vị thiên tài này, chắc có thể đạt tới tứ phẩm trở lên, cụ thể là mấy phẩm, còn chưa kiểm tra được ra chuẩn xác... Mệnh Bàn đã xuất hiện trục trặc.

Lục Minh Nhung mặt không đỏ tim không đập nhanh.

Bất kể nhất phẩm hay là thánh phẩm, đều là tứ phẩm trở lên, cũng không xem như nói dối.

- Quả nhiên!

Dư Long Thanh gật đầu.

Lúc trước suy đoán vị thiên tài này khẳng định có thiên phú cao hơn cả hắn, nếu không tuyệt đối không thể gây ra động tĩnh lớn như vậy.

Nghĩ tới đây, không kìm được quay đầu nhìn về phía Trương Huyền.

Nếu đúng là tên gia hỏa này... Chẳng lẽ sau khi ở Bạch Nham Học Viện hấp thu 32 đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực, lại chạy đến chỗ mình, hấp thu hơn hai ngàn đạo?

Điều này là không quá có khả năng.

Thôi, bất kể có phải hay không, chỉ cần tên gia hỏa này dám tiếp tục hút, nhất định sẽ lòi đuôi.

Cùng với học viên càng lúc càng nhiều, thời gian bình trắc rất nhanh đã đến, Vu Vân Châu phó viện trưởng lại đi lên đài cao, nhìn xung quanh.

- Phía dưới được gọi tên thì lên đài.

Giống như trình tự hôm qua, rất nhanh đã gọi ba ngàn người.

Hôm qua lên đài, có gần tám thành không lên đài, ngược lại người trước ở dưới đài, đi tới, thấy tất cả mọi người ngơ ngác nhìn nhau, xôn xao.

- Mọi người yên tâm, lần này học viện chuẩn bị ba Mệnh Bàn, Thiên Mệnh Nguyên Lực tuyệt đối là đủ, chỉ là thời gian bình trắc sớm hay muộn mà thôi, cũng chiếu cố tới học viên hôm qua còn chưa lên đài...

Nghe giải thích Vu Vân Châu xong, mọi người không nhiều lời.

Mạc Nhan Tuyết, Dư Tiểu Ngư không ở trong hàng ngũ tám thành này, vẫn ngồi trên đài, đương nhiên, bất kể danh khí hay là thân phận, bọn họ đều đáng để được đối đãi khác biệt.

Nhìn quanh một vòng, mắt Dư Long Thanh hạ xuống người Trương Huyền.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tuy kẻ này không phải hạ nhân, nhưng cũng không phải học sinh mới, không có tư cách lên đài, vẫn ngồi ở phía chính bắc Cửu Long Trụ.

Vừa định cầu tình cho hắn tiến vào, do dự một chút, cuối cùng ngừng lại.

Chuyện tên gia hỏa này hư hư thực thực hấp thu hơn hai ngàn đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực, chỉ có mình biết, vạn nhất đối đãi đặc thù, đả thảo kinh xà, khiến thanh niên vốn luôn hàm súc này lại lựa chọn nhún nhường, rất có khả năng sẽ vĩnh viễn không thể xác nhận.

Lần trước là hạ nhân, không thể lên đài, cũng có thể bị phát hiện, lần này nhất định cũng có thể.

Nghĩ tới đây, không nhiều lời, im lặng quan sát, không nói một lời.

- Bình trắc bắt đầu.

Cùng với một tiếng hét lớn của Vu Vân Châu, Cửu Long Đại Trận lại vận chuyển, Mệnh Bàn phóng thích ánh sáng ôn nhuận, bao phủ toàn bộ lôi đài.

Trong thoáng chốc, vô số Thiên Mệnh Nguyên Lực đã luyện hóa rơi xuống, phiêu đãng về phía mọi người trên lôi đài.

- Tới rồi.

Mắt Dư Tiểu Ngư sáng rực, vội vàng nhắm mắt lại, điên cuồng cảm nhận nỗ lực hấp thu.

Học sinh mới khác cũng không dám chậm trễ, ngay cả mọi người dưới đài cũng đều vây chặt xung quanh lôi đài, hi vọng có thể cảm nhận được nhiều hơn, củng cố Nguyên Trì trước.

Trương Huyền không hề vội vàng cắn nuốt, mà là rụt rè nhìn xung quanh, xác định tất cả mọi người đều đang nhắm mắt tu luyện, mới tinh thần tập trung, tóm lấy Thiên Mệnh Nguyên Lực đang tỏa ra trên đài.

Tóm vô cùng cẩn thận, không dám cắn nuốt phạm vi lớn, sợ lại gây ra động tĩnh lớn.

Vù vù vù!

Cùng với sự hấp thu của hắn, từng đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực lập tức ùa về phía Huyền giới.

Tiến vào trong đó, vận chuyển pháp quyết ôn dưỡng Nguyên Trì, lập tức biến thành cột đá to lớn chống trời, từng cây vươn lên trời cao, không nhìn thấy cuối.

Thiên địa vốn lộ ra chật hẹp, trong nháy mắt cột đá xuất hiện, biến thành càng rộng lớn, càng thăm thẳm hơn.

Nguyên Trì tương đương với đường hầm vừa đào ra, Thiên Mệnh Nguyên Lực thì là cọc xi-măng chống đỡ, vừa có thể mở rộng không gian, lại có thể bảo đảm không sụp đổ.

- Quả nhiên có thể...

Thấy Thiên Mệnh Nguyên Lực thật sự có thể bị không gian Huyền giới vừa sinh ra hấp thu, Trương Huyền trở nên kích động.

Có không gian lớn như vậy, cho dù không có Nguyên Trì, cũng không sao, nguyên khí có thể dung nạp tất nhiên là hơn xa bất kỳ tu luyện giả nào.

Liên tục rụt rè hấp thu tám đạo, Trương Huyền ngừng lại.

Nhìn tình huống của Huyền giới, muốn triệt để củng cố, không mấy vạn đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực là không thể thành công, nếu nhún nhường hấp thu, có chút khó khăn.

Bên Trương Huyền tạm dừng, trên Cửu Long Trụ, một hàng chữ không ngừng lấp lánh, tùy thời đều sẽ hiện lên.

Tính danh: Mạc Nhan Tuyết...

- Ồ, lần này không ngờ Tiểu Tuyết hoàn thành đầu tiên?

Lục Minh Nhung và Dư Long Thanh nhìn nhau, vừa định nói chuyện, chỉ thấy một cột đá ở phía chính bắc bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng chói mắt, tuy chữ viết đi sau mà lại tới trước, bằng không xuất hiện, giống như in lên vậy.

Tính danh: Chưa thu nhận.

Luyện hóa: 8 đạo.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán 2: Thiên Mệnh Vĩnh Hằng

Số ký tự: 0