Đàm phán cường thế
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Bọn họ không nhịn được đều cảm thấy kinh hãi. Nhưng bọn họ rất nhanh liền cảm thấy an tâm. Uy thế như thế, cũng chỉ có đại nhân nhà mình mới có thể làm ra được. Những người khác cho dù muốn làm được cũng không thể. Cho dù là Medusha cũng không thể nào làm được. Đây là niềm tin của các thành viên của đội thân vệ đối với chính thực lực của đại nhân mình.
Lão tù trưởng lại không có được sự chắc chắn như của các chiến sĩ đội thân vệ. Khi nhìn thấy một cảnh tượng đáng sợ như vậy, lão lập tức có phản ứng ngay tại chỗ. Lão ngã quỵ ở trên mặt đất, hướng về phía thú thần không ngừng cầu khẩn. Tuy nhiên, mọi người đều nghe được rõ ràng, hắn đang cầu khẩn thần sứ đại nhân không xảy ra chuyện gì. Điều này cũng làm cho suy nghĩ của mọi người đối với hắn trở nên tốt hơn.
Sự chấn động điên cuồng này đã khiến tất cả Medusha đều hoảng loạn. Các nàng chưa từng nghĩ tới một mình Mạnh Hàn lại có thể lay động cả ngọn núi. Chỉ có điều sự ngạc nhiên chỉ tồn lại trong một lúc, các nàng đã bị những trụ đá quỷ dị ở dưới chận đột nhiên bay lên cuốn chặt lấy các nàng.
Những trụ đá này vốn phải là đá cứng rắn. Nhưng lúc này nó lại trở nên mềm mại thậm chí còn hơn cả độc xà trên đầu các nàng.
Gần như chỉ trong nháy mắt, vô số trụ đá hóa thành sợi đá quấn chặt lấy thân thể của các nàng. Không chỉ có như vậy, dây đá chủ yếu là quấn chặt lấy cổ và hai tay của các nàng. Mặc cho những Medusha này giãy dụa thế nào, nhưng không cách nào khiến bọn họ không thể nào thoát ra khỏi ba vị trí bị khống chế trên thân thể này.
Các Medusha sợ hãi không ngừng giẫy giụa, lại chỉ có thể nhìn những dây đá này quấn thân thể của các nàng chặt hơn nữa, đồng thời còn tập trung tất cả các nàng vào cùng một chỗ. Mấy chục Medusha bị trói chặt thành một khối. Thứ duy nhất Mạnh Hàn để lại cho các nàng một chút tự do chính là cái đuôi. Nhưng đối với uy lực ma pháp cường hãn của Mạnh Hàn, những cái đuôi này căn bản không có cách nào phát huy được công hiệu của mình.
Medusha bị Mạnh Hàn đánh ngã ngất đi cũng bị trói cùng với bọn họ. Hiện tại tất cả Thần Miếu đều nằm trong phạm vi cảm ứng của đám mây sủng vật. Bên trong không có bất cứ động tĩnh gì có thể che giấu được Mạnh Hàn. Trong tộc Medusha có bao nhiêu người, một người cũng không chạy thoát. Tất cả đều ở nơi này.
Đùng đùng.
Một tiếng động khẽ vang lên khiến tất cả các Medusha đều đưa ánh mắt nhìn tới. Trên người Medusha, vừa mới ngất đi nhất thời loé lên một đạo điện quang. Ngay sau đó, dưới sự kích thích của chút điện quang này, Medusha đang ngất đã tỉnh lại.
Biểu tình sợ hãi xuất hiện trên khuôn mặt của tất cả các Medusha. Không một ai trong số bọn họ có thể ngờ được, một nhân loại lại thoải mái đi tới bên trong Thần Điện của các nàng, hoàn toàn không thèm để ý tới cung tiễn và ma pháp hóa đá của các nàng. Thậm chí ngay cả nguyền rủa và xua tan nguyên tố đối với hắn đều không hề ảnh hưởng.
Trái lại hắn có thể thoải mái như vậy, một lưới bắt hết các nàng. Dưới sự sợ hãi, mái tóc độc xà ngay cả giương nanh múa vuốt, lúc này tất cả đều xõa xuống, không tiếp tục dữ tợn như trước đó nữa.
Khi tất cả đòn sát thủ đều đã mang ra sử dụng, lại phát hiện đối thủ hoàn toàn không sợ hãi, hơn nữa lông tóc không tổn hại. Loại đả kích này rất lớn. Và cảm giác sợ hãi khi bị kẻ địch bắt được toàn bộ đã nhanh chóng chiếm giữ trong lòng của tất cả Medusha. Mỗi Medusha đều tuyệt vọng nhìn Mạnh Hàn. Sống chết của các nàng chỉ là một suy nghĩ của Mạnh Hàn.
- Ta vẫn nói câu kia. Lần này ta đến mang theo thành ý muốn hợp tác. Ta nghĩ bây giờ chúng ta hẳn có thể tâm bình khí hòa nói chuyện một chút chứ?
Trong ánh mắt khiếp sợ của các Medusha Mạnh Hàn đi tới phía đối diện các Medusha, nhẹ nhàng dựa về phía sau một cái. Một cái ghế từ dưới đất bay lên, xuất hiện chính xác ở dưới chân của Mạnh Hàn. Và sau khi Mạnh Hàn ngồi xuống, lúc này hắn mới nói ra những lời như vậy.
Theo Mạnh Hàn lời nói, những dây đá quấn quanh trên người các Medusha nhanh chóng biến mất. Trong chốc lát, tất cả các Medusha liền hồi phục tự do. Chỉ có điều, lần này không có người nào dám nhe răng đối với người thanh niên đang ngồi ở đó nữa.
Hiện tại một đám Medusha mới phát hiện, vị trí Mạnh Hàn ngồi lại chính là đối diện với chỗ ngồi của thủ lĩnh thường ngồi trong Thần Miếu. Các nàng liền chen chúc thành một đoàn bị đưa đến bên này bảo tọa của thủ lĩnh.
Nhìn Mạnh Hàn ngồi ở phía đối diện nghiêm túc chậm rãi lần từng hạt niệm châu, ánh mắt của các Medusha đều tập trung vào trên người một Medusha có dáng vẻ kiều diễm.
Medusha kia cũng không trốn tránh, hướng về hai bên phất tay một cái. Tất cả Medusha nhanh chóng đứng ở hai bên, xếp thành đội ngũ chỉnh tề. Sau đó, thân thể kiều mỵ lay động. Cái đuôi rắn vốn rất dài, bắt đầu từ từ biến hình. Chỉ chốc lát đuôi rắn liền biến thành hai cái chân trắng như ngọc, đứng ở phía đối diện Mạnh Hàn cách đó không xa.
Mạnh Hàn vẫn nhìn chằm chằm không chớp mắt về phía thủ lĩnh Medusha này. Cùng lúc với thủ lĩnh biến hóa, những Medusha khác cũng không hề nghỉ ngơi. Tất cả bọn họ đều biến cái đuôi rắn của mình thành đôi chân dài của nhân loại. Sau khi biến hóa, gần như mỗi người đều biến thành một thiếu nữ với vóc người nóng bỏng, rất đẹp mắt.
- Thủ lĩnh mỹ lệ, ta đã giới thiệu qua về mình. Không biết tên của ngài xưng hô như thế nào?
Nếu đối phương đã bày ra một tư thế muốn nói chuyện, giọng điệu và động tác của Mạnh Hàn lập tức trở nên cực kỳ thân sĩ.
- Mia!
Thủ lĩnh Medusha không ngừng bước những bước đi khiến người ta động tâm, chậm rãi tiến đến chỗ ngồi của thủ lĩnh. Tiếp đó nàng dùng một tư thế cực kỳ mê hoặc ngồi xuống. Trên mặt nàng đầy sương lạnh không nhìn thấy một chút vui vẻ nào. Trong miệng nàng thốt ra một từ đầy lạnh lẽo, dường như không muốn nói.
- Mia tiểu thư!
Mạnh Hàn lại hơi cúi đầu thi lễ:
- Thật xin lỗi đã mạo phạm các ngươi. Đối với điều này ta biểu thị vô cùng xin lỗi.
- Antonio tiên sinh cường thế như vậy đánh tới cửa, chính là muốn biểu thị sự xin lỗi đối với chúng ta sao?
Cho dù hiện tại đã không cần động thủ, nhưng Mia vẫn có một ít oán hận đối với Mạnh Hàn. Mình và người trong tộc đang sinh sống rất tốt. Cuộc sống yên tĩnh đột nhiên bị phá vỡ. Đổi thành ai cũng sẽ không vui vẻ. Chỉ có điều bọn họ kiêng kỵ thực lực của Mạnh Hàn, không dám nói ra lời nòa quá đáng. Nhưng nàng vẫn nương theo câu trả lời này, phát ra một phần oán khí của chính mình.
- Không, đương nhiên không phải!
- Mạnh Hàn cười lắc đầu, sau đó rất tùy ý trả lời:
- Sở dĩ ta đến đây, là bởi vì một có một luyện kim sư nào đó nói là hắn cần hai mắt của Medusha mới giúp ta giải quyết một chút vấn đề nho nhỏ. Cho nên ta mới xuất hiện ở đây.
- Hai mắt?
Mia nghe thấy Mạnh Hàn trả lời như vậy, nàng không nhịn được thoáng run run một chút. Nàng nhắm hai mắt lại một hồi sau mới mở ra. Trong ánh mắt đầy sợ hãi nhìn Mạnh Hàn, giống như lại muốn nhào lên.
- Tuy nhiên ta thay đổi chủ ý.
Lão tù trưởng lại không có được sự chắc chắn như của các chiến sĩ đội thân vệ. Khi nhìn thấy một cảnh tượng đáng sợ như vậy, lão lập tức có phản ứng ngay tại chỗ. Lão ngã quỵ ở trên mặt đất, hướng về phía thú thần không ngừng cầu khẩn. Tuy nhiên, mọi người đều nghe được rõ ràng, hắn đang cầu khẩn thần sứ đại nhân không xảy ra chuyện gì. Điều này cũng làm cho suy nghĩ của mọi người đối với hắn trở nên tốt hơn.
Sự chấn động điên cuồng này đã khiến tất cả Medusha đều hoảng loạn. Các nàng chưa từng nghĩ tới một mình Mạnh Hàn lại có thể lay động cả ngọn núi. Chỉ có điều sự ngạc nhiên chỉ tồn lại trong một lúc, các nàng đã bị những trụ đá quỷ dị ở dưới chận đột nhiên bay lên cuốn chặt lấy các nàng.
Những trụ đá này vốn phải là đá cứng rắn. Nhưng lúc này nó lại trở nên mềm mại thậm chí còn hơn cả độc xà trên đầu các nàng.
Gần như chỉ trong nháy mắt, vô số trụ đá hóa thành sợi đá quấn chặt lấy thân thể của các nàng. Không chỉ có như vậy, dây đá chủ yếu là quấn chặt lấy cổ và hai tay của các nàng. Mặc cho những Medusha này giãy dụa thế nào, nhưng không cách nào khiến bọn họ không thể nào thoát ra khỏi ba vị trí bị khống chế trên thân thể này.
Các Medusha sợ hãi không ngừng giẫy giụa, lại chỉ có thể nhìn những dây đá này quấn thân thể của các nàng chặt hơn nữa, đồng thời còn tập trung tất cả các nàng vào cùng một chỗ. Mấy chục Medusha bị trói chặt thành một khối. Thứ duy nhất Mạnh Hàn để lại cho các nàng một chút tự do chính là cái đuôi. Nhưng đối với uy lực ma pháp cường hãn của Mạnh Hàn, những cái đuôi này căn bản không có cách nào phát huy được công hiệu của mình.
Medusha bị Mạnh Hàn đánh ngã ngất đi cũng bị trói cùng với bọn họ. Hiện tại tất cả Thần Miếu đều nằm trong phạm vi cảm ứng của đám mây sủng vật. Bên trong không có bất cứ động tĩnh gì có thể che giấu được Mạnh Hàn. Trong tộc Medusha có bao nhiêu người, một người cũng không chạy thoát. Tất cả đều ở nơi này.
Đùng đùng.
Một tiếng động khẽ vang lên khiến tất cả các Medusha đều đưa ánh mắt nhìn tới. Trên người Medusha, vừa mới ngất đi nhất thời loé lên một đạo điện quang. Ngay sau đó, dưới sự kích thích của chút điện quang này, Medusha đang ngất đã tỉnh lại.
Biểu tình sợ hãi xuất hiện trên khuôn mặt của tất cả các Medusha. Không một ai trong số bọn họ có thể ngờ được, một nhân loại lại thoải mái đi tới bên trong Thần Điện của các nàng, hoàn toàn không thèm để ý tới cung tiễn và ma pháp hóa đá của các nàng. Thậm chí ngay cả nguyền rủa và xua tan nguyên tố đối với hắn đều không hề ảnh hưởng.
Trái lại hắn có thể thoải mái như vậy, một lưới bắt hết các nàng. Dưới sự sợ hãi, mái tóc độc xà ngay cả giương nanh múa vuốt, lúc này tất cả đều xõa xuống, không tiếp tục dữ tợn như trước đó nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi tất cả đòn sát thủ đều đã mang ra sử dụng, lại phát hiện đối thủ hoàn toàn không sợ hãi, hơn nữa lông tóc không tổn hại. Loại đả kích này rất lớn. Và cảm giác sợ hãi khi bị kẻ địch bắt được toàn bộ đã nhanh chóng chiếm giữ trong lòng của tất cả Medusha. Mỗi Medusha đều tuyệt vọng nhìn Mạnh Hàn. Sống chết của các nàng chỉ là một suy nghĩ của Mạnh Hàn.
- Ta vẫn nói câu kia. Lần này ta đến mang theo thành ý muốn hợp tác. Ta nghĩ bây giờ chúng ta hẳn có thể tâm bình khí hòa nói chuyện một chút chứ?
Trong ánh mắt khiếp sợ của các Medusha Mạnh Hàn đi tới phía đối diện các Medusha, nhẹ nhàng dựa về phía sau một cái. Một cái ghế từ dưới đất bay lên, xuất hiện chính xác ở dưới chân của Mạnh Hàn. Và sau khi Mạnh Hàn ngồi xuống, lúc này hắn mới nói ra những lời như vậy.
Theo Mạnh Hàn lời nói, những dây đá quấn quanh trên người các Medusha nhanh chóng biến mất. Trong chốc lát, tất cả các Medusha liền hồi phục tự do. Chỉ có điều, lần này không có người nào dám nhe răng đối với người thanh niên đang ngồi ở đó nữa.
Hiện tại một đám Medusha mới phát hiện, vị trí Mạnh Hàn ngồi lại chính là đối diện với chỗ ngồi của thủ lĩnh thường ngồi trong Thần Miếu. Các nàng liền chen chúc thành một đoàn bị đưa đến bên này bảo tọa của thủ lĩnh.
Nhìn Mạnh Hàn ngồi ở phía đối diện nghiêm túc chậm rãi lần từng hạt niệm châu, ánh mắt của các Medusha đều tập trung vào trên người một Medusha có dáng vẻ kiều diễm.
Medusha kia cũng không trốn tránh, hướng về hai bên phất tay một cái. Tất cả Medusha nhanh chóng đứng ở hai bên, xếp thành đội ngũ chỉnh tề. Sau đó, thân thể kiều mỵ lay động. Cái đuôi rắn vốn rất dài, bắt đầu từ từ biến hình. Chỉ chốc lát đuôi rắn liền biến thành hai cái chân trắng như ngọc, đứng ở phía đối diện Mạnh Hàn cách đó không xa.
Mạnh Hàn vẫn nhìn chằm chằm không chớp mắt về phía thủ lĩnh Medusha này. Cùng lúc với thủ lĩnh biến hóa, những Medusha khác cũng không hề nghỉ ngơi. Tất cả bọn họ đều biến cái đuôi rắn của mình thành đôi chân dài của nhân loại. Sau khi biến hóa, gần như mỗi người đều biến thành một thiếu nữ với vóc người nóng bỏng, rất đẹp mắt.
- Thủ lĩnh mỹ lệ, ta đã giới thiệu qua về mình. Không biết tên của ngài xưng hô như thế nào?
Nếu đối phương đã bày ra một tư thế muốn nói chuyện, giọng điệu và động tác của Mạnh Hàn lập tức trở nên cực kỳ thân sĩ.
- Mia!
Thủ lĩnh Medusha không ngừng bước những bước đi khiến người ta động tâm, chậm rãi tiến đến chỗ ngồi của thủ lĩnh. Tiếp đó nàng dùng một tư thế cực kỳ mê hoặc ngồi xuống. Trên mặt nàng đầy sương lạnh không nhìn thấy một chút vui vẻ nào. Trong miệng nàng thốt ra một từ đầy lạnh lẽo, dường như không muốn nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Mia tiểu thư!
Mạnh Hàn lại hơi cúi đầu thi lễ:
- Thật xin lỗi đã mạo phạm các ngươi. Đối với điều này ta biểu thị vô cùng xin lỗi.
- Antonio tiên sinh cường thế như vậy đánh tới cửa, chính là muốn biểu thị sự xin lỗi đối với chúng ta sao?
Cho dù hiện tại đã không cần động thủ, nhưng Mia vẫn có một ít oán hận đối với Mạnh Hàn. Mình và người trong tộc đang sinh sống rất tốt. Cuộc sống yên tĩnh đột nhiên bị phá vỡ. Đổi thành ai cũng sẽ không vui vẻ. Chỉ có điều bọn họ kiêng kỵ thực lực của Mạnh Hàn, không dám nói ra lời nòa quá đáng. Nhưng nàng vẫn nương theo câu trả lời này, phát ra một phần oán khí của chính mình.
- Không, đương nhiên không phải!
- Mạnh Hàn cười lắc đầu, sau đó rất tùy ý trả lời:
- Sở dĩ ta đến đây, là bởi vì một có một luyện kim sư nào đó nói là hắn cần hai mắt của Medusha mới giúp ta giải quyết một chút vấn đề nho nhỏ. Cho nên ta mới xuất hiện ở đây.
- Hai mắt?
Mia nghe thấy Mạnh Hàn trả lời như vậy, nàng không nhịn được thoáng run run một chút. Nàng nhắm hai mắt lại một hồi sau mới mở ra. Trong ánh mắt đầy sợ hãi nhìn Mạnh Hàn, giống như lại muốn nhào lên.
- Tuy nhiên ta thay đổi chủ ý.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro