Danh sách hiệp thương
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Cảnh tượng tương tự lại được trình diễn. Sau khi Mạnh Hàn rời đi, lãnh chúa địa phương liền không thể chờ đợi được nữa dẫn theo nhân thủ của mình, đào sâu ba thước muốn phát hiện xem của cải mà thần tài Antonio hầu tước đại nhân coi trọng là gì.
Đáng tiếc chính là mặc kệ bọn họ nỗ lực như thế nào, đào lên đá vẫn chỉ là đá, khúc gỗ cũng vẫn chỉ là khúc gỗ. Không cần phải nói kiếm được bao nhiêu kim tệ, nếu như không phải những người này vận dụng không cần tiền tài, sợ là lãnh chúa các đại nhân còn muốn cấp thêm không ít.
Tuy nhiên, càng như vậy càng chứng minh ánh mắt anh minh của Antonio hầu tước đại nhân. Rất nhiều thứ, trước khi hầu tước đại nhân tiếp xúc chỉ là đồ bình thường. Nhưng chỉ cần sau khi hầu tước đại nhân khai phá, mọi người sẽ phát hiện ra, đó là của cải kếch xù. Tinh thạch bạch diệu là như vậy, tơ của con nhện nhiệt đới cũng như vậy. Thậm chí ngay cả đất hoàng kim thành cũng như vậy. Vô số người đều đang vắt hết óc suy đoán, hầu tước đại nhân đến cùng là coi trọng thứ gì. Thậm chí còn có người phái chuyên gia nghiên cứu những thứ đã đào lên, xem thử trong đó liệu còn có công dụng gì mà người ta chưa biết hay không.
Trong khi Fanny điện hạ tức giận, Mạnh Hàn lại nhàn nhãn dẫn theo Grace du sơn ngoạn thủy. Cuối cùng đám người Mạnh Hàn cũng đi tới được kinh đô của đế quốc Quang Minh.
Vừa vào thành, Mạnh Hàn nhìn thấy được chính là nhà thờ lớn thánh Peter. Giống như thánh điện tại đế quốc Hắc Ám, nhà thờ lớn thánh Peter với kiến trúc cao lớn, phát ra một loại khí tức thần thánh hào hoa phú quý, khiến người ta vừa thấy liền có một lực hút thần bí khiến người ta muốn quỳ bái.
- Không trách được đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám tranh đấu mấy ngàn năm không phân cao thấp!
Mạnh Hàn nhìn thấy kiến trúc do mình thiết kế, không nhịn được cười nói:
- Hóa ra trên phương diện thủ pháp xử lý những thứ này lại không có nửa điểm khác nhau.
Đến sau lại có lợi ích của đến sau. Chí ít đế quốc Quang Minh có thể từ chỗ của Mạnh Hàn, nhận được rất nhiều điều cực kì quan trọng. Bọn họ nghĩ tất cả biện pháp đều không thể biết bí mật của cao tầng đế quốc Hắc Ám.
- Lần trước vì để triển khai sự hợp tác giữa chúng ta, cho nên ta nói về không ít thứ nghị trưởng các hạ hội nghị hắc ám cho phép nói.
Thời điểm Mạnh Hàn đối mặt với giáo hoàng bệ hạ, ngược lại đã thay đổi thái độ không có gì giấu nhau trong lần trước, mà trở nên bảo thủ:
- Nhưng lần này, tại sao ta phải nói những thứ ta cho ngài đây? Giáo hoàng bệ hạ tôn quý?
Fanny không ngờ rằng Mạnh Hàn lại có thái độ như vậy. Nàng nhất thời giận dữ. Chỉ có điều, nàng còn chưa phát tác, liền bị giáo hoàng bệ hạ ngăn cản. Giáo hoàng bệ hạ cũng là tuổi già thành tinh, làm sao có thể không biết vào lúc này Mạnh Hàn muốn chính là cái gì?
- Đại nhân có điều kiện gì, cứ nói thẳng ra đi!
