Thiên Hạ Vô Song

Đánh giá về vũ kịch (2)

Nhâm Oán

2024-07-22 12:16:51

Ngược lại Mạnh Hàn cảm thấy rất kỳ quái, Andy dáng người trung niên lại bị gọi gia gia? Lẽ nào hắn là một lão nhân, có trú nhan thuật?

- Vẫn cảm thấy không đủ hoàn mỹ. Chúng ta vẫn biết có khuyết điểm, nhưng vẫn không tìm ra được.

Trên mặt Claudia hiện lên một nụ cười không có cách nào che giấu được. Xem ra, những lời nói này của Mạnh Hàn thật sự đã cho các nàng thấy được hi vọng. Theo đuổi hoàn mỹ, vẫn là mục tiêu của hai nàng. Nhưng loại hình thức hoàn toàn mới này lại khiến các nàng có chút cảm giác không biết ra tay từ đâu. Đây cũng chính là một trong những mục đích chủ yếu khiến các nàng tới nơi này.

Mạnh Hàn không hề trả lời, lại trực tiếp đắc ý liếc mắt nhìn về phía Andy Kiếm Thần một cái, ý tứ thị uy biểu lộ không bỏ sót:

- Xem đi. Ngay cả Claudia cũng nói như thế!

Dáng vẻ của hắn làm gì để Kiếm Thần vào trong mắt. Andy vừa thấy, nhất thời giận dữ. Chỉ có điều bên cạnh hắn, Lidia vẫn đang làm nũng. Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút. Cho dù mình vẫn đi theo Claudia và Lidia, nhưng ở trên phương diện âm nhạc và vũ đạo, mình thật sự không có quyền lên tiếng. Cuối cùng hắn cũng chỉ có thể thổi râu mép trừng mắt ngừng chiến tranh. Bộ dạng tức giận của hắn khiến người ta nhìn thấy không nhịn được mỉm cười.

Có thể khiến một vị cao thủ cấp bậc Kiếm Thần ở trước mặt mình nói không ra lời, loại cảm giác thành tựu này quả thực có thể vui mừng thư thái hơn so với uống uống xong một chén nước trời. Toàn thân mỗi lỗ chân lông từ trong ra ngoài đầy cảm giác sảng khoái.

Mạnh Hàn sau khi đắc ý một hồi lâu, trước con mắt mong chờ của Claudia và Lidia, hắn chậm rãi mở miệng nói:

- Thật ra, âm nhạc và vũ đạo của các ngươi cũng đã đến cực hạn. Điều các ngươi thiếu không phải là những kiến thức cơ bản, mà là thứ khác.

- Thứ khác?

Claudia và Lidia đều có chút nghi hoặc, liếc mắt nhìn nhau. Cả hai vẫn không rõ ý của Mạnh Hàn là gì. Andy ở bên cạnh lập tức khiển trách:

- Tiểu tử, có lời gì thì nhanh nói ra đi. Không muốn giấu giấu diếm diếm, khiến người ta khó chịu.

- Diễn xuất hoàn mỹ, cũng không chỉ biểu hiện ở trong phạm trù của từng người.

Mạnh Hàn cũng không khách khí, theo sát nói:

- Âm nhạc và vũ đạo quan trọng chính là linh hồn. Nhưng còn có những thứ khác. Sân bãi, ánh đèn, âm hưởng, bối cảnh, trang phục. Những cái này đều phải cân nhắc. Đương nhiên, những cái này đều có thể nghĩ ra biện pháp khắc phục, cũng không phải là quan trọng nhất. Quan trọng chính là, các ngươi thật sự thấy khô lâu là vũ đạo thế nào?

- Vũ điệu xương khô thật sự sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lidia lập lại lời nói của Mạnh Hàn, trong ánh mắt bắn ra một sự hưng phấn khó nói lên lời. Nàng đã hiểu rõ lời Mạnh Hàn nói là có ý gì. Không chỉ là bộ xương, khung cảnh, nhân vật, thậm chí tình cảnh chiến đấu chân chính đều cần phải có thứ chân thực để tham khảo. Thứ thông qua nghệ thuật biểu hiện ra mới có thể làm cho người ta càng cảm động hơn.

- Đương nhiên, nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống, cao hơn cuộc sống.

Mạnh Hàn thuận miệng dùng một câu nói đã được nghe nát lỗ tai trong kiếp trước, để trả lại một cách chuẩn xác nhất cho hiện tượng này. Chỉ có điều, hắn thuận miệng một câu nói, lại làm cho Claudia và Lidia lại chìm vào trầm tư suy nghĩ.

Lần này, Kiếm Thần Andy không chịu phục, cũng có phần nói không ra lời, chỉ có thể xấu hổ cười vài tiếng, tự giễu nói:

- Ta đã nói, ta luôn cảm thấy điệu múa xương khô kia có điểm không bình thường mà!

Đang tự giễu, Lidia đã lại quấn lấy hắn:

- Andy gia gia, đi tìm người giúp chúng ta làm một bộ xương khiêu vũ để xem thử một chút đi, có được hay không?

Giọng điệu của nàng có chút làm nũng nói, vừa lôi kéo tay của Kiếm Thần Andy đã bắt đầu run rẩy:

- Gia gia nhất định phải có biện pháp, có đúng không, Andy gia gia?

Kiếm Thần Andy với tướng mạo của một trung niên, thấy bộ dạng làm nũng của Lidia, chỉ cảm thấy vô cùng khó xử:

- Không phải ta không giúp đỡ. Hiện tại đi đâu tìm một Tử Linh pháp sư đây!

Trong thế giới loài người, pháp sư Tử Linh đều bị xem là tà ác. Những người cường đại đều chạy trốn tới chỗ khác. Người không cường đại trực tiếp bị tiêu diệt. Đúng như lời Kiếm Thần Andy đã nói, muốn tìm một pháp sư Tử Linh, đúng là không phải một chuyện dễ dàng.

- Khụ khụ!

Mạnh Hàn ho khan hai tiếng, thu hút tầm mắt của mọi người về phía mình, chậm rãi nói:

- Ta chỉ đưa ra một ví dụ, cũng chưa chắc đã nhất định phải thực sự nhìn thấy bộ xương khiêu vũ.

Nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, Kiếm Thần Andy không ngừng gật đầu, đồng ý nói:

- Chỉ là làm một ví dụ thôi, không nhất định phải nhìn bộ xương. Huống hồ, bộ xương có gì đẹp đâu. Chỉ là một đống bộ xương mà thôi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Có lẽ đây là vở kịch đầu tiên của chúng ta, chúng ta muốn cố gắng biểu hiện hoàn mỹ.

Lidia là nhân vật chính trong vở kịch, cho nên nói chuyện cũng lấy nàng làm chủ. Chỉ có điều Claudia cũng không nhàn rỗi, ở bên cạnh cũng gật đầu. Tuy rằng không mở miệng, nhưng rõ ràng có ý phụ hoạ.

Kiếm Thần Andy lại bị hai nàng nhìn chằm chằm vào, đành thua trận. Hắn lại đưa ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hàn.

Gặp tình hình này, Mạnh Hàn cũng chỉ có thể chậm rãi nói:

- Nếu như chỉ nhìn bộ xương khiêu vũ, ta thật ra có thể giúp đỡ chút ít.

- Ngươi có thể giúp sao? Lẽ nào ngươi có liên quan đến ma pháp Tử Linh tà ác?

Nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, sắc mặt Kiếm Thần Andy dường như đã tốt hơn một chút. Nhưng ngay lập tức hắn liền lật mặt, căm tức nhìn Mạnh Hàn, dường như Mạnh Hàn không cho ra một lời giải thích hợp lý, tuyệt đối sẽ không chịu để yên:

- Lần trước đi thành bảo cự thạch, nghe nói trong lúc đội thân vệ của ngươi và Nhị điện hạ quyết đấu, pháp sư Tử Linh đã xuất hiện. Qhẳng lẽ ngươi là đảo quỷ?

- Xin người. Không nên nói chuyện ma pháp Tử Linh là ma pháp tà ác.

Mạnh Hàn hoàn toàn không cảm thấy khẩn trương. Cho dù là bị một vị Kiếm Thần nhìn chằm chằm vào cũng vậy:

- Ta vẫn kiên trì với quan điểm của ta. Chỉ có ma pháp sư tà ác, không có ma pháp tà ác.

Claudia và Lidia cũng tỏ ra kinh ngạc, dường như đang khiếp sợ khi thấy Mạnh Hàn có thể nói ra mấy câu nói như vậy được. Chỉ có điều Mạnh Hàn vẫn không chút hoang mang, ánh mắt nhìn thẳng về phía Kiếm Thần Andy, hoàn toàn không né tránh.

- Sở dĩ các ngươi cảm thấy Tử Linh ma pháp tà ác, chỉ bởi vì tình cảnh khủng bố khi dùng loại ma pháp này giết người, hơn nữa bị một vài gia hỏa tà ác lợi dụng nó gây ra nhiều chuyện rất thê thảm mà thôi. Andy các hạ sử dụng kiếm giết người. Bọn họ dùng ma pháp Tử Linh giết người. Giết như thế, có gì khác biệt? Lẽ nào đến cảnh giới như các hạ ngài vậy, vẫn như thế nhìn không ra?

Giờ phút này Mạnh Hàn thực sự có được một chút khí thế của Trương Vô Kỵ gầm lên trước đám nữ Nga Mi. Trong giọng nói cũng hết sức giống nhau.

Tôn sư dùng Ỷ Thiên Kiếm giết người, Vi Nhất Tiếu hút máu sát người. Đều là giết, có gì khác nhau?

- Nếu như chỉ bởi vì người giết nhiều chính là tà ác.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Hạ Vô Song

Số ký tự: 0