Điều kiện nguôi giận (1)
Nhâm Oán
2024-07-22 12:16:51
Sau khi quan sát xung quanh, có thể thấy cây cối trong rừng rậm xung quanh đột nhiên bắt đầu sinh trưởng nhanh chóng với một tốc độ mà dùng mắt thường có thể thấy được. Chỉ một lát thân cây vốn xanh um tươi tốt, liền giống như đã trải qua hơn trăm năm hoặc là nhiều hơn, trở nên loang lổ. Lá cây ào ào ào bắt đầu trút xuống. Thân cây cũng chậm chậm khô héo mục nát. Tất cả biến hóa xảy ra giống như thời gian ở sát bên cạnh Mạnh Hàn đang nhanh chóng trôi qua.
Cảnh tượng khủng bố khiến Mạnh Hàn không khỏi há hốc miệng. Không đợi hắn kinh ngạc kêu lên thành tiếng, ma pháp trượng hắn chống trong tay đột nhiên mềm nhũn. Ma pháp trượng đã biến thành hai đoạn. Hai đoạn này còn chưa rơi xuống đất, đã biến thành tro bụi.
Vừa lúc đó, vật phẩm ma pháp Mạnh Hàn giả vờ treo trên người chợt nổ ầm một tiếng.
Điều duy nhất khiến Mạnh Hàn cảm thấy may mắn chính là vạt áo trên thân thể của mình vẫn không có thay đổi gì. Ma pháp trượng hóa thành tro tàn. Nhưng một phần hắn vốn nắm trong tay vẫn duy trì nguyên dạng. Chỉ có những thứ ở xa Mạnh Hàn một chút mới xảy ra biến hóa kinh khủng như vậy.
Trong cảm giác của Mạnh Hàn, một lực lượng không thể nói rõ bắt đầu xâm nhập thân thể của hắn. Nhưng lực lượng thần bí này vừa tiến vào thân thể của hắn, liền đi dọc theo một con đường không nhìn thấy, trực tiếp từ sau đầu tràn qua không trung.
Đầu óc Mạnh Hàn bây giờ không thể nói là tỉnh táo, cũng không thể nói là nhạy cảm. Hắn chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu của mình hẳn là sủng vật đám mây của mình giống như đang trải qua một trận gió bão kịch liệt. Bầu trời đang điên cuồng biến đổi. Sự biến hóa kịch liệt này dường như cũng khiến linh hồn của Mạnh Hàn rời khỏi thân thể của mình, cảm nhận được sự thay đổi khôn lường của đám mây trên đầu, hiểu được cảm giác mây tụ mây tan.
Lực lượng điên cuồng này nhanh chóng ảnh hưởng tới phạm vi xung quanh Mạnh Hàn. Chỉ trong chốc lát, những cây cối xung quanh cũng bắt đầu mục nát. Những mảnh gỗ mục nát ào ào rơi xuống trên đất, sau đó chưa chờ rơi được xuống đất đã biến thành tro tàn. Dường như trong khu vực này thời gian đã tăng nhanh gấp mấy chục lần thậm chí gấp mấy trăm lần hoặc là nhiều hơn nữa.
Trong giây lát ngắn ngủi, dưới sự kinh hãi Mạnh Hàn quan sát thấy mọi vật xung quanh dường như đã trôi qua cả trăm năm. Rốt cuộc Mạnh Hàn có thể cảm giác được lực lượng điên cuồng kia bắt đầu từ từ giảm xuống. Đây là một loại cảm giác vô cùng rõ rệt, hoàn toàn không phải là ảo giác.
Sau đó, Mạnh Hàn liền thấy được nguồn khởi đầu của lực lượng này. Xung quanh bởi vì tất cả cây cối đã bị mục nát nên tầm nhìn không có bất kỳ thứ gì che chắn, đã trở nên trống trải. Mạnh Hàn nhìn thấy phía trước cách đó không xa có hai Tinh Linh giống nhau như đúc đang đứng. Cả hai đang mở lớn hai đôi mắt to lóe sáng, không chớp nhìn hắn. Trong ánh mắt của cả hai có sự hiếu kỳ, có kinh ngạc, lại càng nhiều vui mừng hơn.
Lực lượng kia đã giảm bớt tới mức độ vô cùng nhẹ, giống như đã hoàn toàn không còn tiếp tục ảnh hưởng tới hoàn cảnh xung quanh nữa.
Đám mây trên đỉnh đầu giống như ăn no dừng lại để tiêu hóa, đang lười biếng bay trên không trung.
Mạnh Hàn căn bản cũng không cần ngẩng đầu nhìn, nhưng hắn có thể cảm giác được điều đó. Hình như lần này hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng không ngờ lại khiến liên hệ giữa Mạnh Hàn và đám mây kia lại sâu sắc thêm một tầng.
- Ồ?
Tiếng kêu kinh ngạc gần như vang lên cùng lúc với lực lượng kia yếu đi. Dường như đối phương cũng không thể tin được vào mắt mình. Dưới tình hình như thế, Mạnh Hàn lại không có bất kỳ biến hóa nào.
Nhưng Mạnh Hàn thật sự thật vẫn bình yên vô sự đứng nguyên tại chỗ. Ngoại trừ cây gậy được gọi là ma pháp trượng trong tay đã biến thành tro tàn, một vật trang sức ma pháp đeo trên người bị nổ ra, khắp toàn thân từ trên xuống dưới không hề có một chút biến hóa nào.
- Ngươi thật sự không để ý tới sự nguyền rủa của cặp sinh đôi sao?
Nữ Tinh Linh đã nói chuyện lúc trước lần này lại thốt lên đầy vui mừng, bất ngờ, giống như vẫn không thể tin tưởng vào tất cả những gì mình mới nhìn thấy. Nàng cất tiếng hỏi.
- Đây chính là nguyền rủa của cặp sinh đôi sao?
Mạnh Hàn cảm thấy mình hỏi vô cùng không đúng lúc, cho nên có phần rụt rè đưa ra vấn đề thắc mắc của mình. Nhưng ngay lập tức hắn liền hiểu ra tình thế của mình. Hắn lập tức ngậm miệng lại nói nữa.
Trong giọng nói của đối phương rõ ràng vô cùng vui mừng, bất ngờ cũng không phải là đang gạt người. Hơn nữa dưới tình hình bây giờ, Mạnh Hàn cũng không nghĩ ra được lý do khiến đối phương còn muốn lừa gạt mình. Một cường giả cao cao tại thượng, chắc chắn sẽ không tốn tâm tư đi lừa dối một con giun dế trong mắt mình làm gì.
- Không sai. Đây chính là một loại nguyền rủa của cặp sinh đôi, gọi là nguyền rủa già yếu!
Nữ Tinh Linh kia vẫn không hiện thân, lại trả lời vấn đề của Mạnh Hàn.
- A.
Mạnh Hàn hít sâu một hơi lạnh. Đồng thời trong nháy mắt, trong đầu hắn loé lên một ý nghĩ đáng sợ. Qua một mảnh đất trống xung quanh hắn có thể thấy được, lực lượng nguyền rủa điên cuồng nguyền rủa. Đây không phải là dùng để dọa người, mà là nguyền rủa chân chính.
Tuy rằng từ trước đến nay Mạnh Hàn không tin những cặp sinh đôi sẽ có nguyền rủa gì. Nhưng cảnh tượng còn sờ sờ ngay trước mắt như vậy, cũng không phải là ảo giác. Chí ít, hắn vẫn còn cầm lại một đoạn ngắn còn lại của ma pháp trượng. Bởi vì vừa rồi hắn cảm thấy khẩn trương, nên không ném đi.
Chỉ mới nghĩ thôi đã thấy sợ. Nhưng sau đó, ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu Mạnh Hàn chính là phẫn nộ. Mình ở trong mắt của nữ Tinh Linh từ trước tới nay không hề lộ diện căn bản là một nhân vật nhỏ có cũng được mà không có cũng được. Thậm chí nàng tùy tiện hoài nghi mình lừa dối nàng, liền có thể bảo một cặp sinh đôi tiến tới gần mình để thi triển nguyền rủa già yếu. Nếu như không phải mình có sủng vật thần bí, Mạnh Hàn đã sớm biến thành một đống tro cốt nằm trên mặt đất. Thậm chí ngay cả một chút tro cốt sợ rằng cũng không chắc có thể tồn tại.
Mạnh Hàn không phải là thần, không phải là dạng người tự cao tự đại. Hắn cảm nhận được sự liên hệ giữa mình và đám mây kia cùng với hướng đi của lực lượng thần bí này. Mạnh Hàn hiểu rõ, lần này hắn đã gặp may mắn lớn. Chắc chắn đám mây kia hấp thu cái gọi là lực lượng nguyền rủa già yếu. Nếu không thì, hiện tại Mạnh Hàn căn bản không có cơ hội đứng ở chỗ này.
