Thiên Hạ Vô Song

Có hi vọng nhìn thấy lại ánh sáng

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Tất nhiên, còn nhiều thứ như vậy, nghiệp đoàn ngầm vẫn phải tổ chức bán đấu giá một lần nữa. Mạnh Hàn đã phân phó Grace, trong buổi đấu giá thứ hai, nàng phải cố hết sức lấy được nô lệ Tinh Linh và long tinh.

Lần này Louisa và Louise càng lúc càng thấy được cảnh giới thông thạo của Mạnh Hàn trên phương diện ứng dụng ma pháp ứng dụng. Từ sau khi ở cao nguyên thú nhân trở về, bọn họ liền từ biệt Mạnh Hàn, trở lại trong rừng rậm Tinh Linh. Các nàng sẽ phải nhờ Pháp Thần Tinh Linh các hạ tiến hành nghi thức kia cho các nàng để có thể có được cảnh giới cao hơn.

Thời gian trôi qua rất nhanh. Trong nháy mắt, thời gian năm ngày đã biến mất.

Không ngờ phía bên Angus lại hoàn toàn không có chút tin tức nào truyền đến. Điều này khiến Mạnh Hàn hết sức kinh ngạc. Hắn không thể tưởng tượng được Angus lại lợi hại như vậy. Lúc đó hắn đã ở trong tình trạng gần như suy sụp, lại còn có thể kiên trì thời gian lâu như vậy. Nếu như đặt ở kiếp trước của Mạnh Hàn, tuyệt đối sẽ được tính là phá kỷ lục thế giới.

Trong lúc Mạnh Hàn cảm thấy kỳ quái dự định sẽ phái người đi hỏi, lão Roger đột nhiên hứng thú bừng bừng đi tới. Trên mặt hắn đầy hưng phấn, báo cáo với Mạnh Hàn:

- Đại nhân, tên gia hỏa Angus kia rốt cuộc đã không chịu được nữa, nói ra một phương pháp điều chế.

- Thời gian lâu như vậy sao?

Mạnh Hàn nhíu mày:

- Sẽ không tới mức khiến cho hắn chết đấy chứ?

- Không có, đại nhân!

Trên khuôn mặt lão Roger lộ rõ vẻ đắc ý, rất chắc chắc nói:

- Ta dựa theo phương pháp của ngài hầu tước đại nhân Antonio, tìm một ma pháp sư hệ Quang Minh, một ma pháp sư hệ thực vật. Cứ cách mấy giờ, ta liền phóng thích cho hắn một lần ma pháp hồi phục. Hơn nữa muốn ăn cho ăn, muốn uống cho uống. Ngoại trừ không cho ngủ, mọi yêu cầu của hắn trên căn bản đều được thỏa mãn, thân thể vô cùng khỏe mạnh.

- Vậy hắn làm sao có thể kiên trì trong thời gian lâu như vậy?

Mạnh Hàn vẫn còn có chút không tin:

- Dựa theo kinh nghiệm của ta, nhiều nhất hắn cũng không chịu nổi quá thời gian ba ngày. Vậy hắn làm sao có thể kiên trì được tới năm ngày?

- Đại nhân nói không sai. Trên thực tế, hắn chỉ kiên trì được hơn hai ngày rưỡi, thì không còn chịu đựng được nữa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lão Roger cười trả lời, dường như hết sức khâm phục đối với sự suy đoán chắc chắn của Mạnh Hàn.

- Vậy hai ngày rưỡi sau đó thì làm gì?

Mạnh Hàn trợn tròn hai mắt, không rõ hỏi Roger nói.

- Không phải đại nhân nói, phải xác định những lời hắn nói ra không hề có một chút sai lầm nào sao?

Lão Roger rất vô cùng kinh ngạc giải thích:

- Cho nên, cứ cách một lúc chúng ta lại hỏi lại một lần nữa. Saukhi hỏi liên tiếp hai trăm, xác định hắn trả lời đã không có điểm nào khác biệt. Đại nhân, ngươi không có nhìn thấy được bộ dạng đáng thương của hắn thời điểm hắn cầu xin lần cuối cùng. Đúng là hận không thể nói ra tất cả những điều hắn biết. Hắn chỉ cầu có thể nhắm mắt lại một lát. Ta còn tưởng rằng hắn đúng là người kiên cường không sợ trời không sợ đất, ngay cả chết cũng không sợ!

Hỏi hai trăm lần đều cùng một vấn đề như trước, chỉ để xác định hắn trả lời có giống nhau hay không? Mgay cả Mạnh Hàn nghe thấy câu trả lời này, cũng không nhịn được liếc mắt khinh thường. Đối với một người tinh thần đã gần suy sụp mà nói, dùng mệt nhọc oanh tạc năm ngày năm đêm, chắc chắn là sự dằn vặt tàn khốc đến cực hạn. Huống gì, còn có ma pháp sư Quang Minh và ma pháp sư hệ thực vật liên tục không ngừng hồi phục thể lực và thân thể của hắn, khiến hắn ngay cả ngất đi cũng không thể.

- Roger, cho dù là con người kiên cường không sợ chết, cũng sống không qua được sự tra tấn bức cung như vậy! Không tin ngươi thử xem!

Mạnh Hàn chỉ có thể lắc đầu cười khổ cho lão Roger một câu trả lời như vậy:

- Trừ phi tinh thần lực của hắn đã cường đại đến mức căn bản không cần ngủ.

Về điểm này, trong lòng Mạnh Hàn có tính toán, Tương tự chiêu số này đối với Mạnh Hàn mà nói, cũng không có bất kỳ tác dụng nào.

Lão Roger dường như cũng nghĩ tới tình cảnh Angus cầu xin tha thứ. Khi nghe thấy Mạnh Hàn bảo hắn thử xem, hắn không nhịn được rùng mình một cái, lắc đầu liên tục. Mạnh Hàn cũng không nói gì thêm, thuận miệng hỏi:

- Hắn trả lời tỉ mỉ không?

- Tỉ mỉ đến mức hận lúc uống thuốc không thể dùng thêm mấy viên uống cho xong.

Lão Roger dùng một thủ pháp khoa trương, nhưng cũng một phần phản ánh ra tình trạng thảm hại của Angus sau khi tiếp nhận sự mệt nhọc oanh tạc.

- Dùng đứa con lớn nhất của hắn thử một lần đi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mạnh Hàn đi tới thế giới này, tâm địa giống như đã biến thành sắt đá. Ánh mắt hắn nhìn chăm chú, tuyên bố vận mệnh của một người.

- Vâng, đại nhân!

Lão Roger tất nhiên biết phải thử như thế nào. Hắn đáp ứng một tiếng, xoay người nhanh chóng đi lo mọi chuyện.

Sau khi người nhà Angus đến Hoàng Kim Thành, đã bị người dùng phệ hồn trùng cắn bị thương. Sau đó dựa theo phương pháp trị liệu của Amanda năm đó, thiếu Thanh Tâm Thảo để trị liệu phệ hồn trùng độc thương. Không có gì bất ngờ xảy ra, mọi người trong nhà Angus cũng xuất hiện bệnh trạng bị mù. Sau khi Stone tiên sinh khám cho bọn họ, xác định bệnh trạng của bọn họ và bệnh trạng của Amanda giống nhau, chẳng qua là thời gian Amanda bị bệnh lâu hơn so với bọn họ mà thôi.

Những người này chính là đối tượng thức nghiệm thuốc cho Amanda. Dựa theo phương pháp điều chế mà Angus đã đưa ra, lão Roger gần như đã dùng tốc độ nhanh nhất tìm đủ những thứ cần thiết. Dưới sự giúp đỡ của lão Stone, sau khi thuốc được phối hợp thành công, dựa theo phương pháp sử dụng Angus cung cấp, mắt thấy đứa con lớn nhất của Angus đã uống vào. Sau đó cho hắn thoa một phần thuốc ở bên ngoài da.

Sau hai ngày, sau khi liên tục sử dụng mấy lần thuốc, hai mắt đứa con lớn nhất của Angus đã nhìn lại được ánh sáng. Nhìn thấy kết quả này, tất cả mọi người đều đặc biệt hài lòng. Lão Roger rất có lòng tin:

- Nếu như dưới tình huống như vậy hắn còn dám nói dối, ta liền phục hắn!

Tuy nhiên, Mạnh Hàn vẫn có chút lo lắng. Hắn bảo lão Roger kéo Angus tới trước mặt. Lần này, Angus lại nhìn thấy Mạnh Hàn, hắn đã không còn hình tượng của người kiên cường như lần trước nữa, mà giống như chuột thấy mèo vậy. Ngay cả nhìn lên Mạnh Hàn đối diện hắn cũng không dám. Guả thực chính là một cô con dâu nhỏ bị dọa phát sợ.

- Con mắt Amanda xảy ra vấn đề đã rất lâu rồi. Phương pháp điều chế của ngươi sẽ không có vấn đề gì chứ?

Hiện tại Mạnh Hàn chỉ quan tâm tới con mắt của Amanda, những cái khác hắn cũng không muốn hỏi nhiều.

- Thuốc này quan trọng là khối ma hạch kia. Phẩm chất ma hạch càng tốt, hiệu quả cũng sẽ càng tốt.

Angus nơm nớp lo sợ trả lời. Bây giờ, hắn căn bản cũng không dám có một chút tâm tư dám lừa gạt.

- Nếu như ma hạch đổi thành long tinh thì sao?

Dường như Mạnh Hàn căn bản không biết lời hắn nói ra kinh thế hãi tục tới mức nào. Hắn tỏ ra vô cùng bình thường hỏi:

- Hiệu quả có thể càng tốt hơn hay không?

- Long tinh sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0