Trong nháy mắt giáo hoàng bệ hạ từ một vị giáo hoàng cao cao tại thượng, biến thành một kẻ diệt thương mặt đối mặt cò kè mặc cả với Mạnh Hàn:
- Ta nhớ được hầu tước đại nhân đã từng nói, bất kỳ thứ gì đều có giá cả. Ta muốn biết tất cả mọi chuyện đã phát sinh tại đế quốc Hắc Ám khi nhóm người đại nhân ở đó. Thỉnh đại nhân ra giá đi!
- Giao Fanny cho ta có được hay không?
Mạnh Hàn nhìn chằm chằm giáo vào hoàng bệ hạ, lại nhìn Fanny điện hạ đang tức giận một chút, đột nhiên mở miệng hỏi.
- Không được!
Giáo hoàng bệ hạ cười một tiếng. Mạnh Hàn này rõ ràng đang khiêu khích Fanny. Quả nhiên, nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, trên mặt Fanny điện hạ lại phủ một lớp sương lạnh. Chỉ e rằng nếu giáo hoàng bệ hạ không có ở đây, nàng hẳn đã phát tác. Nhưng hiện tại nàng trừng mắt nhìn về phía Mạnh Hàn, trong ánh mắt đã đầy tức giận.
- Vậy tạm thời ta cũng không nghĩ ra được nên đưa ra giá bao nhiêu.
Mạnh Hàn giang rộng hai tay ra, ra hiệu mình không thể làm gì được:
- Bằng không, giáo hoàng bệ hạ nói một chút, ngài có thể bỏ ra cái giá thế nào, ta mới tiện phán đoán một chút đi!
- Nghe nói hầu tước đại nhân và nghiệp đoàn ma pháp sư gần đây có hiểu lầm rất lớn. Có lẽ ta có thể trợ giúp hầu tước đại nhân giải thích rõ ràng hiểu lầm này. Hầu tước đại nhân thấy sao?
Giáo hoàng bệ hạ không chút biến sắc nói.
Nghe giáo hoàng bệ hạ nói như thế, trong lòng Mạnh Hàn lại thầm kinh hãi. Xem ra, đế quốc Quang Minh đã âm thầm đưa tay đến bên trong nghiệp đoàn ma pháp sư. Thậm chí có khả năng người của bọn họ nằm vùng ở địa vị rất cao. Bằng không hắn sẽ không nói ra những lời chắc chắn như vậy.
- Chỉ là hiểu lầm nhỏ mà thôi, rất dễ dàng có thể giải quyết công bằng. Tạm thời còn không cần giáo hoàng bệ hạ ngài ra tay.
Mạnh Hàn mỉm cười thản nhiên, giống như chuyện bên trong nghiệp đoàn ma pháp sư thật sự không tính là chuyện gì lớn.
- Nếu đã như vậy, ta thật sự không có cái gì có thể khiến hầu tước đại nhân coi trọng.
Giáo hoàng bệ hạ lắc đầu, nhìn Mạnh Hàn làm ra một tư thế không thể ra sức:
- Về kim tệ, nói vậy hẳn hầu tước đại nhân không thiếu. Chẳng lẽ hầu tước đại nhân cảm thấy hứng thú đối với đất đai sao?
- Có thể!
Ánh mắt Mạnh Hàn sáng lên. Nếu như tại đế quốc Quang Minh có đất đai của riêng mình, vậy tất nhiên là chuyện không thể tốt hơn. Nhưng vấn đề là, đế quốc Quang Minh thật sự nguyện ý dùng một mảnh đất để đổi lấy những tin tình báo này sao?
- Hầu tước đại nhân nói đùa.
Mạnh Hàn vừa đáp ứng, giáo hoàng bệ hạ trái lại liền mặc kệ. Lãnh thổ là thứ đế quốc Quang Minh coi trọng nhất, sao có thể tùy tiện cho người ta. Vừa rồi giáo hoàng bệ hạ chẳng qua chỉ thăm dò một chút mà thôi, cũng không phải thật sự muốn dùng lãnh thổ để đổi lấy tình báo. Đến lúc này, dường như cuộc đàm phán đã tiến vào cục diện căng thẳng.
Ánh mắt giáo hoàng bệ hạ, dừng lại ở trên mặt Grace. Bởi vì Mạnh Hàn kiên trì, Grace có thể gặp mặt giáo hoàng bệ hạ. Hiện tại, Grace đang nhìn Fanny điện hạ, dường như thời điểm ở Hoàng Kim Thành nàng còn nhìn chưa đủ vậy. Trong lòng giáo hoàng đột nhiên thoáng động, cười nói:
- Chẳng lẽ đại nhân thích Fanny?
Một câu hỏi ra đột ngột như vậy, Mạnh Hàn ngược lại ngây người tại chỗ. Nhưng rất nhanh, Mạnh Hàn liền phản ứng lại. Hắn không chút do dự gật đầu, trong lòng thầm nghĩ. Lẽ nào giáo hoàng bệ hạ định dùng Fanny để làm lợi thế trao đổi? Chuyện này ngược lại là chuyện Mạnh Hàn cầu cũng không được.
Fanny nghe thấy giáo hoàng bệ hạ vừa hỏi như thế, mặt nàng liền hồng lên. Nhưng nhìn thấy Mạnh Hàn bất ngờ gật đầu, hoàn toàn không hề che giấu ý đồ của hắn đối với mình, trong lòng nàng không khỏi thầm tức giận. Chỉ có điều bởi vì giáo hoàng bệ hạ không tiếp tục nói gì, nàng cũng không dám tùy tiện mở miệng.
- Vậy có phải hầu tước đại nhân nên thể hiện một chút thành ý với Fanny hay không?
Lão giáo hoàng bệ hạ quá giảo hoạt, không ngờ lại sử dụng chiêu số như vậy. Điều này thực sự khiến Mạnh Hàn mở mang tầm mắt.
- Thành ý ta có. Chỉ có điều không nhất định nhất định phải dùng tin tức tình báo của đế quốc Hắc Ám để đổi lấy.
Đáng tiếc chính là mặc kệ bọn họ nỗ lực như thế nào, đào lên đá vẫn chỉ là đá, khúc gỗ cũng vẫn chỉ là khúc gỗ. Không cần phải nói kiếm được bao nhiêu kim tệ, nếu như không phải những người này vận dụng không cần tiền tài, sợ là lãnh chúa các đại nhân còn muốn cấp thêm không ít.
Tuy nhiên, càng như vậy càng chứng minh ánh mắt anh minh của Antonio hầu tước đại nhân. Rất nhiều thứ, trước khi hầu tước đại nhân tiếp xúc chỉ là đồ bình thường. Nhưng chỉ cần sau khi hầu tước đại nhân khai phá, mọi người sẽ phát hiện ra, đó là của cải kếch xù. Tinh thạch bạch diệu là như vậy, tơ của con nhện nhiệt đới cũng như vậy. Thậm chí ngay cả đất hoàng kim thành cũng như vậy. Vô số người đều đang vắt hết óc suy đoán, hầu tước đại nhân đến cùng là coi trọng thứ gì. Thậm chí còn có người phái chuyên gia nghiên cứu những thứ đã đào lên, xem thử trong đó liệu còn có công dụng gì mà người ta chưa biết hay không.
Trong khi Fanny điện hạ tức giận, Mạnh Hàn lại nhàn nhãn dẫn theo Grace du sơn ngoạn thủy. Cuối cùng đám người Mạnh Hàn cũng đi tới được kinh đô của đế quốc Quang Minh.
Vừa vào thành, Mạnh Hàn nhìn thấy được chính là nhà thờ lớn thánh Peter. Giống như thánh điện tại đế quốc Hắc Ám, nhà thờ lớn thánh Peter với kiến trúc cao lớn, phát ra một loại khí tức thần thánh hào hoa phú quý, khiến người ta vừa thấy liền có một lực hút thần bí khiến người ta muốn quỳ bái.
- Không trách được đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám tranh đấu mấy ngàn năm không phân cao thấp!
Mạnh Hàn nhìn thấy kiến trúc do mình thiết kế, không nhịn được cười nói:
- Hóa ra trên phương diện thủ pháp xử lý những thứ này lại không có nửa điểm khác nhau.
Đến sau lại có lợi ích của đến sau. Chí ít đế quốc Quang Minh có thể từ chỗ của Mạnh Hàn, nhận được rất nhiều điều cực kì quan trọng. Bọn họ nghĩ tất cả biện pháp đều không thể biết bí mật của cao tầng đế quốc Hắc Ám.
- Lần trước vì để triển khai sự hợp tác giữa chúng ta, cho nên ta nói về không ít thứ nghị trưởng các hạ hội nghị hắc ám cho phép nói.
Thời điểm Mạnh Hàn đối mặt với giáo hoàng bệ hạ, ngược lại đã thay đổi thái độ không có gì giấu nhau trong lần trước, mà trở nên bảo thủ:
- Nhưng lần này, tại sao ta phải nói những thứ ta cho ngài đây? Giáo hoàng bệ hạ tôn quý?
Fanny không ngờ rằng Mạnh Hàn lại có thái độ như vậy. Nàng nhất thời giận dữ. Chỉ có điều, nàng còn chưa phát tác, liền bị giáo hoàng bệ hạ ngăn cản. Giáo hoàng bệ hạ cũng là tuổi già thành tinh, làm sao có thể không biết vào lúc này Mạnh Hàn muốn chính là cái gì?
- Đại nhân có điều kiện gì, cứ nói thẳng ra đi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong nháy mắt giáo hoàng bệ hạ từ một vị giáo hoàng cao cao tại thượng, biến thành một kẻ diệt thương mặt đối mặt cò kè mặc cả với Mạnh Hàn:
- Ta nhớ được hầu tước đại nhân đã từng nói, bất kỳ thứ gì đều có giá cả. Ta muốn biết tất cả mọi chuyện đã phát sinh tại đế quốc Hắc Ám khi nhóm người đại nhân ở đó. Thỉnh đại nhân ra giá đi!
- Giao Fanny cho ta có được hay không?
Mạnh Hàn nhìn chằm chằm giáo vào hoàng bệ hạ, lại nhìn Fanny điện hạ đang tức giận một chút, đột nhiên mở miệng hỏi.
- Không được!
Giáo hoàng bệ hạ cười một tiếng. Mạnh Hàn này rõ ràng đang khiêu khích Fanny. Quả nhiên, nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, trên mặt Fanny điện hạ lại phủ một lớp sương lạnh. Chỉ e rằng nếu giáo hoàng bệ hạ không có ở đây, nàng hẳn đã phát tác. Nhưng hiện tại nàng trừng mắt nhìn về phía Mạnh Hàn, trong ánh mắt đã đầy tức giận.
- Vậy tạm thời ta cũng không nghĩ ra được nên đưa ra giá bao nhiêu.
Mạnh Hàn giang rộng hai tay ra, ra hiệu mình không thể làm gì được:
- Bằng không, giáo hoàng bệ hạ nói một chút, ngài có thể bỏ ra cái giá thế nào, ta mới tiện phán đoán một chút đi!
- Nghe nói hầu tước đại nhân và nghiệp đoàn ma pháp sư gần đây có hiểu lầm rất lớn. Có lẽ ta có thể trợ giúp hầu tước đại nhân giải thích rõ ràng hiểu lầm này. Hầu tước đại nhân thấy sao?
Giáo hoàng bệ hạ không chút biến sắc nói.
Nghe giáo hoàng bệ hạ nói như thế, trong lòng Mạnh Hàn lại thầm kinh hãi. Xem ra, đế quốc Quang Minh đã âm thầm đưa tay đến bên trong nghiệp đoàn ma pháp sư. Thậm chí có khả năng người của bọn họ nằm vùng ở địa vị rất cao. Bằng không hắn sẽ không nói ra những lời chắc chắn như vậy.
- Chỉ là hiểu lầm nhỏ mà thôi, rất dễ dàng có thể giải quyết công bằng. Tạm thời còn không cần giáo hoàng bệ hạ ngài ra tay.
Mạnh Hàn mỉm cười thản nhiên, giống như chuyện bên trong nghiệp đoàn ma pháp sư thật sự không tính là chuyện gì lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nếu đã như vậy, ta thật sự không có cái gì có thể khiến hầu tước đại nhân coi trọng.
Giáo hoàng bệ hạ lắc đầu, nhìn Mạnh Hàn làm ra một tư thế không thể ra sức:
- Về kim tệ, nói vậy hẳn hầu tước đại nhân không thiếu. Chẳng lẽ hầu tước đại nhân cảm thấy hứng thú đối với đất đai sao?
- Có thể!
Ánh mắt Mạnh Hàn sáng lên. Nếu như tại đế quốc Quang Minh có đất đai của riêng mình, vậy tất nhiên là chuyện không thể tốt hơn. Nhưng vấn đề là, đế quốc Quang Minh thật sự nguyện ý dùng một mảnh đất để đổi lấy những tin tình báo này sao?
- Hầu tước đại nhân nói đùa.
Mạnh Hàn vừa đáp ứng, giáo hoàng bệ hạ trái lại liền mặc kệ. Lãnh thổ là thứ đế quốc Quang Minh coi trọng nhất, sao có thể tùy tiện cho người ta. Vừa rồi giáo hoàng bệ hạ chẳng qua chỉ thăm dò một chút mà thôi, cũng không phải thật sự muốn dùng lãnh thổ để đổi lấy tình báo. Đến lúc này, dường như cuộc đàm phán đã tiến vào cục diện căng thẳng.
Ánh mắt giáo hoàng bệ hạ, dừng lại ở trên mặt Grace. Bởi vì Mạnh Hàn kiên trì, Grace có thể gặp mặt giáo hoàng bệ hạ. Hiện tại, Grace đang nhìn Fanny điện hạ, dường như thời điểm ở Hoàng Kim Thành nàng còn nhìn chưa đủ vậy. Trong lòng giáo hoàng đột nhiên thoáng động, cười nói:
- Chẳng lẽ đại nhân thích Fanny?
Một câu hỏi ra đột ngột như vậy, Mạnh Hàn ngược lại ngây người tại chỗ. Nhưng rất nhanh, Mạnh Hàn liền phản ứng lại. Hắn không chút do dự gật đầu, trong lòng thầm nghĩ. Lẽ nào giáo hoàng bệ hạ định dùng Fanny để làm lợi thế trao đổi? Chuyện này ngược lại là chuyện Mạnh Hàn cầu cũng không được.
Fanny nghe thấy giáo hoàng bệ hạ vừa hỏi như thế, mặt nàng liền hồng lên. Nhưng nhìn thấy Mạnh Hàn bất ngờ gật đầu, hoàn toàn không hề che giấu ý đồ của hắn đối với mình, trong lòng nàng không khỏi thầm tức giận. Chỉ có điều bởi vì giáo hoàng bệ hạ không tiếp tục nói gì, nàng cũng không dám tùy tiện mở miệng.
- Vậy có phải hầu tước đại nhân nên thể hiện một chút thành ý với Fanny hay không?
Lão giáo hoàng bệ hạ quá giảo hoạt, không ngờ lại sử dụng chiêu số như vậy. Điều này thực sự khiến Mạnh Hàn mở mang tầm mắt.
- Thành ý ta có. Chỉ có điều không nhất định nhất định phải dùng tin tức tình báo của đế quốc Hắc Ám để đổi lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro