Thiên Hạ Vô Song

Ám toán chú sát. (1)

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Elyse nhìn qua xe ngựa vàng son lộng lẫy, nhìn không ra chút dấu hiệu tàn phá nào, nhịn không được nhắc nhở Mạnh Hàn một câu:

- Đại nhân!

- Elyse, ngồi trên cổ xe ngựa này trừ nói cho bọn đạo tặc nơi này có kim tệ ra, còn có tác dụng nào khác không?

Mạnh Hàn nhắc nhở Elyse. Elyse vốn là người tinh mắt, có hại chịu thiệt là do tầm mắt của nàng không đủ rộng, cho nên mới cảm thấy chiếc xe ngựa này không tệ, hơn nữa không chút do dự tốn nhiều kim tệ mua.

- Đại nhân, ta hiện tại đi tìm người của bọn họ!

Suy nghĩ cẩn thận điểm này thì Elyse cũng nhịn không được tức giận. Những người kia làm cho xa hoa cực điểm bảo Elyse mua cho Mạnh Hàn, thì ra là làm thịt gia hỏa coi tiền như rác, thuận tiện còn muốn xem náo nhiệt. Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục a?

- Không cần, Elyse.

Mạnh Hàn gọi quản gia của mình lại, lắc đầu.

- Thế nhưng mà, đại nhân, năm nghìn kim tệ ah!

Mặc dù hiện giờ nhìn thấy kim tệ nhiều hơn, Elyse vẫn cảm thấy đau lòng năm ngàn kim tệ.

- Yên tâm đi, Elyse.

Mạnh Hàn hừ lạnh một tiếng:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Hôm nay bọn chúng dám thu của ta năm ngàn kim tệ, ngày sau ta muốn bọn chúng dùng năm vạn kim tệ mua lại chiếc xe này.

Người của Smith gia tộc không để ý tới giao tình mà cố ý kiếm tiền của mình, ngược lại đem mình biến thành kẻ xem tiền như rác, một đao ác như vậy tâm tình của Mạnh Hàn thập phần khó chịu, mặc kệ vấn đề phải chăng cảm kích Evan tộc trưởng hay không, Mạnh Hàn đã đem cả Smith gia tộc liệt vào gia tộc không được hoan nghênh.

Đến lúc này co một cổ tinh thần lực lăng không đánh úp về phía Mạnh Hàn. Chuẩn xác không sai rơi vào người của Mạnh Hàn. Sau đó cổ tinh thần lực này còn mang theo oán niệm trực tiêp dọc theo thông đạo quen thuộc, tiến vào trong sủng vật Vân Đóa của Mạnh Hàn. Vốn sủng vật đã bị Benson làm tổn thương không có hồi phục như trước, nhưng được cổ tinh thần lực này tẩm bổ đã khôi phục như trước.

Mạnh Hàn rất là kỳ quái, thời điểm này còn có người nào làm ra loại chuyện tốt nào? Nhưng mà hắn cũng ý thức được đây là một loại lực lượng nguyền rủa. Trong đó mang theo oán niệm, nhưng mà uy lực nguyền rủa này mang lại cảm giác khác hoàn toàn với các loại nguyền rủa trước đây. Mạnh Hàn trước đó chỉ tiếp xúc với lực lượng nguyền rủa già yếu, đối với cổ nguyền rủa lạ lẫm này rất khó hiểu.

Cho dù khó hiểu nhưng chuyện này không ảnh hưởng tới tinh thần lực nguyền rủa này biến thành bổ phẩm của sủng vật Vân Đóa. Mạnh Hàn hưởng thụ mát xa tinh thần lực không bao lâu, lúc này đánh giá khắp nơi tìm kiếm nơi phát ra tinh thần lực này.

Ở gần không có một nhà nào cả, không có người ngoài, Mạnh Hàn cẩn thận cảm thụ một chút tìm đúng một phương hướng, sau đó đi lên trước hơn mười bước, cường độ của cổ tinh thần lực này không có biến hóa quá lớn. Xem ra người nguyền rủa không phải là người nhà, mà là ở một nơi rất xa.

- Phương hướng kia là địa phương nào?

Mạnh Hàn đứng nguyên tại chỗ chỉ vào một phương hướng, hỏi Elyse.

- Đại nhân, đó là Bạo Phong Thành.

Elyse từ nhỏ đến lớn đều sinh hoạt ở nơi này, cảm giác phương hướng so với Mạnh Hàn còn tốt hơn nhiều, trả lời ngay vấn đề của Mạnh Hàn.

- Bạo Phong Thành, có ý tứ.

Trên mặt Mạnh Hàn mang theo nụ cười mà không phải cười

Elyse không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy đại nhân đột nhiên phát hiện ra thứ gì đó, nếu như không phải chuyện cổ xe ngựa thì có kỳ quái rồi. Nhưng mà Mạnh Hàn không giải thích, Elyse tuyệt đối không chủ động đi hỏi. Từ lần trước làm cho Mạnh Hàn nổi giận thì Elyse đối với Mạnh Hàn cũng chỉ có phục tùng cùng tín nhiệm, cũng không có ý nghĩ nào khác, toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì hắn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Mang cái ghế tới đây cho ta.

Mạnh Hàn phân phó một tiếng, rất nhanh Demi đã xách cái ghế đặt sau lưng của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn thích ý vô cùng ngồi lên một cái, thỏa thích hưởng thụ cảm giác mát xa tinh thần lực như có như không này, thoải mái thiếu chút nữa muốn rên rỉ thành tiếng.

Tinh thần lực dường như đã lớn hơn trước, trong cảm giác của Mạnh Hàn thì tinh thần lực này không mạnh hơn tỷ muội Louisa cùng Louise, nhưng lại thắng ở bền bỉ, không có đột nhiên bộc phát như tỷ muội tinh linh, sau đó rất nhanh thổ lộ. Cổ tinh thần lưc này lại không ngớt không dứt, tiếp tục không ngừng, hình như là chuyên môn tu luyện qua, tập trung, mục tiêu chỉ một, vô cùng chuẩn xác.

Đây tuyệt đối là có người đang nguyền rủa nhắm vào mình. Đối với một gia hỏa có thể ở cự ly cực xa nguyền rủa mình, Mạnh Hàn vẫn cảm thấy bội phục. Cổ oán niệm này thập phần hùng hậu, giống như mình và đối phương có thâm thù đại hận gì đó. Đáng tiếc là ai cũng không ngờ được Mạnh Hàn có một ma pháp sủng vật như vậy, đối với công kích tinh thần căn bản là không quan tâm.

Thời điểm Mạnh Hàn nhàn nhã dựa vào bóng mát của xe ngựa, hưởng thụ mát xa tinh thần lực, trong phủ thành chủ Bạo Phong Thành của Eder, Eder đang nhìn chằm chằm vào một người đang đổ mồ hôi đầy đầu.

Trung niên nhân này bao trùm trong ma pháp bào, sắc mặt trắng bệch, không biết đã bao lâu rồi không gặp ánh nắng mặt trời. Giờ phút này hắn đang nhắm mắt lại, trong tay cầm một tờ giấy viết tên Antonio yên lặng tác pháp. Nếu như Mạnh Hàn ở nơi này nhất định sẽ nhìn thấy tờ giấy kia có ký tên của Mạnh Hàn chuyển nhượng mỏ đá.

Sắc mặt trung niên nhân càng ngày càng tái nhợt, thân thể cũng bắt đầu chậm rãi lay động. Eder cẩn thận ở bên cạnh, ngay cả thở mạnh cũng không dám, sợ quấy nhiễu đến trung niên nhân. Từ hô hấp của hắn Eder cũng nhịn không được mà đi theo tiết tấu của đối phương, một hít một thở.

Mấy tháng không có gặp thì Eder Tử tước vốn hăng hái, hiện tại đã biến thành một lão già. Mạnh Hàn dựa vào tơ lụa cường thế quật khởi, nhanh chóng tụ tập bên người một đám gia hỏa muốn tiền không cần mạng, trực tiếp biến thành một thế lực ngang hàng với Eder.

Đỏ mắt với món lợi tơ lụa kết sù, cũng sợ hãi Mạnh Hàn trả thù, cho nên Eder phái ra tâm phúc của bản thân, Đại Kiếm Sư đỉnh phong Austin. Hắn cho rằng Austin có thể thần không biết quỷ không hay giết chết Mạnh Hàn, giải quyết mối họa này, không ngờ Austin lại bị người ta giết chết.

Đại Kiếm Sư đỉnh phong cơ hồ là tâm phúc giúp Eder hoành hành bá đạo ở chỗ này, Austin vừa chết Eder lập tức chán chường. Chẳng những một ít người bắt đầu nhìn thấp hắn, thậm chí dong binh công hội trước đây hứa hẹn rất nhiều dường như cũng vô cùng bất mãn với hắn.

Bruce liên tục đi tới phủ thành chủ vài lần, mỗi lần đều là truy vấn hắn tại sao lại giâu diếm những chổ kỳ quặc của mỏ đa. Thiên lôi đánh xuống, Eder thành chủ đại nhân hắn lúc nào biết rõ mỏ đá cần làm như thế nào? Nếu không phải đám đá đó có thể làm ra bồn cầu có giá cao, ai đi chú ý tới mỏ đá vô cùng bẩn? Nhưng mà dường như người của dong binh công hội người cũng không nghĩ như vậy, mặc kệ Eder giải thích như thế nào sắc mặt của Bruce vẫn không biến thành khá hơn.

Thời điểm Eder đại nhân bị thân binh của Mạnh Hàn bắt ra gặp mặt, sau đó bức bách hắn ký tên lên những văn bản tài liệu hắn không cách nào cự tuyệt được, tất cả mọi người biết rõ Eder xong.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0