Dù là ai sau khi đứng trước ranh giới giữa cái sống và cái chết đi một vòng, cũng sẽ có tâm tình giống như Mạnh Hàn bây giờ. Mạnh Hàn không phải là thánh nhân, vẫn không làm được chuyện bị đánh mà không đánh trả, bị mắng chửi mà không làm gì đáp lại. Nhưng hắn cũng là một người trải qua mười mấy lần tuyển chọn, biết rõ thời điểm trực tiếp đối mặt với một người có thể lấy tính mạng của mình nên có biểu hiện thế nào. Đặc biệt là khi đối mặt một cường giả có thể lấy tính mạng của mình bất cứ lúc nào, càng phải chú ý tới điều gì.
Cảnh tượng khủng bố khiến Mạnh Hàn không khỏi há hốc miệng. Không đợi hắn kinh ngạc kêu lên thành tiếng, ma pháp trượng hắn chống trong tay đột nhiên mềm nhũn. Ma pháp trượng đã biến thành hai đoạn. Hai đoạn này còn chưa rơi xuống đất, đã biến thành tro bụi.
Vừa lúc đó, vật phẩm ma pháp Mạnh Hàn giả vờ treo trên người chợt nổ ầm một tiếng.
Điều duy nhất khiến Mạnh Hàn cảm thấy may mắn chính là vạt áo trên thân thể của mình vẫn không có thay đổi gì. Ma pháp trượng hóa thành tro tàn. Nhưng một phần hắn vốn nắm trong tay vẫn duy trì nguyên dạng. Chỉ có những thứ ở xa Mạnh Hàn một chút mới xảy ra biến hóa kinh khủng như vậy.
Trong cảm giác của Mạnh Hàn, một lực lượng không thể nói rõ bắt đầu xâm nhập thân thể của hắn. Nhưng lực lượng thần bí này vừa tiến vào thân thể của hắn, liền đi dọc theo một con đường không nhìn thấy, trực tiếp từ sau đầu tràn qua không trung.
Đầu óc Mạnh Hàn bây giờ không thể nói là tỉnh táo, cũng không thể nói là nhạy cảm. Hắn chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu của mình hẳn là sủng vật đám mây của mình giống như đang trải qua một trận gió bão kịch liệt. Bầu trời đang điên cuồng biến đổi. Sự biến hóa kịch liệt này dường như cũng khiến linh hồn của Mạnh Hàn rời khỏi thân thể của mình, cảm nhận được sự thay đổi khôn lường của đám mây trên đầu, hiểu được cảm giác mây tụ mây tan.
Lực lượng điên cuồng này nhanh chóng ảnh hưởng tới phạm vi xung quanh Mạnh Hàn. Chỉ trong chốc lát, những cây cối xung quanh cũng bắt đầu mục nát. Những mảnh gỗ mục nát ào ào rơi xuống trên đất, sau đó chưa chờ rơi được xuống đất đã biến thành tro tàn. Dường như trong khu vực này thời gian đã tăng nhanh gấp mấy chục lần thậm chí gấp mấy trăm lần hoặc là nhiều hơn nữa.
Trong giây lát ngắn ngủi, dưới sự kinh hãi Mạnh Hàn quan sát thấy mọi vật xung quanh dường như đã trôi qua cả trăm năm. Rốt cuộc Mạnh Hàn có thể cảm giác được lực lượng điên cuồng kia bắt đầu từ từ giảm xuống. Đây là một loại cảm giác vô cùng rõ rệt, hoàn toàn không phải là ảo giác.
Sau đó, Mạnh Hàn liền thấy được nguồn khởi đầu của lực lượng này. Xung quanh bởi vì tất cả cây cối đã bị mục nát nên tầm nhìn không có bất kỳ thứ gì che chắn, đã trở nên trống trải. Mạnh Hàn nhìn thấy phía trước cách đó không xa có hai Tinh Linh giống nhau như đúc đang đứng. Cả hai đang mở lớn hai đôi mắt to lóe sáng, không chớp nhìn hắn. Trong ánh mắt của cả hai có sự hiếu kỳ, có kinh ngạc, lại càng nhiều vui mừng hơn.
Lực lượng kia đã giảm bớt tới mức độ vô cùng nhẹ, giống như đã hoàn toàn không còn tiếp tục ảnh hưởng tới hoàn cảnh xung quanh nữa.
Đám mây trên đỉnh đầu giống như ăn no dừng lại để tiêu hóa, đang lười biếng bay trên không trung.
Mạnh Hàn căn bản cũng không cần ngẩng đầu nhìn, nhưng hắn có thể cảm giác được điều đó. Hình như lần này hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng không ngờ lại khiến liên hệ giữa Mạnh Hàn và đám mây kia lại sâu sắc thêm một tầng.
- Ồ?
Tiếng kêu kinh ngạc gần như vang lên cùng lúc với lực lượng kia yếu đi. Dường như đối phương cũng không thể tin được vào mắt mình. Dưới tình hình như thế, Mạnh Hàn lại không có bất kỳ biến hóa nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng Mạnh Hàn thật sự thật vẫn bình yên vô sự đứng nguyên tại chỗ. Ngoại trừ cây gậy được gọi là ma pháp trượng trong tay đã biến thành tro tàn, một vật trang sức ma pháp đeo trên người bị nổ ra, khắp toàn thân từ trên xuống dưới không hề có một chút biến hóa nào.
- Ngươi thật sự không để ý tới sự nguyền rủa của cặp sinh đôi sao?
Nữ Tinh Linh đã nói chuyện lúc trước lần này lại thốt lên đầy vui mừng, bất ngờ, giống như vẫn không thể tin tưởng vào tất cả những gì mình mới nhìn thấy. Nàng cất tiếng hỏi.
- Đây chính là nguyền rủa của cặp sinh đôi sao?
Mạnh Hàn cảm thấy mình hỏi vô cùng không đúng lúc, cho nên có phần rụt rè đưa ra vấn đề thắc mắc của mình. Nhưng ngay lập tức hắn liền hiểu ra tình thế của mình. Hắn lập tức ngậm miệng lại nói nữa.
Trong giọng nói của đối phương rõ ràng vô cùng vui mừng, bất ngờ cũng không phải là đang gạt người. Hơn nữa dưới tình hình bây giờ, Mạnh Hàn cũng không nghĩ ra được lý do khiến đối phương còn muốn lừa gạt mình. Một cường giả cao cao tại thượng, chắc chắn sẽ không tốn tâm tư đi lừa dối một con giun dế trong mắt mình làm gì.
- Không sai. Đây chính là một loại nguyền rủa của cặp sinh đôi, gọi là nguyền rủa già yếu!
Nữ Tinh Linh kia vẫn không hiện thân, lại trả lời vấn đề của Mạnh Hàn.
- A.
Mạnh Hàn hít sâu một hơi lạnh. Đồng thời trong nháy mắt, trong đầu hắn loé lên một ý nghĩ đáng sợ. Qua một mảnh đất trống xung quanh hắn có thể thấy được, lực lượng nguyền rủa điên cuồng nguyền rủa. Đây không phải là dùng để dọa người, mà là nguyền rủa chân chính.
Tuy rằng từ trước đến nay Mạnh Hàn không tin những cặp sinh đôi sẽ có nguyền rủa gì. Nhưng cảnh tượng còn sờ sờ ngay trước mắt như vậy, cũng không phải là ảo giác. Chí ít, hắn vẫn còn cầm lại một đoạn ngắn còn lại của ma pháp trượng. Bởi vì vừa rồi hắn cảm thấy khẩn trương, nên không ném đi.
Chỉ mới nghĩ thôi đã thấy sợ. Nhưng sau đó, ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu Mạnh Hàn chính là phẫn nộ. Mình ở trong mắt của nữ Tinh Linh từ trước tới nay không hề lộ diện căn bản là một nhân vật nhỏ có cũng được mà không có cũng được. Thậm chí nàng tùy tiện hoài nghi mình lừa dối nàng, liền có thể bảo một cặp sinh đôi tiến tới gần mình để thi triển nguyền rủa già yếu. Nếu như không phải mình có sủng vật thần bí, Mạnh Hàn đã sớm biến thành một đống tro cốt nằm trên mặt đất. Thậm chí ngay cả một chút tro cốt sợ rằng cũng không chắc có thể tồn tại.
Mạnh Hàn không phải là thần, không phải là dạng người tự cao tự đại. Hắn cảm nhận được sự liên hệ giữa mình và đám mây kia cùng với hướng đi của lực lượng thần bí này. Mạnh Hàn hiểu rõ, lần này hắn đã gặp may mắn lớn. Chắc chắn đám mây kia hấp thu cái gọi là lực lượng nguyền rủa già yếu. Nếu không thì, hiện tại Mạnh Hàn căn bản không có cơ hội đứng ở chỗ này.
Dù là ai sau khi đứng trước ranh giới giữa cái sống và cái chết đi một vòng, cũng sẽ có tâm tình giống như Mạnh Hàn bây giờ. Mạnh Hàn không phải là thánh nhân, vẫn không làm được chuyện bị đánh mà không đánh trả, bị mắng chửi mà không làm gì đáp lại. Nhưng hắn cũng là một người trải qua mười mấy lần tuyển chọn, biết rõ thời điểm trực tiếp đối mặt với một người có thể lấy tính mạng của mình nên có biểu hiện thế nào. Đặc biệt là khi đối mặt một cường giả có thể lấy tính mạng của mình bất cứ lúc nào, càng phải chú ý tới điều gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro