Dã tâm
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Vào lúc này, nếu bọn họ muốn liều mạng với Mạnh Hàn là điều không thể nào làm được. Tất cả sáu người đều trọng thương. Nếu Mạnh Hàn muốn lấy tính mạng của bọn họ, thậm chí ngay cả bọn họ liên thủ cũng không làm gì được hắn.
- Ôi, một ý nghĩ sai lầm!
Trong khi mọi người đang trầm mặc, Pháp Thần các hạ mở miệng nói đầu tiên. Sau khi thở dài một tiếng, Pháp Thần các hạ bỗng nhiên hỏi:
- Tinh Linh tộc có thể tiếp tục tồn tại sao? Với năng lực của Tinh Linh tộc không phải bất kỳ người nào cũng lệ thuộc, không phải bất luận người nào cũng làm nô lệ chứ?
- Đương nhiên!
Mạnh Hàn bình tĩnh gật đầu khẳng định nói.
- Ngươi làm được điều này sao?
Pháp Thần các hạ hỏi ngược lại một câu:
- Bgươi dự định giải quyết uy hiếp của Long tộc như thế nào?
Lần này Mạnh Hàn không trả lời, nhưng trực tiếp phát động lĩnh vực của mình. Trong nháy mắt, phạm vi mấy chục trượng xung quanh liền biến thành vương quốc thống trị tuyệt đối của Mạnh Hàn.
Người ở chỗ này kém nhất cũng là Pháp Thánh cao cấp. Bọn họ lập tức cảm giác được bên cạnh Mạnh Hàn đã phát sinh biến hóa khủng bố. Đặc biệt là Pháp Thần các hạ. Tuy rằng Pháp Thần các hạ bị thương nặng, nhưng chút lực lượng tinh thần nhỏ bé để tra xét vẫn phải có. Vừa thả ra một chút lực lượng tinh thần, Pháp Thần các hạ đã cảm giác được uy lực khủng bố của lĩnh vực này.
Sự thực thắng hùng biện. Mạnh Hàn không nói một câu, nhưng tất cả trưởng lão Tinh Linh đều xác định được Mạnh Hàn có năng lực như vậy. Trưởng lão Meredith thậm chí kinh ngạc nhỏ giọng kêu thành lên.
Ai có thể nghĩ đến, Mạnh Hàn lúc đó bọn họ chỉ cần duỗi ra một ngón tay út đã có thể giết chết vô số lần, bây giờ lại có thể quyết định vận mệnh của toàn bộ Tinh Linh tộc?
- Jessyca làm nữ hoàng Tinh Linh. Louisa và Louise làm trưởng lão bảo vệ Tinh Linh tộc. Điều này có thể được không?
Pháp Thần các hạ lại hỏi một câu. Những lời này, hiển nhiên nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh không có cách nào mở miệng hỏi ra được.
- Đương nhiên!
Mạnh Hàn vẫn trả lời chắc chắn.
- Nhân loại không thể tùy ý nô dịch Tinh Linh, khiến Tinh Linh làm nô lệ!
Pháp Thần các hạ lại nói ra một yêu cầu.
- Trên thực tế, ta rất không thích nô lệ tồn tại.
Mạnh Hàn nghiêm nghị đáp lại:
- Nhưng mấy người các ngươi là ngoại lệ. Bởi vì các ngươi không có cách nào bảo đảm chuyện lúc trước không tái diễn. Hơn nữa, mặc dù các ngươi làm nô lệ của ta, vẫn có thể trở thành thần bảo vệ Tinh Linh tộc.
- Không để mặt mũi thật của bọn ta xuất hiện ở trước mặt bất kỳ Tinh Linh nào. Ngươi có thể làm được không?
Câu nói này của Pháp Thần các hạ đã mang theo một chút cầu xin.
- Các ngươi sắp trở thành thần hộ mệnh của Hoàng Kim Thành và rừng rậm Tinh Linh, lấy khuôn mặt thế nào để xuất hiện, các ngươi có thể tẹ mình lựa chọn.
Mạnh Hàn đưa ra một mức độ tự do lớn hơn.
- Đến đây đi!
Pháp Thần các hạ không nói thêm điều gì nữa, nhắm hai mắt lại, bắt đầu đọc một đoạn thần chú khế ước nô lệ.
Mấy vị trưởng lão xung quanh nhìn Pháp Thần các hạ bình tĩnh trở thành nô lệ của Mạnh Hàn, trên mặt mỗi người đều dần hiện ra một vẻ thống khổ, đồng thời cũng hiện ra một sự kiên quyết.
Sau Pháp Thần các hạ chính là trưởng lão Meredith. Sau đó lại là một trưởng lão khác, mãi đến khi chỉ còn lại nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh.
- Là ngươi! Là ngươi thiết kế tất cả những điều này?
Nữ hoàng Tinh Linh dường như nghĩ tới điều gì, nhìn từng trưởng lão một lập ra khế ước nô lệ với Mạnh Hàn, không để ý thương thế của mình, điên cuồng kêu lên.
- Ta không làm bất cứ chuyện gì.
Mạnh Hàn lắc đầu phủ nhận nói:
- Ta chỉ làm chuyện ta nên làm. Về phần các ngươi muốn như thế nào, ta liền cho như thế. Các ngươi muốn vũ khí, ta cho các ngươi vũ khí. Các ngươi muốn quyển sách mặt phẳng chiếu, ta cho các ngươi quyển sách mặt phẳng chiếu. Ngoại trừ những thứ đó ra, ta chưa từng làm bất kỳ chuyện gì khác.
- Tuy nhiên ngươi làm cho chúng ta tự tin bành trướng, làm cho chúng ta cảm thấy chinh phục thế giới cũng không phải là chuyện gì khó khăn!
Trên mặt nữ hoàng Tinh Linh đã có nước mắt, thất thố kêu lên.
- Chuyện đó không liên quan đến ta. Ta không xúi giục các ngươi làm bất cứ chuyện gì. Đây là do dã tâm của bản thân các ngươi khiến các ngươi bước tới tình cảnh như hiện nay.
Giọng điệu của Mạnh Hàn vẫn bình tĩnh tranh luận với nữ hoàng, nhưng hoàn toàn không có chút ý tứ muốn vận dụng vũ lực.
- Có dã tâm là sai lầm sao?
Nước mắt trên mặt nữ hoàng Tinh Linh càng ngày càng nhiều:
- Lẽ nào ngươi không có dã tâm sao?
- Có dã tâm không phải là sai lầm. Sai lầm chính là chỉ có dã tâm, mà thiếu bình tĩnh.
Mạnh Hàn đáp trả lại từng vấn đề, giọng điệu hoàn toàn không có chút biến hoá nào:
- Ta cũng chỉ là người bình thường. Ta không phải là thần, tất nhiên cũng có dã tâm!
Nghe Mạnh Hàn trả lời xong, nữ hoàng Tinh Linh dường như không còn vấn đề gì nữa. Sau khi không cam lòng vật lộn một hồi, rốt cuộc nước mắt chảy xuôi, đọc lên đoạn thần chú khế ước nô lệ kia.
Sáu Tinh Linh và Mạnh Hàn đã hoàn thành khế ước nô lệ. Cho dù Mạnh Hàn có lực lượng tinh thần cường hãn, toàn thân cũng đổ đầy mồ hôi.
Sau đó, sáu trưởng lão cũng cảm giác được từng lực lượng tinh thần cường hãn từ phía bên thân thể Mạnh Hàn truyền tới, điên cuồng bổ sung những vết thương của bọn họ. Mà nguyên tố ma pháp trong thiên địa cũng bắt đầu điên cuồng vọt về phía trong cơ thể bọn họ.
Quá trình như vậy kéo dài đến hơn một canh giờ. Sáu vị trưởng lão không còn dáng vẻ hấp hối như lúc trước nữa. Bọn họ đã khôi phục lại được trạng thái cường hãn như lúc đang trong thời kỳ toàn thịnh. Chỉ có điều, các nàng biết các nàng sẽ không bao giờ trở lại là trưởng lão Tinh Linh tộc như trước kia nữa.
- Tony, chủ nhân!
Nữ hoàng Tinh Linh mở miệng lần nữa, đầu độc Mạnh Hàn nói:
- Long tộc tham lam một ngày nào đó sẽ mơ ước tới của cải của chủ nhân, xem nhân loại như nô lệ của bọn chúng. Chủ nhân không dự định khống chế bọn họ trước sao?
- Ta đã từng tranh tài với mấy vị cao thủ đứng đầu Long tộc. Trong đó bao gồm cả gia hỏa tham lam ngươi nói tới, Harrison.
Mạnh Hàn cười nhìn nữ hoàng Tinh Linh dự định kích động mình trả thù Long tộc đáp:
- Thứ nhất, Long tộc chưa từng có ý định thống trị thế giới. Về điểm này, sau này các ngươi tiếp xúc qua sẽ biết. Mặt khác, cho dù là Long tộc, người yếu cũng vĩnh viễn không thể mạnh hơn người làm nô lệ.
Trong lời nói của Mạnh Hàn để lộ ra quá nhiều tin tức. Chí ít các trưởng lão Tinh Linh đã nghe ra được vài điểm. Những cao thủ đứng đầu Long tộc không phải là đối thủ của Mạnh Hàn. Hơn nữa Mạnh Hàn còn có thể tiếp xúc thân mật với bọn họ.
Chỉ riêng tin tức Mạnh Hàn có thể thắng được cao thủ Long tộc đã khiến các trưởng lão kinh hãi.
- Nếu Long tộc đều không phải là đối thủ của ngươi, Tony, chủ nhân lẽ nào cũng chưa từng có dã tâm chinh phục thế giới này sao?
Nữ hoàng Tinh Linh lại xúi nói:
- Chủ nhân không phải nói, chủ nhân cũng có dã tâm sao?
- Ôi, một ý nghĩ sai lầm!
Trong khi mọi người đang trầm mặc, Pháp Thần các hạ mở miệng nói đầu tiên. Sau khi thở dài một tiếng, Pháp Thần các hạ bỗng nhiên hỏi:
- Tinh Linh tộc có thể tiếp tục tồn tại sao? Với năng lực của Tinh Linh tộc không phải bất kỳ người nào cũng lệ thuộc, không phải bất luận người nào cũng làm nô lệ chứ?
- Đương nhiên!
Mạnh Hàn bình tĩnh gật đầu khẳng định nói.
- Ngươi làm được điều này sao?
Pháp Thần các hạ hỏi ngược lại một câu:
- Bgươi dự định giải quyết uy hiếp của Long tộc như thế nào?
Lần này Mạnh Hàn không trả lời, nhưng trực tiếp phát động lĩnh vực của mình. Trong nháy mắt, phạm vi mấy chục trượng xung quanh liền biến thành vương quốc thống trị tuyệt đối của Mạnh Hàn.
Người ở chỗ này kém nhất cũng là Pháp Thánh cao cấp. Bọn họ lập tức cảm giác được bên cạnh Mạnh Hàn đã phát sinh biến hóa khủng bố. Đặc biệt là Pháp Thần các hạ. Tuy rằng Pháp Thần các hạ bị thương nặng, nhưng chút lực lượng tinh thần nhỏ bé để tra xét vẫn phải có. Vừa thả ra một chút lực lượng tinh thần, Pháp Thần các hạ đã cảm giác được uy lực khủng bố của lĩnh vực này.
Sự thực thắng hùng biện. Mạnh Hàn không nói một câu, nhưng tất cả trưởng lão Tinh Linh đều xác định được Mạnh Hàn có năng lực như vậy. Trưởng lão Meredith thậm chí kinh ngạc nhỏ giọng kêu thành lên.
Ai có thể nghĩ đến, Mạnh Hàn lúc đó bọn họ chỉ cần duỗi ra một ngón tay út đã có thể giết chết vô số lần, bây giờ lại có thể quyết định vận mệnh của toàn bộ Tinh Linh tộc?
- Jessyca làm nữ hoàng Tinh Linh. Louisa và Louise làm trưởng lão bảo vệ Tinh Linh tộc. Điều này có thể được không?
Pháp Thần các hạ lại hỏi một câu. Những lời này, hiển nhiên nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh không có cách nào mở miệng hỏi ra được.
- Đương nhiên!
Mạnh Hàn vẫn trả lời chắc chắn.
- Nhân loại không thể tùy ý nô dịch Tinh Linh, khiến Tinh Linh làm nô lệ!
Pháp Thần các hạ lại nói ra một yêu cầu.
- Trên thực tế, ta rất không thích nô lệ tồn tại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Hàn nghiêm nghị đáp lại:
- Nhưng mấy người các ngươi là ngoại lệ. Bởi vì các ngươi không có cách nào bảo đảm chuyện lúc trước không tái diễn. Hơn nữa, mặc dù các ngươi làm nô lệ của ta, vẫn có thể trở thành thần bảo vệ Tinh Linh tộc.
- Không để mặt mũi thật của bọn ta xuất hiện ở trước mặt bất kỳ Tinh Linh nào. Ngươi có thể làm được không?
Câu nói này của Pháp Thần các hạ đã mang theo một chút cầu xin.
- Các ngươi sắp trở thành thần hộ mệnh của Hoàng Kim Thành và rừng rậm Tinh Linh, lấy khuôn mặt thế nào để xuất hiện, các ngươi có thể tẹ mình lựa chọn.
Mạnh Hàn đưa ra một mức độ tự do lớn hơn.
- Đến đây đi!
Pháp Thần các hạ không nói thêm điều gì nữa, nhắm hai mắt lại, bắt đầu đọc một đoạn thần chú khế ước nô lệ.
Mấy vị trưởng lão xung quanh nhìn Pháp Thần các hạ bình tĩnh trở thành nô lệ của Mạnh Hàn, trên mặt mỗi người đều dần hiện ra một vẻ thống khổ, đồng thời cũng hiện ra một sự kiên quyết.
Sau Pháp Thần các hạ chính là trưởng lão Meredith. Sau đó lại là một trưởng lão khác, mãi đến khi chỉ còn lại nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh.
- Là ngươi! Là ngươi thiết kế tất cả những điều này?
Nữ hoàng Tinh Linh dường như nghĩ tới điều gì, nhìn từng trưởng lão một lập ra khế ước nô lệ với Mạnh Hàn, không để ý thương thế của mình, điên cuồng kêu lên.
- Ta không làm bất cứ chuyện gì.
Mạnh Hàn lắc đầu phủ nhận nói:
- Ta chỉ làm chuyện ta nên làm. Về phần các ngươi muốn như thế nào, ta liền cho như thế. Các ngươi muốn vũ khí, ta cho các ngươi vũ khí. Các ngươi muốn quyển sách mặt phẳng chiếu, ta cho các ngươi quyển sách mặt phẳng chiếu. Ngoại trừ những thứ đó ra, ta chưa từng làm bất kỳ chuyện gì khác.
- Tuy nhiên ngươi làm cho chúng ta tự tin bành trướng, làm cho chúng ta cảm thấy chinh phục thế giới cũng không phải là chuyện gì khó khăn!
Trên mặt nữ hoàng Tinh Linh đã có nước mắt, thất thố kêu lên.
- Chuyện đó không liên quan đến ta. Ta không xúi giục các ngươi làm bất cứ chuyện gì. Đây là do dã tâm của bản thân các ngươi khiến các ngươi bước tới tình cảnh như hiện nay.
Giọng điệu của Mạnh Hàn vẫn bình tĩnh tranh luận với nữ hoàng, nhưng hoàn toàn không có chút ý tứ muốn vận dụng vũ lực.
- Có dã tâm là sai lầm sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nước mắt trên mặt nữ hoàng Tinh Linh càng ngày càng nhiều:
- Lẽ nào ngươi không có dã tâm sao?
- Có dã tâm không phải là sai lầm. Sai lầm chính là chỉ có dã tâm, mà thiếu bình tĩnh.
Mạnh Hàn đáp trả lại từng vấn đề, giọng điệu hoàn toàn không có chút biến hoá nào:
- Ta cũng chỉ là người bình thường. Ta không phải là thần, tất nhiên cũng có dã tâm!
Nghe Mạnh Hàn trả lời xong, nữ hoàng Tinh Linh dường như không còn vấn đề gì nữa. Sau khi không cam lòng vật lộn một hồi, rốt cuộc nước mắt chảy xuôi, đọc lên đoạn thần chú khế ước nô lệ kia.
Sáu Tinh Linh và Mạnh Hàn đã hoàn thành khế ước nô lệ. Cho dù Mạnh Hàn có lực lượng tinh thần cường hãn, toàn thân cũng đổ đầy mồ hôi.
Sau đó, sáu trưởng lão cũng cảm giác được từng lực lượng tinh thần cường hãn từ phía bên thân thể Mạnh Hàn truyền tới, điên cuồng bổ sung những vết thương của bọn họ. Mà nguyên tố ma pháp trong thiên địa cũng bắt đầu điên cuồng vọt về phía trong cơ thể bọn họ.
Quá trình như vậy kéo dài đến hơn một canh giờ. Sáu vị trưởng lão không còn dáng vẻ hấp hối như lúc trước nữa. Bọn họ đã khôi phục lại được trạng thái cường hãn như lúc đang trong thời kỳ toàn thịnh. Chỉ có điều, các nàng biết các nàng sẽ không bao giờ trở lại là trưởng lão Tinh Linh tộc như trước kia nữa.
- Tony, chủ nhân!
Nữ hoàng Tinh Linh mở miệng lần nữa, đầu độc Mạnh Hàn nói:
- Long tộc tham lam một ngày nào đó sẽ mơ ước tới của cải của chủ nhân, xem nhân loại như nô lệ của bọn chúng. Chủ nhân không dự định khống chế bọn họ trước sao?
- Ta đã từng tranh tài với mấy vị cao thủ đứng đầu Long tộc. Trong đó bao gồm cả gia hỏa tham lam ngươi nói tới, Harrison.
Mạnh Hàn cười nhìn nữ hoàng Tinh Linh dự định kích động mình trả thù Long tộc đáp:
- Thứ nhất, Long tộc chưa từng có ý định thống trị thế giới. Về điểm này, sau này các ngươi tiếp xúc qua sẽ biết. Mặt khác, cho dù là Long tộc, người yếu cũng vĩnh viễn không thể mạnh hơn người làm nô lệ.
Trong lời nói của Mạnh Hàn để lộ ra quá nhiều tin tức. Chí ít các trưởng lão Tinh Linh đã nghe ra được vài điểm. Những cao thủ đứng đầu Long tộc không phải là đối thủ của Mạnh Hàn. Hơn nữa Mạnh Hàn còn có thể tiếp xúc thân mật với bọn họ.
Chỉ riêng tin tức Mạnh Hàn có thể thắng được cao thủ Long tộc đã khiến các trưởng lão kinh hãi.
- Nếu Long tộc đều không phải là đối thủ của ngươi, Tony, chủ nhân lẽ nào cũng chưa từng có dã tâm chinh phục thế giới này sao?
Nữ hoàng Tinh Linh lại xúi nói:
- Chủ nhân không phải nói, chủ nhân cũng có dã tâm sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro